Có được sự cho phép của đối phương, Isha vui mừng khôn xiết.
Chỉ có nhân vật như vậy, mới có thể bất chấp số lượng của quân địch để kết thúc tai họa ngập đầu này.
Mặc dù sau đó có thể sẽ phải trả một cái giá lớn hơn, thế nhưng hiện tại, Isha hiện tại chỉ có thể quan tâm đến chuyện trước mắt.
Trong hư không, một lá bài xuất hiện.
Trên lá bài là hình ma quỷ cả người bốc cháy dữ dội, một tay giơ lá cờ hình cừu đực, một tay cầm tù và.
[Hiệu lệnh của Ma Thần.]
[Giải thích: Lá bài này đại diện cho ý chí của Ma Thần, nó quan tâm đến thế giới ngươi đang sống, cho phép ngươi sử dụng tên của nó để làm việc.]
Isha cầm lá bài, nhìn về phía bầu trời.
Ma Nhân đã thích ứng được với cách thức tấn công của loài người.
Bọn chúng đã thành thạo hơn trong việc giết hại những người phản kháng lại.
Tình hình của Thánh giáo quân tràn ngập nguy cơ.
Người chết trận quá nhiều, một số trận địa đã đứng bên bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ.
Trận chiến đã nghiêng về một phía.
Chỉ chốc lát nữa thôi, người kháng cự sẽ bị Ma Nhân giết hết sạch.
Đúng lúc này, một vầng hào quang thánh khiết đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Thánh giáo quân may mắn còn sống sót đồng thời nhìn lại.
Giáo hoàng dang đôi cánh thánh khiết đứng trên đống đổ nát của nhà thờ.
“Là Giáo hoàng!”
“Được cứu rồi!”
Mọi người nước mắt vòng quanh, lớn tiếng hò hét.
Đại Thánh đồ Hart tìm kiếm khắp nơi, nhưng không nhìn thấy bóng dáng của em trai mình đâu hết.
“Ivan...” Hắn ta hồn bay phách lạc ngã ngồi xuống dưới đất.
Ánh sáng thánh khiết chói lọi vây quanh Giáo hoàng bay lên bầu trời, tựa như ánh sao trong buổi sớm mai.
Mười lá bài được bà ta nắm ở trong tay.
“Ngừng tay!” Bà ta quát.
Toàn bộ Thánh giáo quân còn đang kháng cự đều ngừng tấn công.
Những tên Ma Nhân kia nhận thấy được sự bất thường, cũng đứng lặng im giữa không trung, cảnh giác nhìn về phía bà ta.
“Với danh nghĩa của chúa tể ác linh, ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, kết thúc cuộc chiến này, không bao giờ tới xâm phạm nữa.” Giáo hoàng nói.
Vừa dứt lời, bà ta kích hoạt lá bài “Hiệu lệnh của Ma Thần.”
Lá bài tỏa ra ánh sao như những mảnh vụn.
Lá bài khế ước đã được khởi động.
Trên tay bà ta, chín lá bài còn lại đột nhiên bay lên không trung, đồng thanh mở miệng nói chuyện.
[Nhìn thấy cờ của ta, nghe thấy hiệu lệnh của ta, phục tùng ý chí của ta.]
Chín là bài to cỡ bàn tay này nói ra lời uy nghiêm như vậy, thật sự vô cùng tức cười và hoang đường.
Những tên Ma Nhân kia liếc nhìn nhau.
Một tên Ma Nhân trong số đó phất phất tay, phát ra kim mang sắc nhọn, chặt đầu của mấy Thánh giáo quân.
Tên Ma Nhân này nhìn về phía Giáo hoàng khiêu khích.
Giáo hoàng cười khẽ.
Bà ta nói với chín lá bài: “Bọn chúng không tuân theo mệnh lệnh của ngài, nên ta thỉnh cầu ngài hãy tới đây.”
“Được.” Chín lá bài cùng đáp lại.
Hai tay của Giáo hoàng nhanh chóng làm việc, ghép chín lá bài lại thành một hình ảnh.
