Cố Thanh Sơn ngơ ngẩn.
"Cậu... Vừa mới nói gì? Có thể lặp lại lần nữa không?" Hắn chậm rãi quay đầu nhìn Diệp Phi Ly. Ánh mắt của hắn giống như là nhìn thấy trân bảo hiếm có, hoặc như là đang nhìn một vị Thần mang đầy sức mạnh trên người.
Diệp Phi Ly bị hắn nhìn đến sợ hãi, lặng lẽ lui một bước, nói: "Tôi nói anh đối phó Quỷ giết người rất cừ."
"Không phải câu này."
"À, tôi nói anh lấy Quỷ giết người để đối phó Quỷ giết người."
Cố Thanh Sơn lặng lẽ gật đầu.
Hắn gật đầu không ngừng, ánh mắt dần dần sáng lên. Hai bờ môi của hắn mím lại thật chặt, giống như đang suy tư chuyện vô cùng quan trọng trong đời.
Diệp Phi Ly cùng Trương Anh Hào liếc nhau một cái, đều thấy khó hiểu. Bỗng nhiên, bọn họ nghe Cố Thanh Sơn nhẹ giọng lầm bầm lầu bầu.
"Đúng vậy... Có thể như vậy... Nếu trò chơi không xuất hiện, vậy thì cứ để tôi đứng ra chống lại nó..."
Hắn giơ chai rượu lên, ngước đầu, một hơi uống sạch cả chai.
Diệp Phi Ly cùng Trương Anh Hào thấy hắn như vậy, không khỏi liếc nhau một cái, trong lòng đều thấy nhẹ nhõm hẳn.
Khi Cố Thanh Sơn buông chai rượu xuống, hai người lại thấy hắn tự độc thoại.
"Không sai... Không thể để nó trở nên mạnh mẽ... phải ngăn chặn nó lớn lên."
"Chuyện này mình phải làm, nếu không loài người đều sẽ chết sạch."
Nói xong câu này, cả người Cố Thanh Sơn dường như đã trở nên khác trước, trên người hắn được tăng thêm một phần khí thế không thể nói rõ. Hắn hệt như đang ở trong thế giới tu hành, tay xách trường kiếm, chuẩn bị vật lộn một sống một còn với sự tồn tại chưa biết nào đó.
"Nữ Thần Công Chính, phi thuyền Thần Điện đang ở đâu?" Hắn hỏi.
[Ở trên bầu trời thủ đô.] Quang não sáng lên, Nữ Thần Công Chính đáp lại.
"Rất tốt, đưa tôi đi lên đó."
[Thưa ngài, ngài có chuyện gì sao?]
"Không, là cô có chuyện để làm rồi."
[Ngài có gì phân phó?]
Cố Thanh Sơn nói: "Hãy khai sáng thời đại mới cùng tôi."
Chỉ vài phút sau, bốn người Cố Thanh Sơn, Trương Anh Hào, Diệp Phi Ly và Liêu Hành đã ngồi vào một chiếc phi thuyền vũ trụ tầm trung, đưa đến phi thuyền Thần Điện trạm Tinh Không.
Cố Thanh Sơn vừa lên tới liền bắt đầu làm việc không ngừng, có vẻ như đang chế tạo ra một thứ gì đó.
"Hoá ra nơi này là như vầy." Liêu Hành nói. Ông ta đứng tại khu xử lý thông tin của phi thuyền Thần Điện, hưng phấn đánh giá bốn phía.
Nữ Thần Công Chính nói: [Liêu tiên sinh, xin ngài đừng bước chân ra khỏi phạm vi mười mét vuông, nếu không tôi sẽ cho lựu đạn Nano trên người ngài phát nổ.]
"Sao mà cô cứ nhằm vào tôi mãi thế!" Liêu Hành lớn tiếng kháng nghị.
[Bỏi vì sau khi quay lại ngài đã đọc tổng cộng hai trăm chín mươi bảy cuốn học thuật nổi tiếng, toàn bộ đều liên quan tới những công trình nghiên cứu cách phá giải tường lửa mới nhất.] Nữ Thần Công Chính nói.
"Quỷ thật! Người máy với AI bây giờ đều cao đến vậy à?" Liêu Hành chán chường thở dài.
