Người chết nhân loại trẻ tuổi bị một đám binh khí trói lại đưa ra khỏi Địa ngục Huyết Hải.
Trên mảnh đất trống trước cửa hang Địa ngục.
Cố Thanh Sơn một kiếm chém xuống cánh tay đối phương, an ủi: “Đừng sợ, thật ra thì ngươi đang cứu thế giới đấy.”
“Không... không sao thật chứ?” Người chết trẻ tuổi toát mồ hôi lạnh nói.
Gã không hề đau đến mức hôn mê.
Xem ra, trong Địa ngục chịu quá nhiều dày vò, sức chịu đựng của người chết cũng tăng lên rất nhiều.
“Không sao, xin cứ tự nhiên.” Cố Thanh Sơn nói.
Người chết trẻ tuổi lập tức kêu gào xông về phía cửa Địa ngục.
Chuyện như vậy gã không muốn gặp phải nữa.
“Cảm ơn, ta đoán ngươi sẽ nhận được công đức đó.” Cố Thanh Sơn ở sau lưng gã lớn tiếng nói.
Người chết trẻ tuổi kia nghe vậy đột nhiên đứng lại.
Gã lầm bầm: “Máy tính công đức cá nhân.”
Một con số phát sáng xuất hiện trên đỉnh đầu gã.
“0012.”
Là số dương!
Công đức số dương chứng tỏ tất cả tội nghiệt kết thúc!
Bắt đầu từ giờ khắc này, gã sẽ không phải tiếp tục chịu khổ ở Địa ngục nữa, có hể đi đầu thai chuyển thế!
Người chết trẻ tuổi sững sốt một chút, sau đó điên cuồng reo hò.
Ngay sau đó, dường như gã nhớ ra điều gì đó lại chạy ngược về bên cạnh Cố Thanh Sơn.
“Sao vậy?” Cố Thanh Sơn kinh ngạc nói.
Trong mắt người chết trẻ tuổi đầy khao khát nói: “Ta còn một cánh tay, có thể cho thêm chút điểm công đức không?”
Cố Thanh Sơn cạn lời: “Đưa hắn ta đi.”
Đám binh khí xông tới, tóm cổ người chết đưa ra xa.
Cố Thanh Sơn lắc đầu một cái, cầm cánh tay kia, bắt đầu khởi động Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí.
Trên giao diện Chiến thần, mấy hàng chữ nhỏ như đom đóm lóe lên.
[Đang phân tích bí ẩn cấu tạo của người chết.]
[Mời ngài trả 1000 điểm hồn lực để hiểu được quy luật tồn tại của người chết và tạm thời trở thành một tồn tại giống với người chết về bản chất.]
Cố Thanh Sơn nhìn xong, lại nhìn hồn lực của mình.
Biến thành Lợi Cốt yêu tốn 1000 hồn lực, để Triều Âm kiếm luyện hóa “Vong Xuyên chi thủy” tốn 1000 điểm hồn lực, gần đây lại dùng “Khổ Hải Giai Độ” trong Vong Xuyên, hồn lực chỉ còn 1001 điểm.
“Hồn lực còn lại: 1003/300.”
Đây là một lần khởi động Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí cuối cùng.
Cố Thanh Sơn chỉ có thể khởi động!
Rất nhanh, dựa vào Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí, hắn biến thành một người chết.
“Ừm, thân hình này cũng tương tự mình.”
Cố Thanh Sơn hoạt động thử thân dưới, lẩm bẩm nói: “Bây giờ là bước thứ hai, chiếm tổ chim khách.”
Đám binh khí sững sờ.
“Hắn ta biến thành người chết! Hắn ta biến thành người chết!” Con chim nhỏ màu trắng thút thít nói.
“Ngươi khóc cái gì.” Sơn Nữ không hiểu nói.
“Hắn... chết rồi!” Con chim nhỏ mày trắng nói.
“Không phải đâu, hắn dùng một loại Huyền Bí có liên quan đến tầng sâu của thế giới, thay đổi cấu tạo của mình về bản chất.” Vong Xuyên Ly Hồn Câu chậc lưỡi lấy làm lạ.
Cố Thanh Sơn không nói gì.
Hắn cảm ứng được một tiếng kêu gào kỳ dị.
Im lặng trong chốc lát, Cố Thanh Sơn lĩnh hội được tin tức truyền đạt trong tiếng kêu gào này.
