Cố Thanh Sơn lau sạch mồ hôi lạnh trên trán, lại hỏi: "Chẳng lẽ cô không sợ con quỷ này quá mạnh sẽ nguy hiểm đến tính mạng Barry sao?"
Mèo nhỏ không thèm để ý nói: "Trong thời gian chiến đấu anh ấy là bất tử, còn tôi kiểm soát ngọn hải đăng không gian câu lạc bộ trong tay, lúc nào cũng có thể ném con quái vật này ra ngoài ba trăm tầng thế giới."
Cố Thanh Sơn: "..."
Nghe Mèo Nhỏ nói, lúc này Cố Thanh Sơn mới hơi lý giải hành động của hai người.
Nghĩ kỹ lại, với năng lực của hai người bọn họ, phối hợp lại với nhau ít nhất không lo về tính mạng.
Ngoài ra quan trọng hơn là, đây là thế giới Siêu Duy.
Nếu không phải có thế giới Siêu Duy này, chỉ e sẽ có một vài khâu nào đó xảy ra vấn đề.
Sau khi Barry bị thương, thực lực bị giảm nghiêm trọng chỉ có thể trốn ở thế giới Siêu Duy này không ra ngoài.
Hình như người khác cũng không thể làm gì được hắn ta.
Như vậy có vẻ thế giới Siêu Duy giống như một căn phòng an toàn.
Cố Thanh Sơn đang suy nghĩ thì bỗng nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng.
“Thành tâm thỉnh giáo một việc.” Hắn ôm quyền nói.
“Nói đi.”
Mèo Nhỏ đang lột một con tôm hùm chua cay, không thèm ngẩng đầu lên trả lời.
Cố Thanh Sơn nói: “Xin hỏi, trong chín trăm triệu tầng thế giới, thực lực phân chia như thế nào?”
“Phân chia?”
Mèo Nhỏ liếm khóe môi dính tương ớt, nói: “Anh phải hiểu rõ một chuyện... Trong cả chín trăm triệu tầng thế giới thì những chủng tộc kỳ quái và các loại năng lực có nhiều vô số kể. Ngay cả Thủ Hộ Giả Tháp Cao cũng chỉ có thể biên soạn từ điển ngôn ngữ chứ không cách nào ghi chép được tất cả đặc tính năng lực.”
“Bọn họ cũng không thể làm được?”
“Đúng vậy, họ từng tốn một trăm năm, ghi chép cặn kẽ hình thái cuối cùng và quỹ tích phát triển của mấy vạn loại năng lực, nhưng sau đó họ đã từ bỏ.”
“Vì sao?”
“Bởi vì họ phát hiện, cùng lúc họ đang ghi chép lại có tầng tầng lớp lớp cường giả mới, sức mạnh mới đang sinh ra và trưởng thành. Đồng thời số lượng này mênh mông như ngân hà.”
“... Vậy thật sự vĩnh viễn cũng không thể ghi chép xong.” Cố Thanh Sơn thở dài một cái nói.
“Còn có một điểm quan trọng hơn.”
“Cái gì?”
Mèo Nhỏ lau miệng, lại giải thích kỹ hơn một chút: “Giả như chúng ta có ba cường giả, Giáp một quyền đánh nổ tinh cầu, với thực lực của hắn ta có thể khắc chế được pháp thuật của Ất. Điều này anh có hiểu được không?”
“Có thể.”
“Rất tốt, như vậy Ất bị Giáp khắc chế, lại có thể thoải mái đối phó với Thiên tuyển kỹ của Bính, mà Bính thì không sợ thiết quyền của Giáp. Thiên tuyển kỹ của Bính lại khắc chế công kích võ đạo của Giáp.”
“Ba người này có thể chiến thắng lẫn nhau, đồng thời lại bị khắc chế lẫn nhau.”
“Anh nói cho tôi nghe, anh cảm thấy thực lực của họ nên phân chia như thế nào?”
Cố Thanh Sơn bị hỏi khó.
Hắn ngẫm nghĩ rồi phát hiện đúng là không thể phân chia được thực lực.
Mèo Nhỏ tiếp tục nói: “Cho xin đi, đây không phải tiểu thuyết huyễn tưởng mà là thế giới chân thật, có những năng lực quái dị ngay cả Hiệp Hội Thủ Hộ Giả Tháp Cao còn chưa thấy bao giờ. Cho nên với mỗi người mà nói, thực ra chỉ có một kiểu phân chia thực lực tốt nhất.”