"Xong rồi!” Cố Thanh Sơn như đã hoàn thành cái gì đó, phủi phủi tay nói: "Tôi có một việc muốn nói với mọi người."
Ba người nhìn về phía hắn, chỉ thấy sắc mặt Cố Thanh Sơn vô cùng nghiêm nghị.
"Hôm nay chúng ta tụ họp chung một chỗ, chuẩn bị làm một việc.” Cố Thanh Sơn nghiêm túc nói.
"Việc gì?"
"Thiết lập một trò chơi."
"Phì, ha ha ha." Trương Anh Hào không nhịn được cười.
"Trò chơi, trò chơi sóng não à?" Anh ta vừa cười vừa nói: "Từ năm mười bảy tuổi tôi đã yêu thích ám sát, chưa từng chơi trò chơi nào.”
Diệp Phi Ly cảm thấy khá hứng thú: "Trò chơi anh nói là kiểu gì? Trước kia tôi cũng khá có sở trường về mấy trò tranh đấu đấy, còn được đứng hạng thứ bảy thế giới."
"Không giống." Cố Thanh Sơn xua tay nói: "Thứ tôi muốn làm, là một trò chơi mà tất cả người trên thế giới đều tham gia."
"Nội dung như vậy, dường như làm rất khó." Liêu Hành thu lại vẻ thờ ơ trên mặt, nói.
"Tôi lấy đại một ví dụ đơn giản vậy." Cố Thanh Sơn ra hiệu một cái.
[Đã chuẩn bị xong theo yêu cầu của ngài.] Nữ Thần Công Chính lên tiếng, một cánh tay robot lập tức xuất hiện ở trước mặt mấy người.
"Bởi vì đây mới chỉ là ý tưởng sơ bộ, cho nên cái tôi biểu diễn là nội dung cơ bản nhất." Cố Thanh Sơn vừa nói vừa tiến lên, cầm lấy cánh tay robot. Hắn nhấn một cái lên cánh tay kia, nó lập tức thuận theo cánh tay hắn, dính chặt lên cánh tay trái của hắn.
"Cái này hơi cồng kềnh chút, sau này sẽ làm thành vòng tay." Hắn nói xong, bắt đầu biểu diễn.
Một thanh trường kiếm xuất hiện ở trong tay Cố Thanh Sơn.
"Nữ Thần Công Chính, dựa theo chiêu thức kiếm pháp mà tôi vừa nhập vào, bắt đầu ghi chép động tác của tôi đồng thời xây dựng mô hình phép toán."
[Đã sắp xếp xong, mời ngài biểu diễn.] Trên cánh tay robot truyền tới âm thanh của Nữ Thần Công Chính.
Cố Thanh Sơn giơ cao Địa kiếm, bắt đầu múa một bộ kiếm pháp cơ bản.
Ba người nhìn không chớp mắt.
Cố Thanh Sơn biểu diễn xong, mở miệng hỏi: "Nữ Thần Công Chính, bộ kiếm pháp vừa rồi tôi biểu diễn như thế nào? Có sai sót gì không?"
[Căn cứ vào ghi chép của kho tài liệu về bộ kiếm pháp này, ngài có một động tác sai, hai tư thế của cơ thể có thể cải thiện hơn nữa.]
Cánh tay robot vừa nói vừa chiếu ra một màn hình sáng.
Trên màn sáng phát lại đoạn Cố Thanh Sơn đã làm sai, bên cạnh động tác sai ghi rõ chú thích, đồng thời dùng một hình người nhỏ do điểm sáng tạo nên biểu diễn lại động tác chính xác.
Cố Thanh Sơn xem xong toàn bộ quá trình biểu diễn, nói: "Hãy căn cứ theo tình huống cá nhân của tôi, xem cần phải luyện tập khoảng bao nhiêu lần nữa mới có thể hoàn toàn nắm giữ bộ kiếm pháp này."
[Đang tính toán.]
[Căn cứ mức độ sai lệch của động tác của ngài, ước chừng cần chăm chỉ luyện tập 300 lần động tác tiêu chuẩn, cơ thể sẽ ghi nhớ quy luật của động tác.]