Đây là Trấn Ngục Quỷ Vương trượng đang động viên cường giả mười tám tầng Địa ngục tham gia tranh đoạt Quỷ vương.
Trái tim đang treo lơ lửng giữa không trung của Cố Thanh Sơn nhất thời thả lỏng đi một chút.
Xem ra Trấn Ngục Quỷ Vương trượng đã công nhận thân phận người chết của mình.
Vẫn còn hy vọng!
Cơ thể Cố Thanh Sơn động một cái bay vào trong hang động Địa ngục.
“Chờ một chút!” Sơn Nữ gọi hắn lại.
“Sao vậy? Ta phải tranh thủ thời gian, chỉ còn có thể tranh đoạt vị trí của Địa ngục Huyết Hải thôi.” Cố Thanh Sơn nghi ngờ nói.
“Tranh đoạt Quỷ Vương không cẩn thận sẽ phải bỏ mình, ngài nắm chắc không?” Sơn Nữ hỏi.
Cố Thanh Sơn cười nói: “Thế giới Nhân loại tồn tại mấy vạn năm, đã có bốn kỷ nguyên lịch sử văn minh. Ngoài ra còn có sáu thế giới, ta thật sự cũng muốn xem thử, có đối thủ nào tương đối mạnh không.”
Vẻ mặt Sơn Nữ hơi phức tạp, khom người thi lễ nói: “Trước đây ta hiểu lầm ngài, không ngờ cách này mà ngài cũng nghĩ ra được.”
“Nhưng vẫn còn một vấn đề, chắc chắn ngài không biết.”
Cố Thanh Sơn dừng lại, nghiêm túc hỏi: “Vấn đề gì?”
“Ngài là một kiếm tu.”
“Đúng vậy.”
“Kiếm của ngài đâu?”
Tâm ý Cố Thanh Sơn khẽ động.
Địa kiếm và Triều Âm kiếm hiện giữa không trung.
Trước nhiều binh khí Hoàng Tuyền như vậy, hai chúng nó ngạo nghễ xoay vòng quanh Cố Thanh Sơn.
“Kiếm tốt!”
“Kiếm này trông khá đấy!”
“Chậc chậc...”
Các binh khí rối rít kêu lên.
Vong Xuyên Ly Hồn Câu thở dài một cái.
Sơn Nữ cũng lắc đầu liên tục.
Cố Thanh Sơn kỳ quái nói: “Sao vậy?”
Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói: “Tất cả người chết, đều thuộc về địa ngục.”
“Hả?”
Sơn Nữ nói: “Người chết phải tìm vật liệu trong Địa ngục, chế tạo binh khí của mình, tham gia chiến đấu, như vậy mới có thể được pháp tắc của cả thế giới Hoàng Tuyền và Trấn Ngục Quỷ Vương trượng thừa nhận.”
“Một khi ngươi dùng binh khí ở ngoài Địa ngục tiến hành chiến đấu sẽ lập tức bị hủy bỏ tư cách.”
Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói: “Những người chết kia không ai không tốn mất mấy trăm năm dùng binh khí mình tạo ra để đảm bảo mình có thể xưng bá xưng vương ở Địa ngục.”
“Còn binh khí của ngươi không thể dùng ở Địa ngục, giờ chế tạo cũng không kịp rồi.” Sơn Nữ nói.
“Ta không thể dùng kiếm sao? Vậy thì phiền phức rồi.” Cố Thanh Sơn nhíu mày.
Kiếm tu không thể dùng kiếm, vậy làm sao chiến đấu?
Cố Thanh Sơn quét mắt nhìn đám binh khí, hỏi: “Dùng các ngươi có được không?”
Các binh khí lần lượt lắc đầu nói: “Tuy chúng ta là binh khí Hoàng Tuyền nhưng không sinh ra ở Địa ngục, cũng không được.”
Sơn Nữ đứng ra nói: “Dùng ta đi.”
Nàng nói ra những lời này, tất cả những binh khí khác đều ngậm miệng lại
Xung quanh là một mảnh yên tĩnh.
Sơn Nữ cất cao giọng nói: bản thân núi Thiết Vi là Địa ngục, quy tắc của nó cũng tạo ra ta.”
“Vì vậy, ta cũng được coi là kiếm hình thành trong mười tám tầng Địa ngục.”
“Dùng ta thì sẽ không tính là phạm quy.”
