Là sức mạnh núi thần Tu Di.
Lúc này, nó đã phát hiện được hết thảy căn nguyên của tai vạ.
“A a a a.....” Kỳ Lân phát ra tiếng kêu thảm.
Ánh sáng đủ màu sắc từ thanh Ma thương xuất hiện, chui vào núi thần Tu Di.
Không bao lâu sau, cơ thể Kỳ Lân càng lúc càng nhỏ dần, cuối cùng hóa thành một con chó hoang.
Con chó hoang đứng thẳng không động, cơ thể hóa thành bột phấn, bay tán loạn trên không trung.
Bốn phía yên tĩnh.
Dần dần có tiếng gió kêu to giữa thiên địa.
Một cột sóng vô hình rót xuống thanh Chân Xích Ma Thương, khiến thanh trường thương phát ra tiếng vù vù cao vút.
Tạ Đạo Linh nhìn thấy, hỏi: “Ý chí Núi thần dường như rất kích động, chẳng lẽ hủy diệt Núi thần chính là con Kỳ Lân giữ núi này?”
Cố Thanh Sơn đáp: “Thật ra vẫn là Ác Quỷ đạo, chỉ là con Kỳ Lân này bị người ta chi phối, hơn nữa còn có bí mật rất sâu.”
Hắn thuật lại những gì mà hắn đã thấy trong trí nhớ của Kỳ Lân, giải thích thêm lai lịch của Reneedol.
Tạ Đạo Linh trầm tư nói: “Thì ra người này chính là Reneedol. Nàng ta vẫn luôn hủy diệt vô số thế giới, chẳng lẽ nàng ta sợ hãi sự xuất hiện của tiên nhân?”
“Mặc kệ thế nào, từ lúc mới bắt đầu, nàng ta đã đứng đối lập với Lục Đạo.” Cố Thanh Sơn thản nhiên nói.
Chân Xích Ma Thương kêu càng lúc càng to, dường như còn mang theo sự vui sướng và thúc giục.
Cố Thanh Sơn chậm rãi nhắm mắt lại, bắt đầu liên kết với ý chí Núi thần.
Thời gian dần trôi, bên trên giao diện Chiến Thần xuất hiện một hàng chữ nhỏ:
[Ngài trợ giúp Núi thần tìm được căn nguyên của sự hủy diệt, hoàn toàn cứu được Núi thần ra khỏi âm mưu của Reneedol.]
[Từ giờ trở đi, lỗ thủng bảo vệ duy nhất của núi thần Tu Di đã biến mất, kết giới pháp lực Núi thần khôi phục lại bình thường.]
[Trong cảnh tận thế của chư giới, con đường độ kiếp của người tu hành một lần nữa được mở rộng ra.]
[Núi thần Tu Di sẽ căn cứ vào danh cách của ngài, ban cho ngài thần thông Tự Tại Thiên Vương cuối cùng, xem như sự phản hồi cho hành động lần này của ngài.]
[Thần thông Tự Tại: “Trấn Tà – Quất Ẩn”, đang bắt đầu tiến hóa.]
[Xin nắm chặt Chân Xích Ma Thương, chờ mười giây.]
Cố Thanh Sơn nắm chặt Chân Xích Ma Thương.
“Thế nào?” Tạ Đạo Linh hỏi.
“Núi thần nói con đã tìm được căn nguyện của tai họa, bây giờ căn cứ vào danh cách của con, ban cho con thần thông Tự Tại Thiên Vương cuối cùng.” Cố Thanh Sơn đáp.
Tạ Đạo Linh cảm thấy hứng thú: “Ồ, khi con đến, con đã rút ra được danh cách gì?”
“... Cái này hơi khó mở miệng.”
Vừa dứt lời, bên trên giao diện Chiến Thần phát ra một tiếng vang thanh thúy.
Từng hàng chữ nhỏ như đom đóm xuất hiện.
