Cố Thanh Sơn không nói tiếng nào. Hắn tiện tay lấy một túm lông, đặt vào lòng bàn tay và quan sát.
Đó là lông của linh hầu đuôi lửa.
Theo dòng suy nghĩ của hắn, trên giao diện thao tác Chiến Thần hiện lên những dòng chữ nhỏ nhấp nháy.
[Đã phát hiện lông của linh hầu đuôi lửa.]
[Mời ngài dùng thử bí thuật để phân tích những thứ cấu thành nên linh hầu đuôi lửa dựa trên nhúm lông này.]
[Muốn chuyển hóa thành linh hầu đuôi lửa, cần phải sử dụng 270 điểm hồn lực, xin hãy thanh toán.]
Cố Thanh Sơn nhìn những dòng này, âm thầm gật đầu.
Quả đúng như dự đoán của hắn.
Lúc trước khi bước vào lỗ đen ở Hoàng Tuyền, hắn đã biến thành một con quỷ xương. Bởi vì biến thành yêu ma, nên hắn mới nhanh chóng đi qua được lỗ đen ở đó.
Từ con người biến thành yêu ma vô cùng mạnh tất nhiên không phải là một quá trình dễ dàng gì.
Khi ấy, hắn tiêu tốn mất tổng cộng 1000 điểm hồn lực.
Mà linh hầu đuôi lửa là một loại yêu hầu rất bình thường, nên đương nhiên sẽ không quá phức tạp và khó khăn như thế.
Quả nhiên dùng Chúng Sinh Đồng Điệu để chuyển hóa thì cần phải có hồn lực, mà số điểm cần tiêu hao thì phụ thuộc vào trình độ chuyển hóa khó hay dễ.
Nếu như chuyển hóa thành Ma thần hoặc Thần Duệ, chưa nói tới việc làm sao lấy được bộ phận cơ thể của bọn chúng, chỉ xét về số lượng hồn lực cần thiết thôi thì cũng đã là một con số vô cùng lớn.
Suy nghĩ của Cố Thanh Sơn lại xoay chuyển.
Không biết khi La Sát Nữ dùng Vạn Vật Đồng Điệu chuyển hóa bản thân thành dạng vật chất nào đó, liệu có cần hao phí hồn lực hay không.
Thời khắc tận thế đã đến gần.
Rốt cục là Chúng Sinh Đồng Điệu của hắn có thể giúp hắn sống lâu hơn, hay là Vạn Vật Đồng Điệu của La Sát Nữ thích hợp cho việc sinh tồn hơn?
Cố Thanh sơn im lặng suy nghĩ.
Hắn đã âm thầm suy nghĩ về ưu điểm và nhược điểm và hai loại bí thuật này rất nhiều lần.
Thôi, dù sao thì hắn sẽ được thấy kết quả ngay thôi.
Một lúc lâu sau, Cố Thanh Sơn cất nhúm lông đi, lúc này hắn mới trả lời câu hỏi của Sơn Nữ: “Lấy một ít vật mẫu là để đảm bảo khả năng biến hóa linh hoạt, đối phó với sự diệt vong của thế giới.”
“Khả năng biến hóa linh hoạt?” Sơn Nữ nhìn hắn vẻ nghi hoặc.
“Đúng vậy, Sơn Nữ.” Cố Thanh Sơn vừa cười vừa nói: “Khi phải đối mặt với hoàn cảnh biến đổi đột ngột không thể chống đỡ được, cô có biết giống loài nào có thể tồn tại đến cuối cùng hay không?”
“Loài mạnh nhất?” Sơn Nữ suy nghĩ một chút rồi đáp.
“Không phải.”
“Loài… thông minh nhất?”
“Cũng không phải.”
“Công tử, vậy ngài nghĩ là loài nào?”
“Loài có khả năng thích ứng cao nhất.”
Đột nhiên, dầu trời biến thành màu đỏ sẫm.
Đó là vì cơ thể Giới Ma đã nhô lên cao, tỏa ra ánh sáng màu đỏ máu, chiếu rọi cả thế giới.
Giới Ma đã bắt đầu hành động.
Ầm!!!
