Chương 28: Không hiểu, cũng có thể giả vờ hiểu.
Có rất nhiều người muốn ôm bắp đùi của Tần Tứ gia, lần đầu tiên trợ lý Ngô thấy có người nói lý do ôm bắp đùi đến ngay thẳng tươi đẹp không dính bụi trần như vậy.
Chỉ là, sau khi trợ lý Ngô phụt một tiếng, lập tức khôi phục khuôn mặt nghiêm túc ưu tú, nghiêm túc mở cửa xe cho anh.
Tần Mặc Sâm nhìn đôi mắt của cô nhóc hiện ra ánh sáng vàng, suy nghĩ: “Trước tiên tiên học tập cho giỏi, biểu hiện tốt liền… Cho cô ôm, hai cái bắp đùi tùy cô chọn.”
Trợ lý Ngô lập tức trợn trừng mắt.
Tôi nhỏ vào! Không phải chứ.
Hai cái bắp đùi tùy cô chọn?
Đây là Tần Tứ gia Sát Thần mặt lạnh mà anh ấy biết sao? Tứ gia có thể nói ra những lời này sao?
CMN! Anh ấy thật sự không điên cuồng chửi bậy là không được!
Tô Khả Khả nghe nói như thế lập tức phồng má, “Như vậy à…”
“Chú, như thế nào mới tính là biểu hiện tốt chứ? Tôi đần như vậy, tôi sợ sau này mỗi lần kiểm tra đều thi được từ dưới đếm lên.”
Tần Mặc Sâm hơi nhíu mày, tạo cho người ta một cảm giác áp lực nghiêm túc: “Thi được thứ tự gì không quan trọng, quan trọng là thái độ của cô, nếu thái độ ngay thẳng, dù thi không tốt, tôi cũng không trách cô.”
Tô Khả Khả trịnh trọng gật đầu, không nhịn được hít mũi một cái, “Chú, chú tốt như sư phụ của tôi vậy, tuy sư phụ luôn nói tôi đần, nhưng ông ấy rất ít trách mắng tôi, chỉ cần mỗi ngày dậy trước khi ông ấy rời giường đọc sách, ông ấy sẽ rất vui vẻ, còn lên núi móc tổ chim tìm trứng chim cho tôi ăn.”
Sau khi trợ lý Ngô được thấy bản lĩnh của Tô Khả Khả, trong đầu lập tức tưởng tượng ra dáng vẻ sư phụ của cô, vốn tưởng rằng phong thái tiên nhân già còn khỏe mạnh, kết quả…
Móc tổ chim.
Trong nháy mắt này, cao nhân tránh xa sự đời già mà khỏe mạnh gì đó lập tức vỡ thành cặn bã mảnh vụn.
Lúc Tô Khả Khả nói đến sư phụ, vẻ mặt hơi suy sụp.
“Thật ra chuyện sư phụ đi móc tổ chim đã là việc từ mấy năm trước rồi, cây cao gần trăm mét, sư phụ có thể bạch bạch bạch mấy cái là leo lên rồi, nhưng bây giờ sư phụ chỉ có thể bò lên cây nhỏ cao bảy tám mét thôi.”
Trợ lý Ngô còn không trèo lên nổi cây nhỏ bảy tám mét…
Trong ngực như nhận một trăm điểm công kích.
Tuy trong lúc vô tình bị tiểu khả ái bạo kích cho một trận, trợ lý Ngô rất có ánh mắt vẫn giả vờ thành dáng vẻ cảm thấy rất có hứng thú: “Tôi cảm thấy những điều Tô tiểu thư vừa nói rất thú vị, nhưng cát bảo vệ trong miệng Tô tiểu thư là có ý gì?”
Tô Khả Khả nghe anh ấy hỏi cái này, thật sự bị chuyển đi sự chú ý, nghiêm túc giải thích.
“Cát bảo vệ chính là loại cát có tác dụng bảo vệ các mộ huyệt trong phong thủy. Cát chia thành nhiều loại, căn cứ vào vị trí cát, thế đi và hình dáng gì đó có thể kia làm đãi sa, vệ sa, hướng sa, nghênh sa. Có một quyển sách chuyên phân tích về cát, gọi là ‘Bác Sơn thiên luận sa’.”
Tô Khả Khả nói đến chỗ này, quay lại nhìn, phát hiện chú nhỏ đang nhìn cô.
Cô cong môi cười một tiếng, lập tức hỏi chú của cô, “Chú đã xem chưa?”
Tần Mặc Sâm không chuẩn bị gì đã bị hỏi: …
“Chưa xem, tôi thường xem sách tài chính và kinh tế.” Người đàn ông trả lời.
Tô Khả Khả bất giác ngồi thẳng hơn chút, giọng nói cũng lớn hơn, “Vậy tôi nói chi tiết cho chú biết nhé?”
“… Ừ.”
“Trong ‘Bác Sơn thiên luận sa’ có nói đến: Hai bên dựng đứng là đãi sa, có thể che gió ác, ôm lấy rồng là hướng sa, bên ngoài lõm vào cản gió, bên trong tăng khí thế, quấn quanh huyệt trước là nghênh sa, đứng hầu trước mặt là vệ sa.
Căn cứ hướng gió, chắn gió cho người là thượng sa, trái lại là hạ sa.
Khoảng cách của cát bảo vệ và huyệt phải hài hòa đối xứng, quá xa quá gần thì xu thế lỏng lẻo, quá cao quá thấp thì quá chật chội, trong phong thủy của chúng tôi quan trọng nhất là khoảng cách của cát bảo vệ, trái là thượng sa, phải là hạ sa…”
Tứ gia không hổ là Tứ gia, dù nghe không hiểu hoặc chỉ hiểu một nửa cũng có thể giả vờ ra dáng vẻ… Ừ, anh hiểu rõ.
/2310
|