“Cảm ơn thầy.” Tô Tuyết Nhi cảm kích nói.
Huyết Bào Ma Chủ mỉm cười, rồi biến mất khỏi Sở giới luật.
Tô Tuyết Nhi cầm theo chùm chìa khóa đó, một bên đi dạo để quen thuộc hoàn cảnh Sở giới luật, một bên nguy nghĩ.
Những hình ảnh nhìn thấy lúc nãy, hình như có chút vấn đề.
Đêm dạ hội tốt nghiệp, Cố Thanh Sơn bị cho rằng khiếm nhã với mình.
Thầy nói quyển trục thật sự có thể phản chiếu số mệnh vốn có của bản thân.
Nhưng mà trong hiện thực hình như không phải vậy.
Cố Thanh Sơn rõ ràng đã vạch trần được âm mưu của Trương Dã.
Hai số mệnh khác nhau, rốt cuộc từ lúc nào bắt đầu xảy ra khác biệt chứ?
Tô Tuyết Nhi hồi tưởng lại tình cảnh lúc đó.
Đúng thế, lúc tỏ tình…
“Thực ra là như vậy, anh thật sự hi vọng em có thể đồng ý với anh một chuyện.” Anh ấy nghiêm túc nói.
“Tối mai đến hàng nướng của anh đi, nếm thử tay nghề của anh.”
Vẻ mặt của anh ấy hết sức nghiêm túc.
Nhớ lại màn tỏ tình vội vã không đầu không đuôi này, Tô Tuyết Nhi nhịn không được cười rộ lên.
“Thật sự là chuyển đề tài một cách sống sượng, Thanh Sơn.” Cô lẩm bẩm.
Có lẽ là bắt đầu từ lúc đó, Cố Thanh Sơn đã thay đổi hướng đi của số mệnh vốn cố của mình.
Tiếp theo đó, trong số mệnh đã hiện ra cảnh tượng của nhiều năm sau.
Yêu ma giáng lâm, Cửu phủ trốn khỏi tinh cầu.
Cố Thanh Sơn và quái vật đồng quy vu tận.
Đồng quy vu tận….
Tô Tuyết Nhi dừng chân lại.
Thanh Sơn chết rồi.
Trái tim của cô bỗng nhiên nhói lên.
Tuy rằng đó là chuyện phải đợi vài năm sau nữa mới xảy ra, nhưng bây giờ nếu như bản thân đã biết, thì không thể lơ là thiếu cảnh giác.
Tô Tuyết Nhi bỗng nhiên cảm thấy có chút nản lòng.
Bản thân vừa mới thức tỉnh, trong thời gian ngắn còn chưa có sức mạnh đi giúp đỡ anh ấy.
Đang suy nghĩ, đột nhiên trong hư không xuất hiện vài hàng chữ thông báo.
Chúng xuất hiện ngay trước mắt cô.
[Người chơi đã thắng được thí luyện.]
[Người chơi đã thức tỉnh, có được năng lực sử dụng hệ thống.]
[Hệ thống liên kết chặt chẽ lại với người chơi, để đề phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra.]
Tô Tuyết Nhi nhìn những dòng chữ này, hỏi: “Tôi cần phải làm gì?”
[Không cần làm gì cả, việc liên kết phải cần vài ngày, xin đừng đến những nơi nguy hiểm là được.] Hệ thống trả lời.
[Xác nhận lần cuối, người chơi có muốn cùng liên kết với hệ thống hay không?]
Tô Tuyết Nhi nhìn những dòng chữ đó, trầm mặc trong giây lát.
Cô đột nhiên nói: “Tôi không muốn liên kết với hệ thống.”
Một mảnh yên tĩnh.
Hệ thống đáp lại: [Tại sao cô không đồng ý?]
Tô Tuyết Nhi nói: “Bắt đầu từ lúc ta đến thế giới này, ngươi đã xuất hiện rồi, nhận định ta là người chơi Close Beta.”
“Nhưng ta không muốn làm người chơi gì cả, cũng không muốn làm nhiệm vụ gì, ta có chuyện mà ta muốn làm.”