Những cây đại thụ cao ngút trời được tạo nên từ máu thịt đội đất mọc lên, lao thẳng về phía chân trời, giữa đường đâm phải một hòn đảo nổi. Toàn bộ hòn đảo lập tức bị đập tan, tạo thành một làn khói bụi tản đi khắp nơi trên không trung. Còn cây Giới Ma kia vẫn tiếp tục lao lên bầu trời, tới tận vòm trời thì mới dừng lại.
“Công tử, rõ ràng không có tu sĩ xuất hiện, thế nhưng Giới Ma vẫn bắt đầu hành động.” Sơn Nữ nói.
Cố Thanh Sơn vung tay ra hiệu cho nàng dừng lại.
Trong nháy mắt tiếp theo, chỉ thấy một bóng dáng màu máu mọc lên phía trước hòn đảo nổi của Quảng Dương môn, chầm chậm tiến thẳng lên trên bầu trời.
Cả một cây Giới Ma phủ đầy gai nhọn sắc bén, rung rung trong hư không, giống như đang thăm dò linh lực.
Cây Giới Ma này gần như xoẹt qua biên giới đảo nổi của Quảng Dương môn rồi xông lên trên, chỉ kém một chút nữa là phá hủy đảo nổi.
Cố Thanh Sơn còn chưa kịp vui mừng, thì đã trông thấy một gốc cây Giới Ma khác đang dâng lên từ cách đó không xa.
Đại thụ Giới Ma liên tục xuất hiện, vừa đông đúc vừa nhanh chóng. Rất nhiều hòn đảo nổi căn bản không kịp có bất kỳ một phản ứng nào, đã trực tiếp bị đập tan.
Các hòn đảo nổi bị hủy diệt ngay lập tức, những tu sĩ trên đảo rơi lả tả khắp bầu trời. Bọn họ không thể không phóng xuất linh lực để mình không bị rơi xuống dưới.
Đây là một việc làm bất đắc dĩ, bởi suy cho cùng phía dưới chính là Giới Ma.
Đáng tiếc là, phương pháp uống rượu độc giải khát này, đã khiến cho sự hủy diệt lại càng đến nhanh hơn.
Khi luồng linh lực đầu tiên xuất hiện trong thủ quyết của một tu sĩ, Giới Ma lập tức cảm nhận được.
Trên một gốc đại thụ Giới Ma ở gần tu sĩ đó, đột nhiên kết xuất ra một quả màu đỏ tươi nặng trình trịch.
“Bụp!”
Sau một tiếng vang nhẹ, quả ấy đột nhiên nứt ra. Lập tức, một tấm da người mỏng như cánh ve rơi ra từ trong đó.
Nó nhìn chằm chằm vào vị tu sĩ kia, cười điên cuồng: “Được lắm, được lắm.”
Đây là thể có ý thức của Giới Ma.
Ngay sau đó, toàn bộ các cây Giới Ma đều kết đầy trái.
Da người xuất hiện chi chít.
Bọn chúng cùng nhìn chằm chằm vào các tu sĩ đang dừng lại trên không trung, cùng cười to nói: “Được lắm, được lắm, có nhiều linh hồn ngon quá!”
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cây Giới Ma phủ kín khắp toàn bộ thế giới, không ngừng phá hủy các hòn đảo nổi giăng đầy như sao trên vòm trời.
Các hòn đảo nổi liên tục bị phá hủy.
Càng ngày càng có nhiều tu sĩ xuất hiện trên bầu trời hơn.
Bọn họ vội vã chạy trốn, nhưng không biết phải chạy về nơi nào.
Bọn họ điên cuồng hò hét gào thét, nhưng vẫn không nghĩ ra bất cứ cách gì để có thể sống sót.
Trong khi đó, ngày càng có nhiều cây Giới Ma bắt đầu kết trái, phóng xuất ra những thể có ý thức.
Vô số da người xuất hiện.
Cho đến một thời điểm nào đó, toàn bộ đám da người ấy bắt đầu đi săn. Tốc độ của chúng nhanh vô cùng, tu sĩ bình thường căn bản không thể nào phản ứng kịp.
Một vị tu sĩ Thái Hư cảnh lấy pháp bảo ra, cố gắng ngăn cản được một hai lần, nhưng chẳng mấy chốc đã bị đám da người như hải triều lao tới bao vây lại.