"Rất tốt, sau khi tôi hoàn thành chính xác những động tác này thì có được thưởng gì không?"
[Nếu ngài có thể nắm chắc một bộ kiếm pháp căn bản này, võ lực cá nhân sẽ đạt tới Võ giả tiêu chuẩn cấp ba sao, dựa theo trợ cấp của Liên Bang dành cho Võ giả, sẽ được một bội kiếm đúc theo tiêu chuẩn của Quân đội Liên Bang.]
“Bây giờ tôi sẽ làm tư thế chính xác." Cố Thanh Sơn bắt đầu múa lại cả bộ kiếm pháp, lần này hoàn toàn không có một chút sai lầm nào.
Ting!
Cánh tay robot phát ra một tiếng vang.
[Thấy rằng ngài nắm giữ bộ này kiếm pháp một cách hoàn mỹ, võ lực cá nhân đã đạt tới trình độ của Võ giả ba sao, được đặc biệt thưởng một bội kiếm đúc theo tiêu chuẩn của Quân đội Liên Bang.]
[Ngài có muốn lấy phần thưởng ngay bây giờ không?]
"Có."
[Phần thưởng sẽ được phát ngay lập tức.]
Mấy người chờ đợi một hồi, nhưng vẫn không thấy động tĩnh gì.
"Giả sao?" Trương Anh Hào hỏi.
[Dĩ nhiên không phải.] Cố Thanh Sơn nhìn Liêu Hành, cười một tiếng.
Liêu Hành lập tức hiểu ra, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên thật sự.
Ông ta lẩm bẩm nói: "Cậu muốn tôi mang hệ thống Bước nhảy siêu tốc cỡ nhỏ đặt vào cánh tay này, như vậy Nữ Thần Công Chính có thể nhanh chóng chuyển phần thưởng đến vị trí của người chơi."
"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn nói: "Làm như thế thì phần thưởng sẽ về tay ngay lập tức, có thể nhanh chóng tăng thêm độ chân thật và cảm giác thành tựu của người chơi."
Ba người nghe vậy, đều ngây ra tại chỗ.
"Cậu... Vừa mới nói gì? Có thể lặp lại lần nữa không?" Hắn chậm rãi quay đầu nhìn Diệp Phi Ly. Ánh mắt của hắn giống như là nhìn thấy trân bảo hiếm có, hoặc như là đang nhìn một vị Thần mang đầy sức mạnh trên người.
Diệp Phi Ly bị hắn nhìn đến sợ hãi, lặng lẽ lui một bước, nói: "Tôi nói anh đối phó Quỷ giết người rất cừ."
"Không phải câu này."
"À, tôi nói anh lấy Quỷ giết người để đối phó Quỷ giết người."
Cố Thanh Sơn lặng lẽ gật đầu.
Hắn gật đầu không ngừng, ánh mắt dần dần sáng lên. Hai bờ môi của hắn mím lại thật chặt, giống như đang suy tư chuyện vô cùng quan trọng trong đời.
Diệp Phi Ly cùng Trương Anh Hào liếc nhau một cái, đều thấy khó hiểu. Bỗng nhiên, bọn họ nghe Cố Thanh Sơn nhẹ giọng lầm bầm lầu bầu.
"Đúng vậy... Có thể như vậy... Nếu trò chơi không xuất hiện, vậy thì cứ để tôi đứng ra chống lại nó..."
Hắn giơ chai rượu lên, ngước đầu, một hơi uống sạch cả chai.
Diệp Phi Ly cùng Trương Anh Hào thấy hắn như vậy, không khỏi liếc nhau một cái, trong lòng đều thấy nhẹ nhõm hẳn.
Khi Cố Thanh Sơn buông chai rượu xuống, hai người lại thấy hắn tự độc thoại.
"Không sai... Không thể để nó trở nên mạnh mẽ... phải ngăn chặn nó lớn lên."
"Chuyện này mình phải làm, nếu không loài người đều sẽ chết sạch."
Nói xong câu này, cả người Cố Thanh Sơn dường như đã trở nên khác trước, trên người hắn được tăng thêm một phần khí thế không thể nói rõ. Hắn hệt như đang ở trong thế giới tu hành, tay xách trường kiếm, chuẩn bị vật lộn một sống một còn với sự tồn tại chưa biết nào đó.