Những lá bài này là những, ư bộ phận kỳ quái của thân người.
Sau khi được ghép lại, mười lá bài đã lớn hơn mấy phần, tạo thành một lá bài khổng lồ.
Thậm chí cái này không giống lá bài, mà giống một bức bích họa cỡ nhỏ.
Trên bức bích họa, là một nam thanh niên anh tuấn đứng trên lưng con cừu đực, một tay cầm hoa tường vi trắng, một tay cầm trường mâu, phía sau lưng là đôi cánh màu máu, trên đỉnh đầu là vòng thánh màu đen.
Có mười tám ác linh màu xám đang xoay quanh người thanh niên anh tuấn này, bọn chúng cúi đầu, thực hiện tư thế phục tùng và nghe lệnh.
Giáo hoàng đưa hai tay làm động tác cầu nguyện với lá bài khổng lồ này.
Bà ta nhẹ giọng thì thầm: “Hỡi thiên sứ sa ngã bị nguyền rủa, hỡi chủ nhân của ác linh, hỡi vị vua của chín tầng địa ngục, Asmodeus, tôi hiệu triệu ngài tới đây để cùng chia sẻ những linh hồn hiếm có này.”
Lá bài khổng lồ hóa thành một luồng khói trắng.
Giọng nói của chín người đồng thời vang lên: “Mặc dù đã có khế ước, nhưng ngươi làm phiền đến giấc ngủ của ta, để chịu lỗi, ngươi sẽ phải theo ta mấy đêm dài.”
Isha lảng tránh lời nói của đối phương, nói: “Theo khế ước, tôi và ngài sẽ cùng hưởng những linh hồn hiếm có của kỷ nguyên trước này.”
Khói trắng tản đi.
Một thân ảnh xuất hiện.
Chính là người thanh niên anh tuấn trên lá bài.
Giống như đã bị giới hạn gì đó, thân hình của hắn ta hư ảo không thật, nhìn giống như một hình ảnh trong suốt.
Trên tay của hắn ta không có bất cứ vũ khí gì, càng không có vật để cưỡi và tùy tùng.
Người thanh niên anh tuấn nhìn bốn phía.
Tên Ma Nhân hung hãn ra tay tấn công trước đó vung ra một sợi kim tuyến để thăm dò.
Kim tuyến cắt không gian, trong nháy mắt đã đi đến trước mắt người thanh niên anh tuấn.
“Ngu muội.”
Người thanh niên anh tuấn nói.
Kim tuyến biến mất trước mặt hắn ta, nhưng lại xuất hiện phía sau lưng của tên Ma Nhân hung hãn kia.
Tên Ma Nhân bị sự công kích của mình cắt thành hai khúc.
Cảnh tượng này đã chọc giận tất cả các Ma Nhân khác.
Bọn chúng gào thét, xông về phía người thanh niên anh tuấn này.
Người thanh niên anh tuấn thở dài, nói: “Một đám cừu non không có tri thức, đến cả luật nhân quả cũng không nhìn ra.”
“Isha, đến cả cái loại như vậy, ngươi cũng phải gọi ta tới, ta bắt đầu nghi vấn về khế ước với ngươi rồi đó.”
“Không phải như thế, thưa ngài Asmodeus, bọn chúng đều đến từ địa ngục.” Isha vội vàng nói.
“Địa ngục?” Asmodeus cười nói.
Hắn ta đột nhiên dừng lại, di chuyển ánh mắt lên những tên Ma Nhân kia.
“Ta hiểu rồi, ý ngươi là, bọn chúng đến từ địa ngục kết nối với thế giới này.”
Trong khi bọn họ nói chuyện, những tên Ma Nhân kia đã xông lên, gầm rú ra tay tấn công.
Asmodeus ngáp một cái, thì thầm: “Tất cả sự xúc phạm tới ta, đều là sự khinh nhờn đối với địa ngục.”
Vừa dứt lời, toàn bộ những tên Ma Nhân kia đồng thời dừng lại trên không trung.