Nói xong, thân hình nàng chớp động, nhập vào trong Lục Giới Thần Sơn kiếm.
Lục Giới Thần Sơn kiếm rung lên, bay xuống trước mặt Cố Thanh Sơn.
Giọng Sơn Nữ từ trong kiếm truyền tới.
“Trước kia ngươi từng tặng ta bảo vật giúp ta tu bổ, ta chẳng những không báo đáp, còn bức bách ngươi thề độc, đây hành động trái lương tâm của ta.”
“Bây giờ ta nguyện cùng ngươi sóng vai tác chiến, dùng đó để biểu đạt sự áy náy của ta.”
Sơn Nữ chậm rãi nói.
Cố Thanh Sơn nghe vậy liền cầm Lục Giới Thần Sơn kiếm.
Khác với trước kia, lần này cầm trường kiếm chỉ cảm thấy tay mát lạnh, múa kiếm rất thoải mái, giống như duỗi cánh tay mình ra vậy.
Kiếm linh đã thừa nhận hắn rồi.
Trên giao diện Chiến thần lập tức xuất hiện dòng chữ nhỏ như đom đóm.
[Ngài đã được khí linh thừa nhận.]
[Ngài có thể biết thuộc tính Thần khí này.]
[Lục Giới Thần Sơn kiếm, kiếm được thế giới cung phụng, thần khí Hoàng Tuyền đạo.]
[Kiếm này là pháp tắc của núi Đại Thiết Vi ở thế giới Hoàng Tuyền hiển hóa thành kiếm.]
[Kiếm này có thần thông khí linh: Bất hủ.]
[Kiếm này có thần thông khí linh: Tuệ mệnh.]
[Kiếm này có thần thông khí linh: Đoạn pháp.]
[Kiếm này có thần thông khí linh: Thần sơn hộ giới.]
Thấy một loạt những giới thiệu về Lục Giới Thần Sơn kiếm Cố Thanh Sơn thấy hơi hoa mắt.
Hắn đột nhiên chú ý thấy cuối tất cả những lời nhắc nhở có thêm một hàng nhắc nhở khác.
[Chỉ khi Thần khí chính miệng nói cho ngài, ngài mới có thể biết được những thuộc tính cụ thể của thần thông.]
Trên mảnh đất trống trước cửa hang Địa ngục.
Cố Thanh Sơn một kiếm chém xuống cánh tay đối phương, an ủi: “Đừng sợ, thật ra thì ngươi đang cứu thế giới đấy.”
“Không... không sao thật chứ?” Người chết trẻ tuổi toát mồ hôi lạnh nói.
Gã không hề đau đến mức hôn mê.
Xem ra, trong Địa ngục chịu quá nhiều dày vò, sức chịu đựng của người chết cũng tăng lên rất nhiều.
“Không sao, xin cứ tự nhiên.” Cố Thanh Sơn nói.
Người chết trẻ tuổi lập tức kêu gào xông về phía cửa Địa ngục.
Chuyện như vậy gã không muốn gặp phải nữa.
“Cảm ơn, ta đoán ngươi sẽ nhận được công đức đó.” Cố Thanh Sơn ở sau lưng gã lớn tiếng nói.
Người chết trẻ tuổi kia nghe vậy đột nhiên đứng lại.
Gã lầm bầm: “Máy tính công đức cá nhân.”
Một con số phát sáng xuất hiện trên đỉnh đầu gã.
“0012.”
Là số dương!
Công đức số dương chứng tỏ tất cả tội nghiệt kết thúc!
Bắt đầu từ giờ khắc này, gã sẽ không phải tiếp tục chịu khổ ở Địa ngục nữa, có hể đi đầu thai chuyển thế!
Người chết trẻ tuổi sững sốt một chút, sau đó điên cuồng reo hò.
Ngay sau đó, dường như gã nhớ ra điều gì đó lại chạy ngược về bên cạnh Cố Thanh Sơn.
“Sao vậy?” Cố Thanh Sơn kinh ngạc nói.
Trong mắt người chết trẻ tuổi đầy khao khát nói: “Ta còn một cánh tay, có thể cho thêm chút điểm công đức không?”
Cố Thanh Sơn cạn lời: “Đưa hắn ta đi.”
Đám binh khí xông tới, tóm cổ người chết đưa ra xa.
Cố Thanh Sơn lắc đầu một cái, cầm cánh tay kia, bắt đầu khởi động Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí.
