Trước mắt…
Một nắm đấm nho nhỏ cắt qua không khí, mang theo hung ác đâm tới.
Song kiếm của Cố Thanh Sơn nghênh đón.
Đột nhiên, hắn lại thấy một bàn tay.
Không ổn!
Quyền là hư chiêu, chưởng mới là sát chiêu!
Lúc này thu kiếm lại cũng không kịp, Cố Thanh Sơn vặn người, tránh khỏi cái tay kia, đầu vai dùng toàn lực va chạm vào người đối phương.
Thịch…
Cô gái cao gầy bị đánh bay ra ngoài.
Nàng ta nhẹ nhàng dừng lại, đứng vững trên mặt nước, sắc mặt có chút suy tư.
“Rõ ràng là kiếm tu, công pháp thiếp thân của võ đạo lại dùng đến trôi chảy, cái này không thích hợp.”
“Sao lại không thích hợp?”
“Đạo kiếm thuật cực kỳ bài xích công pháp của đạo khác, ngươi…”
Cô gái cao gầy cẩn thận nhớ lại, dần dần hiểu ra.
“Ta nhớ ra rồi, lúc ấy tại điện Thần Vương, trong đầu ngươi từng có một suy nghĩ.”
“Ngươi cảm thấy may mắn vì mình có thể sử dụng các loại sức mạnh khác nhau.”
“Bởi vì nếu ngươi không thể làm vậy, ngươi sẽ không thể dùng thẻ bài loại thân phận, cũng không thể khiến trật tự Ma Vương vì ngươi mà bỏ qua hết mọi công năng, toàn lực tiến hóa.”
“Nói cách khác…”
“Thật ra linh hồn của ngươi ở trạng thái giải phóng.”
Cô gái cao gầy lại nhìn về phía Cố Thanh Sơn, vẻ mặt phức tạp không nói lên lời.
Trong lòng Cố Thanh Sơn lại trầm xuống.
Quái vật này thật đáng sợ.
Có thể nhìn thấu lòng người, còn có thể hóa thành thân phận của bất cứ tồn tại nào, thực lực bản thân lại mạnh đến khủng bố.
Ngoài cái đó ra, sau khi chết còn có thể sống lại.
Trong lòng hắn có chút do dự khó quyết.
Một con quái vật biết chưởng pháp quyền chưởng võ đạo, trên người nàng ta nhất định có rất nhiều bí mật.
Nếu…
Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu Cố Thanh Sơn.
Vô số khả năng vụt qua trong đầu hắn, giúp hắn tiến hành suy đoán.
Nhưng lúc này, một cảm giác lo lắng khác lại lặng lẽ nảy sinh trong lòng.
… Lỡ như nàng ta tìm được Laura, như vậy tất cả mưu tính của mình đều đổ sông đổ biển.
Đến lúc đó, bản thân không có được ba đồng xu thì thôi, Laura cũng sẽ rơi vào nguy hiểm.
Về phần Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả bị trọng thương, nhóm cường giả phong ấn bên trong thần lực Băng Tinh, thậm chí nữ sĩ Hắc Hải có quan hệ với mình, cuối cùng đều không thể cứu được.
Nhưng trên người nàng ta nhất định có bí mật kinh người!
Suy nghĩ trong đầu Cố Thanh Sơn biến chuyển nhanh chóng.
So với việc tìm ra bí mật, thật ra nên nghĩ làm thế nào để đối phó với nàng ta hơn.
Đã không có lá bài cường đại như Song thể của Đất, muốn giết chết nàng ta một lần nữa, kéo dài thời gian nàng ta sống lại, vậy chỉ có thể thực hiện ở sao Song Tử này.
Một khi rời khỏi sao Song Tử, sức mạnh của nàng ta được giải trừ phong ấn hoàn toàn, mình căn bản không phải đối thủ của nàng ta.
… Ngay cả người cực cổ cũng không làm gì được nàng ta!
Nếu như để nàng ta từ nơi đây trở lại chín trăm triệu tầng thế giới…
Tô Tuyết Nhi và Anna còn sống được mấy ngày?
Ánh mắt Cố Thanh Sơn biến đổi.
Cô gái cao gầy lập tức cảm nhận được khí tức của hắn biến hóa.
Nàng ta cảm thấy hứng thú, hỏi: “A? Vừa rồi còn thử ta, nhưng bây giờ khí tức hoàn toàn ngưng lại. Ngươi đang bức ra toàn bộ sức mạnh của mình… Cuối cùng cũng muốn liều mạng đánh với ta một trận?”