Bọn chúng không cử động được, bao gồm cả ánh mắt và động tác của chúng, đều bị cố định trong phút chốc.
Asmodeus bay lên trên, nhẹ nhàng bẻ gãy đầu của một tên Ma Nhân.
Hắn ta đưa ngón tay vào cổ đối phương, thấm chút máu thịt, dừng lưỡi liếm liếm.
Asmodeus say mê nói: “Tử linh tuyệt vời, tử linh bất diệt, ta đã cảm nhận được sức mạnh của quy luật Hoàng Tuyền rồi.”
“Nhưng mà, linh hồn đã chết xuất hiện ở chốn nhân gian, việc này cũng thật kỳ quái.”
“... Thú vị, trong này nhất định có vấn đề.”
“Chẳng lẽ Thần Ma địa ngục ở nơi này đã gặp phải rắc rối gì sao?”
Vẻ mặt của Asmodeus trầm xuống.
Hắn ta nói: “Isha, chuẩn bị một nghìn người sống để hiến tế, ta sẽ phân thân đến thế giới này giúp ngươi.”
“Xin tuân theo nguyện vọng của ngài.” Isha nói.
“Lần này ngươi làm không tệ, ta sẽ sử dụng sức mạnh của chín tầng địa ngục để tăng thêm giới hạn của lá bài Thiên Tuyển.”
“Đa tạ ngài.” Isha vui mừng đáp.
“Đi thôi.” Asmodeus nói.
“Nhưng mà... Bọn chúng thì phải làm sao?” Isha ngập ngừng hỏi.
Bà ta chỉ vào mấy trăm tên Ma Nhân trên bầu trời.
“Quy luật Hoàng Tuyền của thế giới các ngươi đã bị mất khống chế, linh hồn của bọn chúng đều ở trên tay ta.”
Asmodeus mở tay ra.
Điểm sáng chi chít xuất hiện trong tay hắn ta.
“Thu hoạch bất ngờ, không phải sao?” Hắn ta cười khẽ.
“Ngài thật lợi hại.” Isha thật lòng nói.
Chỉ có nhân vật như vậy, mới có thể bất chấp số lượng của quân địch để kết thúc tai họa ngập đầu này.
Mặc dù sau đó có thể sẽ phải trả một cái giá lớn hơn, thế nhưng hiện tại, Isha hiện tại chỉ có thể quan tâm đến chuyện trước mắt.
Trong hư không, một lá bài xuất hiện.
Trên lá bài là hình ma quỷ cả người bốc cháy dữ dội, một tay giơ lá cờ hình cừu đực, một tay cầm tù và.
[Hiệu lệnh của Ma Thần.]
[Giải thích: Lá bài này đại diện cho ý chí của Ma Thần, nó quan tâm đến thế giới ngươi đang sống, cho phép ngươi sử dụng tên của nó để làm việc.]
Isha cầm lá bài, nhìn về phía bầu trời.
Ma Nhân đã thích ứng được với cách thức tấn công của loài người.
Bọn chúng đã thành thạo hơn trong việc giết hại những người phản kháng lại.
Tình hình của Thánh giáo quân tràn ngập nguy cơ.
Người chết trận quá nhiều, một số trận địa đã đứng bên bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ.
Trận chiến đã nghiêng về một phía.
Chỉ chốc lát nữa thôi, người kháng cự sẽ bị Ma Nhân giết hết sạch.
Đúng lúc này, một vầng hào quang thánh khiết đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Thánh giáo quân may mắn còn sống sót đồng thời nhìn lại.
Giáo hoàng dang đôi cánh thánh khiết đứng trên đống đổ nát của nhà thờ.
“Là Giáo hoàng!”
“Được cứu rồi!”
Mọi người nước mắt vòng quanh, lớn tiếng hò hét.
Đại Thánh đồ Hart tìm kiếm khắp nơi, nhưng không nhìn thấy bóng dáng của em trai mình đâu hết.
“Ivan...” Hắn ta hồn bay phách lạc ngã ngồi xuống dưới đất.
