Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
Chương 528: Cảnh trong mộng: A tu la vương (1)
/1520
|
Khi Cố Thanh Sơn xem hết chữ trên lá bài này, Đại Quỷ Tướng trong lá bài ngẩng đầu, nhìn về phía hắn.
"Ngươi là một tướng lĩnh đủ tư cách, mang ta qua giấc mộng tiếp theo đi." Đại Quỷ Tướng nói.
Cố Thanh Sơn nhận lấy lá bài.
Không có dấu hiệu báo trước nào...
Long trời lở đất.
Toàn bộ thế giới bắt đầu không ngừng rung chuyển.
Tất cả vùng trắng trống rỗng vỡ vụn, cảnh tượng bên ngoài xuất hiện trước mắt Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn phát hiện mình ngồi ở trên lưng Cự Tượng.
Có vô số mỹ nữ tuyệt thế ở xung quanh, tay cầm binh khí bảo vệ hắn.
"Khục -- "
Cố Thanh Sơn không thể nèn được bắt đầu ho khan.
Hắn đột nhiên phun ra một ngụm máu.
Một mỹ nữ mặc chiến giáp có hoa văn phức tạp bay lên lưng Cự Tượng, quỳ trước mặt hắn.
"Vương, ngươi sao vậy?"Mỹ nữ lo lắng nói.
"Không chết được, có thể đánh với Quỷ Vương một trận, có bị thương cũng đáng giá."
Cố Thanh Sơn nghe thân thể này của mình nói vậy.
Mỹ nữ gật đầu: "Sắp đến Thánh Thành rồi, mời Vương nghỉ ngơi một lúc."
Nói xong, nàng ta vội lui xuống.
Cùng lúc đó, Cố Thanh Sơn lấy được quyền chi phối thân thể.
Cái thân thể này cực kỳ suy yếu, ngay cả hành động cũng rất khó khăn.
Bỗng nhiên có một giọng nói vang lên bên tai.
"Để ban thưởng vì đã vượt qua giấc mộng lúc trước, ta sẽ giúp ngươi giành lấy một chút lợi ích."
Đây là giọng nói của Đại Quỷ Tướng.
Giọng nói của nó vừa mới biến mất, có vô số cảnh tượng hình ảnh lập tức hiện lên trong đầu Cố Thanh Sơn.
Những cảnh tượng hình ảnh này lộn xộn lặp lại nhiều lần, tất cả những thứ đó đều rơi vào trong ý thức của Cố Thanh Sơn.
Ký ức!
Đây là ký ức!
Cố Thanh Sơn đã hiểu.
Thân thể mà hắn nhập vào đã truyền tất cả ký ức liên quan tới chiến đấu lại cho hắn.
Khác với khi nhập vào thân thể của Đại Quỷ Tướng lúc trước, ký ức lấy được lần này vô cùng rõ ràng.
Đúng vậy, đây là ký ức chiến đấu của A Tu La Vương thời thượng cổ.
Hơn nữa tất cả những ký ức này đều là quá trình chiến đấu.
Đây là kinh nghiệm và hiểu biết của A Tu La Vương.
A Tu La là chủng tộc chiến đấu, cả đời đều chiến đấu, cho dù A Tu La Vương thì cũng không ngoại lệ.
Tuy nhiên những phương pháp và kỹ xảo chiến đấu đó chỉ giới hạn cho tộc A Tu La sử dụng, nhưng tất cả kinh nghiệm chiến đấu này quả thực quá khác biệt so với những thứ mà Cố Thanh Sơn từng chứng kiến.
Cố Thanh Sơn cảm thấy như được mở mang tầm mắt.
Đối với một người đã chiến đấu hai đời mà nói, chuyện này chẳng khác nào tăng thêm nhiều tri thức và kinh nghiệm cho hắn.
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, bắt đầu tiếp nhận ký ức.
Giống như đã qua một lúc lâu, lại giống như chỉ qua một giây đồng hồ.
Cố Thanh Sơn mở mắt ra, bắt đầu nghĩ lại cuộc chiến đấu của mình trước kia.
Lúc này, hắn thậm chí có thể tìm ra sự thiếu hụt trong từng chiêu mà hắn đã từng sử dụng.