Hệ thống nói: [Nhưng mà hai nhiệm vụ trước kia, cô đều hoàn thành rất xuất sắc.]
Tô Tuyết Nhi nói: “Nhiệm vụ đầu tiên là vì muốn tiếp tục sống, nhiệm vụ thứ hai là bởi vì phản kích kẻ địch, có thể nói, nhiệm vụ mà ngươi ban bố vừa đúng lúc hợp với ý của ta, cho nên ta mới cố hết sức để hoàn thành nó.
“Ta rất cảm kích một số nhắc nhở của ngươi, nhưng giả sử có một ngày, ngươi bắt ta đi làm chuyện ta không muốn làm, ta nhất định sẽ phản kháng.”
“Không ai có thể làm chủ số mệnh của ta, tất cả của ta, đều phải là do ta thật tâm muốn làm, ta liều mạng cũng muốn đến thế giới này, chính là vì muốn làm được điều đó.”
Hệ thống nói: [Cho nên cô không muốn liên kết với ta?”
“Đúng thế.” Tô Tuyết Nhi trả lời một cách chắc chắn.
Hệ thống nói: [Thiên tuyển giả có hệ thống là người đặc biệt, vào lúc xây dựng trật tự thế giới sẽ càng có ưu thế hơn.]
“Ta không muốn làm người đặc biệt đó, cũng không muốn xây dựng cái gì, ta chỉ muốn thoát khỏi mọi sự chi phối và sắp đặt, làm một người có thể tự do lựa chọn số mệnh của mình.” Tô Tuyết Nhi nói.
Hệ thống im lặng một lúc.
Nói đột nhiên hỏi: [Cô có muốn trở về thế giới của mình không?]
Hai mắt Tô Tuyết Nhi sáng lên, nói: “Ta có thể trở về sao?
Thẻ bài số mệnh của người bảo hộ có tính tiêu hao, sau khi mang bản thân đến thế giới này thì đã tiêu tán rồi.
Có nghĩa là, bản thân đã bị nhốt ở trong thế giới này.
Nếu như có thể trở về, vậy thì quá tốt rồi.
Hệ thống nói: [Đúng vậy, cô bây giờ còn quá yếu kém, không cách nào trở về thế giới nguyên bản của mình, nhưng mà thông qua hệ thống, cô có thể trở về.]
Tố Tuyết Nhi mím chặt môi, lâm vào do dự.
Chỉ có thực lực đạt đến mức đạo sư, mới có thể đi đi lại lại giữa các thế giới.
Bản thân muốn làm được đến bước đó, vẫn còn một chặng đường dài phải đi.
Có lẽ phải tiêu tốn vài năm, mới có thể trở về.
Thanh Sơn……
Tô Tuyết Nhi đột nhiên nhớ tới một việc.
Đúng thế, có một người, đã đến bên cạnh anh ấy.
Anna.
Theo hiểu biết của mình, người phụ nữ đó là một người không kiêng kỵ gì cả.
Nghe nói là rất biết uống rượu.
Uống rượu……sẽ say……
Tô Tuyết Nhi bất giác liên tưởng lại với nhau.
Lúc này hệ thống lại nhấn mạnh nói: [Có ta, cô có thể định kỳ trở về gặp người mà cô muốn gặp.]
Tô Tuyết Nhi tức giận nói: “Ngươi thật quá gian xảo!”
Hệ thống nói: [Đây là chức năng vốn có của hệ thống.]
“Ta bây giờ muốn trở về ngay, ngươi có làm được không?”
[Trước mắt sức mạnh của hệ thống chỉ có thể để cô trở về nửa tiếng đồng hồ.]
“Sau này cũng thế sao?”
[Không, cô giúp hệ thống trở nên mạnh hơn, nếu như vậy, hệ thống sẽ cung cấp càng nhiều phục vụ cho cô hơn, thời gian cô trở về cũng trở nên dài hơn.]
“Biết rồi, ta bây giờ muốn trở về!” Tô Tuyết Nhi nói.
[Được, mời Tô Tuyết Nhi liên kết với hệ thống.]
[……liên kết.]
[Người chơi đã liên kết với hệ thống.]