[Thần thông Tự Tại của ngài đã hoàn tất tiến giai.]
[Căn cứ theo danh cách của ngài, núi thần Tu Di đã vì ngài mà tạo ra một thần thông Tự Tại hoàn mỹ.]
[Trấn tà – Quất Chi Sơn]
[Thần thông Tự Tại tối thượng.]
[Khi ngài sử dụng thần thông này, ngài sẽ hóa thành thể Trấn Tà.]
[Thể trấn tà: Khi ngài đang ở trong trạng thái Quất Chi Sơn, ngài sẽ hấp thu tất cả sức mạnh bên ngoài, nhanh chóng chuyển hóa thành sức mạnh của bản thân ngài, sẽ không bị phong cấm khống chế giống như con dấu lúc nãy.]
[Quất Chi Sơn: Khi ngài hóa thành Quất Chi Sơn, ngài sẽ không ngừng thu hoạch sức mạnh linh hồn rời rạc của vô số chúng sinh, hết thảy vạn vật trong hư không vô tận.]
Cố Thanh Sơn khó mà ức chế được sự kích động trong lòng.
Nói cách khác…
Hắn chỉ cần thi triển thần thông Tự Tại Thiên Vương “Quất Chi Sơn” này là có thể chuyển hóa sức mạnh của hai con rồng thành của hắn, không hề bị bất luận một sức mạnh phong ấn nào ảnh hưởng.
Về sau, khi dùng năng lực huyết duệ Ma Long, chuyển hóa sức mạnh của những địch nhân khác, cũng sẽ thu được hiệu quả giống vậy!
Thần thông Tự Tại Thiên Vương này đơn giản là phối hợp quá hoàn hảo với sức mạnh huyết duệ Ma Long!
Chứ đừng nói chi hắn còn một sức mạnh quan trọng hơn…
Chỉ cần thi triển Quất Chi Sơn, hắn sẽ không ngừng hấp thu hồn lực trong hư không!
Thật ra, sau khi hắn có được sức mạnh song long, đã lâu rồi không thu được hồn lực.
Bởi vì xét về mặt thực lực thì hắn mạnh hơn bất kỳ con quái vật nào!
Nhưng trong cuộc chiến sinh tử ở chư giới, không phải cứ mạnh là có thể thắng. Luôn có những năng lực kỳ quái có thể thay đổi thế cờ và tình hình chiến đấu.
Cho nên, Cố Thanh Sơn vẫn cần rất nhiều hồn lực để thi triển kiếm pháp và thần thông không thể tưởng tượng nổi.
Vốn hắn còn đang lo lắng chuyện này, ai ngờ bắt được Kỳ Lân, Núi thần đã tặng cho hắn thần thông Tự Tại Thiên Vương hoàn mỹ nhất, lập tức giải quyết được vấn đề căn bản nhất của hắn.
Quả nhiên, không hổ danh là thần thông Tự Tại Thiên Vương!
Tạ Đạo Linh nhận ra cảm xúc của hắn đang thay đổi, cười hỏi: ‘Thanh Sơn, thần thông gì vậy? Con hãy thi triển ra ngoài để sư tôn đánh giá thử xem.”
Cố Thanh Sơn đồng ý: “Vâng, thần thông này được gọi là Quất Chi Sơn, là một loại dùng để trấn tà. Con cũng không biết nên thi triển như thế nào, xin sư tôn giúp con xem qua một lần.”
Hắn yên lặng cảm nhận thần thông mà hắn mới thu được, chậm rãi tìm được bí quyết để thi triển.
Quất Chi Sơn, phát động!
Vụt…
Cố Thanh Sơn đột nhiên biến mất không thấy.
Ơ kìa?
Người đâu?
Sắc mặt Tạ Đạo Linh đột nhiên thay đổi, nhưng rất nhanh trở lại bình thường.
“Thì ra... là như vậy sao?”