Trình độ chiến đấu của Cố Thanh Sơn đã rất cao, muốn tìm sự thiếu hụt trong đó, nhất định phải có khả năng quan sát sự vật trước nay chưa từng có.
Nếu đổi lại là trước kia, chắc chắn Cố Thanh Sơn không làm được đến mức này.
Mà bây giờ, hắn có thể dễ dàng phát hiện sơ hở trong lúc mình ra chiêu.
Cố Thanh Sơn không nhịn được khẽ thở dài.
Hắn chưa bao giờ ngờ tới việc có thể thu hoạch được lợi ích lớn như vậy trong cuộc tranh đoạt Quỷ Vương.
Cố Thanh Sơn mở mắt nhìn ra bốn phía.
Vô số chiến sĩ vây quanh con Cự Tượng mà hắn ngồi, bảo vệ hắn tiến lên phía trước.
Phía trước là Thánh Thành của Thiên Giới.
Cự Tượng đột nhiên dừng bước.
Bốn người A Tu La đứng trước Cự Tượng.
Bọn họ chặn hướng Cự Tượng tiến lên.
Lập tức, toàn bộ đại quân A Tu La dừng hết lại.
Các tướng lĩnh của quân đội nhao nhao vây quanh bốn phía, muốn bảo vệ A Tu La Vương.
Nhưng khi mọi người phát hiện người chắn đường chính là bốn vị A Tu La này, sắc mặt của họ thả lỏng hơn.
Một loại vẻ mặt càng vi diệu hơn xuất hiện trên mặt các tướng lĩnh.
Cố Thanh Sơn nhìn bốn người ở phía dưới, ký ức trong đầu dâng lên.
Đây là vương giả của bốn tộc A Tu La, địa vị gần với A Tu La Vương.
"Bà Trĩ Vương, Khư La Khiên Đà Vương, Bì Ma Chất Đa La Vương, La Hầu Vương, các ngươi làm vậy là sao?"
Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ngươi đã bị đánh bại bởi Quỷ Vương địa ngục, làm cho cả tộc A Tu La xấu hổ, ngươi đã không còn tư cách lãnh đạo bọn ta nữa." La Hầu vương nói.
"Tộc A Tu La cần phải đổi một vị Vương Giả." Bì Ma Chất Đa La Vương nói.
"Không sai, bây giờ bọn ta muốn khiêu chiến với ngươi." Khư La Khiên Đà Vương nói.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía một A Tu La duy nhất giữ im lặng rồi hỏi: " Bà Trĩ Vương, ngươi nói sao?"
Bà Trĩ Vương nói: "Ngươi cần phải chết."
Một sự giẫn dữ trước nay chưa từng có phun trào trong lòng Cố Thanh Sơn.
Thân thể của hắn gần như muốn tự mình đứng lên.
Đây là bản năng hiếu chiến của tộc A Tu La.
Thậm chí Cố Thanh Sơn nhớ tới một loại bí thuật của A Tu La, có thể tri triển dựa vào thân thể của Tu La Vương này.
Loại bí thuật kia có thể lập tức khiến hắn khôi phục thực lực, nhưng mà phải giảm tuổi thọ đi.
Chỉ cần thân thể khôi phục, Cố Thanh Sơn cảm thấy nhất định mình có thể giết chết bốn người khiêu chiến trước mặt này!
Cố Thanh Sơn dốc hết sức lực, đè lửa giận xuống.
Phía trước, chính là Thánh Thành.
Dựa theo ký ức, thật ra Quỷ Vương qua lại thân thiết với tộc A Tu La.
Hai bên thuộc về loại không đánh nhau thì không quen biết, cuối cùng trở thành bạn thân.
Thậm chí Quỷ Vương còn tự mình truyền dạy cho A Tu La Vương mấy loại bí thuật mạnh mẽ.
Bây giờ, A Tu La Vương phải đi Thánh Thành, tụ họp với Quỷ Vương.
Cố Thanh Sơn hít một hơi thật sâu, nhanh chóng làm rõ tất cả manh mối.
"Ta tiếp nhận lời khiêu chiến của các ngươi." Hắn nói.
Bốn vị tộc Vương lộ sự vui mừng trên mặt.
A Tu La vốn hiếu chiến, đặc biệt là ngay trước mặt tất cả người trong tộc, sao một Vương Giả có thể từ chối lời khiêu chiến được?