[Người chơi chú ý nắm bắt thời gian, lập tức bắt đầu vượt thời không.]
[3]
[2]
[1!]
Quầng sáng chợt lóe, Tô Tuyết Nhi biến mất khỏi Sở Giới Luật.
Vòng Bắc Cực.
Núi cao nhà nhỏ.
Tô Tuyết Nhi đột nhiên xuất hiện ở trước lò sưởi.
“Con trở về rồi, Tuyết Nhi.” Người bảo hộ Cửu phủ nhìn cô, cả người run rẩy.
“Tóc của con! Cả thân bạch bào này của con, còn cả quyền trường trong tay con là?”
“Là những thứ lúc con thức tỉnh đã thấy.” Tô Tuyết Nhi nhanh chóng nói.
Người bảo hộ của Cửu phủ nhìn trang phục của cô, mừng như điên nói: “Cuối cùng, trời không phụ Cửu phủ ta!”
Tô Tuyết Nhi lấy Quang não cá nhân ra, bắt đầu triệu hồi Nữ Thần Công Chính.
Đợi đến lúc Nữ Thần Công Chính phản ứng lại, cô lập tức nói: “Bảo hộ đại nhân, có thể mở phòng ngự ra không, con muốn để một robot chiến giáp vào đây, đón con đi làm một việc rất quan trọng.”
“Chuyện rất quan trọng? Được! Được! Không thành vấn đề!” Người bảo hộ lập tức đứng lên hành động.
Tô Tuyết Nhi vừa thức tỉnh đã trở về, chuyện muốn làm chắc chắn có liên quan chặt chẽ đến tiền đồ của nó.
Bản thân nhất định phải hết sức giúp đỡ nó!
Người bảo hộ Cửu phủ mau chóng đóng một phần phòng ngự lại, hướng dẫn robot chiến giáp vào Vòng Bắc Cực.
Đợi đến lúc robot chiến giáp đi đến, bà ta hỏi: “Con đã thành công đến với đảo Sương?”
“Đúng thế, cảm ơn người, đã cho con cơ hội bước vào thế giới đó.” Tô Tuyết Nhi cảm kích nói.
Huyết Bào Ma Chủ mỉm cười, rồi biến mất khỏi Sở giới luật.
Tô Tuyết Nhi cầm theo chùm chìa khóa đó, một bên đi dạo để quen thuộc hoàn cảnh Sở giới luật, một bên nguy nghĩ.
Những hình ảnh nhìn thấy lúc nãy, hình như có chút vấn đề.
Đêm dạ hội tốt nghiệp, Cố Thanh Sơn bị cho rằng khiếm nhã với mình.
Thầy nói quyển trục thật sự có thể phản chiếu số mệnh vốn có của bản thân.
Nhưng mà trong hiện thực hình như không phải vậy.
Cố Thanh Sơn rõ ràng đã vạch trần được âm mưu của Trương Dã.
Hai số mệnh khác nhau, rốt cuộc từ lúc nào bắt đầu xảy ra khác biệt chứ?
Tô Tuyết Nhi hồi tưởng lại tình cảnh lúc đó.
Đúng thế, lúc tỏ tình…
“Thực ra là như vậy, anh thật sự hi vọng em có thể đồng ý với anh một chuyện.” Anh ấy nghiêm túc nói.
“Tối mai đến hàng nướng của anh đi, nếm thử tay nghề của anh.”
Vẻ mặt của anh ấy hết sức nghiêm túc.
Nhớ lại màn tỏ tình vội vã không đầu không đuôi này, Tô Tuyết Nhi nhịn không được cười rộ lên.
“Thật sự là chuyển đề tài một cách sống sượng, Thanh Sơn.” Cô lẩm bẩm.
Có lẽ là bắt đầu từ lúc đó, Cố Thanh Sơn đã thay đổi hướng đi của số mệnh vốn cố của mình.
Tiếp theo đó, trong số mệnh đã hiện ra cảnh tượng của nhiều năm sau.
Yêu ma giáng lâm, Cửu phủ trốn khỏi tinh cầu.
Cố Thanh Sơn và quái vật đồng quy vu tận.
Đồng quy vu tận….
