Sàn nhà rất lạnh,mỗi bước đi tim của nàng lại đập nhanh hơn.
An Kỳ có chút bất an,có chút mong đợi,lại còn cảm thấy bất ngờ kích thích.Nàng đi tới bên giường,liếc mắt len lén quan sát.
Trên chiếc giường rất lớn,ga trải giường được làm bằng lông cừu vừa dày ,vừa mềm,Hắc Kiệt Khắc nửa thân đang dựa vào thành giường,chiếc chăn đơn mỏng mát lạnh được làm từ sợi tơ tằm cao cấp được đắp mỗi ở phần thân phía dưới,để lộ ra phần thân thể ngăm đen rắn chắc phía trên,nhìn rất phóng đãng mà nguy hiểm.
“Đi lên đây!” hắn đơn giản ra lệnh.
“Ách __Ta__” mặt nàng đỏ bừng ,đầu cúi thấp xuống
Muốn nữ nhân chủ động?Này thật không tốt a?
Trong bóng tối bỗng dưng có một cánh tay vươn ra mạnh mà có lực,nhanh chóng đem nàng kéo lên trên giường.
“A!”An Kỳ hô nhỏ một tiếng,hướng giường lớn ngã xuống,cả người đụng vào lồng ngực rộng rãi,ấm áp của nam nhân.Lồng ngực của hắn rất cường tráng,cơ hồ muốn đem nàng đụng đau.
“Ngươi nghĩ tới ta?” đôi mắt màu xanh lam lóe lên,mang đầy quang mang thần bí,nhìn gần mặt nàng.
An Kỳ gật đầu,mắt cụp xuống.Bàn tay nóng bỏng đột nhiên đặt lên trên người nàng,nhìn tim của nàng đập.Nàng kinh sợ thở gấp một tiếng,thiếu chút nữa thì nhảy ra khỏi giường để lẩn trốn.Nàng lùi dần vào trong để tạo khoảng cách ,bàn tay to đặt tại bên hông chợt đem nàng kéo trở lại.
“Ngươi đã đến rồi ,sao lại muốn rời đi” Hắc Kiệt Khắc khàn giọng nói,bá đạo cực kỳ.
Nàng nuốt nước miếng,nhìn chằm chằm hắn,đáy lòng dâng lên một trận run rẩy.
“Ngươi sợ sao?”
“Không có!” Nói giỡn nàng là ai? Trong từ điển của nàng không có hai chữ này!
Bất quá,ngay cả nàng cũng không hiểu tại sao giọng nói của mình có chút run run.Trên đầu truyền đến thanh âm trầm thấp xa lạ,giống như là tiếng cười hùng hậu của phái nam.Nàng nghi hoặc ngẩng đầu lên,cố gắng nhìn ở trong bóng tối,nhưng chỉ nhìn thấy ánh mắt sáng rực của hắn.
Hắn biết cười ? Có thể sao?
“Tiểu yêu nữ,ngươi còn nói dối ta sao?”hô hấp nóng bỏng phả vào bên tai nàng,mấy lọn tóc hắn rủ xuống cọ cọ vào gần má nàng.
An Kỳ cắn môi đỏ mọng,liên tiếp hít sâu,bắt buộc mình tỉnh táo.Đây không phải là nguyện vọng của nàng sao?Nàng đã sớm mơ ước,có một ngày có thể thuộc về hắn,có thể có được hắn.
Ai,nếu như nàng có thể khắc chế được giờ phút khẩn trương này là tốt nhất.Nàng có thói quen nắm bắt mọi cục diện trong lòng bàn tay mình,thật sự chịu không được loại tình huống tim đập rộn khẩn trương lên như thế này.
Hắn bắt buộc nàng ngẩng đầu,môi mỏng in lại trên đôi môi đỏ mọng,thưởng thức hương vị ngọt ngào của nàng.
An Kỳ nhẹ đẩy hắn ra,ngẩng đầu lên,nửa người tạo dáng quỳ ngồi ở trong lòng Hắc Kiệt Khắc,chủ động hôn lên đôi môi mỏng của hắn.
Hắc Kiệt Khắc mày dậm nhướng lên ,nàng di chuyển đôi môi hôn nhẹ lên hai hàng lông mày của hắn.
“Ta thích ngươi” nàng nhẹ nhàng nói,môi đỏ mọng khẽ hôn nhẹ lên đôi môi của hắn,ngồi ở trong lồng ngực của hắn nàng thở dài khẽ nói ra câu thật lòng mình.
“Ta biết!”
“Làm sao ngươi biết?” hỏng bét hắn đã phát hiện ra bí mật của nàng sao?
