Sức mạnh người tạo vật của Đất thật sự không thể lường được, thậm chí ngay cả trật tự Ma Vương cũng không tránh khỏi bị nó xua đuổi!
Mấy giây ngắn ngủi, ngoài Thiên kiếm và Duy Tôn, tất cả mọi thứ thuộc về thời đại mà Cố Thanh Sơn đặt chân đến này đều chìm vào trong dòng nước chảy xiết màu xám tro, biến mất không thấy.
Một đồng tiền vàng hạ xuống từ trên trời, rơi vào trong tay Cố Thanh Sơn.
"Trên thẻ ngọc của ngươi vẫn còn một bộ kiếm thuật miễn cưỡng chấp nhận được, ta đã đặt nó trong đồng tiền vàng này, sau này ngươi có thể tu luyện." Người tạo vật của Đất nói.
Trong lòng Cố Thanh Sơn biết thứ đối phương nói chính là "Kiếm thuật giết địch" mà thời xa xưa truyền lại, cũng chính là bộ kiếm thuật mà Tạ Cô Hồng đã chọn khi ở trong tường thành Thiết Vi.
"Đa tạ ngài, bây giờ tôi rời khỏi thời đại này như thế nào?" Hắn ôm quyền cám ơn, sau đó hỏi.
"Đồng tiền trên tay ngươi sẽ đưa ngươi tiến hành một lần qua lại nhanh chóng, nó sẽ bảo vệ ngươi, để đưa ngươi đến một toạ độ phương vị thời gian nào đó đủ an toàn."
Người tạo vật của Đất có chút không nỡ nói: "Nhớ lấy, ta chỉ cho ngươi mượn để dùng, chờ ta đi rồi, ngươi phải trả lại cho ta."
Cố Thanh Sơn nhìn đồng tiền màu vàng trong tay.
Trên mặt chính đồng tiền vẽ bốn chiếc cột khổng lồ chọc trời, mặt trái chính là một vùng đất mênh mông bao la.
Đây không phải là đồng tiền của Nhân tộc xa xưa, nhưng nắm trong tay, lại tràn đầy cảm giác của kim loại nặng trĩu.
Vô cớ, trong lòng Cố Thanh Sơn dâng lên lòng tin trước giờ chưa từng có.
Một đồng tiền vàng, là có thể khiến tu sĩ có linh giác bén nhạy sinh ra cảm nhận cụ thể.
Điều này đủ để chứng minh sức mạnh của nó.
Quả nhiên trong hư không, biểu tượng của "Kỹ nghệ Chiến Thần" khẽ động, từng hàng chữ đom đóm nhỏ bắt đầu giải thích về đồng tiền:
[Vật đặc biệt: Đồng tiền màu vàng (duy nhất).]
[Quy luật: Sở dĩ chúng sinh vạn vật có thể sống còn, là bởi vì có đất đai, đối với sinh mệnh mà nói, đây là may mắn chân thật nhất.]
[Giải thích quy luật: Cách mỗi một trăm ngày, đồng tiền này sẽ phát động năng lực may mắn chân thật của mình.]
[Quy luật: Đất đã thai nghén lên vạn vật, bao dung mọi thứ]
[Giải thích quy luật: ngài có thể đặt bất kì vật gì lên đồng tiền này, cũng có thể khiến cho bất kì sức mạnh nào gắn lên đồng tiền này.]
[Nhắc nhở: Trên đồng tiền đã được gắn thêm thuật pháp qua lại thế giới Đất, đại biểu cho việc ngài đã được sự cho phép của người tạo vật.]
[Nhắc nhở: Ngài có thể lĩnh hội kiếm thuật từ đồng tiền vàng: Kiếm pháp giết địch, nhưng bởi vì hồn lực cần có quá cao, hãy nâng cao kiếm thuật của mình trước rồi hãy thử.]
[May mắn chân thật trên đồng tiền đã được kích hoạt, đồng thời được giao một lần năng lực qua lại giữa thời không, nó sẽ đưa ngài đến tương lai, đến một nơi, một thời điểm tương đối an toàn]
Cố Thanh Sơn mới vừa nhìn xong những dòng này, giọng nói người tạo vật của Đất lại vang lên lần nữa:
“Sau khi ngươi ổn định lại mình, dành thời gian kích hoạt đồng tiền này, nó sẽ đưa ngươi đến thế giới của ta lần nữa, sau đó ngươi có thể trả lại đồng tiền này cho ta”
Cố Thanh Sơn mừng rỡ nói: "Đã biết, cảm ơn ngài."