Tô Tuyết Nhi dừng chân lại.
Thanh Sơn chết rồi.
Trái tim của cô bỗng nhiên nhói lên.
Tuy rằng đó là chuyện phải đợi vài năm sau nữa mới xảy ra, nhưng bây giờ nếu như bản thân đã biết, thì không thể lơ là thiếu cảnh giác.
Tô Tuyết Nhi bỗng nhiên cảm thấy có chút nản lòng.
Bản thân vừa mới thức tỉnh, trong thời gian ngắn còn chưa có sức mạnh đi giúp đỡ anh ấy.
Đang suy nghĩ, đột nhiên trong hư không xuất hiện vài hàng chữ thông báo.
Chúng xuất hiện ngay trước mắt cô.
[Người chơi đã thắng được thí luyện.]
[Người chơi đã thức tỉnh, có được năng lực sử dụng hệ thống.]
[Hệ thống liên kết chặt chẽ lại với người chơi, để đề phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra.]
Tô Tuyết Nhi nhìn những dòng chữ này, hỏi: “Tôi cần phải làm gì?”
[Không cần làm gì cả, việc liên kết phải cần vài ngày, xin đừng đến những nơi nguy hiểm là được.] Hệ thống trả lời.
[Xác nhận lần cuối, người chơi có muốn cùng liên kết với hệ thống hay không?]
Tô Tuyết Nhi nhìn những dòng chữ đó, trầm mặc trong giây lát.
Cô đột nhiên nói: “Tôi không muốn liên kết với hệ thống.”
Một mảnh yên tĩnh.
Hệ thống đáp lại: [Tại sao cô không đồng ý?]
Tô Tuyết Nhi nói: “Bắt đầu từ lúc ta đến thế giới này, ngươi đã xuất hiện rồi, nhận định ta là người chơi Close Beta.”
“Nhưng ta không muốn làm người chơi gì cả, cũng không muốn làm nhiệm vụ gì, ta có chuyện mà ta muốn làm.”
Hệ thống nói: [Nhưng mà hai nhiệm vụ trước kia, cô đều hoàn thành rất xuất sắc.]
Tô Tuyết Nhi nói: “Nhiệm vụ đầu tiên là vì muốn tiếp tục sống, nhiệm vụ thứ hai là bởi vì phản kích kẻ địch, có thể nói, nhiệm vụ mà ngươi ban bố vừa đúng lúc hợp với ý của ta, cho nên ta mới cố hết sức để hoàn thành nó.
“Ta rất cảm kích một số nhắc nhở của ngươi, nhưng giả sử có một ngày, ngươi bắt ta đi làm chuyện ta không muốn làm, ta nhất định sẽ phản kháng.”
“Không ai có thể làm chủ số mệnh của ta, tất cả của ta, đều phải là do ta thật tâm muốn làm, ta liều mạng cũng muốn đến thế giới này, chính là vì muốn làm được điều đó.”
Hệ thống nói: [Cho nên cô không muốn liên kết với ta?”
“Đúng thế.” Tô Tuyết Nhi trả lời một cách chắc chắn.
Hệ thống nói: [Thiên tuyển giả có hệ thống là người đặc biệt, vào lúc xây dựng trật tự thế giới sẽ càng có ưu thế hơn.]
“Ta không muốn làm người đặc biệt đó, cũng không muốn xây dựng cái gì, ta chỉ muốn thoát khỏi mọi sự chi phối và sắp đặt, làm một người có thể tự do lựa chọn số mệnh của mình.” Tô Tuyết Nhi nói.
Hệ thống im lặng một lúc.
Nói đột nhiên hỏi: [Cô có muốn trở về thế giới của mình không?]
Hai mắt Tô Tuyết Nhi sáng lên, nói: “Ta có thể trở về sao?
Thẻ bài số mệnh của người bảo hộ có tính tiêu hao, sau khi mang bản thân đến thế giới này thì đã tiêu tán rồi.
Có nghĩa là, bản thân đã bị nhốt ở trong thế giới này.
Nếu như có thể trở về, vậy thì quá tốt rồi.
