“Không phải.” Diệp Phi Ly lắc đầu nói: “Nói cho ông cũng vô dụng. Chỉ có tuyển thủ Bạch Kim so tài The King Of Fighter đủ hai mươi năm mới có tư cách xin đổi nhân vật thôi.”
“Cậu là tuyển thủ Bạch Kim á?” Liêu Hành không thể tin nổi hỏi: “Chỉ có hoàn thành tất cả các thành tựu trong trò chơi, thì mới có tư cách trở thành Bạch Kim.”
Trên mặt Diệp Phi Ly lộ ra vẻ kiêu ngạo: “Không chỉ là Bạch Kim đâu, trước ngày tận thế, thứ hạng trên thế giới của tôi là hạng bảy. Còn hiện tại, tôi là số một thế giới.”
Hắn ta ưỡn ngực, nhìn mọi người, chuẩn bị tiếp nhận những ánh mắt sùng bái.
Đáng tiếc là hầu hết mọi người có mặt ở đây đều không cảm thấy đây là một thành tựu đáng để khoe khoang.
Trương Anh Hào hỏi: “Cố Thanh Sơn cũng biết chuyện này?”
“Đương nhiên.”
“Cậu ta cũng là cao thủ.”
“Không. Anh ta nói năm đó đến cả trò chơi phiên bản thông thường cũng không có tiền mua. Do đó, anh ta vẫn luôn rất hâm mộ tôi.”
Trương Anh Hào và Liêu Hành nhìn nhau.
Liêu Hành nói: “Vậy cậu hãy mau điều động tất cả các kỹ năng của nhân vật này, để mọi người nghiên cứu thử xem sao.”
“Không cần.” Diệp Phi Ly nói.
Hắn ta nhìn mấy chữ trên màn sáng, lẩm bẩm: “Mấy chữ này của anh ta, đúng là để lại cho tôi đó.”
Hắn ta đứng ở nơi đó, toàn thân không ngừng run lên.
“Có lẽ tôi đã hiểu được ý của anh ta. Đúng, tôi đã hiểu rõ rồi.”
Hắn ta nhẹ giọng lẩm bẩm.
“Cậu hiểu ý của cậu ta rồi?” Mọi người đồng thanh hỏi.
Diệp Phi Ly liếm môi, phấn chấn nói: “Đúng vậy, tôi là chú hề, tôi đánh bại trò chơi Người Bất Tử, tôi mới là boss cuối cùng.”
Diệp Phi Ly dùng tay ra hiệu với màn sáng.
Nữ Thần Công Chính nói: [Ngài Diệp Phi Ly, chiến giáp đã được chuẩn bị xong, ngài khẳng định muốn xuất phát sao?]
“Tôi sắp không đợi được nữa rồi.”
[Tôi hiểu rồi.] Nữ Thần Công Chính nói.
Cùng với tiếng truyền động cơ giới liên tục không ngừng, một bộ áo giáp lạnh như băng từ dưới đất nhô lên.
Đây là một bộ chiến giáp cơ động cao khoảng hai mét.
Toàn thân nó đen như mục, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, vừa bó sát lại vừa nhỏ gọn.
Điểm kỳ lạ nhất trên bộ chiến giáp này nằm ở phần mũ của nó.
Bởi vì chiếc mũ sắt này, mà bộ chiến giáp mang lại một cảm xúc kỳ lạ khó tả.
Đôi mắt của nó trống rỗng, khuôn mặt cứng đờ, phần mũi giống như một cái mỏ chim dài nhọn, khóe miệng nhếch lên một nụ cười cứng ngắc.
Nhìn thoáng qua, giống như nó đang muốn lấy lòng ai đó, nhưng nếu như nhìn kỹ, nó căn bản không phải đang cười, ngược lại thì giống như con người đã nhìn thấy chuyện kinh khủng gì đó, sắp sửa rơi vào trạng thái cuồng loạn.
Diệp Phi Ly đi lên phía trước, ấn tay lên chiến giáp cơ động.
Trên chiến giáp cơ động tỏa ra điện quang màu xanh lam như như những sợi dây nhỏ.
[Sóng não cá nhân đã được xác nhận.]
[Bắt đầu mặc.]
Chiến giáp cơ động được gắn lên người Diệp Phi Ly, từng món được lắp ráp xong.
Diệp Phi Ly biến mất khỏi thế giới.
Chú Hề Tử Thần xuất hiện trước mặt mọi người.