Có một người mạnh mẽ như vậy che chở mình, cho dù không có ba đồng tiền đặc biệt này, thì cũng không cần lo lắng chuyện đi lại.
Hơn nữa nếu như ở trong tình cảnh nguy hiểm, mình có thể lập tức phát động sức mạnh của đồng tiền, trốn vào thế giới của người tạo vật của Đất.
Cho dù là đám quái vật Vực Sâu kia, chỉ sợ cũng không dám lỗ mãng ở thế giới của Đất.
Lúc này giọng nói người tạo vật của Đất trở nên to lớn mà tràn đầy khí thế:
"Mạnh lên đi, Cố Thanh Sơn, ngươi là chiến sĩ Nhân tộc ta coi trọng, một ngày nào đó, ngươi sẽ trở thành chiến sĩ đủ mạnh mẽ, có thể cùng chúng ta sóng vai chiến đấu, cùng đi đối mặt với sự huỷ diệt của chư giới và ngày tận thế thật sự."
Trên bầu trời, tất cả dòng nước chảy xiết màu xám tro dần dần rời đi, giọng nói người tạo vật của Đất cũng trở nên càng ngày càng nhỏ.
Nó phải đi rồi.
Cố Thanh Sơn liền vội vàng hỏi: "Bây giờ ngài vẫn không quay về tương lai sao?"
Người tạo vật của Đất nói: "Nếu đã tới rồi, ta phải đi thăm dò một bí mật, sau đó sẽ về tương lai."
Trong hư không, âm thanh nó càng ngày càng nhỏ, gần như biến mất không thấy.
"Cánh cửa Vực Sâu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Năm đó tôi không đi xem, bây giờ tính ra thời gian cũng không còn nhiều lắm, vừa hay muốn đi xem thế nào."
"Ừm vẫn phải cần thận tránh ta ra"
Giọng nói nó biến mất.
Người tạo vật của Đất đã rời khỏi thiên giới nguyên thủy.
Người tạo vật của Đất đã rời đi.
Nhưng Cố Thanh Sơn nghe câu cuối cùng của đối phương xong, không khỏi rơi vào im lặng.
Đối phương không hề sợ hãi có thêm một bản thân nữa ở trong cùng một tuyến thời gian.
Đây lại là loại năng lực gì?
Cố Thanh Sơn nghĩ một hồi, không nhịn được thở dài.
Nghĩ ngợi lung tung không được ích lợi gì hết.
Người tạo vật của Đất quả thực quá mạnh mẽ, vượt qua cả giới hạn mà hắn có thể tưởng tượng, thay vì suy nghĩ lung tung, không bằng mau chóng về với tương lai của mình sớm một chút.
Theo sự rời đi của người tạo vật, tất cả cảnh tượng của thiên giới nguyên thuỷ lại quay trở về trước mặt Cố Thanh Sơn.
Sơn Nữ và Lạc Băng Ly đang đứng ở phía trước, vẻ mặt hoang mang.
"Công tử, sao vừa rồi ngài đột nhiên biến mất vậy?" Sơn Nữ không hiểu hỏi.
"Không sao." Cố Thanh Sơn nói.
"Công tử, Thánh thụ Kinh Cức cũng không thấy đâu nữa." Lạc Băng Ly đứng ở bên cạnh Sơn Nữ, nhắc nhở.
Nàng cũng theo Sơn Nữ gọi Cố Thanh Sơn là công tử, chuyện này có chút thú vị.
"Không sao." Cố Thanh Sơn cười nói.
"Còn có, vừa rồi tôi đã bị tạm thời cắt đứt liên hệ với Thiên kiếm." Lạc Băng Ly lo lắng nói.
"Yên tâm, không có chuyện gì." Cố Thanh Sơn đáp.
"Vừa rồi tôi cũng mất đi cảm ứng với công tử, đây là chuyện chưa từng xảy ra." Sơn Nữ căng thẳng nói.
"À, không sao hết." Cố Thanh Sơn tiếp tục đáp lại.
Lạc Băng Ly hoang mang nói: "Nhưng Tiểu Tịch cũng đột nhiên biến mất!"
Sơn Nữ nói: "Không thấy cô ấy nữa, vậy chúng ta phải đi như thế nào?"
Lạc Băng Ly nói: “Không có cô ấy và cổ thụ, có lẽ chúng ta không thể đi nữa”
Sơn Nữ lộ ra vẻ không thể chấp nhận, nói: "Chẳng lẽ chúng ta phải bắt đầu cuộc sống ở đây?"