Đây không phải là những thể có ý thức do một hai cây Giới Ma phóng xuất ra, mà đây là thủy triều quái vật do hàng nghìn hàng vạn gốc cây Giới Ma đồng thời phóng xuất ra!
Chỉ nghe thấy từ trong vòng vây của da người, truyền tới từng hồi gào thét tuyệt vọng, rồi sau đó âm thanh dần dần biến mất.
Đám da người tản ra.
Trong hư không, không nhìn thấy bất cứ tung tích nào của tu sĩ kia nữa.
Rõ ràng là tu sĩ Thái Hư cảnh, vậy mà chỉ trong khoảnh khắc, đã bị cắn nuốt hết sạch.
Trong vòng vây vô tận của những thể có ý thức của Giới Ma, sức mạnh của Thái Hư cảnh cũng chỉ như châu chấu đá xe mà thôi.
Ăn hết đại tu sĩ này, từng tấm da người lại vặn vẹo cơ thể mỏng tang, chuyển sang một hướng khác.
Bọn chúng ngoái đầu nhìn xung quanh, trông thấy vô số tu sĩ không thể nào chạy trốn chi chít khắp bầu trời.
Đám da người bắt đầu đi săn một lần nữa.
Lập tức, cảnh tượng tàn nhẫn máu chảy đầm đìa xuất hiện.
Kêu rên, khóc lóc, gào thét.
Mưa máu giăng đầy trời.
Đám da người phát ra tiếng cười điên cuồng không thể kìm nén.
Tu sĩ không thể chống cự, nhanh chóng bị ăn tươi.
Ở mọi chỗ trong tầm mắt, đều có thể nhìn thấy da người đang ăn uống.
Bọn chúng đang thưởng thức một bữa tiệc thịnh soạn.
Đây, chính là thời điểm cuối cùng của toàn bộ thế giới.
Trong khi đó, trên đảo nổi của Quảng Dương môn, Sơn Nữ khẩn trương hỏi: “Công tử, chúng ta phải làm gì bây giờ?”
“Cô hãy biến trở lại thành trường kiếm đi. Lần này, ta nhất định phải một mình đối mặt.”
“Tại sao? Ta có thể giúp ngài mà.” Sơn nữ không hiểu hỏi.
Cố Thanh Sơn nghiêm túc nói: “Lần này không liên quan đến sức mạnh, mà là ở sự ứng biến. Với cục diện như vậy, người càng ít thì càng tốt.”
“Vâng.”
Cơ thể của Sơn Nữ lập tức biến đổi, hóa thành Lục Giới Thần Sơn kiếm, được Cố Thanh Sơn cầm trong tay, dung nhập vào thức hải.
Cố Thanh Sơn hít một hơi thật sâu, nhìn ra bên ngoài đảo nổi
Những cây đại thụ bằng máu thịt mọc san sát nhau, hơn nữa số lượng còn không ngừng tăng lên. Cứ cái đà này, tất cả những hòn đảo nổi của thế giới sẽ không có cách nào thoát khỏi, sẽ bị đâm thành đống đổ nát bụi bay đầy trời.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào các tu sĩ trên bầu trời.
Vẫn có một số tu sĩ đoàn kết lại, sử dụng linh lực phát động thuật pháp cỡ lớn để chống lại những thể có ý thức của Giới Ma.
Thế nhưng, việc này không có chút ý nghĩa nào.
Thể có ý thức của Giới Ma chiếm số lượng tuyệt đối.
Các tu sĩ nhanh chóng bị đánh tan tác, bị xé xác ăn hết.
“Cái này là... sự nghiền nát dưới sức mạnh tuyệt đối...” Cố Thanh Sơn thở dài, thấp giọng lẩm bẩm.
Đối mặt với sức mạnh như vậy, hắn cũng không có cách nào.
Hắn vẫn còn may mắn chán.
Ít ra, đến lúc này, đảo nổi của Quảng Dương môn còn chưa bị phá hủy. Trận pháp ngăn cách linh lực trên đảo được vận hành rất tốt, tạm thời không có thể có ý thức nào của Giới Ma xuất hiện.