“Ngươi tìm Lý Ân hỏi ra nơi làm việc và nghỉ ngơi của ta,trong thư phòng còn cố ý giả vờ ngủ,câu dẫn ta hôn ngươi”Hắc Kiệt Khắc liếm môi nhàn nhạt nói.
Hắn đã sớm phát hiện ra nàng dùng ánh mắt của mình chớp chớp vô tội,giống như chưa biết chuyện đời,không biết gì về chuyện nam nữ,rồi lại ở khắp mọi nơi tìm cách hấp dẫn hắn.
Hai gò má ở trong bóng tối đỏ bừng,nàng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.Hoàn hảo ,hoàn hảo hắn mới chỉ biết được một chút ít,bí mật lớn nhất của nàng vẫn còn rất an toàn,
Nàng mặc dù trời sanh tính xảo trá,lời nói dối nói ra rất lưu loát,nhưng mà mỗi lần nhìn vào cặp mắt màu xanh lam kia,nàng lại cảm thấy tâm trí mình trống rỗng.
Giương mắt lên nàng nhìn thấy trong tấm chăn đơn mỏng.cái vật đó của hắn hiện lên rõ ràng ,nàng ngây ngốc một chút,thậm chí quên mất phải dời đi tầm mắt (>..
Ba ngày qua nàng cũng cứ tưởng ở trên giường đã chết qua vài lần (=)) ),hơn nữa__ách không những ở trên giường__ngay cả ở __
Khụ ,khụ ách dù sao,nói tóm lại,kế hấp dẫn của nàng đã đại thành công. Sau khi vượt qua giới tuyến,nàng mới phát hiện vẻ mặt lạnh lùng kia chẳng qua là để tự vệ,hắn thật ra là rất nhiệt tình.Từ sau khi đem nàng ăn,nam nhân này không còn vẻ nghiêm khắc,đối với nàng rất cưng chiều ,nâng niu chăm sóc nàng chu đáo.
Thậm chí hắn còn cho phép nàng đi ra khỏi nơi ẩn thân ở giữa núi rừng,mang theo nàng tham gia buổi bán đấu giá,thực hiện yêu cầu của nàng,cho nàng nhìn “Vật phẩm đấu giá”.
Hắc Kiệt Khắc dẫn nàng vào tầng cao nhất của nhà hàng,cho nàng quan sát sự phát triển của nơi đây.Hắn thân thủ mạnh mẽ,coi như mang theo bên cạnh mình một nữ nhân nhu nhược,cũng có thể linh xảo mà tránh lé được thiết bị theo dõi (NN:là camera của nhà hàng á!)
“Nàng lo lắng?”hắn ôm nàng ,thanh âm trầm thấp vang lên,nhẹ nhàng hỏi thăm.
An Kỳ gật đầu,thu hồi tầm mắt,dựa vào trong lồng ngực của hắn,để mặc hắn ôm mình hướng hành lang chọn một chỗ khác đi tới.
“Mặc dù chỉ có duyên gặp mặt một lần,nhưng ta rất lo lắng về nàng.”
Nữ nhân kia tên là Hoa Tuệ,ở phòng đấu giá có gọi tên nàng là “Đồ tể” Thê tử.nàng làm sao có thể không quan tâm đến một chút được chứ? Bất quá “đồ tể” cũng thật sự là giữ kín bí mật về gia đình,khi nào cưới người kia làm vợ,nàng thế nhưng không biết gì.
Hắc Kiệt Khắc cúi đầu,hôn lên cổ của nàng.
“Không nên lo lắng,nam nhân của nàng không phải là người bình thường,sẽ không để cho người nào làm thương tổn nàng nửa phần” bàn tay lưu luyến ở trên cổ trắng như tuyết của nàng,vén một vài sợi tóc đen nhánh ra sau tai của nàng.
Tâm tư thâm trầm,đôi mắt màu xanh lam như thủy tinh lạnh băng,chỉ khi nào nhìn nàng thì đôi mắt đó mới trở lên ấm áp.Bất luận không ở cùng chỗ với nàng,nhưng tầm mắt của hắn nhìn về phía nàng vẫn nóng bỏng.Nàng môi đỏ mọng khẽ mở,nhìn lại hắn,mà xem ra gương mặt tuấn tú càng lúc càng tiến lại gẮ
“Hắc Kiệt Khắc” tiếng nói thanh thúy vang lên,phá mất không gian yên lặng.Một thân ảnh màu xanh nhạt chầm chậm đi tới.An Kỳ cắn cắn môi,ở trong lòng lặng lẽ thở dài.Ai,cô gái nhỏ này,thật chọn không đúng thời điểm a!(NN:ai da suýt chút nữa thì được thưởng thức màn kiss rồi >>.