Lạc Băng Ly thở dài nói: "Chỉ sợ là vậy."
Các nàng nhìn về phía Cố Thanh Sơn, miệng đồng thanh nói: "Công tử, vậy phải làm sao bây giờ?"
"Không, không sao "
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên cảm thấy có chút nhức đầu.
Dường như đã xảy ra vài chuyện ngoài dự liệu, hơn nữa có lẽ tình trạng này còn kéo dài tiếp.
Địa kiếm cùng kiếm Triều Âm lặng lẽ trôi lơ lửng ở một bên, không nói tiếng nào, như đã sớm thỉnh giáo uy lực của hai cô gái này.
"Khụ thật ra thì Tiểu Tịch không sao hết, thực ra vừa rồi là tôi đi gặp một đại lão, chuyện chỉ có như vậy"
Cố Thanh Sơn giải thích một lượt, lúc này Sơn Nữ và Lạc Băng Ly mới yên lòng.
"Được rồi, bây giờ chúng ta lập tức lên đường." Cố Thanh Sơn lại nói.
Lúc này hai cô gái mới chui vào trong trường kiếm.
Bốn thanh trường kiếm quay về hư không sau lưng Cố Thanh Sơn.
Bây giờ, giọng nói của bọn họ rốt cuộc đã biến mất.
Trên toàn thế giới, người có thể lên tiếng chỉ còn lại Cố Thanh Sơn.
Hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn thi thể của Linh hồn Tiêm tiếu giả cùng Ma Long Vực Sâu, lại nhìn xuống đồng tiền màu vàng trong tay mình, trong lòng Cố Thanh Sơn thầm suy nghĩ.
Sợ rằng ở tương lai, hai tên bị mình và người tạo vật của Đất giết chết này sẽ điên cuồng muốn báo thù.
Nhưng tất cả tung tích của mình đã được người tạo vật che đậy.
Người tạo vật của Đất lại đưa cho một đồng tiền có may mắn chân thực để bảo đảm an toàn, đi trên đường chắc hẳn mình sẽ không xảy ra chuyện gì, quả thật bị dồn đến đường cùng thì có thể tránh đến thế giới của Đất.
Nghĩ tới đây, hắn toả ra linh lực kích hoạt đồng tiền vàng kia.
Đinh đông
Đồng tiền màu vàng phát ra một âm thanh trong trẻo.
Mấy giây ngắn ngủi, ngoài Thiên kiếm và Duy Tôn, tất cả mọi thứ thuộc về thời đại mà Cố Thanh Sơn đặt chân đến này đều chìm vào trong dòng nước chảy xiết màu xám tro, biến mất không thấy.
Một đồng tiền vàng hạ xuống từ trên trời, rơi vào trong tay Cố Thanh Sơn.
"Trên thẻ ngọc của ngươi vẫn còn một bộ kiếm thuật miễn cưỡng chấp nhận được, ta đã đặt nó trong đồng tiền vàng này, sau này ngươi có thể tu luyện." Người tạo vật của Đất nói.
Trong lòng Cố Thanh Sơn biết thứ đối phương nói chính là "Kiếm thuật giết địch" mà thời xa xưa truyền lại, cũng chính là bộ kiếm thuật mà Tạ Cô Hồng đã chọn khi ở trong tường thành Thiết Vi.
"Đa tạ ngài, bây giờ tôi rời khỏi thời đại này như thế nào?" Hắn ôm quyền cám ơn, sau đó hỏi.
"Đồng tiền trên tay ngươi sẽ đưa ngươi tiến hành một lần qua lại nhanh chóng, nó sẽ bảo vệ ngươi, để đưa ngươi đến một toạ độ phương vị thời gian nào đó đủ an toàn."
Người tạo vật của Đất có chút không nỡ nói: "Nhớ lấy, ta chỉ cho ngươi mượn để dùng, chờ ta đi rồi, ngươi phải trả lại cho ta."
Cố Thanh Sơn nhìn đồng tiền màu vàng trong tay.
Trên mặt chính đồng tiền vẽ bốn chiếc cột khổng lồ chọc trời, mặt trái chính là một vùng đất mênh mông bao la.
Đây không phải là đồng tiền của Nhân tộc xa xưa, nhưng nắm trong tay, lại tràn đầy cảm giác của kim loại nặng trĩu.
Vô cớ, trong lòng Cố Thanh Sơn dâng lên lòng tin trước giờ chưa từng có.
Một đồng tiền vàng, là có thể khiến tu sĩ có linh giác bén nhạy sinh ra cảm nhận cụ thể.
