Ngọn lửa đen đang cháy trên khế ước vẫn còn ở đó.
Khế ước vẫn đang được thành lập.
- - Điều này có nghĩa đối phương không bội ước.
Khốn nạn!
Thế mà thật sự có kẻ dám cướp đồ của mình vào lúc này!
Lúc này, người toàn râu thịt nói:
“Tiểu ma quỷ, thứ mới lấy đi mảnh chìa khóa có sự tồn tại vượt xa phạm vi hiểu biết của ngươi và ta.”
“Ta đã huy động tất cả những đồng bạn ở dưới mặt biển để tìm cho ngươi. Nhưng vẫn không phát hiện chìa khóa ở đâu.”
Hắn đi từng bước trên mặt biển, đi thẳng tới trước mặt Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật.
“Cho ngươi, đây là thứ để thay thế mà chúng ta đã tạo ra, có thể dùng tương tự như vậy.”
Bàn tay đầy râu thịt kia của hắn nắm chặt một mảnh chìa khóa.
- - là một mảnh kim loại thứ hai.
Đúng lúc đó, nước biển như sôi trào lên.
Vô số luồng hơi thở mênh mông mà tràn đầy ngu hiểm phóng lên trời.
Bên dưới mặt nước biển, có rất rất nhiều Hải Ma Thú trăm triệu lớp đã đến!
Chúng đang âm thầm chờ đợi, chờ đợi sự tồn tại đã ăn trộm chìa khóa xuất hiện một lần nữa.
Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật nắm chặt mảnh kim loại trong tay.
Người đầy râu thịt đợi một lát.
Không phát sinh chuyện gì cả.
Hắn từ từ buông tay ra.
Mảnh kim loại rơi vào trong tay Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật.
Vẫn không hề có chuyện gì xảy ra như cũ.
Người đầy râu thịt trầm mặc một lúc, rồi nói: “Quên đi, có lẽ sự tồn tại kia đã rời đi. Hiện giờ ngươi cũng đã nhận được chìa khóa, coi như giao dịch của chúng ta đã hoàn thành rồi.”
Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật nhìn khế ước trên tay.
Thì thấy phần lớn các chữ viết trên khế ước đã biến mất.
Chỉ còn lại duy nhất một dòng “Không can thiệp lẫn nhau”.
Lúc này hắn ta mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng thu mảnh kim loại kia vào không gian cất giữ của mình.
“Được rồi, tuy rằng không biết sự tồn tại nào đã lấy đi thứ kia. Nhưng nó lại có thể giấu được ta và ngươi thì xem ra cũng không phải là thứ chúng ta có thể đối phó.”
“Nếu ta đã có chiếc chìa khóa này thì – chiếc thuyền kia của ta chính là của các ngươi.”
“Thành giao.”
...
Tại một bên khác.
Ngọc bội hồ lô Duy Tôn lao vào trong trận pháp của Cố Thanh Sơn.
“Xèo, xèo xèo, xèo xèo xèo.”
Nó thở hổn hển, đắc ý nói.
Cố Thanh Sơn nói: “Không vội, ngươi cứ nói chậm một chút.”
Ai ngờ, ngọc bội như ý thức được chuyện gì lại càng cuống hơn.
“Xèo xèo xèo...”
Nó liên tục nói không ngừng một đoạn giải.
Trong quá trình nó trình bày, Cố Thanh Sơn cuối cùng đã hiểu trước đó đã có chuyện gì.
“Hóa ra chúng ta đều là vật giao dịch của Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật.”
“Ngươi làm tốt lắm, không ngờ cách dùng Mượn Càn Khôn là như vậy.”
“Bất kể thế nào, Hải Ma thú trăm triệu lớp không phải là thứ chúng ta có thể đối phó. Hiện giờ phải rời khỏi chiếc thuyền này trước đã.”
Cố Thanh Sơn nhặt mảnh kim loại kia cho vào túi chứa đồ, sau đó lại thắt ngọc bội ở bên hông rồi chuẩn bị rời đi.
Đúng lúc này, trên giao diện Mồi Lửa có từng hàng chữ nhỏ màu máu không ngừng chuyển động:
[Ngọc bội Duy Tôn tự mình nói cho ngài một công năng của nó.]
[Ngài đã hoàn toàn nắm được ba loại thần thông kỳ diệu của Ngọc bội này.]
[Hiện đã hoàn chỉnh phần miêu tả của Ngọc bội này:]
[Vật cực cổ, Ngọc bội: Duy Tôn.]