Có điều, cục diện như vậy không thể dài lâu, sớm muộn gì cũng sẽ bị phá tan.
Đó là lông của linh hầu đuôi lửa.
Theo dòng suy nghĩ của hắn, trên giao diện thao tác Chiến Thần hiện lên những dòng chữ nhỏ nhấp nháy.
[Đã phát hiện lông của linh hầu đuôi lửa.]
[Mời ngài dùng thử bí thuật để phân tích những thứ cấu thành nên linh hầu đuôi lửa dựa trên nhúm lông này.]
[Muốn chuyển hóa thành linh hầu đuôi lửa, cần phải sử dụng 270 điểm hồn lực, xin hãy thanh toán.]
Cố Thanh Sơn nhìn những dòng này, âm thầm gật đầu.
Quả đúng như dự đoán của hắn.
Lúc trước khi bước vào lỗ đen ở Hoàng Tuyền, hắn đã biến thành một con quỷ xương. Bởi vì biến thành yêu ma, nên hắn mới nhanh chóng đi qua được lỗ đen ở đó.
Từ con người biến thành yêu ma vô cùng mạnh tất nhiên không phải là một quá trình dễ dàng gì.
Khi ấy, hắn tiêu tốn mất tổng cộng 1000 điểm hồn lực.
Mà linh hầu đuôi lửa là một loại yêu hầu rất bình thường, nên đương nhiên sẽ không quá phức tạp và khó khăn như thế.
Quả nhiên dùng Chúng Sinh Đồng Điệu để chuyển hóa thì cần phải có hồn lực, mà số điểm cần tiêu hao thì phụ thuộc vào trình độ chuyển hóa khó hay dễ.
Nếu như chuyển hóa thành Ma thần hoặc Thần Duệ, chưa nói tới việc làm sao lấy được bộ phận cơ thể của bọn chúng, chỉ xét về số lượng hồn lực cần thiết thôi thì cũng đã là một con số vô cùng lớn.
Suy nghĩ của Cố Thanh Sơn lại xoay chuyển.
Không biết khi La Sát Nữ dùng Vạn Vật Đồng Điệu chuyển hóa bản thân thành dạng vật chất nào đó, liệu có cần hao phí hồn lực hay không.
Thời khắc tận thế đã đến gần.
Rốt cục là Chúng Sinh Đồng Điệu của hắn có thể giúp hắn sống lâu hơn, hay là Vạn Vật Đồng Điệu của La Sát Nữ thích hợp cho việc sinh tồn hơn?
Cố Thanh sơn im lặng suy nghĩ.
Hắn đã âm thầm suy nghĩ về ưu điểm và nhược điểm và hai loại bí thuật này rất nhiều lần.
Thôi, dù sao thì hắn sẽ được thấy kết quả ngay thôi.
Một lúc lâu sau, Cố Thanh Sơn cất nhúm lông đi, lúc này hắn mới trả lời câu hỏi của Sơn Nữ: “Lấy một ít vật mẫu là để đảm bảo khả năng biến hóa linh hoạt, đối phó với sự diệt vong của thế giới.”
“Khả năng biến hóa linh hoạt?” Sơn Nữ nhìn hắn vẻ nghi hoặc.
“Đúng vậy, Sơn Nữ.” Cố Thanh Sơn vừa cười vừa nói: “Khi phải đối mặt với hoàn cảnh biến đổi đột ngột không thể chống đỡ được, cô có biết giống loài nào có thể tồn tại đến cuối cùng hay không?”
“Loài mạnh nhất?” Sơn Nữ suy nghĩ một chút rồi đáp.
“Không phải.”
“Loài… thông minh nhất?”
“Cũng không phải.”
“Công tử, vậy ngài nghĩ là loài nào?”
“Loài có khả năng thích ứng cao nhất.”
Đột nhiên, dầu trời biến thành màu đỏ sẫm.
Đó là vì cơ thể Giới Ma đã nhô lên cao, tỏa ra ánh sáng màu đỏ máu, chiếu rọi cả thế giới.
Giới Ma đã bắt đầu hành động.
Ầm!!!