Ánh sáng thánh khiết chói lọi vây quanh Giáo hoàng bay lên bầu trời, tựa như ánh sao trong buổi sớm mai.
Mười lá bài được bà ta nắm ở trong tay.
“Ngừng tay!” Bà ta quát.
Toàn bộ Thánh giáo quân còn đang kháng cự đều ngừng tấn công.
Những tên Ma Nhân kia nhận thấy được sự bất thường, cũng đứng lặng im giữa không trung, cảnh giác nhìn về phía bà ta.
“Với danh nghĩa của chúa tể ác linh, ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, kết thúc cuộc chiến này, không bao giờ tới xâm phạm nữa.” Giáo hoàng nói.
Vừa dứt lời, bà ta kích hoạt lá bài “Hiệu lệnh của Ma Thần.”
Lá bài tỏa ra ánh sao như những mảnh vụn.
Lá bài khế ước đã được khởi động.
Trên tay bà ta, chín lá bài còn lại đột nhiên bay lên không trung, đồng thanh mở miệng nói chuyện.
[Nhìn thấy cờ của ta, nghe thấy hiệu lệnh của ta, phục tùng ý chí của ta.]
Chín là bài to cỡ bàn tay này nói ra lời uy nghiêm như vậy, thật sự vô cùng tức cười và hoang đường.
Những tên Ma Nhân kia liếc nhìn nhau.
Một tên Ma Nhân trong số đó phất phất tay, phát ra kim mang sắc nhọn, chặt đầu của mấy Thánh giáo quân.
Tên Ma Nhân này nhìn về phía Giáo hoàng khiêu khích.
Giáo hoàng cười khẽ.
Bà ta nói với chín lá bài: “Bọn chúng không tuân theo mệnh lệnh của ngài, nên ta thỉnh cầu ngài hãy tới đây.”
“Được.” Chín lá bài cùng đáp lại.
Hai tay của Giáo hoàng nhanh chóng làm việc, ghép chín lá bài lại thành một hình ảnh.
Những lá bài này là những, ư bộ phận kỳ quái của thân người.
Sau khi được ghép lại, mười lá bài đã lớn hơn mấy phần, tạo thành một lá bài khổng lồ.
Thậm chí cái này không giống lá bài, mà giống một bức bích họa cỡ nhỏ.
Trên bức bích họa, là một nam thanh niên anh tuấn đứng trên lưng con cừu đực, một tay cầm hoa tường vi trắng, một tay cầm trường mâu, phía sau lưng là đôi cánh màu máu, trên đỉnh đầu là vòng thánh màu đen.
Có mười tám ác linh màu xám đang xoay quanh người thanh niên anh tuấn này, bọn chúng cúi đầu, thực hiện tư thế phục tùng và nghe lệnh.
Giáo hoàng đưa hai tay làm động tác cầu nguyện với lá bài khổng lồ này.
Bà ta nhẹ giọng thì thầm: “Hỡi thiên sứ sa ngã bị nguyền rủa, hỡi chủ nhân của ác linh, hỡi vị vua của chín tầng địa ngục, Asmodeus, tôi hiệu triệu ngài tới đây để cùng chia sẻ những linh hồn hiếm có này.”
Lá bài khổng lồ hóa thành một luồng khói trắng.
Giọng nói của chín người đồng thời vang lên: “Mặc dù đã có khế ước, nhưng ngươi làm phiền đến giấc ngủ của ta, để chịu lỗi, ngươi sẽ phải theo ta mấy đêm dài.”
Isha lảng tránh lời nói của đối phương, nói: “Theo khế ước, tôi và ngài sẽ cùng hưởng những linh hồn hiếm có của kỷ nguyên trước này.”
Khói trắng tản đi.
Một thân ảnh xuất hiện.
Chính là người thanh niên anh tuấn trên lá bài.
Giống như đã bị giới hạn gì đó, thân hình của hắn ta hư ảo không thật, nhìn giống như một hình ảnh trong suốt.
Trên tay của hắn ta không có bất cứ vũ khí gì, càng không có vật để cưỡi và tùy tùng.