Trên giao diện Chiến thần, mấy hàng chữ nhỏ như đom đóm lóe lên.
[Đang phân tích bí ẩn cấu tạo của người chết.]
[Mời ngài trả 1000 điểm hồn lực để hiểu được quy luật tồn tại của người chết và tạm thời trở thành một tồn tại giống với người chết về bản chất.]
Cố Thanh Sơn nhìn xong, lại nhìn hồn lực của mình.
Biến thành Lợi Cốt yêu tốn 1000 hồn lực, để Triều Âm kiếm luyện hóa “Vong Xuyên chi thủy” tốn 1000 điểm hồn lực, gần đây lại dùng “Khổ Hải Giai Độ” trong Vong Xuyên, hồn lực chỉ còn 1001 điểm.
“Hồn lực còn lại: 1003/300.”
Đây là một lần khởi động Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí cuối cùng.
Cố Thanh Sơn chỉ có thể khởi động!
Rất nhanh, dựa vào Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí, hắn biến thành một người chết.
“Ừm, thân hình này cũng tương tự mình.”
Cố Thanh Sơn hoạt động thử thân dưới, lẩm bẩm nói: “Bây giờ là bước thứ hai, chiếm tổ chim khách.”
Đám binh khí sững sờ.
“Hắn ta biến thành người chết! Hắn ta biến thành người chết!” Con chim nhỏ màu trắng thút thít nói.
“Ngươi khóc cái gì.” Sơn Nữ không hiểu nói.
“Hắn... chết rồi!” Con chim nhỏ mày trắng nói.
“Không phải đâu, hắn dùng một loại Huyền Bí có liên quan đến tầng sâu của thế giới, thay đổi cấu tạo của mình về bản chất.” Vong Xuyên Ly Hồn Câu chậc lưỡi lấy làm lạ.
Cố Thanh Sơn không nói gì.
Hắn cảm ứng được một tiếng kêu gào kỳ dị.
Im lặng trong chốc lát, Cố Thanh Sơn lĩnh hội được tin tức truyền đạt trong tiếng kêu gào này.
Đây là Trấn Ngục Quỷ Vương trượng đang động viên cường giả mười tám tầng Địa ngục tham gia tranh đoạt Quỷ vương.
Trái tim đang treo lơ lửng giữa không trung của Cố Thanh Sơn nhất thời thả lỏng đi một chút.
Xem ra Trấn Ngục Quỷ Vương trượng đã công nhận thân phận người chết của mình.
Vẫn còn hy vọng!
Cơ thể Cố Thanh Sơn động một cái bay vào trong hang động Địa ngục.
“Chờ một chút!” Sơn Nữ gọi hắn lại.
“Sao vậy? Ta phải tranh thủ thời gian, chỉ còn có thể tranh đoạt vị trí của Địa ngục Huyết Hải thôi.” Cố Thanh Sơn nghi ngờ nói.
“Tranh đoạt Quỷ Vương không cẩn thận sẽ phải bỏ mình, ngài nắm chắc không?” Sơn Nữ hỏi.
Cố Thanh Sơn cười nói: “Thế giới Nhân loại tồn tại mấy vạn năm, đã có bốn kỷ nguyên lịch sử văn minh. Ngoài ra còn có sáu thế giới, ta thật sự cũng muốn xem thử, có đối thủ nào tương đối mạnh không.”
Vẻ mặt Sơn Nữ hơi phức tạp, khom người thi lễ nói: “Trước đây ta hiểu lầm ngài, không ngờ cách này mà ngài cũng nghĩ ra được.”
“Nhưng vẫn còn một vấn đề, chắc chắn ngài không biết.”
Cố Thanh Sơn dừng lại, nghiêm túc hỏi: “Vấn đề gì?”
“Ngài là một kiếm tu.”
“Đúng vậy.”
“Kiếm của ngài đâu?”
Tâm ý Cố Thanh Sơn khẽ động.
Địa kiếm và Triều Âm kiếm hiện giữa không trung.
Trước nhiều binh khí Hoàng Tuyền như vậy, hai chúng nó ngạo nghễ xoay vòng quanh Cố Thanh Sơn.
“Kiếm tốt!”
“Kiếm này trông khá đấy!”
“Chậc chậc...”
Các binh khí rối rít kêu lên.
Vong Xuyên Ly Hồn Câu thở dài một cái.