Những cây đại thụ cao ngút trời được tạo nên từ máu thịt đội đất mọc lên, lao thẳng về phía chân trời, giữa đường đâm phải một hòn đảo nổi. Toàn bộ hòn đảo lập tức bị đập tan, tạo thành một làn khói bụi tản đi khắp nơi trên không trung. Còn cây Giới Ma kia vẫn tiếp tục lao lên bầu trời, tới tận vòm trời thì mới dừng lại.
“Công tử, rõ ràng không có tu sĩ xuất hiện, thế nhưng Giới Ma vẫn bắt đầu hành động.” Sơn Nữ nói.
Cố Thanh Sơn vung tay ra hiệu cho nàng dừng lại.
Trong nháy mắt tiếp theo, chỉ thấy một bóng dáng màu máu mọc lên phía trước hòn đảo nổi của Quảng Dương môn, chầm chậm tiến thẳng lên trên bầu trời.
Cả một cây Giới Ma phủ đầy gai nhọn sắc bén, rung rung trong hư không, giống như đang thăm dò linh lực.
Cây Giới Ma này gần như xoẹt qua biên giới đảo nổi của Quảng Dương môn rồi xông lên trên, chỉ kém một chút nữa là phá hủy đảo nổi.
Cố Thanh Sơn còn chưa kịp vui mừng, thì đã trông thấy một gốc cây Giới Ma khác đang dâng lên từ cách đó không xa.
Đại thụ Giới Ma liên tục xuất hiện, vừa đông đúc vừa nhanh chóng. Rất nhiều hòn đảo nổi căn bản không kịp có bất kỳ một phản ứng nào, đã trực tiếp bị đập tan.
Các hòn đảo nổi bị hủy diệt ngay lập tức, những tu sĩ trên đảo rơi lả tả khắp bầu trời. Bọn họ không thể không phóng xuất linh lực để mình không bị rơi xuống dưới.
Đây là một việc làm bất đắc dĩ, bởi suy cho cùng phía dưới chính là Giới Ma.
Đáng tiếc là, phương pháp uống rượu độc giải khát này, đã khiến cho sự hủy diệt lại càng đến nhanh hơn.
Khi luồng linh lực đầu tiên xuất hiện trong thủ quyết của một tu sĩ, Giới Ma lập tức cảm nhận được.
Trên một gốc đại thụ Giới Ma ở gần tu sĩ đó, đột nhiên kết xuất ra một quả màu đỏ tươi nặng trình trịch.
“Bụp!”
Sau một tiếng vang nhẹ, quả ấy đột nhiên nứt ra. Lập tức, một tấm da người mỏng như cánh ve rơi ra từ trong đó.
Nó nhìn chằm chằm vào vị tu sĩ kia, cười điên cuồng: “Được lắm, được lắm.”
Đây là thể có ý thức của Giới Ma.
Ngay sau đó, toàn bộ các cây Giới Ma đều kết đầy trái.
Da người xuất hiện chi chít.
Bọn chúng cùng nhìn chằm chằm vào các tu sĩ đang dừng lại trên không trung, cùng cười to nói: “Được lắm, được lắm, có nhiều linh hồn ngon quá!”
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cây Giới Ma phủ kín khắp toàn bộ thế giới, không ngừng phá hủy các hòn đảo nổi giăng đầy như sao trên vòm trời.
Các hòn đảo nổi liên tục bị phá hủy.
Càng ngày càng có nhiều tu sĩ xuất hiện trên bầu trời hơn.
Bọn họ vội vã chạy trốn, nhưng không biết phải chạy về nơi nào.
Bọn họ điên cuồng hò hét gào thét, nhưng vẫn không nghĩ ra bất cứ cách gì để có thể sống sót.
Trong khi đó, ngày càng có nhiều cây Giới Ma bắt đầu kết trái, phóng xuất ra những thể có ý thức.
Vô số da người xuất hiện.
Cho đến một thời điểm nào đó, toàn bộ đám da người ấy bắt đầu đi săn. Tốc độ của chúng nhanh vô cùng, tu sĩ bình thường căn bản không thể nào phản ứng kịp.
Một vị tu sĩ Thái Hư cảnh lấy pháp bảo ra, cố gắng ngăn cản được một hai lần, nhưng chẳng mấy chốc đã bị đám da người như hải triều lao tới bao vây lại.