“Loại nào?”
“Đánh thắng và đánh không lại.”
“... Phân chia thế này đơn giản rõ ràng quá.”
“Cho nên nhiều khi anh phải dựa vào cảm giác và kinh nghiệm, còn cả trí tuệ của mình để phán đoán thực lực đối phương.”
Mèo Nhỏ nói rồi lấy ra một cây bút, vẽ trên quyển vở.
“Anh đã nhắc nhở tôi rồi, trong thế giới hiện thực chúng ta chỉ có thể đối mặt để phán đoán thực lực kẻ địch. Nhưng viết tiểu thuyết thì phải phân chia cảnh giới thực lực, như vậy người đọc xem mới không bị choáng.”
“...” Cố Thanh Sơn.
Mèo Nhỏ nhìn vẻ mặt hắn không kìm được bật cười.
“Đùa anh đấy.”
Cô chậm rãi ve vẩy đuôi, trông vô cùng vui vẻ.
“Tình huống ban nãy vừa nói đương nhiên là phải trong trường hợp thực lực các bên không kém nhau là mấy mới xảy ra được.”
“Bình thường chúng ta sẽ dùng một tiêu chuẩn rất thực tế để đánh giá mạnh yếu.”
“Tiêu chuẩn gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Tự do.”
“Cái này phải tính như thế nào?”
“Thế giới Siêu Duy liên thông với vô số thế giới, có thể đứng ở thế giới Siêu Duy, một kích xé rách hư không để chư giới hiển hiện trước mặt mới có thể xưng là cường giả.”
“Nói cụ thể là thế nào?”
Mèo Nhỏ cười một tiếng: “Tạm thời anh đừng nghĩ nhiều như vậy. Tôi thấy xung quanh anh có kiếm khí sắc bén, đợi anhcó thể đứng ở nơi này, một kiếm xé rách hư không, để ít nhất một thế giới xuất hiện trước mặt thì mới tính là nhập lưu.”
“Đến lúc đó, tôi sẽ nói cho anh biết cách phân chia cảnh giới thật sự.”
Cố Thanh Sơn hít sâu một hơi, nói: “Được, tôi sẽ cố gắng!”
Lúc này, trong câu lạc bộ truyền đến những tiếng kêu thảm thiết.
Có lúc là tiếng kêu thảm của ma quỷ kia.
Có lúc là tiếng kêu thảm của Barry.
Nhưng đến cuối cùng chỉ còn lại tiếng của ma quỷ kia.
“Đừng, đừng đánh nữa, ta nhận thua.” Ma quỷ lớn tiếng cầu xin tha thứ.
“Cái rắm! Ngươi không lừa được ta đâu, rõ ràng trong đũng quần ngươi còn giấu một thanh Hủy Diệt Chi Nhận, sao còn không lấy ra đi? Coi thường ta sao?” Giọng Barry khinh thường vang lên.
“Đi chết đi!” Ma quỷ chợt quát lên.
“Tới hay lắm!” Barry hưng phấn nói.
Lại là một lượt chiến đấu mới.
Mèo Nhỏ lại hứng thú tán gẫu, hỏi Cố Thanh Sơn: “Anh đến từ thế giới nào?”
“Một thế giới linh tinh.”
“Thế giới linh tinh! Anh có thể đến được đây đúng là kỳ tích! ’
“Tôi cũng cảm thấy đây là kỳ tích!”
“Sau ngày mai, anh định đi đâu?”
“Tạm thời vẫn chưa nghĩ đến.”
Mèo Nhỏ lúc lắc đuôi.
Cô nhận ra đối phương nói thật.
Điều này khiến ấn tượng của cô tốt thêm một chút.
“Đáng tiếc cùng lắm chúng tôi chỉ giữ anh lại được một ngày.” Cô thở dài nói.
“Vì sao?”
“Vì nếu một người ở lại đây quá lâu thì sẽ lập tức bị tất cả chủ nợ phát hiện, bọn họ sẽ bắt anh đi.”
“Bắt tôi?”
“Đúng vậy, họ sẽ ngầm coi anh là người của câu lạc bộ.”
“Bọn chúng đánh không lại tôi và anh trai tôi, cho nên sẽ bắt anh đi khổ lao, để trả món nợ chúng tôi còn thiếu.”