Điều này đủ để chứng minh sức mạnh của nó.
Quả nhiên trong hư không, biểu tượng của "Kỹ nghệ Chiến Thần" khẽ động, từng hàng chữ đom đóm nhỏ bắt đầu giải thích về đồng tiền:
[Vật đặc biệt: Đồng tiền màu vàng (duy nhất).]
[Quy luật: Sở dĩ chúng sinh vạn vật có thể sống còn, là bởi vì có đất đai, đối với sinh mệnh mà nói, đây là may mắn chân thật nhất.]
[Giải thích quy luật: Cách mỗi một trăm ngày, đồng tiền này sẽ phát động năng lực may mắn chân thật của mình.]
[Quy luật: Đất đã thai nghén lên vạn vật, bao dung mọi thứ]
[Giải thích quy luật: ngài có thể đặt bất kì vật gì lên đồng tiền này, cũng có thể khiến cho bất kì sức mạnh nào gắn lên đồng tiền này.]
[Nhắc nhở: Trên đồng tiền đã được gắn thêm thuật pháp qua lại thế giới Đất, đại biểu cho việc ngài đã được sự cho phép của người tạo vật.]
[Nhắc nhở: Ngài có thể lĩnh hội kiếm thuật từ đồng tiền vàng: Kiếm pháp giết địch, nhưng bởi vì hồn lực cần có quá cao, hãy nâng cao kiếm thuật của mình trước rồi hãy thử.]
[May mắn chân thật trên đồng tiền đã được kích hoạt, đồng thời được giao một lần năng lực qua lại giữa thời không, nó sẽ đưa ngài đến tương lai, đến một nơi, một thời điểm tương đối an toàn]
Cố Thanh Sơn mới vừa nhìn xong những dòng này, giọng nói người tạo vật của Đất lại vang lên lần nữa:
“Sau khi ngươi ổn định lại mình, dành thời gian kích hoạt đồng tiền này, nó sẽ đưa ngươi đến thế giới của ta lần nữa, sau đó ngươi có thể trả lại đồng tiền này cho ta”
Cố Thanh Sơn mừng rỡ nói: "Đã biết, cảm ơn ngài."
Có một người mạnh mẽ như vậy che chở mình, cho dù không có ba đồng tiền đặc biệt này, thì cũng không cần lo lắng chuyện đi lại.
Hơn nữa nếu như ở trong tình cảnh nguy hiểm, mình có thể lập tức phát động sức mạnh của đồng tiền, trốn vào thế giới của người tạo vật của Đất.
Cho dù là đám quái vật Vực Sâu kia, chỉ sợ cũng không dám lỗ mãng ở thế giới của Đất.
Lúc này giọng nói người tạo vật của Đất trở nên to lớn mà tràn đầy khí thế:
"Mạnh lên đi, Cố Thanh Sơn, ngươi là chiến sĩ Nhân tộc ta coi trọng, một ngày nào đó, ngươi sẽ trở thành chiến sĩ đủ mạnh mẽ, có thể cùng chúng ta sóng vai chiến đấu, cùng đi đối mặt với sự huỷ diệt của chư giới và ngày tận thế thật sự."
Trên bầu trời, tất cả dòng nước chảy xiết màu xám tro dần dần rời đi, giọng nói người tạo vật của Đất cũng trở nên càng ngày càng nhỏ.
Nó phải đi rồi.
Cố Thanh Sơn liền vội vàng hỏi: "Bây giờ ngài vẫn không quay về tương lai sao?"
Người tạo vật của Đất nói: "Nếu đã tới rồi, ta phải đi thăm dò một bí mật, sau đó sẽ về tương lai."
Trong hư không, âm thanh nó càng ngày càng nhỏ, gần như biến mất không thấy.
"Cánh cửa Vực Sâu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Năm đó tôi không đi xem, bây giờ tính ra thời gian cũng không còn nhiều lắm, vừa hay muốn đi xem thế nào."
"Ừm vẫn phải cần thận tránh ta ra"
Giọng nói nó biến mất.
Người tạo vật của Đất đã rời khỏi thiên giới nguyên thủy.
Người tạo vật của Đất đã rời đi.
Nhưng Cố Thanh Sơn nghe câu cuối cùng của đối phương xong, không khỏi rơi vào im lặng.
Đối phương không hề sợ hãi có thêm một bản thân nữa ở trong cùng một tuyến thời gian.
Đây lại là loại năng lực gì?
Cố Thanh Sơn nghĩ một hồi, không nhịn được thở dài.