[Ngọc bội này được hình thành từ thiên nhiên, được thai nghén từ trời đất cực cổ, thường xuyên ẩn trốn bằng cách vô hình, chỉ hiện ra khi muốn gặp người.]
[Ngọc bội này có thần thông: Mượn Càn Khôn.]
[Mượn Càn Khôn: Khi một đồ vật đang ở trạng thái không có ai nằm giữ, Ngọc bội có thể mượn đồ vật đó đi.]
[Miêu tả: Trong Càn Khôn có bảo vật gì, ta có lòng mượn đi.]
[Ngọc bội này có thần thông: Trăm Đèn Sáng.]
[Trăm Đèn Sáng: Tạm thời lấy đi một năng lực trên người kẻ địch. Sau khi ngài dùng năng lực này một lần thì năng lực này sẽ biến mất khỏi người ngài.]
[Miêu tả: Một ngọn đèn làm sáng cả trăm ngọn đèn.]
[Miêu tả kỹ hơn: Người cầu điều kỳ diệu, ta giúp người phát triển.]
[Ngọc bội này có thần thông: Ngọc Không Tì Vết.]
[Ngọc Không Tì Vết: Hành động của ngọc chỉ có một mình ngài biết.]
[Miêu tả: Ngọc không tỳ vết, ẩn núp trong hư không, chỉ hiện hình trước mặt tôn thượng, vạn vật chúng sinh không thể nhìn thấy.]
Cố Thanh Sơn rảo bước đi ra khỏi phòng.
Một luồng cảm ứng tâm linh vang lên trong đầu hắn:
“Lãnh chúa Tà Kỳ, ta phát hiện ra khu vực biển ở xung quanh có gì đó không đúng.”
Đây là giọng của Lãnh chúa Tĩnh Lặng.
Cố Thanh Sơn không dừng bước, trả lời lại: “Khế ước của cô và Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật có thể giải trừ không?”
“Có thể thì cũng có thể. Nhưng ta phải trả giá rất lớn để đổi lại.”
“Trả giá cái gì để đổi thì hiện cứ mặc kệ đi. Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật đã cấu kết với Ma thú biển cổ đại trăm triệu lớp, muốn bán tất cả chúng ta đi. Nếu cô có thể chạy trốn thì mau chạy đi.”
“CÁI GÌ!” Lãnh chúa Tĩnh Lặng hô lên thất thanh.
Cố Thanh Sơn không nói tiếp nữa.
Hắn đang định rời đi thì đột nhiên khựng người lại.
Bởi vì vào giờ phút mấu chốt này, trên giao diện Mồi Lửa bắt đầu xuất hiện những hàng chữ nhỏ màu máu:
[Mồi Lửa đã chuyển sang hình thức tiến hóa.]
[Xin lưu ý, nhiệm vụ tiến hóa chính thức được công bố.]
[Miêu tả nhiệm vụ: Ma thú biển cổ đại đang thu thập sinh mạng huyền bí của quần thể ma quỷ để nghiên cứu làm thế nào để triệt để khắc chế sự tồn tại của ma quỷ, chúng đã sắp thành công.]
[Mục tiêu của nhiệm vụ: Toàn bộ ma quỷ trên chiếc thuyền này sẽ bị ma thú biển giết chết hoặc biến thành tiêu bản. Xin các hạ đừng rời đi, trong quá trình bị biến thành tiêu bản chúng vẫn giữ lại trạng thái huyền bí và vẫn tiếp tục tồn tại. Vì lẽ đó, Mồi Lửa sẽ lấy đi sinh mạng huyền bí và hồn lực của ma quỷ để hoàn thành lần tiến hóa này.]
[Phần thưởng của nhiệm vụ: Ngài nhận được cách tải Khởi Nguyên về từ Chư Giới Tận Thế Online.]
Cố Thanh Sơn đọc hết một lượt.
Cùng lúc đó, mặt biển tràn ngập sương mù.
Làn sương mù lạnh lẽo nhanh chóng tràn ngập, bao phủ toàn bộ chiếc Hải thuyền to lớn.
Sương mù tụ lại mà không tản đi, kể cả bị một số ma quỷ có thể điều khiển gió thổi tan thì cũng rất nhanh đã tụ lại một lần nữa, đồng thời lại càng lúc càng dày đặc hơn.
Tầm nhìn của đám ma quỷ càng lúc càng ngắn, hầu nh không nhìn thấy bất cứ cảnh tượng gì ngoài Hải thuyền.
Trong làn sương mù mịt, bỗng nhiên có một tiếng hét thảm thiết vang lên.