An Kỳ có chút bất an,có chút mong đợi,lại còn cảm thấy bất ngờ kích thích.Nàng đi tới bên giường,liếc mắt len lén quan sát.
Trên chiếc giường rất lớn,ga trải giường được làm bằng lông cừu vừa dày ,vừa mềm,Hắc Kiệt Khắc nửa thân đang dựa vào thành giường,chiếc chăn đơn mỏng mát lạnh được làm từ sợi tơ tằm cao cấp được đắp mỗi ở phần thân phía dưới,để lộ ra phần thân thể ngăm đen rắn chắc phía trên,nhìn rất phóng đãng mà nguy hiểm.
“Đi lên đây!” hắn đơn giản ra lệnh.
“Ách __Ta__” mặt nàng đỏ bừng ,đầu cúi thấp xuống
Muốn nữ nhân chủ động?Này thật không tốt a?
Trong bóng tối bỗng dưng có một cánh tay vươn ra mạnh mà có lực,nhanh chóng đem nàng kéo lên trên giường.
“A!”An Kỳ hô nhỏ một tiếng,hướng giường lớn ngã xuống,cả người đụng vào lồng ngực rộng rãi,ấm áp của nam nhân.Lồng ngực của hắn rất cường tráng,cơ hồ muốn đem nàng đụng đau.
“Ngươi nghĩ tới ta?” đôi mắt màu xanh lam lóe lên,mang đầy quang mang thần bí,nhìn gần mặt nàng.
An Kỳ gật đầu,mắt cụp xuống.Bàn tay nóng bỏng đột nhiên đặt lên trên người nàng,nhìn tim của nàng đập.Nàng kinh sợ thở gấp một tiếng,thiếu chút nữa thì nhảy ra khỏi giường để lẩn trốn.Nàng lùi dần vào trong để tạo khoảng cách ,bàn tay to đặt tại bên hông chợt đem nàng kéo trở lại.
“Ngươi đã đến rồi ,sao lại muốn rời đi” Hắc Kiệt Khắc khàn giọng nói,bá đạo cực kỳ.
Nàng nuốt nước miếng,nhìn chằm chằm hắn,đáy lòng dâng lên một trận run rẩy.
“Ngươi sợ sao?”
“Không có!” Nói giỡn nàng là ai? Trong từ điển của nàng không có hai chữ này!
Bất quá,ngay cả nàng cũng không hiểu tại sao giọng nói của mình có chút run run.Trên đầu truyền đến thanh âm trầm thấp xa lạ,giống như là tiếng cười hùng hậu của phái nam.Nàng nghi hoặc ngẩng đầu lên,cố gắng nhìn ở trong bóng tối,nhưng chỉ nhìn thấy ánh mắt sáng rực của hắn.
Hắn biết cười ? Có thể sao?
“Tiểu yêu nữ,ngươi còn nói dối ta sao?”hô hấp nóng bỏng phả vào bên tai nàng,mấy lọn tóc hắn rủ xuống cọ cọ vào gần má nàng.
An Kỳ cắn môi đỏ mọng,liên tiếp hít sâu,bắt buộc mình tỉnh táo.Đây không phải là nguyện vọng của nàng sao?Nàng đã sớm mơ ước,có một ngày có thể thuộc về hắn,có thể có được hắn.
Ai,nếu như nàng có thể khắc chế được giờ phút khẩn trương này là tốt nhất.Nàng có thói quen nắm bắt mọi cục diện trong lòng bàn tay mình,thật sự chịu không được loại tình huống tim đập rộn khẩn trương lên như thế này.
Hắn bắt buộc nàng ngẩng đầu,môi mỏng in lại trên đôi môi đỏ mọng,thưởng thức hương vị ngọt ngào của nàng.
An Kỳ nhẹ đẩy hắn ra,ngẩng đầu lên,nửa người tạo dáng quỳ ngồi ở trong lòng Hắc Kiệt Khắc,chủ động hôn lên đôi môi mỏng của hắn.
Hắc Kiệt Khắc mày dậm nhướng lên ,nàng di chuyển đôi môi hôn nhẹ lên hai hàng lông mày của hắn.
“Ta thích ngươi” nàng nhẹ nhàng nói,môi đỏ mọng khẽ hôn nhẹ lên đôi môi của hắn,ngồi ở trong lồng ngực của hắn nàng thở dài khẽ nói ra câu thật lòng mình.
“Ta biết!”
“Làm sao ngươi biết?” hỏng bét hắn đã phát hiện ra bí mật của nàng sao?