Ai ngờ Cố Thanh Sơn lại nói: "Đi thôi, đi Thánh Thành trước tiên, chờ ta dưỡng thương thế của ta xong thì chúng ta bắt đầu."
Bốn vị tộc Vương nhìn nhau, không hề nhường đường.
"Dựa theo quy củ của tộc Tu La, bốn người bọn ta có tư cách khiêu chiến ngươi bất cứ lúc nào." Khư La Khiên Đà Vương nói.
"Đúng vậy, bọn ta muốn chiến thắng ngươi ngay chỗ này." Bì Ma Chất Đa La Vương nói.
Lúc này, Cố Thanh Sơn đã ngăn chặn hoàn toàn cảm xúc.
Trên mặt hắn lộ ra vẻ kỳ lạ: "Các ngươi có biết ta và Quỷ Vương đã đánh một trận?"
“Thì sao? Đừng có nói cho bọn ta là ngươi bị thương rất nặng, ngay cả chiến đấu cũng không được." Bà Trĩ Vương cười lạnh nói.
Cố Thanh Sơn nhức đầu, bỗng nhiên nghĩ ra một cách trong lòng.
Hắn giơ tay lên, bắt đầu thề: "Trời đất làm chứng, thương thế trên người ta vô cùng nghiêm trọng, tuyệt đối ảnh hưởng đến sự phát huy thực lực của ta, nếu ta nói dối, xin Thần Lôi của Thiên Giới lập tức giết ta."
Ngọn gió vô hình lượn quanh hắn.
Trời đất cảm nhận được.
... đây là lời thề.
Đây là lời thề của Tu La Vương, hơn nữa lại ngay trước mặt tất cả A Tu La, còn trong hoàn cảnh Thiên Giới như vậy.
Chỉ cần trong lời nói của hắn có chút giả dối, thì kết cục sẽ lập tức chết ngay.
Toàn bộ yên tĩnh.
Mọi người chờ trong giây lát, không có chuyện gì xảy ra.
Thiên Lôi không giáng xuống.
Cố Thanh Sơn khoanh tay nói với mọi người: "Các ngươi thấy rồi đó, trong lời của bản Vương không có chút giả dối nào."
Tất cả A Tu La yên lặng gật đầu.
Việc khiêu chiến vương vị của A Tu La vô cùng trang nghiêm thiêng liêng.
Vương của mình lộ rõ ở trong trạng thái bị thương nặng, dưới tình huống như vậy mà tiến hành khiêu chiến thì cũng không thể chứng minh sự võ dũng của vị Vương mới.
Cái loại khiêu chiến đó sẽ không được tất cả A Tu La thừa nhận.
Sắc mặt của bốn vị tộc Vương cũng thay đổi.
Không ngờ đối phương không nhận khiêu chiến, đó quả thật là chuyện xưa nay chưa từng có.
"Thế nhưng ngươi đã bị đánh bại bởi Quỷ Vương! Ta sẽ không thừa nhận ngươi là Vương của bọn ta nữa." Bì Ma Chất Đa La Vương nói.
"Đúng!"
"Ngươi đã không còn là Vương."
"Chủ động thoái vị đi!"
Ba Vương khác cùng nói.
Cố Thanh Sơn cười một tiếng.
Hắn giơ vương trượng A Tu La trong tay lên rồi nói: "Ta có thể cho các ngươi cái này, nhưng vị trí A Tu La Vương chỉ có một..."
Bốn vương nhìn nhau, đều có chút do dự.
Cố Thanh Sơn tiếp tục nói: "Không bằng bây giờ chúng ta tuyển ra vị Vương mới luôn đi... Ta cũng đồng ý với việc này."
"Đến đây đi, vừa lúc mọi người trong tộc đều ở đây, ai là người mạnh nhất trong các ngươi để mọi người trong tộc xem một chút đi."
Hắn khẽ vươn tay, ném vương trượng ra ngoài.
Vương trượng A Tu La cắm vững vàng trước mặt bốn vị tộc Vương.
Cây quyền trượng này đại diện cho quyền lợi cao nhất trong giới A Tu La.
Bì Ma Chất Đa La Vương nhìn quyền trượng chăm chú, trầm giọng nói: "Ta muốn vị trí Vương, ba người các ngươi đều lui ra đi."