Đây không phải là những thể có ý thức do một hai cây Giới Ma phóng xuất ra, mà đây là thủy triều quái vật do hàng nghìn hàng vạn gốc cây Giới Ma đồng thời phóng xuất ra!
Chỉ nghe thấy từ trong vòng vây của da người, truyền tới từng hồi gào thét tuyệt vọng, rồi sau đó âm thanh dần dần biến mất.
Đám da người tản ra.
Trong hư không, không nhìn thấy bất cứ tung tích nào của tu sĩ kia nữa.
Rõ ràng là tu sĩ Thái Hư cảnh, vậy mà chỉ trong khoảnh khắc, đã bị cắn nuốt hết sạch.
Trong vòng vây vô tận của những thể có ý thức của Giới Ma, sức mạnh của Thái Hư cảnh cũng chỉ như châu chấu đá xe mà thôi.
Ăn hết đại tu sĩ này, từng tấm da người lại vặn vẹo cơ thể mỏng tang, chuyển sang một hướng khác.
Bọn chúng ngoái đầu nhìn xung quanh, trông thấy vô số tu sĩ không thể nào chạy trốn chi chít khắp bầu trời.
Đám da người bắt đầu đi săn một lần nữa.
Lập tức, cảnh tượng tàn nhẫn máu chảy đầm đìa xuất hiện.
Kêu rên, khóc lóc, gào thét.
Mưa máu giăng đầy trời.
Đám da người phát ra tiếng cười điên cuồng không thể kìm nén.
Tu sĩ không thể chống cự, nhanh chóng bị ăn tươi.
Ở mọi chỗ trong tầm mắt, đều có thể nhìn thấy da người đang ăn uống.
Bọn chúng đang thưởng thức một bữa tiệc thịnh soạn.
Đây, chính là thời điểm cuối cùng của toàn bộ thế giới.
Trong khi đó, trên đảo nổi của Quảng Dương môn, Sơn Nữ khẩn trương hỏi: “Công tử, chúng ta phải làm gì bây giờ?”
“Cô hãy biến trở lại thành trường kiếm đi. Lần này, ta nhất định phải một mình đối mặt.”
“Tại sao? Ta có thể giúp ngài mà.” Sơn nữ không hiểu hỏi.
Cố Thanh Sơn nghiêm túc nói: “Lần này không liên quan đến sức mạnh, mà là ở sự ứng biến. Với cục diện như vậy, người càng ít thì càng tốt.”
“Vâng.”
Cơ thể của Sơn Nữ lập tức biến đổi, hóa thành Lục Giới Thần Sơn kiếm, được Cố Thanh Sơn cầm trong tay, dung nhập vào thức hải.
Cố Thanh Sơn hít một hơi thật sâu, nhìn ra bên ngoài đảo nổi
Những cây đại thụ bằng máu thịt mọc san sát nhau, hơn nữa số lượng còn không ngừng tăng lên. Cứ cái đà này, tất cả những hòn đảo nổi của thế giới sẽ không có cách nào thoát khỏi, sẽ bị đâm thành đống đổ nát bụi bay đầy trời.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào các tu sĩ trên bầu trời.
Vẫn có một số tu sĩ đoàn kết lại, sử dụng linh lực phát động thuật pháp cỡ lớn để chống lại những thể có ý thức của Giới Ma.
Thế nhưng, việc này không có chút ý nghĩa nào.
Thể có ý thức của Giới Ma chiếm số lượng tuyệt đối.
Các tu sĩ nhanh chóng bị đánh tan tác, bị xé xác ăn hết.
“Cái này là... sự nghiền nát dưới sức mạnh tuyệt đối...” Cố Thanh Sơn thở dài, thấp giọng lẩm bẩm.
Đối mặt với sức mạnh như vậy, hắn cũng không có cách nào.
Hắn vẫn còn may mắn chán.
Ít ra, đến lúc này, đảo nổi của Quảng Dương môn còn chưa bị phá hủy. Trận pháp ngăn cách linh lực trên đảo được vận hành rất tốt, tạm thời không có thể có ý thức nào của Giới Ma xuất hiện.
Có điều, cục diện như vậy không thể dài lâu, sớm muộn gì cũng sẽ bị phá tan.
/1520
|