Cố Thanh Sơn nói: “Ngươi có rất nhiều bí mật, nhưng bỗng nhiên ta suy nghĩ cẩn thận, tính mạng quan trọng hơn bí mật nhiều.”
Hăn vung hai thanh trường kiếm, dùng sức cầm chặt.
Cô gái cao gầy đứng nghiêng người, quyền ở phía trước, chưởng ở phía sau, hai gối hơi khuỵu xuống, khẽ nói: “Đạo lý thì đúng rồi đấy, nhưng mạng của ngươi vẫn sẽ rơi vào tay ta.”
Trong suối nước, hai người mắt đối mắt, sát ý nổi lên bốn phía.
Đúng lúc bọn họ định chuyển động, một giọng nói đột ngột truyền tới.
“Người trẻ tuổi, cuối cùng cậu có muốn biết nơi truyền tống kia hay không?”
Cố Thanh Sơn và cô gái đều nhìn về phía bờ suối.
Ông cụ chỉ đường nhìn Cố Thanh Sơn, tươi cười: “Ta có thể nói cho cậu biết làm thế nào để tới thế giới cậu muốn tới kia.”
Tâm tư Cố Thanh Sơn khẽ động.
“A, đa tạ, quả thật tôi muốn biết nơi đó, nhưng bây giờ lại có người quấy rầy.” Hắn nói.
Giết người…
Sao có thể quên sự trợ giúp đắc lực là Sơn Nữ được chứ?
Trong thế giới này, sức mạnh của cô ấy không bị thứ gì hạn chế.
Hơn nữa như vậy chưa biết chừng còn có thể dễ dàng tra ra được bí mật kia hơn…
Vì đề phòng Chức mệnh giả Vực Sâu tìm ra, trong nháy mắt rời khỏi thế giới của Đất, Cố Thanh Sơn lập tức phong bế suy nghĩ trong đầu mình.
Đây là vì đề phòng đối phương canh giữ ở bên ngoài, đột nhiên xuất hiện tra xét nội tâm của hắn.
Cũng là vì đề phòng đối phương biết chuyện liên quan đến tinh đồ.
Từ thời đại viễn cổ trở lại, đến tận giờ phút này ở trên sao Song Tử, đứng bên bờ suối, Cố Thanh Sơn mới hiểu được một việc.
… Chức mệnh giả Vực Sâu biết tất cả con bài chưa lật của mình.
Thứ duy nhất nàng ta không biết chính là tinh đồ.
Nói một cách khác, tinh đồ sẽ quyết định phán đoán của nàng ta!
“A, đa tạ, quả thật tôi muốn biết nơi đó, nhưng bây giờ lại có người quấy rầy.” Cố Thanh Sơn nói.
Ông cụ chỉ đường nghe thấy lời Cố Thanh Sơn nói, chậm rãi từ trên tảng đá đứng lên.
“Không sao, cậu đã ăn mì tôi nấu, là một người tốt, tôi sẽ giúp cậu ngăn cô ta lại.”
Ông ta nhẹ nhàng bay lên, đáp xuống bên cạnh Cố Thanh Sơn.
Một luồng sóng vô hình bốc lên từ người ông ta, hóa thành gió nhẹ bay ra bốn phía.
Cô gái cao gầy nhìn thấy một màn này, sắc mặt dần dần trở nên nặng nề.
“Không thể nào! Tuy ông là ông cụ chỉ đường, nhưng nơi này là sao Song Tử, ông dựa vào cái gì mà có thể vận dụng sức mạnh trong thân thể?” Nàng ta thì thào nói.
“Cô bé, cô vẫn nên tránh ra đi, miễn cho lão phu ra tay lại làm cô bị thương.”
Lão nhân vừa nói vừa vẫy tay về phía suối nước.
Dòng nước dựng lên, hóa thành một con rồng nước bay múa, lượn quanh trời đêm.
Trên sao Song Tử, đây quả là một màn kinh thiên động địa.
Cô gái cao gầy nhìn ông cụ, ánh mắt lóe lên không ngừng.
Người này thật ra có thân phận gì?
Đúng vậy, Cố Thanh Sơn có một chiếc ngọc bội hồ lô, có thể hoàn toàn ẩn hình, còn có thể mượn năng lực của người khác.
Giả sử hắn đã mượn năng lực của mình để tạo ra người này, nhưng sao ông ta không bị sao Song Tử trói buộc?
Nàng ta chần chờ không nói gì, cũng không tự chủ được bày ra một thủ thế.
Cố Thanh Sơn vừa thấy, biết ngay đối phương quả nhiên không hề dễ dàng buông lỏng cảnh giác.
Hắn thở dài trong lòng một tiếng, chuẩn bị thực hiện phương án thứ hai.