"Ngươi? Chỉ bằng trình độ chiến đấu đó của ngươi à? Buồn cười!" Khư La Khiên Đà Vương nói.
"Ngươi là một tướng lĩnh đủ tư cách, mang ta qua giấc mộng tiếp theo đi." Đại Quỷ Tướng nói.
Cố Thanh Sơn nhận lấy lá bài.
Không có dấu hiệu báo trước nào...
Long trời lở đất.
Toàn bộ thế giới bắt đầu không ngừng rung chuyển.
Tất cả vùng trắng trống rỗng vỡ vụn, cảnh tượng bên ngoài xuất hiện trước mắt Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn phát hiện mình ngồi ở trên lưng Cự Tượng.
Có vô số mỹ nữ tuyệt thế ở xung quanh, tay cầm binh khí bảo vệ hắn.
"Khục -- "
Cố Thanh Sơn không thể nèn được bắt đầu ho khan.
Hắn đột nhiên phun ra một ngụm máu.
Một mỹ nữ mặc chiến giáp có hoa văn phức tạp bay lên lưng Cự Tượng, quỳ trước mặt hắn.
"Vương, ngươi sao vậy?"Mỹ nữ lo lắng nói.
"Không chết được, có thể đánh với Quỷ Vương một trận, có bị thương cũng đáng giá."
Cố Thanh Sơn nghe thân thể này của mình nói vậy.
Mỹ nữ gật đầu: "Sắp đến Thánh Thành rồi, mời Vương nghỉ ngơi một lúc."
Nói xong, nàng ta vội lui xuống.
Cùng lúc đó, Cố Thanh Sơn lấy được quyền chi phối thân thể.
Cái thân thể này cực kỳ suy yếu, ngay cả hành động cũng rất khó khăn.
Bỗng nhiên có một giọng nói vang lên bên tai.
"Để ban thưởng vì đã vượt qua giấc mộng lúc trước, ta sẽ giúp ngươi giành lấy một chút lợi ích."
Đây là giọng nói của Đại Quỷ Tướng.
Giọng nói của nó vừa mới biến mất, có vô số cảnh tượng hình ảnh lập tức hiện lên trong đầu Cố Thanh Sơn.
Những cảnh tượng hình ảnh này lộn xộn lặp lại nhiều lần, tất cả những thứ đó đều rơi vào trong ý thức của Cố Thanh Sơn.
Ký ức!
Đây là ký ức!
Cố Thanh Sơn đã hiểu.
Thân thể mà hắn nhập vào đã truyền tất cả ký ức liên quan tới chiến đấu lại cho hắn.
Khác với khi nhập vào thân thể của Đại Quỷ Tướng lúc trước, ký ức lấy được lần này vô cùng rõ ràng.
Đúng vậy, đây là ký ức chiến đấu của A Tu La Vương thời thượng cổ.
Hơn nữa tất cả những ký ức này đều là quá trình chiến đấu.
Đây là kinh nghiệm và hiểu biết của A Tu La Vương.
A Tu La là chủng tộc chiến đấu, cả đời đều chiến đấu, cho dù A Tu La Vương thì cũng không ngoại lệ.
Tuy nhiên những phương pháp và kỹ xảo chiến đấu đó chỉ giới hạn cho tộc A Tu La sử dụng, nhưng tất cả kinh nghiệm chiến đấu này quả thực quá khác biệt so với những thứ mà Cố Thanh Sơn từng chứng kiến.
Cố Thanh Sơn cảm thấy như được mở mang tầm mắt.
Đối với một người đã chiến đấu hai đời mà nói, chuyện này chẳng khác nào tăng thêm nhiều tri thức và kinh nghiệm cho hắn.
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, bắt đầu tiếp nhận ký ức.
Giống như đã qua một lúc lâu, lại giống như chỉ qua một giây đồng hồ.
Cố Thanh Sơn mở mắt ra, bắt đầu nghĩ lại cuộc chiến đấu của mình trước kia.
Lúc này, hắn thậm chí có thể tìm ra sự thiếu hụt trong từng chiêu mà hắn đã từng sử dụng.
Trình độ chiến đấu của Cố Thanh Sơn đã rất cao, muốn tìm sự thiếu hụt trong đó, nhất định phải có khả năng quan sát sự vật trước nay chưa từng có.