Nói xong, Tạ Đạo Linh nhẹ nhàng xốc một con mèo hoa lớn có màu như quả quýt từ dưới đất lên. (1)
(1) Giải thích ở đây 1 chút, trong thần thông Tự Tại Thiên Vương thì từ “Quất” có nghĩa là quả quýt, nên lúc main hóa thành mèo mới có màu quýt.
Trên đỉnh núi Tu Di.
Một con mèo màu quýt và một cô bé nhìn nhau chằm chằm.
Gió núi se lạnh thổi qua.
Cô bé: "..."
Mèo: "..."
Thấy được vẻ mờ mịt trong mắt con mèo này, vẻ mặt cô bé cứng lại... Nàng phát hiện ý chí cường đại được rèn luyện trong nhiều lần vào sinh ra tử của mình, hiện tại… lại để khống chế cơ mặt.
Suy nghĩ một lát, cô bé ca ngợi nói: "Ừm, thần thông rất tốt, ta có thể cảm nhận được nguyên lực vô tận trong hư không liên tục chui vào trong cơ thể con, với lại cảm giác không cân đối sinh ra khi con hấp thu thực lực của hai con rồng đang dần dần biến mất."
Mèo màu quýt hơi bối rối mà kêu lên "meo".
Cô bé suýt nữa thì phá hỏng công sức nãy giờ của mình, chỉ có thể cố gắng đèn nén rồi kìm chế, duy trì vẻ nghiêm túc...
Mặc dù bộ dáng nghiêm túc của cô bé chỉ càng làm cho cô bé thêm đáng yêu, thế nhưng ít nhất thì giọng nói của cô bé vẫn rất nghiêm nghị.
"Biến thành thú Trấn Tà thật ra cũng là một cách tu hành đặc biệt. Thanh Sơn, con phải tiếp tục cố gắng nhé!"
Vẻ bối rối trên mặt mèo hoa dần dần biến mất.
Hắn nhìn về phía giao diện Chiến Thần.
Trên giao diện, từng dòng chữ liên tiếp hiện lên:
[Ngài tiến vào trạng thái "Quất Chi Sơn".]
[Thể Trấn Tà đã mở ra.]
[Trong trạng thái này, tất cả lực lượng được ngài hấp thu sẽ không thể gây hại gì cho cơ thể ngài cả, cuối cùng sẽ hoàn toàn chuyển thành lực lượng của ngài.]
[Ngài đang hấp thu lực lượng của hai con rồng, xin hãy giữ nguyên trạng thái này, tới khi quá trình hấp thu hoàn thành.]
[Chú ý: Nếu như ngài biến trở về thành người khi chưa hấp thu hoàn toàn thì quá trình này sẽ bị hủy, lần sau sẽ phải bắt đầu quá trình này từ đầu.]
[Trong trạng thái "Quất Chi Sơn", ngài liên tục hấp thu hồn lực từ bên ngoài.]
[Hồn lực + 1]
[Hồn lực + 2]
[Hồn lực + 1]
[Hồn lực + 1]
[Hồn lực + 3]
...
Cố Thanh Sơn nhẩm tính một lát.
Cứ cách ba giây, hồn lực sẽ tăng lên một lần.
Mặc dù mỗi lần có được hồn lực không nhiều, thế nhưng góp gió thành bão, tích tiểu thành đại, vẫn là rất có hiệu quả.
Chỉ cần nghĩ như vậy thì trở thành một con mèo cũng không sao cả.
Sư phụ còn có Hóa Thân Ngàn Vạn, biến thân một cách tự nhiên, còn đã từng hóa thành một con ngỗng trắng, làm đại sư huynh của Bách Hoa tông cơ mà. Hiện tại mình chỉ là biến thành một con mèo mà thôi, có cái gì phải khó chịu chứ?
Mèo quýt hơi đăm chiêu rồi gật đầu, cuối cùng cũng tiếp nhận thần thông mới của mình.