“Như vậy không tốt lắm đâu.”
“Cho nên sau một ngày anh chỉ có thể rời đi.” Mèo Nhỏ tiếc nuối nói.
“Các cô không cách nào trả nợ sao?”
“Trước khi thương thế của anh tôi khỏi, chúng tôi chỉ có thể ở đây.”
Mèo Nhỏ thở dài nói: “Cho nên vẫn phải dựa vào chút tiền thù lao ít ỏi của tôi đổi cơm rồi.”
Cô buồn bã cúi đầu, tiếp tục vùi đầu sáng tác.
Cố Thanh Sơn ở một bên nhìn.
Bên tai là tiếng ma quỷ kêu thảm, trước mặt là Mèo Nhỏ chuyên tâm sáng tác.
Giờ khắc này, Cố Thanh Sơn có chút thời gian nhàn rỗi.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn dần lướt qua giao diện Chiến thần.
“Hệ thống, giờ có thể nói với tôi bí mật kia rồi.”
Ting!
Hệ thống phát ra một âm thanh thanh thúy đáp lại.
[Hệ thống nắm giữ rất nhiều bí mật.]
[Phần thưởng nhiệm vụ vận mệnh ngài đã nhận.]
[Sau đây mời ngài nghe kỹ rồi đưa ra lựa chọn.]
[Nếu ngài muốn trở về thế giới ban đầu, bí mật này có liên quan đến thế giới ban đầu.]
[Nếu ngài muốn nắm lấy cơ hội, ở lại đây để trở nên mạnh hơn, bí mật này liên quan đến một tin đồn.]
[Mời ngài hãy lựa chọn.]
Cố Thanh Sơn nghe, khẽ nhíu mày.
Thế giới ban đầu mặc kệ có bí mật gì đều có thể đợi mình về hẵng nói.
Quan trọng trước mắt là mình phải mạnh lên!
“Không còn gì để nghi ngờ nữa, tôi muốn mạnh hơn.”
Cố Thanh Sơn nói.
Hắn vừa dứt lời, trên giao diện Chiến thần lập tức xuất hiện hàng chữ nhỏ như đom đóm.
[Ngài lựa chọn ở lại đây.]
[Hệ thống sẽ nói cho ngài bí mật để mạnh lên.]
[Hãy cẩn thận lắng nghe.]
Cố Thanh Sơn thấy hệ thống nói trịnh trọng liền gật đầu, bày tỏ mình đã biết.
Trên giao diện Chiến thần liền xuất hiện tin tức mới.
[Lời kêu gọi của chim Kinh Cức.]
[Đây là một lời đồn từ xa xưa.]
[Trong chín trăm triệu tầng thế giới, có một vài tầng thế giới rộng lớn chúng sinh thường hướng tới.]
[Những tầng thế giới này nằm ở trong cùng nhất của thế giới tầng ngoài, thường được gọi là khu Kỳ Dị.]
[Chim Kinh Cức là một loại sinh mệnh đặc biệt của Khu Kỳ Dị, nó sẽ giấu tất cả những thứ quý giá mà mình thích trong cánh của mình.]
[Mỗi khi Chim Kinh Cức gặp phải phiền phức, nó sẽ bay ra khỏi Khu Kỳ Dị, kêu gọi trong chín trăm triệu tầng thế giới.]
[Bỏi vì không yên tâm với những cường giả quá mức cường đại, Chim Kinh Cức chỉ mời những người trẻ tuổi một chút ngồi lên người nó, giúp nó xử lý vài vấn đề.]
[Đợi sau khi vấn đề của Chim Kinh Cức được giải quyết, Chim Kinh Cức sẽ tặng cho người trẻ tuổi đã giúp nó những trân bảo nó thu thập được.]
Cố Thanh Sơn đọc xong đoạn tin này, thầm thở dài: “Trong hàng tỷ tỷ thế giới lại có chuyện thần kỳ như vậy, mình đúng là mở rộng tầm mắt rồi.”
Hắn đang định không chú ý đến giao diện Chiến thần nữa thì thấy trên giao diện lại nhảy ra một hàng chữ.
[Giờ bắt đầu nói với ngài bí mật ngài có được.]
Cố Thanh Sơn giật mình: “Chuyện của Chim Kinh Cức ban nãy không phải là bí mật sao?”
[Đó là chuyện tất cả thế giới Siêu Duy đều biết.]