Nếu đổi lại là trước kia, chắc chắn Cố Thanh Sơn không làm được đến mức này.
Mà bây giờ, hắn có thể dễ dàng phát hiện sơ hở trong lúc mình ra chiêu.
Cố Thanh Sơn không nhịn được khẽ thở dài.
Hắn chưa bao giờ ngờ tới việc có thể thu hoạch được lợi ích lớn như vậy trong cuộc tranh đoạt Quỷ Vương.
Cố Thanh Sơn mở mắt nhìn ra bốn phía.
Vô số chiến sĩ vây quanh con Cự Tượng mà hắn ngồi, bảo vệ hắn tiến lên phía trước.
Phía trước là Thánh Thành của Thiên Giới.
Cự Tượng đột nhiên dừng bước.
Bốn người A Tu La đứng trước Cự Tượng.
Bọn họ chặn hướng Cự Tượng tiến lên.
Lập tức, toàn bộ đại quân A Tu La dừng hết lại.
Các tướng lĩnh của quân đội nhao nhao vây quanh bốn phía, muốn bảo vệ A Tu La Vương.
Nhưng khi mọi người phát hiện người chắn đường chính là bốn vị A Tu La này, sắc mặt của họ thả lỏng hơn.
Một loại vẻ mặt càng vi diệu hơn xuất hiện trên mặt các tướng lĩnh.
Cố Thanh Sơn nhìn bốn người ở phía dưới, ký ức trong đầu dâng lên.
Đây là vương giả của bốn tộc A Tu La, địa vị gần với A Tu La Vương.
"Bà Trĩ Vương, Khư La Khiên Đà Vương, Bì Ma Chất Đa La Vương, La Hầu Vương, các ngươi làm vậy là sao?"
Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ngươi đã bị đánh bại bởi Quỷ Vương địa ngục, làm cho cả tộc A Tu La xấu hổ, ngươi đã không còn tư cách lãnh đạo bọn ta nữa." La Hầu vương nói.
"Tộc A Tu La cần phải đổi một vị Vương Giả." Bì Ma Chất Đa La Vương nói.
"Không sai, bây giờ bọn ta muốn khiêu chiến với ngươi." Khư La Khiên Đà Vương nói.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía một A Tu La duy nhất giữ im lặng rồi hỏi: " Bà Trĩ Vương, ngươi nói sao?"
Bà Trĩ Vương nói: "Ngươi cần phải chết."
Một sự giẫn dữ trước nay chưa từng có phun trào trong lòng Cố Thanh Sơn.
Thân thể của hắn gần như muốn tự mình đứng lên.
Đây là bản năng hiếu chiến của tộc A Tu La.
Thậm chí Cố Thanh Sơn nhớ tới một loại bí thuật của A Tu La, có thể tri triển dựa vào thân thể của Tu La Vương này.
Loại bí thuật kia có thể lập tức khiến hắn khôi phục thực lực, nhưng mà phải giảm tuổi thọ đi.
Chỉ cần thân thể khôi phục, Cố Thanh Sơn cảm thấy nhất định mình có thể giết chết bốn người khiêu chiến trước mặt này!
Cố Thanh Sơn dốc hết sức lực, đè lửa giận xuống.
Phía trước, chính là Thánh Thành.
Dựa theo ký ức, thật ra Quỷ Vương qua lại thân thiết với tộc A Tu La.
Hai bên thuộc về loại không đánh nhau thì không quen biết, cuối cùng trở thành bạn thân.
Thậm chí Quỷ Vương còn tự mình truyền dạy cho A Tu La Vương mấy loại bí thuật mạnh mẽ.
Bây giờ, A Tu La Vương phải đi Thánh Thành, tụ họp với Quỷ Vương.
Cố Thanh Sơn hít một hơi thật sâu, nhanh chóng làm rõ tất cả manh mối.
"Ta tiếp nhận lời khiêu chiến của các ngươi." Hắn nói.
Bốn vị tộc Vương lộ sự vui mừng trên mặt.
A Tu La vốn hiếu chiến, đặc biệt là ngay trước mặt tất cả người trong tộc, sao một Vương Giả có thể từ chối lời khiêu chiến được?
Ai ngờ Cố Thanh Sơn lại nói: "Đi thôi, đi Thánh Thành trước tiên, chờ ta dưỡng thương thế của ta xong thì chúng ta bắt đầu."