Lúc này, một chuyện không thể tưởng tượng được đã xảy ra.
Ngoài suy đoán của hai bên, hạ du suối nước truyền tới một trận động tĩnh.
… Muốn sinh tồn trong thế giới này, ngoài việc nhốt mình trong nhà xây bằng gạch đỏ ra, cũng chỉ có thể tới gần suối nước.
Chỉ có hai nơi này không xuất hiện tồn tại cổ quái kỳ lạ gì đó.
Nhưng động tĩnh thuật pháp của Sơn Nữ gây ra quá lớn, làm ra rồng nước bay lượn trên không trung, lập tức khiến cho tồn tại khác ở xung quanh dòng nước chú ý.
Chốc lát sau.
Một người đàn ông ngăm đen bị xích nửa thân trên, tay cầm một thanh đại đao từ hạ du suối nước chạy tới.
Đại hán này cũng thấy ba người, ánh mắt lập tức dán vào người Sơn Nữ.
“Ông cụ chỉ đường!” Gã thất thanh nói.
Mọi người đều biết, trên sao Song Tử có một ông cụthần bí lai lịch phi thường, ông dường như không phải chủng tộc mọi người đã biết, hơn nữa dốc lòng theo con đường nấu nướng, ăn mì ông nấu là có thể lấy lòng ông, sau đó lấy được cách đến một thế giới nào đó từ chỗ ông.
Đại hán không chút do dự quăng đao đi, bùm một tiếng quỳ trước suối nước, liên tục chắp tay nói: “Lão tiên sinh, xin ngài hãy cho tôi ăn một chén mì.”
Gã lấy một nén bạc từ trong túi ra, hai tay dâng lên.
Ba người vốn đang giương cung bạt kiếm đều cứng đờ.
Cái này… Là tình huống gì…
Cô gái cao gầy nhìn ông cụ chỉ đường, giật mình nghi ngờ, trong lòng âm thầm cân nhắc đây là bố trí cạm bẫy gì.
Dù sao cái tên Cố Thanh Sơn kia thật sự quá giảo hoạt.
Mình đã chính mắt chứng kiến hắn làm thế nào hù cả một thần tộc trở thành thuộc hạ trung thành của mình.
Nghe nói loại năng lực này gọi là… diễn xuất?
Năng lực khủng bố!
Một nắm đấm nho nhỏ cắt qua không khí, mang theo hung ác đâm tới.
Song kiếm của Cố Thanh Sơn nghênh đón.
Đột nhiên, hắn lại thấy một bàn tay.
Không ổn!
Quyền là hư chiêu, chưởng mới là sát chiêu!
Lúc này thu kiếm lại cũng không kịp, Cố Thanh Sơn vặn người, tránh khỏi cái tay kia, đầu vai dùng toàn lực va chạm vào người đối phương.
Thịch…
Cô gái cao gầy bị đánh bay ra ngoài.
Nàng ta nhẹ nhàng dừng lại, đứng vững trên mặt nước, sắc mặt có chút suy tư.
“Rõ ràng là kiếm tu, công pháp thiếp thân của võ đạo lại dùng đến trôi chảy, cái này không thích hợp.”
“Sao lại không thích hợp?”
“Đạo kiếm thuật cực kỳ bài xích công pháp của đạo khác, ngươi…”
Cô gái cao gầy cẩn thận nhớ lại, dần dần hiểu ra.
“Ta nhớ ra rồi, lúc ấy tại điện Thần Vương, trong đầu ngươi từng có một suy nghĩ.”
“Ngươi cảm thấy may mắn vì mình có thể sử dụng các loại sức mạnh khác nhau.”
“Bởi vì nếu ngươi không thể làm vậy, ngươi sẽ không thể dùng thẻ bài loại thân phận, cũng không thể khiến trật tự Ma Vương vì ngươi mà bỏ qua hết mọi công năng, toàn lực tiến hóa.”
“Nói cách khác…”
“Thật ra linh hồn của ngươi ở trạng thái giải phóng.”
Cô gái cao gầy lại nhìn về phía Cố Thanh Sơn, vẻ mặt phức tạp không nói lên lời.
Trong lòng Cố Thanh Sơn lại trầm xuống.
Quái vật này thật đáng sợ.
Có thể nhìn thấu lòng người, còn có thể hóa thành thân phận của bất cứ tồn tại nào, thực lực bản thân lại mạnh đến khủng bố.
Ngoài cái đó ra, sau khi chết còn có thể sống lại.
Trong lòng hắn có chút do dự khó quyết.
Một con quái vật biết chưởng pháp quyền chưởng võ đạo, trên người nàng ta nhất định có rất nhiều bí mật.