Lúc này, nó đã phát hiện được hết thảy căn nguyên của tai vạ.
“A a a a.....” Kỳ Lân phát ra tiếng kêu thảm.
Ánh sáng đủ màu sắc từ thanh Ma thương xuất hiện, chui vào núi thần Tu Di.
Không bao lâu sau, cơ thể Kỳ Lân càng lúc càng nhỏ dần, cuối cùng hóa thành một con chó hoang.
Con chó hoang đứng thẳng không động, cơ thể hóa thành bột phấn, bay tán loạn trên không trung.
Bốn phía yên tĩnh.
Dần dần có tiếng gió kêu to giữa thiên địa.
Một cột sóng vô hình rót xuống thanh Chân Xích Ma Thương, khiến thanh trường thương phát ra tiếng vù vù cao vút.
Tạ Đạo Linh nhìn thấy, hỏi: “Ý chí Núi thần dường như rất kích động, chẳng lẽ hủy diệt Núi thần chính là con Kỳ Lân giữ núi này?”
Cố Thanh Sơn đáp: “Thật ra vẫn là Ác Quỷ đạo, chỉ là con Kỳ Lân này bị người ta chi phối, hơn nữa còn có bí mật rất sâu.”
Hắn thuật lại những gì mà hắn đã thấy trong trí nhớ của Kỳ Lân, giải thích thêm lai lịch của Reneedol.
Tạ Đạo Linh trầm tư nói: “Thì ra người này chính là Reneedol. Nàng ta vẫn luôn hủy diệt vô số thế giới, chẳng lẽ nàng ta sợ hãi sự xuất hiện của tiên nhân?”
“Mặc kệ thế nào, từ lúc mới bắt đầu, nàng ta đã đứng đối lập với Lục Đạo.” Cố Thanh Sơn thản nhiên nói.
Chân Xích Ma Thương kêu càng lúc càng to, dường như còn mang theo sự vui sướng và thúc giục.
Cố Thanh Sơn chậm rãi nhắm mắt lại, bắt đầu liên kết với ý chí Núi thần.
Thời gian dần trôi, bên trên giao diện Chiến Thần xuất hiện một hàng chữ nhỏ:
[Ngài trợ giúp Núi thần tìm được căn nguyên của sự hủy diệt, hoàn toàn cứu được Núi thần ra khỏi âm mưu của Reneedol.]
[Từ giờ trở đi, lỗ thủng bảo vệ duy nhất của núi thần Tu Di đã biến mất, kết giới pháp lực Núi thần khôi phục lại bình thường.]
[Trong cảnh tận thế của chư giới, con đường độ kiếp của người tu hành một lần nữa được mở rộng ra.]
[Núi thần Tu Di sẽ căn cứ vào danh cách của ngài, ban cho ngài thần thông Tự Tại Thiên Vương cuối cùng, xem như sự phản hồi cho hành động lần này của ngài.]
[Thần thông Tự Tại: “Trấn Tà – Quất Ẩn”, đang bắt đầu tiến hóa.]
[Xin nắm chặt Chân Xích Ma Thương, chờ mười giây.]
Cố Thanh Sơn nắm chặt Chân Xích Ma Thương.
“Thế nào?” Tạ Đạo Linh hỏi.
“Núi thần nói con đã tìm được căn nguyện của tai họa, bây giờ căn cứ vào danh cách của con, ban cho con thần thông Tự Tại Thiên Vương cuối cùng.” Cố Thanh Sơn đáp.
Tạ Đạo Linh cảm thấy hứng thú: “Ồ, khi con đến, con đã rút ra được danh cách gì?”
“... Cái này hơi khó mở miệng.”
Vừa dứt lời, bên trên giao diện Chiến Thần phát ra một tiếng vang thanh thúy.
Từng hàng chữ nhỏ như đom đóm xuất hiện.