Đây dường như là sự khởi đầu. Tiếng kêu thảm thiết lác đác vang lên ở khắp nơi trên chiếc Hải thuyền.
- - ở xung quanh chiếc Hải thuyền to lớn, đám ma quỷ đi tuần tra và đi bắt cá đều đang ở trong nước biển.
Dần dần có tiếng chiến đấu vang lên.
Những tiếng động này không kéo dài bao lâu, rất nhanh đã trở lại yên tĩnh.
Sương mù càng lúc càng dày.
Chiếc hải thuyền to như một thành phố đột nhiên nổ ra một tiếng động lớn trước nay chưa từng có.
Tiếng kêu la thảm thiết, tiếng nổ vang rền, tiếng hô, tiếng quát, tiếng va chạm, toàn bộ hòa trộn lại, âm thanh rung trời.
Dường như Cố Thanh Sơn đã nhận ra điều gì đó, cứ thế sử dụng Súc Địa Thành Thốn, biến mất tại chỗ.
Ngay chỗ hắn đang đứng, một sợi râu thịt chui lên khỏi sàn nhà, tràn ra khắp bốn phía.
Cố Thanh Sơn xuất hiện ở một đầu khác của chiếc thuyền khổng lồ, bay lơ lửng giữa không trung, dùng thần niệm để cảm nhận cảnh tượng trước mắt.
Vô số sợi râu thịt màu đen đang từ từ chiếm lấy chiếc Hải thuyền.
Những sợi râu thịt này điên cuồng quẫy, quấn quanh người đám ma quỷ, khiến cho chúng không có cách nào giãy dụa.
Đám ma quỷ dốc sức tấn công, nhưng căn bản hoàn toàn không có tác dụng gì với đám râu thịt này.
Ngay sau đó, đám ma quỷ này rít gào lên những tiếng làm người ta phải rợn tóc gáy, toàn bộ thân thể của chúng dần dần khô quắt lại.
- - Trong trạng thái bọn chúng vẫn còn sống, tất cả máu thịt và xương của bọn chúng đều bị đám râu thịt hút đi toàn bộ, chỉ còn lại một mảnh da.
Trong quá trình này đau đớn kịch liệt, đủ để khiến cho ma quỷ có ý chí cứng rắn nhất cũng không thể chịu đựng được.
Cố Thanh Sơn không nhịn được mà nhíu mày.
Khế ước vẫn đang được thành lập.
- - Điều này có nghĩa đối phương không bội ước.
Khốn nạn!
Thế mà thật sự có kẻ dám cướp đồ của mình vào lúc này!
Lúc này, người toàn râu thịt nói:
“Tiểu ma quỷ, thứ mới lấy đi mảnh chìa khóa có sự tồn tại vượt xa phạm vi hiểu biết của ngươi và ta.”
“Ta đã huy động tất cả những đồng bạn ở dưới mặt biển để tìm cho ngươi. Nhưng vẫn không phát hiện chìa khóa ở đâu.”
Hắn đi từng bước trên mặt biển, đi thẳng tới trước mặt Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật.
“Cho ngươi, đây là thứ để thay thế mà chúng ta đã tạo ra, có thể dùng tương tự như vậy.”
Bàn tay đầy râu thịt kia của hắn nắm chặt một mảnh chìa khóa.
- - là một mảnh kim loại thứ hai.
Đúng lúc đó, nước biển như sôi trào lên.
Vô số luồng hơi thở mênh mông mà tràn đầy ngu hiểm phóng lên trời.
Bên dưới mặt nước biển, có rất rất nhiều Hải Ma Thú trăm triệu lớp đã đến!
Chúng đang âm thầm chờ đợi, chờ đợi sự tồn tại đã ăn trộm chìa khóa xuất hiện một lần nữa.
Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật nắm chặt mảnh kim loại trong tay.
Người đầy râu thịt đợi một lát.
Không phát sinh chuyện gì cả.
Hắn từ từ buông tay ra.
Mảnh kim loại rơi vào trong tay Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật.
Vẫn không hề có chuyện gì xảy ra như cũ.
Người đầy râu thịt trầm mặc một lúc, rồi nói: “Quên đi, có lẽ sự tồn tại kia đã rời đi. Hiện giờ ngươi cũng đã nhận được chìa khóa, coi như giao dịch của chúng ta đã hoàn thành rồi.”
Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật nhìn khế ước trên tay.
Thì thấy phần lớn các chữ viết trên khế ước đã biến mất.
Chỉ còn lại duy nhất một dòng “Không can thiệp lẫn nhau”.