Nếu…
Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu Cố Thanh Sơn.
Vô số khả năng vụt qua trong đầu hắn, giúp hắn tiến hành suy đoán.
Nhưng lúc này, một cảm giác lo lắng khác lại lặng lẽ nảy sinh trong lòng.
… Lỡ như nàng ta tìm được Laura, như vậy tất cả mưu tính của mình đều đổ sông đổ biển.
Đến lúc đó, bản thân không có được ba đồng xu thì thôi, Laura cũng sẽ rơi vào nguy hiểm.
Về phần Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả bị trọng thương, nhóm cường giả phong ấn bên trong thần lực Băng Tinh, thậm chí nữ sĩ Hắc Hải có quan hệ với mình, cuối cùng đều không thể cứu được.
Nhưng trên người nàng ta nhất định có bí mật kinh người!
Suy nghĩ trong đầu Cố Thanh Sơn biến chuyển nhanh chóng.
So với việc tìm ra bí mật, thật ra nên nghĩ làm thế nào để đối phó với nàng ta hơn.
Đã không có lá bài cường đại như Song thể của Đất, muốn giết chết nàng ta một lần nữa, kéo dài thời gian nàng ta sống lại, vậy chỉ có thể thực hiện ở sao Song Tử này.
Một khi rời khỏi sao Song Tử, sức mạnh của nàng ta được giải trừ phong ấn hoàn toàn, mình căn bản không phải đối thủ của nàng ta.
… Ngay cả người cực cổ cũng không làm gì được nàng ta!
Nếu như để nàng ta từ nơi đây trở lại chín trăm triệu tầng thế giới…
Tô Tuyết Nhi và Anna còn sống được mấy ngày?
Ánh mắt Cố Thanh Sơn biến đổi.
Cô gái cao gầy lập tức cảm nhận được khí tức của hắn biến hóa.
Nàng ta cảm thấy hứng thú, hỏi: “A? Vừa rồi còn thử ta, nhưng bây giờ khí tức hoàn toàn ngưng lại. Ngươi đang bức ra toàn bộ sức mạnh của mình… Cuối cùng cũng muốn liều mạng đánh với ta một trận?”
Cố Thanh Sơn nói: “Ngươi có rất nhiều bí mật, nhưng bỗng nhiên ta suy nghĩ cẩn thận, tính mạng quan trọng hơn bí mật nhiều.”
Hăn vung hai thanh trường kiếm, dùng sức cầm chặt.
Cô gái cao gầy đứng nghiêng người, quyền ở phía trước, chưởng ở phía sau, hai gối hơi khuỵu xuống, khẽ nói: “Đạo lý thì đúng rồi đấy, nhưng mạng của ngươi vẫn sẽ rơi vào tay ta.”
Trong suối nước, hai người mắt đối mắt, sát ý nổi lên bốn phía.
Đúng lúc bọn họ định chuyển động, một giọng nói đột ngột truyền tới.
“Người trẻ tuổi, cuối cùng cậu có muốn biết nơi truyền tống kia hay không?”
Cố Thanh Sơn và cô gái đều nhìn về phía bờ suối.
Ông cụ chỉ đường nhìn Cố Thanh Sơn, tươi cười: “Ta có thể nói cho cậu biết làm thế nào để tới thế giới cậu muốn tới kia.”
Tâm tư Cố Thanh Sơn khẽ động.
“A, đa tạ, quả thật tôi muốn biết nơi đó, nhưng bây giờ lại có người quấy rầy.” Hắn nói.
Giết người…
Sao có thể quên sự trợ giúp đắc lực là Sơn Nữ được chứ?
Trong thế giới này, sức mạnh của cô ấy không bị thứ gì hạn chế.
Hơn nữa như vậy chưa biết chừng còn có thể dễ dàng tra ra được bí mật kia hơn…
Vì đề phòng Chức mệnh giả Vực Sâu tìm ra, trong nháy mắt rời khỏi thế giới của Đất, Cố Thanh Sơn lập tức phong bế suy nghĩ trong đầu mình.
Đây là vì đề phòng đối phương canh giữ ở bên ngoài, đột nhiên xuất hiện tra xét nội tâm của hắn.
Cũng là vì đề phòng đối phương biết chuyện liên quan đến tinh đồ.
Từ thời đại viễn cổ trở lại, đến tận giờ phút này ở trên sao Song Tử, đứng bên bờ suối, Cố Thanh Sơn mới hiểu được một việc.
… Chức mệnh giả Vực Sâu biết tất cả con bài chưa lật của mình.