“Chà, ta đã rời đi quá lâu, nhưng ta trở lại sân chơi rồi đây.”
Chú Hề Tử Thần phát ra lời tuyên bố trầm thấp.
Bộ chỉ huy liên quân thế giới.
Chú Hề Tử Thần đã chuẩn bị xong, chờ thời cơ hành động.
“Cậu định làm như thế nào, cần bọn tôi trợ giúp ra sao?”
Chú Hề Tử Thần đặt một ngón tay lên môi.
“Xuỵt.”
Hắn ta lo lắng xua xua bàn tay còn lại, ra hiệu cho mọi người phải giữ im lặng.
Thế là, mọi người không nói thêm gì nữa, chỉ nhìn hắn ta.
Chú Hề Tử Thần lắng tai nghe một hồi.
Không có người nào nói chuyện.
Tất cả đều yên tĩnh.
Lúc này, Chú Hề Tử Thần mới hài lòng.
“Mọi người hãy nghe đi.” Hắn ta nhỏ giọng nói.
Mọi người nghiêng tai lắng nghe, ngay sau đó lại đưa mắt nhìn nhau.
Yên tĩnh, không có bất cứ âm thanh gì.
Phải nghe cái gì đây?
Trương Anh Hào dang tay ra, làm tư thế hỏi dò Chú Hề Tử Thần.
Chú Hề Tử Thần hạ thấp giọng nói: “Trước khi bão tố đến, sẽ luôn yên lặng như vậy.”
Trong sự yên lặng không gì sánh được, chú hề đọc ra câu này, giống như đang niệm thần chú.
Lúc này, nó giống như sứ giả của bão tố.
“Bão tố? Tiếp theo, chúng ta nên làm gì đây?” Liêu Hành hỏi.
Mọi người cùng nhìn về phía chú hề.
Loài người không thể đánh thắng được Thần Duệ.
Sách lược của Cố Thanh Sơn là gì, cậu có thể nói ra nghe thử!
Chỉ thấy Chú Hề Tử Thần hít một hơi thật sâu, đột nhiên cao giọng thét lên: “Mọi người hãy mong chờ đi. Các bạn, mọi người cứ quan sát mọi thứ là được rồi. Bởi vì...”
“Trò chơi mới sắp bắt đầu rồi!”
Ầm!
Chú hề phá vỡ nóc nhà.
Bay lên bầu trời cao.
Trong chớp mắt, đã không nhìn thấy bóng dáng hắn ta đâu nữa.
“Chú hề điên cuồng.” Võ thánh Trương Tông Dương lẩm bẩm.
“Để cậu ta đi như vậy sao? Với thực lực hiện tại của cậu ta, căn bản không đánh lại được Thần Duệ.” Trương Anh Hào nói.
Nữ Thần Công Chính nói: [Ngài Cố Thanh Sơn đã trao cho ngài Diệp Phi Ly tất cả quyền hạn chiến đấu rồi.]
“Được rồi. Mong là Cố Thanh Sơn đúng.” Trương Anh Hào thở dài nói.
“Nữ Thần Công Chính, hãy mở hệ thống giám sát toàn cầu để chúng tôi xem cậu ta sẽ làm như thế nào.” Tổng thống nói.
[Tôi hiểu rồi, mời các vị quan sát.] Nữ Thần Công Chính nói.
Một màn sáng khổng lồ xuất hiện trước mặt mọi người.
Chú Hề Tử Thần đang di chuyển với tốc độ cao trên màn hình.
Hắn ta bay về phía thành phố nơi các ác quỷ tập trung.
Với thực lực của hắn ta, đây chắc chắn là tự chui đầu vào lưới.
“Nữ Thần Công Chính, Diệp Phi Ly đang tự đâm đầm vào chỗ chết sao?” Trương Anh Hào trầm giọng hỏi.
Nữ Thần Công Chính nói: [Tôi không rõ, nhưng ngài Cố Thanh Sơn đã trao quyền cho ngài ấy được làm bất cứ chuyện gì, do đó tôi sẽ không ngăn cản chuyện này.]
“Nhìn cậu ta có gì đó không đúng đâu, ngộ nhỡ cậu ta muốn làm ra chuyện nguy hiểm gì đó, cô cũng không ngăn cản sao?” Nữ hoàng Valrhona không nhịn được liền hỏi.
[Không ngăn cản.]