Lúc này hắn ta mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng thu mảnh kim loại kia vào không gian cất giữ của mình.
“Được rồi, tuy rằng không biết sự tồn tại nào đã lấy đi thứ kia. Nhưng nó lại có thể giấu được ta và ngươi thì xem ra cũng không phải là thứ chúng ta có thể đối phó.”
“Nếu ta đã có chiếc chìa khóa này thì – chiếc thuyền kia của ta chính là của các ngươi.”
“Thành giao.”
...
Tại một bên khác.
Ngọc bội hồ lô Duy Tôn lao vào trong trận pháp của Cố Thanh Sơn.
“Xèo, xèo xèo, xèo xèo xèo.”
Nó thở hổn hển, đắc ý nói.
Cố Thanh Sơn nói: “Không vội, ngươi cứ nói chậm một chút.”
Ai ngờ, ngọc bội như ý thức được chuyện gì lại càng cuống hơn.
“Xèo xèo xèo...”
Nó liên tục nói không ngừng một đoạn giải.
Trong quá trình nó trình bày, Cố Thanh Sơn cuối cùng đã hiểu trước đó đã có chuyện gì.
“Hóa ra chúng ta đều là vật giao dịch của Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật.”
“Ngươi làm tốt lắm, không ngờ cách dùng Mượn Càn Khôn là như vậy.”
“Bất kể thế nào, Hải Ma thú trăm triệu lớp không phải là thứ chúng ta có thể đối phó. Hiện giờ phải rời khỏi chiếc thuyền này trước đã.”
Cố Thanh Sơn nhặt mảnh kim loại kia cho vào túi chứa đồ, sau đó lại thắt ngọc bội ở bên hông rồi chuẩn bị rời đi.
Đúng lúc này, trên giao diện Mồi Lửa có từng hàng chữ nhỏ màu máu không ngừng chuyển động:
[Ngọc bội Duy Tôn tự mình nói cho ngài một công năng của nó.]
[Ngài đã hoàn toàn nắm được ba loại thần thông kỳ diệu của Ngọc bội này.]
[Hiện đã hoàn chỉnh phần miêu tả của Ngọc bội này:]
[Vật cực cổ, Ngọc bội: Duy Tôn.]
[Ngọc bội này được hình thành từ thiên nhiên, được thai nghén từ trời đất cực cổ, thường xuyên ẩn trốn bằng cách vô hình, chỉ hiện ra khi muốn gặp người.]
[Ngọc bội này có thần thông: Mượn Càn Khôn.]
[Mượn Càn Khôn: Khi một đồ vật đang ở trạng thái không có ai nằm giữ, Ngọc bội có thể mượn đồ vật đó đi.]
[Miêu tả: Trong Càn Khôn có bảo vật gì, ta có lòng mượn đi.]
[Ngọc bội này có thần thông: Trăm Đèn Sáng.]
[Trăm Đèn Sáng: Tạm thời lấy đi một năng lực trên người kẻ địch. Sau khi ngài dùng năng lực này một lần thì năng lực này sẽ biến mất khỏi người ngài.]
[Miêu tả: Một ngọn đèn làm sáng cả trăm ngọn đèn.]
[Miêu tả kỹ hơn: Người cầu điều kỳ diệu, ta giúp người phát triển.]
[Ngọc bội này có thần thông: Ngọc Không Tì Vết.]
[Ngọc Không Tì Vết: Hành động của ngọc chỉ có một mình ngài biết.]
[Miêu tả: Ngọc không tỳ vết, ẩn núp trong hư không, chỉ hiện hình trước mặt tôn thượng, vạn vật chúng sinh không thể nhìn thấy.]
Cố Thanh Sơn rảo bước đi ra khỏi phòng.
Một luồng cảm ứng tâm linh vang lên trong đầu hắn:
“Lãnh chúa Tà Kỳ, ta phát hiện ra khu vực biển ở xung quanh có gì đó không đúng.”
Đây là giọng của Lãnh chúa Tĩnh Lặng.
Cố Thanh Sơn không dừng bước, trả lời lại: “Khế ước của cô và Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật có thể giải trừ không?”
“Có thể thì cũng có thể. Nhưng ta phải trả giá rất lớn để đổi lại.”
“Trả giá cái gì để đổi thì hiện cứ mặc kệ đi. Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật đã cấu kết với Ma thú biển cổ đại trăm triệu lớp, muốn bán tất cả chúng ta đi. Nếu cô có thể chạy trốn thì mau chạy đi.”
“CÁI GÌ!” Lãnh chúa Tĩnh Lặng hô lên thất thanh.