Thứ duy nhất nàng ta không biết chính là tinh đồ.
Nói một cách khác, tinh đồ sẽ quyết định phán đoán của nàng ta!
“A, đa tạ, quả thật tôi muốn biết nơi đó, nhưng bây giờ lại có người quấy rầy.” Cố Thanh Sơn nói.
Ông cụ chỉ đường nghe thấy lời Cố Thanh Sơn nói, chậm rãi từ trên tảng đá đứng lên.
“Không sao, cậu đã ăn mì tôi nấu, là một người tốt, tôi sẽ giúp cậu ngăn cô ta lại.”
Ông ta nhẹ nhàng bay lên, đáp xuống bên cạnh Cố Thanh Sơn.
Một luồng sóng vô hình bốc lên từ người ông ta, hóa thành gió nhẹ bay ra bốn phía.
Cô gái cao gầy nhìn thấy một màn này, sắc mặt dần dần trở nên nặng nề.
“Không thể nào! Tuy ông là ông cụ chỉ đường, nhưng nơi này là sao Song Tử, ông dựa vào cái gì mà có thể vận dụng sức mạnh trong thân thể?” Nàng ta thì thào nói.
“Cô bé, cô vẫn nên tránh ra đi, miễn cho lão phu ra tay lại làm cô bị thương.”
Lão nhân vừa nói vừa vẫy tay về phía suối nước.
Dòng nước dựng lên, hóa thành một con rồng nước bay múa, lượn quanh trời đêm.
Trên sao Song Tử, đây quả là một màn kinh thiên động địa.
Cô gái cao gầy nhìn ông cụ, ánh mắt lóe lên không ngừng.
Người này thật ra có thân phận gì?
Đúng vậy, Cố Thanh Sơn có một chiếc ngọc bội hồ lô, có thể hoàn toàn ẩn hình, còn có thể mượn năng lực của người khác.
Giả sử hắn đã mượn năng lực của mình để tạo ra người này, nhưng sao ông ta không bị sao Song Tử trói buộc?
Nàng ta chần chờ không nói gì, cũng không tự chủ được bày ra một thủ thế.
Cố Thanh Sơn vừa thấy, biết ngay đối phương quả nhiên không hề dễ dàng buông lỏng cảnh giác.
Hắn thở dài trong lòng một tiếng, chuẩn bị thực hiện phương án thứ hai.
Lúc này, một chuyện không thể tưởng tượng được đã xảy ra.
Ngoài suy đoán của hai bên, hạ du suối nước truyền tới một trận động tĩnh.
… Muốn sinh tồn trong thế giới này, ngoài việc nhốt mình trong nhà xây bằng gạch đỏ ra, cũng chỉ có thể tới gần suối nước.
Chỉ có hai nơi này không xuất hiện tồn tại cổ quái kỳ lạ gì đó.
Nhưng động tĩnh thuật pháp của Sơn Nữ gây ra quá lớn, làm ra rồng nước bay lượn trên không trung, lập tức khiến cho tồn tại khác ở xung quanh dòng nước chú ý.
Chốc lát sau.
Một người đàn ông ngăm đen bị xích nửa thân trên, tay cầm một thanh đại đao từ hạ du suối nước chạy tới.
Đại hán này cũng thấy ba người, ánh mắt lập tức dán vào người Sơn Nữ.
“Ông cụ chỉ đường!” Gã thất thanh nói.
Mọi người đều biết, trên sao Song Tử có một ông cụthần bí lai lịch phi thường, ông dường như không phải chủng tộc mọi người đã biết, hơn nữa dốc lòng theo con đường nấu nướng, ăn mì ông nấu là có thể lấy lòng ông, sau đó lấy được cách đến một thế giới nào đó từ chỗ ông.
Đại hán không chút do dự quăng đao đi, bùm một tiếng quỳ trước suối nước, liên tục chắp tay nói: “Lão tiên sinh, xin ngài hãy cho tôi ăn một chén mì.”
Gã lấy một nén bạc từ trong túi ra, hai tay dâng lên.
Ba người vốn đang giương cung bạt kiếm đều cứng đờ.
Cái này… Là tình huống gì…
Cô gái cao gầy nhìn ông cụ chỉ đường, giật mình nghi ngờ, trong lòng âm thầm cân nhắc đây là bố trí cạm bẫy gì.
Dù sao cái tên Cố Thanh Sơn kia thật sự quá giảo hoạt.
Mình đã chính mắt chứng kiến hắn làm thế nào hù cả một thần tộc trở thành thuộc hạ trung thành của mình.
Nghe nói loại năng lực này gọi là… diễn xuất?
Năng lực khủng bố!
/1520
|