[Thần thông Tự Tại của ngài đã hoàn tất tiến giai.]
[Căn cứ theo danh cách của ngài, núi thần Tu Di đã vì ngài mà tạo ra một thần thông Tự Tại hoàn mỹ.]
[Trấn tà – Quất Chi Sơn]
[Thần thông Tự Tại tối thượng.]
[Khi ngài sử dụng thần thông này, ngài sẽ hóa thành thể Trấn Tà.]
[Thể trấn tà: Khi ngài đang ở trong trạng thái Quất Chi Sơn, ngài sẽ hấp thu tất cả sức mạnh bên ngoài, nhanh chóng chuyển hóa thành sức mạnh của bản thân ngài, sẽ không bị phong cấm khống chế giống như con dấu lúc nãy.]
[Quất Chi Sơn: Khi ngài hóa thành Quất Chi Sơn, ngài sẽ không ngừng thu hoạch sức mạnh linh hồn rời rạc của vô số chúng sinh, hết thảy vạn vật trong hư không vô tận.]
Cố Thanh Sơn khó mà ức chế được sự kích động trong lòng.
Nói cách khác…
Hắn chỉ cần thi triển thần thông Tự Tại Thiên Vương “Quất Chi Sơn” này là có thể chuyển hóa sức mạnh của hai con rồng thành của hắn, không hề bị bất luận một sức mạnh phong ấn nào ảnh hưởng.
Về sau, khi dùng năng lực huyết duệ Ma Long, chuyển hóa sức mạnh của những địch nhân khác, cũng sẽ thu được hiệu quả giống vậy!
Thần thông Tự Tại Thiên Vương này đơn giản là phối hợp quá hoàn hảo với sức mạnh huyết duệ Ma Long!
Chứ đừng nói chi hắn còn một sức mạnh quan trọng hơn…
Chỉ cần thi triển Quất Chi Sơn, hắn sẽ không ngừng hấp thu hồn lực trong hư không!
Thật ra, sau khi hắn có được sức mạnh song long, đã lâu rồi không thu được hồn lực.
Bởi vì xét về mặt thực lực thì hắn mạnh hơn bất kỳ con quái vật nào!
Nhưng trong cuộc chiến sinh tử ở chư giới, không phải cứ mạnh là có thể thắng. Luôn có những năng lực kỳ quái có thể thay đổi thế cờ và tình hình chiến đấu.
Cho nên, Cố Thanh Sơn vẫn cần rất nhiều hồn lực để thi triển kiếm pháp và thần thông không thể tưởng tượng nổi.
Vốn hắn còn đang lo lắng chuyện này, ai ngờ bắt được Kỳ Lân, Núi thần đã tặng cho hắn thần thông Tự Tại Thiên Vương hoàn mỹ nhất, lập tức giải quyết được vấn đề căn bản nhất của hắn.
Quả nhiên, không hổ danh là thần thông Tự Tại Thiên Vương!
Tạ Đạo Linh nhận ra cảm xúc của hắn đang thay đổi, cười hỏi: ‘Thanh Sơn, thần thông gì vậy? Con hãy thi triển ra ngoài để sư tôn đánh giá thử xem.”
Cố Thanh Sơn đồng ý: “Vâng, thần thông này được gọi là Quất Chi Sơn, là một loại dùng để trấn tà. Con cũng không biết nên thi triển như thế nào, xin sư tôn giúp con xem qua một lần.”
Hắn yên lặng cảm nhận thần thông mà hắn mới thu được, chậm rãi tìm được bí quyết để thi triển.
Quất Chi Sơn, phát động!
Vụt…
Cố Thanh Sơn đột nhiên biến mất không thấy.
Ơ kìa?
Người đâu?
Sắc mặt Tạ Đạo Linh đột nhiên thay đổi, nhưng rất nhanh trở lại bình thường.
“Thì ra... là như vậy sao?”