“Ngươi tìm Lý Ân hỏi ra nơi làm việc và nghỉ ngơi của ta,trong thư phòng còn cố ý giả vờ ngủ,câu dẫn ta hôn ngươi”Hắc Kiệt Khắc liếm môi nhàn nhạt nói.
Hắn đã sớm phát hiện ra nàng dùng ánh mắt của mình chớp chớp vô tội,giống như chưa biết chuyện đời,không biết gì về chuyện nam nữ,rồi lại ở khắp mọi nơi tìm cách hấp dẫn hắn.
Hai gò má ở trong bóng tối đỏ bừng,nàng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.Hoàn hảo ,hoàn hảo hắn mới chỉ biết được một chút ít,bí mật lớn nhất của nàng vẫn còn rất an toàn,
Nàng mặc dù trời sanh tính xảo trá,lời nói dối nói ra rất lưu loát,nhưng mà mỗi lần nhìn vào cặp mắt màu xanh lam kia,nàng lại cảm thấy tâm trí mình trống rỗng.
Giương mắt lên nàng nhìn thấy trong tấm chăn đơn mỏng.cái vật đó của hắn hiện lên rõ ràng ,nàng ngây ngốc một chút,thậm chí quên mất phải dời đi tầm mắt (>..
Ba ngày qua nàng cũng cứ tưởng ở trên giường đã chết qua vài lần (=)) ),hơn nữa__ách không những ở trên giường__ngay cả ở __
Khụ ,khụ ách dù sao,nói tóm lại,kế hấp dẫn của nàng đã đại thành công. Sau khi vượt qua giới tuyến,nàng mới phát hiện vẻ mặt lạnh lùng kia chẳng qua là để tự vệ,hắn thật ra là rất nhiệt tình.Từ sau khi đem nàng ăn,nam nhân này không còn vẻ nghiêm khắc,đối với nàng rất cưng chiều ,nâng niu chăm sóc nàng chu đáo.
Thậm chí hắn còn cho phép nàng đi ra khỏi nơi ẩn thân ở giữa núi rừng,mang theo nàng tham gia buổi bán đấu giá,thực hiện yêu cầu của nàng,cho nàng nhìn “Vật phẩm đấu giá”.
Hắc Kiệt Khắc dẫn nàng vào tầng cao nhất của nhà hàng,cho nàng quan sát sự phát triển của nơi đây.Hắn thân thủ mạnh mẽ,coi như mang theo bên cạnh mình một nữ nhân nhu nhược,cũng có thể linh xảo mà tránh lé được thiết bị theo dõi (NN:là camera của nhà hàng á!)
“Nàng lo lắng?”hắn ôm nàng ,thanh âm trầm thấp vang lên,nhẹ nhàng hỏi thăm.
An Kỳ gật đầu,thu hồi tầm mắt,dựa vào trong lồng ngực của hắn,để mặc hắn ôm mình hướng hành lang chọn một chỗ khác đi tới.
“Mặc dù chỉ có duyên gặp mặt một lần,nhưng ta rất lo lắng về nàng.”
Nữ nhân kia tên là Hoa Tuệ,ở phòng đấu giá có gọi tên nàng là “Đồ tể” Thê tử.nàng làm sao có thể không quan tâm đến một chút được chứ? Bất quá “đồ tể” cũng thật sự là giữ kín bí mật về gia đình,khi nào cưới người kia làm vợ,nàng thế nhưng không biết gì.
Hắc Kiệt Khắc cúi đầu,hôn lên cổ của nàng.
“Không nên lo lắng,nam nhân của nàng không phải là người bình thường,sẽ không để cho người nào làm thương tổn nàng nửa phần” bàn tay lưu luyến ở trên cổ trắng như tuyết của nàng,vén một vài sợi tóc đen nhánh ra sau tai của nàng.
Tâm tư thâm trầm,đôi mắt màu xanh lam như thủy tinh lạnh băng,chỉ khi nào nhìn nàng thì đôi mắt đó mới trở lên ấm áp.Bất luận không ở cùng chỗ với nàng,nhưng tầm mắt của hắn nhìn về phía nàng vẫn nóng bỏng.Nàng môi đỏ mọng khẽ mở,nhìn lại hắn,mà xem ra gương mặt tuấn tú càng lúc càng tiến lại gẮ
“Hắc Kiệt Khắc” tiếng nói thanh thúy vang lên,phá mất không gian yên lặng.Một thân ảnh màu xanh nhạt chầm chậm đi tới.An Kỳ cắn cắn môi,ở trong lòng lặng lẽ thở dài.Ai,cô gái nhỏ này,thật chọn không đúng thời điểm a!(NN:ai da suýt chút nữa thì được thưởng thức màn kiss rồi >>.
/8
|