Nghĩ ngợi lung tung không được ích lợi gì hết.
Người tạo vật của Đất quả thực quá mạnh mẽ, vượt qua cả giới hạn mà hắn có thể tưởng tượng, thay vì suy nghĩ lung tung, không bằng mau chóng về với tương lai của mình sớm một chút.
Theo sự rời đi của người tạo vật, tất cả cảnh tượng của thiên giới nguyên thuỷ lại quay trở về trước mặt Cố Thanh Sơn.
Sơn Nữ và Lạc Băng Ly đang đứng ở phía trước, vẻ mặt hoang mang.
"Công tử, sao vừa rồi ngài đột nhiên biến mất vậy?" Sơn Nữ không hiểu hỏi.
"Không sao." Cố Thanh Sơn nói.
"Công tử, Thánh thụ Kinh Cức cũng không thấy đâu nữa." Lạc Băng Ly đứng ở bên cạnh Sơn Nữ, nhắc nhở.
Nàng cũng theo Sơn Nữ gọi Cố Thanh Sơn là công tử, chuyện này có chút thú vị.
"Không sao." Cố Thanh Sơn cười nói.
"Còn có, vừa rồi tôi đã bị tạm thời cắt đứt liên hệ với Thiên kiếm." Lạc Băng Ly lo lắng nói.
"Yên tâm, không có chuyện gì." Cố Thanh Sơn đáp.
"Vừa rồi tôi cũng mất đi cảm ứng với công tử, đây là chuyện chưa từng xảy ra." Sơn Nữ căng thẳng nói.
"À, không sao hết." Cố Thanh Sơn tiếp tục đáp lại.
Lạc Băng Ly hoang mang nói: "Nhưng Tiểu Tịch cũng đột nhiên biến mất!"
Sơn Nữ nói: "Không thấy cô ấy nữa, vậy chúng ta phải đi như thế nào?"
Lạc Băng Ly nói: “Không có cô ấy và cổ thụ, có lẽ chúng ta không thể đi nữa”
Sơn Nữ lộ ra vẻ không thể chấp nhận, nói: "Chẳng lẽ chúng ta phải bắt đầu cuộc sống ở đây?"
Lạc Băng Ly thở dài nói: "Chỉ sợ là vậy."
Các nàng nhìn về phía Cố Thanh Sơn, miệng đồng thanh nói: "Công tử, vậy phải làm sao bây giờ?"
"Không, không sao "
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên cảm thấy có chút nhức đầu.
Dường như đã xảy ra vài chuyện ngoài dự liệu, hơn nữa có lẽ tình trạng này còn kéo dài tiếp.
Địa kiếm cùng kiếm Triều Âm lặng lẽ trôi lơ lửng ở một bên, không nói tiếng nào, như đã sớm thỉnh giáo uy lực của hai cô gái này.
"Khụ thật ra thì Tiểu Tịch không sao hết, thực ra vừa rồi là tôi đi gặp một đại lão, chuyện chỉ có như vậy"
Cố Thanh Sơn giải thích một lượt, lúc này Sơn Nữ và Lạc Băng Ly mới yên lòng.
"Được rồi, bây giờ chúng ta lập tức lên đường." Cố Thanh Sơn lại nói.
Lúc này hai cô gái mới chui vào trong trường kiếm.
Bốn thanh trường kiếm quay về hư không sau lưng Cố Thanh Sơn.
Bây giờ, giọng nói của bọn họ rốt cuộc đã biến mất.
Trên toàn thế giới, người có thể lên tiếng chỉ còn lại Cố Thanh Sơn.
Hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn thi thể của Linh hồn Tiêm tiếu giả cùng Ma Long Vực Sâu, lại nhìn xuống đồng tiền màu vàng trong tay mình, trong lòng Cố Thanh Sơn thầm suy nghĩ.
Sợ rằng ở tương lai, hai tên bị mình và người tạo vật của Đất giết chết này sẽ điên cuồng muốn báo thù.
Nhưng tất cả tung tích của mình đã được người tạo vật che đậy.
Người tạo vật của Đất lại đưa cho một đồng tiền có may mắn chân thực để bảo đảm an toàn, đi trên đường chắc hẳn mình sẽ không xảy ra chuyện gì, quả thật bị dồn đến đường cùng thì có thể tránh đến thế giới của Đất.
Nghĩ tới đây, hắn toả ra linh lực kích hoạt đồng tiền vàng kia.
Đinh đông
Đồng tiền màu vàng phát ra một âm thanh trong trẻo.
/1520
|