Sơn Nữ cũng lắc đầu liên tục.
Cố Thanh Sơn kỳ quái nói: “Sao vậy?”
Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói: “Tất cả người chết, đều thuộc về địa ngục.”
“Hả?”
Sơn Nữ nói: “Người chết phải tìm vật liệu trong Địa ngục, chế tạo binh khí của mình, tham gia chiến đấu, như vậy mới có thể được pháp tắc của cả thế giới Hoàng Tuyền và Trấn Ngục Quỷ Vương trượng thừa nhận.”
“Một khi ngươi dùng binh khí ở ngoài Địa ngục tiến hành chiến đấu sẽ lập tức bị hủy bỏ tư cách.”
Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói: “Những người chết kia không ai không tốn mất mấy trăm năm dùng binh khí mình tạo ra để đảm bảo mình có thể xưng bá xưng vương ở Địa ngục.”
“Còn binh khí của ngươi không thể dùng ở Địa ngục, giờ chế tạo cũng không kịp rồi.” Sơn Nữ nói.
“Ta không thể dùng kiếm sao? Vậy thì phiền phức rồi.” Cố Thanh Sơn nhíu mày.
Kiếm tu không thể dùng kiếm, vậy làm sao chiến đấu?
Cố Thanh Sơn quét mắt nhìn đám binh khí, hỏi: “Dùng các ngươi có được không?”
Các binh khí lần lượt lắc đầu nói: “Tuy chúng ta là binh khí Hoàng Tuyền nhưng không sinh ra ở Địa ngục, cũng không được.”
Sơn Nữ đứng ra nói: “Dùng ta đi.”
Nàng nói ra những lời này, tất cả những binh khí khác đều ngậm miệng lại
Xung quanh là một mảnh yên tĩnh.
Sơn Nữ cất cao giọng nói: bản thân núi Thiết Vi là Địa ngục, quy tắc của nó cũng tạo ra ta.”
“Vì vậy, ta cũng được coi là kiếm hình thành trong mười tám tầng Địa ngục.”
“Dùng ta thì sẽ không tính là phạm quy.”
Nói xong, thân hình nàng chớp động, nhập vào trong Lục Giới Thần Sơn kiếm.
Lục Giới Thần Sơn kiếm rung lên, bay xuống trước mặt Cố Thanh Sơn.
Giọng Sơn Nữ từ trong kiếm truyền tới.
“Trước kia ngươi từng tặng ta bảo vật giúp ta tu bổ, ta chẳng những không báo đáp, còn bức bách ngươi thề độc, đây hành động trái lương tâm của ta.”
“Bây giờ ta nguyện cùng ngươi sóng vai tác chiến, dùng đó để biểu đạt sự áy náy của ta.”
Sơn Nữ chậm rãi nói.
Cố Thanh Sơn nghe vậy liền cầm Lục Giới Thần Sơn kiếm.
Khác với trước kia, lần này cầm trường kiếm chỉ cảm thấy tay mát lạnh, múa kiếm rất thoải mái, giống như duỗi cánh tay mình ra vậy.
Kiếm linh đã thừa nhận hắn rồi.
Trên giao diện Chiến thần lập tức xuất hiện dòng chữ nhỏ như đom đóm.
[Ngài đã được khí linh thừa nhận.]
[Ngài có thể biết thuộc tính Thần khí này.]
[Lục Giới Thần Sơn kiếm, kiếm được thế giới cung phụng, thần khí Hoàng Tuyền đạo.]
[Kiếm này là pháp tắc của núi Đại Thiết Vi ở thế giới Hoàng Tuyền hiển hóa thành kiếm.]
[Kiếm này có thần thông khí linh: Bất hủ.]
[Kiếm này có thần thông khí linh: Tuệ mệnh.]
[Kiếm này có thần thông khí linh: Đoạn pháp.]
[Kiếm này có thần thông khí linh: Thần sơn hộ giới.]
Thấy một loạt những giới thiệu về Lục Giới Thần Sơn kiếm Cố Thanh Sơn thấy hơi hoa mắt.
Hắn đột nhiên chú ý thấy cuối tất cả những lời nhắc nhở có thêm một hàng nhắc nhở khác.
[Chỉ khi Thần khí chính miệng nói cho ngài, ngài mới có thể biết được những thuộc tính cụ thể của thần thông.]
/1520
|