“Được, bí mật liên quan đến cái gì?”
[Làm thế nào để kích hoạt công năng chiến thần mới.]
Mèo nhỏ không thèm để ý nói: "Trong thời gian chiến đấu anh ấy là bất tử, còn tôi kiểm soát ngọn hải đăng không gian câu lạc bộ trong tay, lúc nào cũng có thể ném con quái vật này ra ngoài ba trăm tầng thế giới."
Cố Thanh Sơn: "..."
Nghe Mèo Nhỏ nói, lúc này Cố Thanh Sơn mới hơi lý giải hành động của hai người.
Nghĩ kỹ lại, với năng lực của hai người bọn họ, phối hợp lại với nhau ít nhất không lo về tính mạng.
Ngoài ra quan trọng hơn là, đây là thế giới Siêu Duy.
Nếu không phải có thế giới Siêu Duy này, chỉ e sẽ có một vài khâu nào đó xảy ra vấn đề.
Sau khi Barry bị thương, thực lực bị giảm nghiêm trọng chỉ có thể trốn ở thế giới Siêu Duy này không ra ngoài.
Hình như người khác cũng không thể làm gì được hắn ta.
Như vậy có vẻ thế giới Siêu Duy giống như một căn phòng an toàn.
Cố Thanh Sơn đang suy nghĩ thì bỗng nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng.
“Thành tâm thỉnh giáo một việc.” Hắn ôm quyền nói.
“Nói đi.”
Mèo Nhỏ đang lột một con tôm hùm chua cay, không thèm ngẩng đầu lên trả lời.
Cố Thanh Sơn nói: “Xin hỏi, trong chín trăm triệu tầng thế giới, thực lực phân chia như thế nào?”
“Phân chia?”
Mèo Nhỏ liếm khóe môi dính tương ớt, nói: “Anh phải hiểu rõ một chuyện... Trong cả chín trăm triệu tầng thế giới thì những chủng tộc kỳ quái và các loại năng lực có nhiều vô số kể. Ngay cả Thủ Hộ Giả Tháp Cao cũng chỉ có thể biên soạn từ điển ngôn ngữ chứ không cách nào ghi chép được tất cả đặc tính năng lực.”
“Bọn họ cũng không thể làm được?”
“Đúng vậy, họ từng tốn một trăm năm, ghi chép cặn kẽ hình thái cuối cùng và quỹ tích phát triển của mấy vạn loại năng lực, nhưng sau đó họ đã từ bỏ.”
“Vì sao?”
“Bởi vì họ phát hiện, cùng lúc họ đang ghi chép lại có tầng tầng lớp lớp cường giả mới, sức mạnh mới đang sinh ra và trưởng thành. Đồng thời số lượng này mênh mông như ngân hà.”
“... Vậy thật sự vĩnh viễn cũng không thể ghi chép xong.” Cố Thanh Sơn thở dài một cái nói.
“Còn có một điểm quan trọng hơn.”
“Cái gì?”
Mèo Nhỏ lau miệng, lại giải thích kỹ hơn một chút: “Giả như chúng ta có ba cường giả, Giáp một quyền đánh nổ tinh cầu, với thực lực của hắn ta có thể khắc chế được pháp thuật của Ất. Điều này anh có hiểu được không?”
“Có thể.”
“Rất tốt, như vậy Ất bị Giáp khắc chế, lại có thể thoải mái đối phó với Thiên tuyển kỹ của Bính, mà Bính thì không sợ thiết quyền của Giáp. Thiên tuyển kỹ của Bính lại khắc chế công kích võ đạo của Giáp.”
“Ba người này có thể chiến thắng lẫn nhau, đồng thời lại bị khắc chế lẫn nhau.”
“Anh nói cho tôi nghe, anh cảm thấy thực lực của họ nên phân chia như thế nào?”
Cố Thanh Sơn bị hỏi khó.
Hắn ngẫm nghĩ rồi phát hiện đúng là không thể phân chia được thực lực.
Mèo Nhỏ tiếp tục nói: “Cho xin đi, đây không phải tiểu thuyết huyễn tưởng mà là thế giới chân thật, có những năng lực quái dị ngay cả Hiệp Hội Thủ Hộ Giả Tháp Cao còn chưa thấy bao giờ. Cho nên với mỗi người mà nói, thực ra chỉ có một kiểu phân chia thực lực tốt nhất.”
“Loại nào?”