"Nữ Thần Công Chính, phi thuyền Thần Điện đang ở đâu?" Hắn hỏi.
[Ở trên bầu trời thủ đô.] Quang não sáng lên, Nữ Thần Công Chính đáp lại.
"Rất tốt, đưa tôi đi lên đó."
[Thưa ngài, ngài có chuyện gì sao?]
"Không, là cô có chuyện để làm rồi."
[Ngài có gì phân phó?]
Cố Thanh Sơn nói: "Hãy khai sáng thời đại mới cùng tôi."
Chỉ vài phút sau, bốn người Cố Thanh Sơn, Trương Anh Hào, Diệp Phi Ly và Liêu Hành đã ngồi vào một chiếc phi thuyền vũ trụ tầm trung, đưa đến phi thuyền Thần Điện trạm Tinh Không.
Cố Thanh Sơn vừa lên tới liền bắt đầu làm việc không ngừng, có vẻ như đang chế tạo ra một thứ gì đó.
"Hoá ra nơi này là như vầy." Liêu Hành nói. Ông ta đứng tại khu xử lý thông tin của phi thuyền Thần Điện, hưng phấn đánh giá bốn phía.
Nữ Thần Công Chính nói: [Liêu tiên sinh, xin ngài đừng bước chân ra khỏi phạm vi mười mét vuông, nếu không tôi sẽ cho lựu đạn Nano trên người ngài phát nổ.]
"Sao mà cô cứ nhằm vào tôi mãi thế!" Liêu Hành lớn tiếng kháng nghị.
[Bỏi vì sau khi quay lại ngài đã đọc tổng cộng hai trăm chín mươi bảy cuốn học thuật nổi tiếng, toàn bộ đều liên quan tới những công trình nghiên cứu cách phá giải tường lửa mới nhất.] Nữ Thần Công Chính nói.
"Quỷ thật! Người máy với AI bây giờ đều cao đến vậy à?" Liêu Hành chán chường thở dài.
"Xong rồi!” Cố Thanh Sơn như đã hoàn thành cái gì đó, phủi phủi tay nói: "Tôi có một việc muốn nói với mọi người."
Ba người nhìn về phía hắn, chỉ thấy sắc mặt Cố Thanh Sơn vô cùng nghiêm nghị.
"Hôm nay chúng ta tụ họp chung một chỗ, chuẩn bị làm một việc.” Cố Thanh Sơn nghiêm túc nói.
"Việc gì?"
"Thiết lập một trò chơi."
"Phì, ha ha ha." Trương Anh Hào không nhịn được cười.
"Trò chơi, trò chơi sóng não à?" Anh ta vừa cười vừa nói: "Từ năm mười bảy tuổi tôi đã yêu thích ám sát, chưa từng chơi trò chơi nào.”
Diệp Phi Ly cảm thấy khá hứng thú: "Trò chơi anh nói là kiểu gì? Trước kia tôi cũng khá có sở trường về mấy trò tranh đấu đấy, còn được đứng hạng thứ bảy thế giới."
"Không giống." Cố Thanh Sơn xua tay nói: "Thứ tôi muốn làm, là một trò chơi mà tất cả người trên thế giới đều tham gia."
"Nội dung như vậy, dường như làm rất khó." Liêu Hành thu lại vẻ thờ ơ trên mặt, nói.
"Tôi lấy đại một ví dụ đơn giản vậy." Cố Thanh Sơn ra hiệu một cái.
[Đã chuẩn bị xong theo yêu cầu của ngài.] Nữ Thần Công Chính lên tiếng, một cánh tay robot lập tức xuất hiện ở trước mặt mấy người.
"Bởi vì đây mới chỉ là ý tưởng sơ bộ, cho nên cái tôi biểu diễn là nội dung cơ bản nhất." Cố Thanh Sơn vừa nói vừa tiến lên, cầm lấy cánh tay robot. Hắn nhấn một cái lên cánh tay kia, nó lập tức thuận theo cánh tay hắn, dính chặt lên cánh tay trái của hắn.