“Cho dù cậu ta muốn hủy diệt thế giới, cô cũng mặc kệ?” Liêu Hành hỏi.
[Tôi sẽ làm theo chỉ thị của ngài Cố Thanh Sơn, giúp đỡ ngài Diệp Phi Ly hủy diệt thế giới.]
...
Một tiếng sau.
Các nơi trên thế giới.
Tất cả ác quỷ và Thần Duệ đã ngừng hành động.
Bởi vì ở xung quanh bọn chúng, tất cả các màn hình có thể chiếu hình đều đã được bật.
Bọn chúng đã biết ở trong thế giới này, có một số thứ có thể phát ra hình ảnh.
Nhưng lúc này, tất cả các thiết bị trên thế giới đã được chiếu cùng một lúc, đây là lần đầu tiên bọn chúng nhìn thấy cảnh tượng ngoạn mục này.
Cảnh tượng này vượt ra khỏi phạm vi có thể hiểu được của bọn chúng.
Chỉ thấy một người kỳ quái xuất hiện trên màn hình.
Thay vì nói đây là một người, không bằng nói hắn ta là một quái vật thép.
“Chú Hề Tử Thần!”
Không ngừng có người hoảng sợ kêu lên.
Đây là những con người bình thường, có điều đã dựa vào Thần Duệ, bắt đầu làm tay sai cho Thần Duệ.
Cũng có một số ác quỷ do con người mới biến thành.
Những ác quỷ này nhanh chóng giải thích lai lịch của Chú Hề Tử Thần cho những ác quỷ khác.
Trên thực tế, cũng không có ai biết lai lịch của Chú Hề Tử Thần, nhưng những chuyện mà hắn ta đã từng làm, từ lâu đã mang lại nỗi sợ hãi cho nhân loại.
Cùng với sự giải thích, các Thần Duệ từ từ hiểu rõ câu chuyện vinh quang của Chú Hề Tử Thần.
“Rốt cuộc hắn ta là nhân vật như thế nào?” Một Thần Duệ nghi hoặc hỏi.
“Đừng nóng vội, hãy nhìn xem hắn ta muốn làm gì.” Một Thần Duệ khác nói.
Lúc này, tất cả các Thần Duệ, ác quỷ, thậm chí là toàn bộ nhân loại, đều nhìn chằm chằm vào màn hình.
Dường như Chú Hề Tử Thần đã phát hiện ra tình huống này.
Hắn ta giơ tay lên thật sao, bắt đầu đếm giây.
“Ba.”
“Hai.”
“Một.”
“Bắt đầu!”
Một hồi nhạc điện tử rock and roll vang lên từ trong màn hình.
Cùng với tiếng nhạc điện tử, trên màn hình xuất hiện đủ các hình ảnh.
Tất cả những hình ảnh này đều là thần thái anh dũng uy võ khi chiến đấu của các Thần Duệ, một lát sau, lại đổi thành hình ảnh ác quỷ chiến đấu.
Các thần quỷ nhìn cảnh chiến đấu trên màn hình, nhất thời không thể hiểu được.
“Làm cái gì vậy?”
“Không biết nữa, mau nhìn xem, đó là ta, động tác đánh của ta có phải rất đẹp trai hay không?”
“Ngươi thì đã là gì, nhìn kia kìa, đây là ta, ta đã giết chết năm chiến giáp cơ động đấy.”
Các thần quỷ nhỏ giọng thảo luận.
Đến khi một loạt cảnh tượng đánh nhau hoành tráng kết thúc, âm nhạc cũng theo đó biến mất.
Chú Hề Tử Thần ho nhẹ một tiếng, bắt đầu nói chuyện.
“Vậy thì, trò chơi đã chính thức bắt đầu. Xin mời mọi người đăng ký tham gia tranh tài The King Of Fighter lần này theo nhóm bảy người. Người chiến thắng sau cùng sẽ giành được thế giới này.”
Tất cả im lặng.
Các thần quỷ ngây người một lúc.
“So tài The King Of Fighter?”
“Đó là cái gì?”
“Không rõ nữa, chẳng lẽ đó là một nghi thức nào đó của thế giới này?”
“Nghe có vẻ liên quan đến chiến đấu.”
Bọn chúng xì xào bàn tán.
Những kẻ phản bội của loài người và ác quỷ mới chuyển hóa liền kể lại chuyện có liên quan đến The King Of Fighter cho bọn chúng nghe.”