Nói xong, Tạ Đạo Linh nhẹ nhàng xốc một con mèo hoa lớn có màu như quả quýt từ dưới đất lên. (1)
(1) Giải thích ở đây 1 chút, trong thần thông Tự Tại Thiên Vương thì từ “Quất” có nghĩa là quả quýt, nên lúc main hóa thành mèo mới có màu quýt.
Trên đỉnh núi Tu Di.
Một con mèo màu quýt và một cô bé nhìn nhau chằm chằm.
Gió núi se lạnh thổi qua.
Cô bé: "..."
Mèo: "..."
Thấy được vẻ mờ mịt trong mắt con mèo này, vẻ mặt cô bé cứng lại... Nàng phát hiện ý chí cường đại được rèn luyện trong nhiều lần vào sinh ra tử của mình, hiện tại… lại để khống chế cơ mặt.
Suy nghĩ một lát, cô bé ca ngợi nói: "Ừm, thần thông rất tốt, ta có thể cảm nhận được nguyên lực vô tận trong hư không liên tục chui vào trong cơ thể con, với lại cảm giác không cân đối sinh ra khi con hấp thu thực lực của hai con rồng đang dần dần biến mất."
Mèo màu quýt hơi bối rối mà kêu lên "meo".
Cô bé suýt nữa thì phá hỏng công sức nãy giờ của mình, chỉ có thể cố gắng đèn nén rồi kìm chế, duy trì vẻ nghiêm túc...
Mặc dù bộ dáng nghiêm túc của cô bé chỉ càng làm cho cô bé thêm đáng yêu, thế nhưng ít nhất thì giọng nói của cô bé vẫn rất nghiêm nghị.
"Biến thành thú Trấn Tà thật ra cũng là một cách tu hành đặc biệt. Thanh Sơn, con phải tiếp tục cố gắng nhé!"
Vẻ bối rối trên mặt mèo hoa dần dần biến mất.
Hắn nhìn về phía giao diện Chiến Thần.
Trên giao diện, từng dòng chữ liên tiếp hiện lên:
[Ngài tiến vào trạng thái "Quất Chi Sơn".]
[Thể Trấn Tà đã mở ra.]
[Trong trạng thái này, tất cả lực lượng được ngài hấp thu sẽ không thể gây hại gì cho cơ thể ngài cả, cuối cùng sẽ hoàn toàn chuyển thành lực lượng của ngài.]
[Ngài đang hấp thu lực lượng của hai con rồng, xin hãy giữ nguyên trạng thái này, tới khi quá trình hấp thu hoàn thành.]
[Chú ý: Nếu như ngài biến trở về thành người khi chưa hấp thu hoàn toàn thì quá trình này sẽ bị hủy, lần sau sẽ phải bắt đầu quá trình này từ đầu.]
[Trong trạng thái "Quất Chi Sơn", ngài liên tục hấp thu hồn lực từ bên ngoài.]
[Hồn lực + 1]
[Hồn lực + 2]
[Hồn lực + 1]
[Hồn lực + 1]
[Hồn lực + 3]
...
Cố Thanh Sơn nhẩm tính một lát.
Cứ cách ba giây, hồn lực sẽ tăng lên một lần.
Mặc dù mỗi lần có được hồn lực không nhiều, thế nhưng góp gió thành bão, tích tiểu thành đại, vẫn là rất có hiệu quả.
Chỉ cần nghĩ như vậy thì trở thành một con mèo cũng không sao cả.
Sư phụ còn có Hóa Thân Ngàn Vạn, biến thân một cách tự nhiên, còn đã từng hóa thành một con ngỗng trắng, làm đại sư huynh của Bách Hoa tông cơ mà. Hiện tại mình chỉ là biến thành một con mèo mà thôi, có cái gì phải khó chịu chứ?
Mèo quýt hơi đăm chiêu rồi gật đầu, cuối cùng cũng tiếp nhận thần thông mới của mình.
/1520
|