"Cái này hơi cồng kềnh chút, sau này sẽ làm thành vòng tay." Hắn nói xong, bắt đầu biểu diễn.
Một thanh trường kiếm xuất hiện ở trong tay Cố Thanh Sơn.
"Nữ Thần Công Chính, dựa theo chiêu thức kiếm pháp mà tôi vừa nhập vào, bắt đầu ghi chép động tác của tôi đồng thời xây dựng mô hình phép toán."
[Đã sắp xếp xong, mời ngài biểu diễn.] Trên cánh tay robot truyền tới âm thanh của Nữ Thần Công Chính.
Cố Thanh Sơn giơ cao Địa kiếm, bắt đầu múa một bộ kiếm pháp cơ bản.
Ba người nhìn không chớp mắt.
Cố Thanh Sơn biểu diễn xong, mở miệng hỏi: "Nữ Thần Công Chính, bộ kiếm pháp vừa rồi tôi biểu diễn như thế nào? Có sai sót gì không?"
[Căn cứ vào ghi chép của kho tài liệu về bộ kiếm pháp này, ngài có một động tác sai, hai tư thế của cơ thể có thể cải thiện hơn nữa.]
Cánh tay robot vừa nói vừa chiếu ra một màn hình sáng.
Trên màn sáng phát lại đoạn Cố Thanh Sơn đã làm sai, bên cạnh động tác sai ghi rõ chú thích, đồng thời dùng một hình người nhỏ do điểm sáng tạo nên biểu diễn lại động tác chính xác.
Cố Thanh Sơn xem xong toàn bộ quá trình biểu diễn, nói: "Hãy căn cứ theo tình huống cá nhân của tôi, xem cần phải luyện tập khoảng bao nhiêu lần nữa mới có thể hoàn toàn nắm giữ bộ kiếm pháp này."
[Đang tính toán.]
[Căn cứ mức độ sai lệch của động tác của ngài, ước chừng cần chăm chỉ luyện tập 300 lần động tác tiêu chuẩn, cơ thể sẽ ghi nhớ quy luật của động tác.]
"Rất tốt, sau khi tôi hoàn thành chính xác những động tác này thì có được thưởng gì không?"
[Nếu ngài có thể nắm chắc một bộ kiếm pháp căn bản này, võ lực cá nhân sẽ đạt tới Võ giả tiêu chuẩn cấp ba sao, dựa theo trợ cấp của Liên Bang dành cho Võ giả, sẽ được một bội kiếm đúc theo tiêu chuẩn của Quân đội Liên Bang.]
“Bây giờ tôi sẽ làm tư thế chính xác." Cố Thanh Sơn bắt đầu múa lại cả bộ kiếm pháp, lần này hoàn toàn không có một chút sai lầm nào.
Ting!
Cánh tay robot phát ra một tiếng vang.
[Thấy rằng ngài nắm giữ bộ này kiếm pháp một cách hoàn mỹ, võ lực cá nhân đã đạt tới trình độ của Võ giả ba sao, được đặc biệt thưởng một bội kiếm đúc theo tiêu chuẩn của Quân đội Liên Bang.]
[Ngài có muốn lấy phần thưởng ngay bây giờ không?]
"Có."
[Phần thưởng sẽ được phát ngay lập tức.]
Mấy người chờ đợi một hồi, nhưng vẫn không thấy động tĩnh gì.
"Giả sao?" Trương Anh Hào hỏi.
[Dĩ nhiên không phải.] Cố Thanh Sơn nhìn Liêu Hành, cười một tiếng.
Liêu Hành lập tức hiểu ra, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên thật sự.
Ông ta lẩm bẩm nói: "Cậu muốn tôi mang hệ thống Bước nhảy siêu tốc cỡ nhỏ đặt vào cánh tay này, như vậy Nữ Thần Công Chính có thể nhanh chóng chuyển phần thưởng đến vị trí của người chơi."
"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn nói: "Làm như thế thì phần thưởng sẽ về tay ngay lập tức, có thể nhanh chóng tăng thêm độ chân thật và cảm giác thành tựu của người chơi."
Ba người nghe vậy, đều ngây ra tại chỗ.
/1520
|