Qua một hồi lâu, các thần quỷ cuối cùng cũng hiểu ra.
Thì ra là một trò chơi...
“Cậu là tuyển thủ Bạch Kim á?” Liêu Hành không thể tin nổi hỏi: “Chỉ có hoàn thành tất cả các thành tựu trong trò chơi, thì mới có tư cách trở thành Bạch Kim.”
Trên mặt Diệp Phi Ly lộ ra vẻ kiêu ngạo: “Không chỉ là Bạch Kim đâu, trước ngày tận thế, thứ hạng trên thế giới của tôi là hạng bảy. Còn hiện tại, tôi là số một thế giới.”
Hắn ta ưỡn ngực, nhìn mọi người, chuẩn bị tiếp nhận những ánh mắt sùng bái.
Đáng tiếc là hầu hết mọi người có mặt ở đây đều không cảm thấy đây là một thành tựu đáng để khoe khoang.
Trương Anh Hào hỏi: “Cố Thanh Sơn cũng biết chuyện này?”
“Đương nhiên.”
“Cậu ta cũng là cao thủ.”
“Không. Anh ta nói năm đó đến cả trò chơi phiên bản thông thường cũng không có tiền mua. Do đó, anh ta vẫn luôn rất hâm mộ tôi.”
Trương Anh Hào và Liêu Hành nhìn nhau.
Liêu Hành nói: “Vậy cậu hãy mau điều động tất cả các kỹ năng của nhân vật này, để mọi người nghiên cứu thử xem sao.”
“Không cần.” Diệp Phi Ly nói.
Hắn ta nhìn mấy chữ trên màn sáng, lẩm bẩm: “Mấy chữ này của anh ta, đúng là để lại cho tôi đó.”
Hắn ta đứng ở nơi đó, toàn thân không ngừng run lên.
“Có lẽ tôi đã hiểu được ý của anh ta. Đúng, tôi đã hiểu rõ rồi.”
Hắn ta nhẹ giọng lẩm bẩm.
“Cậu hiểu ý của cậu ta rồi?” Mọi người đồng thanh hỏi.
Diệp Phi Ly liếm môi, phấn chấn nói: “Đúng vậy, tôi là chú hề, tôi đánh bại trò chơi Người Bất Tử, tôi mới là boss cuối cùng.”
Diệp Phi Ly dùng tay ra hiệu với màn sáng.
Nữ Thần Công Chính nói: [Ngài Diệp Phi Ly, chiến giáp đã được chuẩn bị xong, ngài khẳng định muốn xuất phát sao?]
“Tôi sắp không đợi được nữa rồi.”
[Tôi hiểu rồi.] Nữ Thần Công Chính nói.
Cùng với tiếng truyền động cơ giới liên tục không ngừng, một bộ áo giáp lạnh như băng từ dưới đất nhô lên.
Đây là một bộ chiến giáp cơ động cao khoảng hai mét.
Toàn thân nó đen như mục, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, vừa bó sát lại vừa nhỏ gọn.
Điểm kỳ lạ nhất trên bộ chiến giáp này nằm ở phần mũ của nó.
Bởi vì chiếc mũ sắt này, mà bộ chiến giáp mang lại một cảm xúc kỳ lạ khó tả.
Đôi mắt của nó trống rỗng, khuôn mặt cứng đờ, phần mũi giống như một cái mỏ chim dài nhọn, khóe miệng nhếch lên một nụ cười cứng ngắc.
Nhìn thoáng qua, giống như nó đang muốn lấy lòng ai đó, nhưng nếu như nhìn kỹ, nó căn bản không phải đang cười, ngược lại thì giống như con người đã nhìn thấy chuyện kinh khủng gì đó, sắp sửa rơi vào trạng thái cuồng loạn.
Diệp Phi Ly đi lên phía trước, ấn tay lên chiến giáp cơ động.
Trên chiến giáp cơ động tỏa ra điện quang màu xanh lam như như những sợi dây nhỏ.
[Sóng não cá nhân đã được xác nhận.]
[Bắt đầu mặc.]
Chiến giáp cơ động được gắn lên người Diệp Phi Ly, từng món được lắp ráp xong.
Diệp Phi Ly biến mất khỏi thế giới.
Chú Hề Tử Thần xuất hiện trước mặt mọi người.
“Chà, ta đã rời đi quá lâu, nhưng ta trở lại sân chơi rồi đây.”