“Đánh thắng và đánh không lại.”
“... Phân chia thế này đơn giản rõ ràng quá.”
“Cho nên nhiều khi anh phải dựa vào cảm giác và kinh nghiệm, còn cả trí tuệ của mình để phán đoán thực lực đối phương.”
Mèo Nhỏ nói rồi lấy ra một cây bút, vẽ trên quyển vở.
“Anh đã nhắc nhở tôi rồi, trong thế giới hiện thực chúng ta chỉ có thể đối mặt để phán đoán thực lực kẻ địch. Nhưng viết tiểu thuyết thì phải phân chia cảnh giới thực lực, như vậy người đọc xem mới không bị choáng.”
“...” Cố Thanh Sơn.
Mèo Nhỏ nhìn vẻ mặt hắn không kìm được bật cười.
“Đùa anh đấy.”
Cô chậm rãi ve vẩy đuôi, trông vô cùng vui vẻ.
“Tình huống ban nãy vừa nói đương nhiên là phải trong trường hợp thực lực các bên không kém nhau là mấy mới xảy ra được.”
“Bình thường chúng ta sẽ dùng một tiêu chuẩn rất thực tế để đánh giá mạnh yếu.”
“Tiêu chuẩn gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Tự do.”
“Cái này phải tính như thế nào?”
“Thế giới Siêu Duy liên thông với vô số thế giới, có thể đứng ở thế giới Siêu Duy, một kích xé rách hư không để chư giới hiển hiện trước mặt mới có thể xưng là cường giả.”
“Nói cụ thể là thế nào?”
Mèo Nhỏ cười một tiếng: “Tạm thời anh đừng nghĩ nhiều như vậy. Tôi thấy xung quanh anh có kiếm khí sắc bén, đợi anhcó thể đứng ở nơi này, một kiếm xé rách hư không, để ít nhất một thế giới xuất hiện trước mặt thì mới tính là nhập lưu.”
“Đến lúc đó, tôi sẽ nói cho anh biết cách phân chia cảnh giới thật sự.”
Cố Thanh Sơn hít sâu một hơi, nói: “Được, tôi sẽ cố gắng!”
Lúc này, trong câu lạc bộ truyền đến những tiếng kêu thảm thiết.
Có lúc là tiếng kêu thảm của ma quỷ kia.
Có lúc là tiếng kêu thảm của Barry.
Nhưng đến cuối cùng chỉ còn lại tiếng của ma quỷ kia.
“Đừng, đừng đánh nữa, ta nhận thua.” Ma quỷ lớn tiếng cầu xin tha thứ.
“Cái rắm! Ngươi không lừa được ta đâu, rõ ràng trong đũng quần ngươi còn giấu một thanh Hủy Diệt Chi Nhận, sao còn không lấy ra đi? Coi thường ta sao?” Giọng Barry khinh thường vang lên.
“Đi chết đi!” Ma quỷ chợt quát lên.
“Tới hay lắm!” Barry hưng phấn nói.
Lại là một lượt chiến đấu mới.
Mèo Nhỏ lại hứng thú tán gẫu, hỏi Cố Thanh Sơn: “Anh đến từ thế giới nào?”
“Một thế giới linh tinh.”
“Thế giới linh tinh! Anh có thể đến được đây đúng là kỳ tích! ’
“Tôi cũng cảm thấy đây là kỳ tích!”
“Sau ngày mai, anh định đi đâu?”
“Tạm thời vẫn chưa nghĩ đến.”
Mèo Nhỏ lúc lắc đuôi.
Cô nhận ra đối phương nói thật.
Điều này khiến ấn tượng của cô tốt thêm một chút.
“Đáng tiếc cùng lắm chúng tôi chỉ giữ anh lại được một ngày.” Cô thở dài nói.
“Vì sao?”
“Vì nếu một người ở lại đây quá lâu thì sẽ lập tức bị tất cả chủ nợ phát hiện, bọn họ sẽ bắt anh đi.”
“Bắt tôi?”
“Đúng vậy, họ sẽ ngầm coi anh là người của câu lạc bộ.”
“Bọn chúng đánh không lại tôi và anh trai tôi, cho nên sẽ bắt anh đi khổ lao, để trả món nợ chúng tôi còn thiếu.”
“Như vậy không tốt lắm đâu.”
“Cho nên sau một ngày anh chỉ có thể rời đi.” Mèo Nhỏ tiếc nuối nói.