Người thanh niên anh tuấn nhìn bốn phía.
Tên Ma Nhân hung hãn ra tay tấn công trước đó vung ra một sợi kim tuyến để thăm dò.
Kim tuyến cắt không gian, trong nháy mắt đã đi đến trước mắt người thanh niên anh tuấn.
“Ngu muội.”
Người thanh niên anh tuấn nói.
Kim tuyến biến mất trước mặt hắn ta, nhưng lại xuất hiện phía sau lưng của tên Ma Nhân hung hãn kia.
Tên Ma Nhân bị sự công kích của mình cắt thành hai khúc.
Cảnh tượng này đã chọc giận tất cả các Ma Nhân khác.
Bọn chúng gào thét, xông về phía người thanh niên anh tuấn này.
Người thanh niên anh tuấn thở dài, nói: “Một đám cừu non không có tri thức, đến cả luật nhân quả cũng không nhìn ra.”
“Isha, đến cả cái loại như vậy, ngươi cũng phải gọi ta tới, ta bắt đầu nghi vấn về khế ước với ngươi rồi đó.”
“Không phải như thế, thưa ngài Asmodeus, bọn chúng đều đến từ địa ngục.” Isha vội vàng nói.
“Địa ngục?” Asmodeus cười nói.
Hắn ta đột nhiên dừng lại, di chuyển ánh mắt lên những tên Ma Nhân kia.
“Ta hiểu rồi, ý ngươi là, bọn chúng đến từ địa ngục kết nối với thế giới này.”
Trong khi bọn họ nói chuyện, những tên Ma Nhân kia đã xông lên, gầm rú ra tay tấn công.
Asmodeus ngáp một cái, thì thầm: “Tất cả sự xúc phạm tới ta, đều là sự khinh nhờn đối với địa ngục.”
Vừa dứt lời, toàn bộ những tên Ma Nhân kia đồng thời dừng lại trên không trung.
Bọn chúng không cử động được, bao gồm cả ánh mắt và động tác của chúng, đều bị cố định trong phút chốc.
Asmodeus bay lên trên, nhẹ nhàng bẻ gãy đầu của một tên Ma Nhân.
Hắn ta đưa ngón tay vào cổ đối phương, thấm chút máu thịt, dừng lưỡi liếm liếm.
Asmodeus say mê nói: “Tử linh tuyệt vời, tử linh bất diệt, ta đã cảm nhận được sức mạnh của quy luật Hoàng Tuyền rồi.”
“Nhưng mà, linh hồn đã chết xuất hiện ở chốn nhân gian, việc này cũng thật kỳ quái.”
“... Thú vị, trong này nhất định có vấn đề.”
“Chẳng lẽ Thần Ma địa ngục ở nơi này đã gặp phải rắc rối gì sao?”
Vẻ mặt của Asmodeus trầm xuống.
Hắn ta nói: “Isha, chuẩn bị một nghìn người sống để hiến tế, ta sẽ phân thân đến thế giới này giúp ngươi.”
“Xin tuân theo nguyện vọng của ngài.” Isha nói.
“Lần này ngươi làm không tệ, ta sẽ sử dụng sức mạnh của chín tầng địa ngục để tăng thêm giới hạn của lá bài Thiên Tuyển.”
“Đa tạ ngài.” Isha vui mừng đáp.
“Đi thôi.” Asmodeus nói.
“Nhưng mà... Bọn chúng thì phải làm sao?” Isha ngập ngừng hỏi.
Bà ta chỉ vào mấy trăm tên Ma Nhân trên bầu trời.
“Quy luật Hoàng Tuyền của thế giới các ngươi đã bị mất khống chế, linh hồn của bọn chúng đều ở trên tay ta.”
Asmodeus mở tay ra.
Điểm sáng chi chít xuất hiện trong tay hắn ta.
“Thu hoạch bất ngờ, không phải sao?” Hắn ta cười khẽ.
“Ngài thật lợi hại.” Isha thật lòng nói.
/1520
|