Chú Hề Tử Thần phát ra lời tuyên bố trầm thấp.
Bộ chỉ huy liên quân thế giới.
Chú Hề Tử Thần đã chuẩn bị xong, chờ thời cơ hành động.
“Cậu định làm như thế nào, cần bọn tôi trợ giúp ra sao?”
Chú Hề Tử Thần đặt một ngón tay lên môi.
“Xuỵt.”
Hắn ta lo lắng xua xua bàn tay còn lại, ra hiệu cho mọi người phải giữ im lặng.
Thế là, mọi người không nói thêm gì nữa, chỉ nhìn hắn ta.
Chú Hề Tử Thần lắng tai nghe một hồi.
Không có người nào nói chuyện.
Tất cả đều yên tĩnh.
Lúc này, Chú Hề Tử Thần mới hài lòng.
“Mọi người hãy nghe đi.” Hắn ta nhỏ giọng nói.
Mọi người nghiêng tai lắng nghe, ngay sau đó lại đưa mắt nhìn nhau.
Yên tĩnh, không có bất cứ âm thanh gì.
Phải nghe cái gì đây?
Trương Anh Hào dang tay ra, làm tư thế hỏi dò Chú Hề Tử Thần.
Chú Hề Tử Thần hạ thấp giọng nói: “Trước khi bão tố đến, sẽ luôn yên lặng như vậy.”
Trong sự yên lặng không gì sánh được, chú hề đọc ra câu này, giống như đang niệm thần chú.
Lúc này, nó giống như sứ giả của bão tố.
“Bão tố? Tiếp theo, chúng ta nên làm gì đây?” Liêu Hành hỏi.
Mọi người cùng nhìn về phía chú hề.
Loài người không thể đánh thắng được Thần Duệ.
Sách lược của Cố Thanh Sơn là gì, cậu có thể nói ra nghe thử!
Chỉ thấy Chú Hề Tử Thần hít một hơi thật sâu, đột nhiên cao giọng thét lên: “Mọi người hãy mong chờ đi. Các bạn, mọi người cứ quan sát mọi thứ là được rồi. Bởi vì...”
“Trò chơi mới sắp bắt đầu rồi!”
Ầm!
Chú hề phá vỡ nóc nhà.
Bay lên bầu trời cao.
Trong chớp mắt, đã không nhìn thấy bóng dáng hắn ta đâu nữa.
“Chú hề điên cuồng.” Võ thánh Trương Tông Dương lẩm bẩm.
“Để cậu ta đi như vậy sao? Với thực lực hiện tại của cậu ta, căn bản không đánh lại được Thần Duệ.” Trương Anh Hào nói.
Nữ Thần Công Chính nói: [Ngài Cố Thanh Sơn đã trao cho ngài Diệp Phi Ly tất cả quyền hạn chiến đấu rồi.]
“Được rồi. Mong là Cố Thanh Sơn đúng.” Trương Anh Hào thở dài nói.
“Nữ Thần Công Chính, hãy mở hệ thống giám sát toàn cầu để chúng tôi xem cậu ta sẽ làm như thế nào.” Tổng thống nói.
[Tôi hiểu rồi, mời các vị quan sát.] Nữ Thần Công Chính nói.
Một màn sáng khổng lồ xuất hiện trước mặt mọi người.
Chú Hề Tử Thần đang di chuyển với tốc độ cao trên màn hình.
Hắn ta bay về phía thành phố nơi các ác quỷ tập trung.
Với thực lực của hắn ta, đây chắc chắn là tự chui đầu vào lưới.
“Nữ Thần Công Chính, Diệp Phi Ly đang tự đâm đầm vào chỗ chết sao?” Trương Anh Hào trầm giọng hỏi.
Nữ Thần Công Chính nói: [Tôi không rõ, nhưng ngài Cố Thanh Sơn đã trao quyền cho ngài ấy được làm bất cứ chuyện gì, do đó tôi sẽ không ngăn cản chuyện này.]
“Nhìn cậu ta có gì đó không đúng đâu, ngộ nhỡ cậu ta muốn làm ra chuyện nguy hiểm gì đó, cô cũng không ngăn cản sao?” Nữ hoàng Valrhona không nhịn được liền hỏi.
[Không ngăn cản.]
“Cho dù cậu ta muốn hủy diệt thế giới, cô cũng mặc kệ?” Liêu Hành hỏi.