Hệ thống nói: [Đúng vậy, cô bây giờ còn quá yếu kém, không cách nào trở về thế giới nguyên bản của mình, nhưng mà thông qua hệ thống, cô có thể trở về.]
Tố Tuyết Nhi mím chặt môi, lâm vào do dự.
Chỉ có thực lực đạt đến mức đạo sư, mới có thể đi đi lại lại giữa các thế giới.
Bản thân muốn làm được đến bước đó, vẫn còn một chặng đường dài phải đi.
Có lẽ phải tiêu tốn vài năm, mới có thể trở về.
Thanh Sơn……
Tô Tuyết Nhi đột nhiên nhớ tới một việc.
Đúng thế, có một người, đã đến bên cạnh anh ấy.
Anna.
Theo hiểu biết của mình, người phụ nữ đó là một người không kiêng kỵ gì cả.
Nghe nói là rất biết uống rượu.
Uống rượu……sẽ say……
Tô Tuyết Nhi bất giác liên tưởng lại với nhau.
Lúc này hệ thống lại nhấn mạnh nói: [Có ta, cô có thể định kỳ trở về gặp người mà cô muốn gặp.]
Tô Tuyết Nhi tức giận nói: “Ngươi thật quá gian xảo!”
Hệ thống nói: [Đây là chức năng vốn có của hệ thống.]
“Ta bây giờ muốn trở về ngay, ngươi có làm được không?”
[Trước mắt sức mạnh của hệ thống chỉ có thể để cô trở về nửa tiếng đồng hồ.]
“Sau này cũng thế sao?”
[Không, cô giúp hệ thống trở nên mạnh hơn, nếu như vậy, hệ thống sẽ cung cấp càng nhiều phục vụ cho cô hơn, thời gian cô trở về cũng trở nên dài hơn.]
“Biết rồi, ta bây giờ muốn trở về!” Tô Tuyết Nhi nói.
[Được, mời Tô Tuyết Nhi liên kết với hệ thống.]
[……liên kết.]
[Người chơi đã liên kết với hệ thống.]
[Người chơi chú ý nắm bắt thời gian, lập tức bắt đầu vượt thời không.]
[3]
[2]
[1!]
Quầng sáng chợt lóe, Tô Tuyết Nhi biến mất khỏi Sở Giới Luật.
Vòng Bắc Cực.
Núi cao nhà nhỏ.
Tô Tuyết Nhi đột nhiên xuất hiện ở trước lò sưởi.
“Con trở về rồi, Tuyết Nhi.” Người bảo hộ Cửu phủ nhìn cô, cả người run rẩy.
“Tóc của con! Cả thân bạch bào này của con, còn cả quyền trường trong tay con là?”
“Là những thứ lúc con thức tỉnh đã thấy.” Tô Tuyết Nhi nhanh chóng nói.
Người bảo hộ của Cửu phủ nhìn trang phục của cô, mừng như điên nói: “Cuối cùng, trời không phụ Cửu phủ ta!”
Tô Tuyết Nhi lấy Quang não cá nhân ra, bắt đầu triệu hồi Nữ Thần Công Chính.
Đợi đến lúc Nữ Thần Công Chính phản ứng lại, cô lập tức nói: “Bảo hộ đại nhân, có thể mở phòng ngự ra không, con muốn để một robot chiến giáp vào đây, đón con đi làm một việc rất quan trọng.”
“Chuyện rất quan trọng? Được! Được! Không thành vấn đề!” Người bảo hộ lập tức đứng lên hành động.
Tô Tuyết Nhi vừa thức tỉnh đã trở về, chuyện muốn làm chắc chắn có liên quan chặt chẽ đến tiền đồ của nó.
Bản thân nhất định phải hết sức giúp đỡ nó!
Người bảo hộ Cửu phủ mau chóng đóng một phần phòng ngự lại, hướng dẫn robot chiến giáp vào Vòng Bắc Cực.
Đợi đến lúc robot chiến giáp đi đến, bà ta hỏi: “Con đã thành công đến với đảo Sương?”
“Đúng thế, cảm ơn người, đã cho con cơ hội bước vào thế giới đó.” Tô Tuyết Nhi cảm kích nói.
/1520
|