Bốn vị tộc Vương nhìn nhau, không hề nhường đường.
"Dựa theo quy củ của tộc Tu La, bốn người bọn ta có tư cách khiêu chiến ngươi bất cứ lúc nào." Khư La Khiên Đà Vương nói.
"Đúng vậy, bọn ta muốn chiến thắng ngươi ngay chỗ này." Bì Ma Chất Đa La Vương nói.
Lúc này, Cố Thanh Sơn đã ngăn chặn hoàn toàn cảm xúc.
Trên mặt hắn lộ ra vẻ kỳ lạ: "Các ngươi có biết ta và Quỷ Vương đã đánh một trận?"
“Thì sao? Đừng có nói cho bọn ta là ngươi bị thương rất nặng, ngay cả chiến đấu cũng không được." Bà Trĩ Vương cười lạnh nói.
Cố Thanh Sơn nhức đầu, bỗng nhiên nghĩ ra một cách trong lòng.
Hắn giơ tay lên, bắt đầu thề: "Trời đất làm chứng, thương thế trên người ta vô cùng nghiêm trọng, tuyệt đối ảnh hưởng đến sự phát huy thực lực của ta, nếu ta nói dối, xin Thần Lôi của Thiên Giới lập tức giết ta."
Ngọn gió vô hình lượn quanh hắn.
Trời đất cảm nhận được.
... đây là lời thề.
Đây là lời thề của Tu La Vương, hơn nữa lại ngay trước mặt tất cả A Tu La, còn trong hoàn cảnh Thiên Giới như vậy.
Chỉ cần trong lời nói của hắn có chút giả dối, thì kết cục sẽ lập tức chết ngay.
Toàn bộ yên tĩnh.
Mọi người chờ trong giây lát, không có chuyện gì xảy ra.
Thiên Lôi không giáng xuống.
Cố Thanh Sơn khoanh tay nói với mọi người: "Các ngươi thấy rồi đó, trong lời của bản Vương không có chút giả dối nào."
Tất cả A Tu La yên lặng gật đầu.
Việc khiêu chiến vương vị của A Tu La vô cùng trang nghiêm thiêng liêng.
Vương của mình lộ rõ ở trong trạng thái bị thương nặng, dưới tình huống như vậy mà tiến hành khiêu chiến thì cũng không thể chứng minh sự võ dũng của vị Vương mới.
Cái loại khiêu chiến đó sẽ không được tất cả A Tu La thừa nhận.
Sắc mặt của bốn vị tộc Vương cũng thay đổi.
Không ngờ đối phương không nhận khiêu chiến, đó quả thật là chuyện xưa nay chưa từng có.
"Thế nhưng ngươi đã bị đánh bại bởi Quỷ Vương! Ta sẽ không thừa nhận ngươi là Vương của bọn ta nữa." Bì Ma Chất Đa La Vương nói.
"Đúng!"
"Ngươi đã không còn là Vương."
"Chủ động thoái vị đi!"
Ba Vương khác cùng nói.
Cố Thanh Sơn cười một tiếng.
Hắn giơ vương trượng A Tu La trong tay lên rồi nói: "Ta có thể cho các ngươi cái này, nhưng vị trí A Tu La Vương chỉ có một..."
Bốn vương nhìn nhau, đều có chút do dự.
Cố Thanh Sơn tiếp tục nói: "Không bằng bây giờ chúng ta tuyển ra vị Vương mới luôn đi... Ta cũng đồng ý với việc này."
"Đến đây đi, vừa lúc mọi người trong tộc đều ở đây, ai là người mạnh nhất trong các ngươi để mọi người trong tộc xem một chút đi."
Hắn khẽ vươn tay, ném vương trượng ra ngoài.
Vương trượng A Tu La cắm vững vàng trước mặt bốn vị tộc Vương.
Cây quyền trượng này đại diện cho quyền lợi cao nhất trong giới A Tu La.
Bì Ma Chất Đa La Vương nhìn quyền trượng chăm chú, trầm giọng nói: "Ta muốn vị trí Vương, ba người các ngươi đều lui ra đi."
"Ngươi? Chỉ bằng trình độ chiến đấu đó của ngươi à? Buồn cười!" Khư La Khiên Đà Vương nói.
/1520
|