[Tôi sẽ làm theo chỉ thị của ngài Cố Thanh Sơn, giúp đỡ ngài Diệp Phi Ly hủy diệt thế giới.]
...
Một tiếng sau.
Các nơi trên thế giới.
Tất cả ác quỷ và Thần Duệ đã ngừng hành động.
Bởi vì ở xung quanh bọn chúng, tất cả các màn hình có thể chiếu hình đều đã được bật.
Bọn chúng đã biết ở trong thế giới này, có một số thứ có thể phát ra hình ảnh.
Nhưng lúc này, tất cả các thiết bị trên thế giới đã được chiếu cùng một lúc, đây là lần đầu tiên bọn chúng nhìn thấy cảnh tượng ngoạn mục này.
Cảnh tượng này vượt ra khỏi phạm vi có thể hiểu được của bọn chúng.
Chỉ thấy một người kỳ quái xuất hiện trên màn hình.
Thay vì nói đây là một người, không bằng nói hắn ta là một quái vật thép.
“Chú Hề Tử Thần!”
Không ngừng có người hoảng sợ kêu lên.
Đây là những con người bình thường, có điều đã dựa vào Thần Duệ, bắt đầu làm tay sai cho Thần Duệ.
Cũng có một số ác quỷ do con người mới biến thành.
Những ác quỷ này nhanh chóng giải thích lai lịch của Chú Hề Tử Thần cho những ác quỷ khác.
Trên thực tế, cũng không có ai biết lai lịch của Chú Hề Tử Thần, nhưng những chuyện mà hắn ta đã từng làm, từ lâu đã mang lại nỗi sợ hãi cho nhân loại.
Cùng với sự giải thích, các Thần Duệ từ từ hiểu rõ câu chuyện vinh quang của Chú Hề Tử Thần.
“Rốt cuộc hắn ta là nhân vật như thế nào?” Một Thần Duệ nghi hoặc hỏi.
“Đừng nóng vội, hãy nhìn xem hắn ta muốn làm gì.” Một Thần Duệ khác nói.
Lúc này, tất cả các Thần Duệ, ác quỷ, thậm chí là toàn bộ nhân loại, đều nhìn chằm chằm vào màn hình.
Dường như Chú Hề Tử Thần đã phát hiện ra tình huống này.
Hắn ta giơ tay lên thật sao, bắt đầu đếm giây.
“Ba.”
“Hai.”
“Một.”
“Bắt đầu!”
Một hồi nhạc điện tử rock and roll vang lên từ trong màn hình.
Cùng với tiếng nhạc điện tử, trên màn hình xuất hiện đủ các hình ảnh.
Tất cả những hình ảnh này đều là thần thái anh dũng uy võ khi chiến đấu của các Thần Duệ, một lát sau, lại đổi thành hình ảnh ác quỷ chiến đấu.
Các thần quỷ nhìn cảnh chiến đấu trên màn hình, nhất thời không thể hiểu được.
“Làm cái gì vậy?”
“Không biết nữa, mau nhìn xem, đó là ta, động tác đánh của ta có phải rất đẹp trai hay không?”
“Ngươi thì đã là gì, nhìn kia kìa, đây là ta, ta đã giết chết năm chiến giáp cơ động đấy.”
Các thần quỷ nhỏ giọng thảo luận.
Đến khi một loạt cảnh tượng đánh nhau hoành tráng kết thúc, âm nhạc cũng theo đó biến mất.
Chú Hề Tử Thần ho nhẹ một tiếng, bắt đầu nói chuyện.
“Vậy thì, trò chơi đã chính thức bắt đầu. Xin mời mọi người đăng ký tham gia tranh tài The King Of Fighter lần này theo nhóm bảy người. Người chiến thắng sau cùng sẽ giành được thế giới này.”
Tất cả im lặng.
Các thần quỷ ngây người một lúc.
“So tài The King Of Fighter?”
“Đó là cái gì?”
“Không rõ nữa, chẳng lẽ đó là một nghi thức nào đó của thế giới này?”
“Nghe có vẻ liên quan đến chiến đấu.”
Bọn chúng xì xào bàn tán.
Những kẻ phản bội của loài người và ác quỷ mới chuyển hóa liền kể lại chuyện có liên quan đến The King Of Fighter cho bọn chúng nghe.”
Qua một hồi lâu, các thần quỷ cuối cùng cũng hiểu ra.
Thì ra là một trò chơi...
/1520
|