“Các cô không cách nào trả nợ sao?”
“Trước khi thương thế của anh tôi khỏi, chúng tôi chỉ có thể ở đây.”
Mèo Nhỏ thở dài nói: “Cho nên vẫn phải dựa vào chút tiền thù lao ít ỏi của tôi đổi cơm rồi.”
Cô buồn bã cúi đầu, tiếp tục vùi đầu sáng tác.
Cố Thanh Sơn ở một bên nhìn.
Bên tai là tiếng ma quỷ kêu thảm, trước mặt là Mèo Nhỏ chuyên tâm sáng tác.
Giờ khắc này, Cố Thanh Sơn có chút thời gian nhàn rỗi.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn dần lướt qua giao diện Chiến thần.
“Hệ thống, giờ có thể nói với tôi bí mật kia rồi.”
Ting!
Hệ thống phát ra một âm thanh thanh thúy đáp lại.
[Hệ thống nắm giữ rất nhiều bí mật.]
[Phần thưởng nhiệm vụ vận mệnh ngài đã nhận.]
[Sau đây mời ngài nghe kỹ rồi đưa ra lựa chọn.]
[Nếu ngài muốn trở về thế giới ban đầu, bí mật này có liên quan đến thế giới ban đầu.]
[Nếu ngài muốn nắm lấy cơ hội, ở lại đây để trở nên mạnh hơn, bí mật này liên quan đến một tin đồn.]
[Mời ngài hãy lựa chọn.]
Cố Thanh Sơn nghe, khẽ nhíu mày.
Thế giới ban đầu mặc kệ có bí mật gì đều có thể đợi mình về hẵng nói.
Quan trọng trước mắt là mình phải mạnh lên!
“Không còn gì để nghi ngờ nữa, tôi muốn mạnh hơn.”
Cố Thanh Sơn nói.
Hắn vừa dứt lời, trên giao diện Chiến thần lập tức xuất hiện hàng chữ nhỏ như đom đóm.
[Ngài lựa chọn ở lại đây.]
[Hệ thống sẽ nói cho ngài bí mật để mạnh lên.]
[Hãy cẩn thận lắng nghe.]
Cố Thanh Sơn thấy hệ thống nói trịnh trọng liền gật đầu, bày tỏ mình đã biết.
Trên giao diện Chiến thần liền xuất hiện tin tức mới.
[Lời kêu gọi của chim Kinh Cức.]
[Đây là một lời đồn từ xa xưa.]
[Trong chín trăm triệu tầng thế giới, có một vài tầng thế giới rộng lớn chúng sinh thường hướng tới.]
[Những tầng thế giới này nằm ở trong cùng nhất của thế giới tầng ngoài, thường được gọi là khu Kỳ Dị.]
[Chim Kinh Cức là một loại sinh mệnh đặc biệt của Khu Kỳ Dị, nó sẽ giấu tất cả những thứ quý giá mà mình thích trong cánh của mình.]
[Mỗi khi Chim Kinh Cức gặp phải phiền phức, nó sẽ bay ra khỏi Khu Kỳ Dị, kêu gọi trong chín trăm triệu tầng thế giới.]
[Bỏi vì không yên tâm với những cường giả quá mức cường đại, Chim Kinh Cức chỉ mời những người trẻ tuổi một chút ngồi lên người nó, giúp nó xử lý vài vấn đề.]
[Đợi sau khi vấn đề của Chim Kinh Cức được giải quyết, Chim Kinh Cức sẽ tặng cho người trẻ tuổi đã giúp nó những trân bảo nó thu thập được.]
Cố Thanh Sơn đọc xong đoạn tin này, thầm thở dài: “Trong hàng tỷ tỷ thế giới lại có chuyện thần kỳ như vậy, mình đúng là mở rộng tầm mắt rồi.”
Hắn đang định không chú ý đến giao diện Chiến thần nữa thì thấy trên giao diện lại nhảy ra một hàng chữ.
[Giờ bắt đầu nói với ngài bí mật ngài có được.]
Cố Thanh Sơn giật mình: “Chuyện của Chim Kinh Cức ban nãy không phải là bí mật sao?”
[Đó là chuyện tất cả thế giới Siêu Duy đều biết.]
“Được, bí mật liên quan đến cái gì?”
[Làm thế nào để kích hoạt công năng chiến thần mới.]
/1520
|