Cố Thanh Sơn không nói tiếp nữa.
Hắn đang định rời đi thì đột nhiên khựng người lại.
Bởi vì vào giờ phút mấu chốt này, trên giao diện Mồi Lửa bắt đầu xuất hiện những hàng chữ nhỏ màu máu:
[Mồi Lửa đã chuyển sang hình thức tiến hóa.]
[Xin lưu ý, nhiệm vụ tiến hóa chính thức được công bố.]
[Miêu tả nhiệm vụ: Ma thú biển cổ đại đang thu thập sinh mạng huyền bí của quần thể ma quỷ để nghiên cứu làm thế nào để triệt để khắc chế sự tồn tại của ma quỷ, chúng đã sắp thành công.]
[Mục tiêu của nhiệm vụ: Toàn bộ ma quỷ trên chiếc thuyền này sẽ bị ma thú biển giết chết hoặc biến thành tiêu bản. Xin các hạ đừng rời đi, trong quá trình bị biến thành tiêu bản chúng vẫn giữ lại trạng thái huyền bí và vẫn tiếp tục tồn tại. Vì lẽ đó, Mồi Lửa sẽ lấy đi sinh mạng huyền bí và hồn lực của ma quỷ để hoàn thành lần tiến hóa này.]
[Phần thưởng của nhiệm vụ: Ngài nhận được cách tải Khởi Nguyên về từ Chư Giới Tận Thế Online.]
Cố Thanh Sơn đọc hết một lượt.
Cùng lúc đó, mặt biển tràn ngập sương mù.
Làn sương mù lạnh lẽo nhanh chóng tràn ngập, bao phủ toàn bộ chiếc Hải thuyền to lớn.
Sương mù tụ lại mà không tản đi, kể cả bị một số ma quỷ có thể điều khiển gió thổi tan thì cũng rất nhanh đã tụ lại một lần nữa, đồng thời lại càng lúc càng dày đặc hơn.
Tầm nhìn của đám ma quỷ càng lúc càng ngắn, hầu nh không nhìn thấy bất cứ cảnh tượng gì ngoài Hải thuyền.
Trong làn sương mù mịt, bỗng nhiên có một tiếng hét thảm thiết vang lên.
Đây dường như là sự khởi đầu. Tiếng kêu thảm thiết lác đác vang lên ở khắp nơi trên chiếc Hải thuyền.
- - ở xung quanh chiếc Hải thuyền to lớn, đám ma quỷ đi tuần tra và đi bắt cá đều đang ở trong nước biển.
Dần dần có tiếng chiến đấu vang lên.
Những tiếng động này không kéo dài bao lâu, rất nhanh đã trở lại yên tĩnh.
Sương mù càng lúc càng dày.
Chiếc hải thuyền to như một thành phố đột nhiên nổ ra một tiếng động lớn trước nay chưa từng có.
Tiếng kêu la thảm thiết, tiếng nổ vang rền, tiếng hô, tiếng quát, tiếng va chạm, toàn bộ hòa trộn lại, âm thanh rung trời.
Dường như Cố Thanh Sơn đã nhận ra điều gì đó, cứ thế sử dụng Súc Địa Thành Thốn, biến mất tại chỗ.
Ngay chỗ hắn đang đứng, một sợi râu thịt chui lên khỏi sàn nhà, tràn ra khắp bốn phía.
Cố Thanh Sơn xuất hiện ở một đầu khác của chiếc thuyền khổng lồ, bay lơ lửng giữa không trung, dùng thần niệm để cảm nhận cảnh tượng trước mắt.
Vô số sợi râu thịt màu đen đang từ từ chiếm lấy chiếc Hải thuyền.
Những sợi râu thịt này điên cuồng quẫy, quấn quanh người đám ma quỷ, khiến cho chúng không có cách nào giãy dụa.
Đám ma quỷ dốc sức tấn công, nhưng căn bản hoàn toàn không có tác dụng gì với đám râu thịt này.
Ngay sau đó, đám ma quỷ này rít gào lên những tiếng làm người ta phải rợn tóc gáy, toàn bộ thân thể của chúng dần dần khô quắt lại.
- - Trong trạng thái bọn chúng vẫn còn sống, tất cả máu thịt và xương của bọn chúng đều bị đám râu thịt hút đi toàn bộ, chỉ còn lại một mảnh da.
Trong quá trình này đau đớn kịch liệt, đủ để khiến cho ma quỷ có ý chí cứng rắn nhất cũng không thể chịu đựng được.
Cố Thanh Sơn không nhịn được mà nhíu mày.
/1520
|