Vẫn trong căn biệt thự ở ngoại ô thành phố, sau khi Ngưng Tuyết ăn cơm với anh Thế Phong và ba xong thì hai anh em đi lên lầu. Vừa vào phòng cô, anh Thế Phong quay ra nói với vẻ mặt tươi như hoa đốn đổ bao nhiêu là trái tim thiếu nữ nhưng mà vô dụng đối với cô vì lâu ngày ở chung nên bị miễn dịch ha ha.
- Có gì nói thẳng đi. Đừng có trưng ra cái vẻ mặt tươi roi rói thế,em nhìn không quen.
Bị cô nói trúng tim đen, anh vẫn cười nhưng lời nói lại theo ý nài nỉ.
- Em gái, em nhất định phải giúp anh.
Thấy anh nói thế cô vẫn làm bộ không có gì hỏi anh:
-Giúp gì thì anh phải nói chứ.Nói ra xem em có giúp được không đã.
THấy Ngưng Tuyết nói thế Thế Phong nói luôn.
- Em đóng giả làm bạn gái anh nhé! Đi mà Tuyết Ngưng xinh đẹp giỏi giang.
NGhe anh nói vậy. Cô cau mày chưa trả lời mà đang suy nghĩ gì đó rồi nói ;
-Vì sao em phải giúp anh và nều em giúp anh thì em sẽ được hưởng lợi gì từ vụ này đây.
Thấy cô cô hỏi thế anh biết đành phải nói sự thật cho cô biết:
- Tiểu Tuyết em giúp anh lần này đi vì anh lỡ nói với thằng bạn thân của mình là anh đã có bạn gái và sẽ dẫn đi gặp nó rồi.
Biết anh không nói dối nhưng cô vẫn phải suy nghĩ cái đã.
Thấy cô phân vân thế là anh sử dụng tuyệt chiêu của mình rồi.Anh nhìn cô bằng anh mắt con cún nhìn NGưng Tuyết
-Đi mà Tiểu Tuyết!!!
-Thế em được hưởng gì từvụ này?
Biết là cô lại muốn trao đổi với mình anh lập tức thẳng lưng ra vẻ khí phách hiên ngang nói:
- Em muốn gì cũng được miễn là anh có anh đều sẽ cho em nên em giúp anh nhé!
Được nửa câu trước thì nửa câu sau lại nói với giọng năn nỉ đáng thương.Thấy anh thay đổi sắc mặt nhanh như thế cô cũng không lấy làm ngạc nhiên vì trường hợp này xảy ra nhiều rồi trước khi cô đi Đại học Y rồi(y này không là trường y để làm bác sĩ đấu nhé mà là Y trong X,Y, Z ý hi hi).Nên cô chỉ nói ngắn gọn.
- Em muốn 1 cái xe ô tô đua nhanh nhất hiện đại nhất.Thế nào?
NGhe điều kiện của cô anh chẳng nhăn mày lấy 1 cái vì mua xe ư anh có thể mua cả chục cái chứ không phải 1 cái kìa. Ai bảo anh Nhạc Thế Phong là người thành lập ra công ty Around the world, 1 công ty chuyên về ngành du lịch, dịch vụ. Anh sớm đã phát tài từ lâu rồi, bây giờ à chi nhánh công ty rải rác khắp các nước lớn trên thế giới nên anh cũng rất có tiếng đấy không kém Dạ Hi Thần là mấy đâu. Nên anh sảng khoái nói:
- Ok! thành giao, nhớ là 2 ngày nữa lúc 11h trưa anh đưa em đi gặp bạn anh.
Cô đi gật đâu rồi đi xếp đò đạc vào phòng.Còn Thế Phong thì đương nhiên là đi về phòng mình rồi. Nhưng vừa đi đến cửa thì nhớ ra lại thò đâu vào bảo cô:
-Nhớ là ăn mặc bình thường chút nhé!
Thấy anh đi rồi mà vẫn còn quay lại lại con nói cô phải ăn mặc bình thường nữa chứ. THế là cô quay mặt mà lườm anh nói:
-Lúc nào em chả ăn mặc bình thường. VỀ PHÒNG ANH NGAY đi!!
Cô nói với anh còn đặc biệt nhấn mạnh 4 chữ cuối bằng giọng giận dữ đang được cô kìm nén.
Biết lửa giận của cô đang chuẩn bị bộc phát thì anh chạy về phòng luôn.Nhưng trách anh làm sao được cơ chứ vì có lần anh nhờ cô giả làm bạn gái của mình nhưng cô có mặc bộ quần áo nào bình thường đâu toàn mặc nào thì áo hở vai đen, thì thôi đến quần cũng là quần đen bó sát lại còn rách gối, đi giày đinh cao nữa chứ nhìn cô phải nó oách sờ nách ra nhưng mà lại không phù hợp với trường hợp 1 tí nào.
Vì đây là buổi anh dẫn bạn gái khoe với bạn bè. Ai cũng mặc váy người thanh lịch,cao quý.Còn cô thì hoang dã lại gợi cảm.
Từ đấy cho thấy 1 sự tương phản rõ rệt làm hôm đấy anh phải ra về với vẻ mặt đen đến không thể đen hơn được nữa.
Thế mà NGưng Tuyết cô thấy thế không xin lỗi thì thôi lại còn cười ha hả vào mặt anh.Sau anh giận cô có 3 ngày thì không thể giận được nữa.
Cho nên lần này anh phải nhắc cô.
Sau khi anh về phòng mãi cô mới nguôi giận mà xếp đồ đạc cho xong rồi lại nhảy lên giường ôm cái con gấu nâu khổng lồ mà ông bố thân yêu tặng hồi sinh nhật năm 15 tuổi,nói nhỏ:
- Lâu quá mới về nhà.Chị nhớ em lắm.
Rồi cô lăn ra ngủ luôn đến chiều tầm 3h 30 gì đó mới dậy.
Góc nhỏ: Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình,có gì góp ý cho mình nhé! Có thể ném đá nhưng nhẹ thôi nhé mình sợ đau. Hì hì(.)
- Có gì nói thẳng đi. Đừng có trưng ra cái vẻ mặt tươi roi rói thế,em nhìn không quen.
Bị cô nói trúng tim đen, anh vẫn cười nhưng lời nói lại theo ý nài nỉ.
- Em gái, em nhất định phải giúp anh.
Thấy anh nói thế cô vẫn làm bộ không có gì hỏi anh:
-Giúp gì thì anh phải nói chứ.Nói ra xem em có giúp được không đã.
THấy Ngưng Tuyết nói thế Thế Phong nói luôn.
- Em đóng giả làm bạn gái anh nhé! Đi mà Tuyết Ngưng xinh đẹp giỏi giang.
NGhe anh nói vậy. Cô cau mày chưa trả lời mà đang suy nghĩ gì đó rồi nói ;
-Vì sao em phải giúp anh và nều em giúp anh thì em sẽ được hưởng lợi gì từ vụ này đây.
Thấy cô cô hỏi thế anh biết đành phải nói sự thật cho cô biết:
- Tiểu Tuyết em giúp anh lần này đi vì anh lỡ nói với thằng bạn thân của mình là anh đã có bạn gái và sẽ dẫn đi gặp nó rồi.
Biết anh không nói dối nhưng cô vẫn phải suy nghĩ cái đã.
Thấy cô phân vân thế là anh sử dụng tuyệt chiêu của mình rồi.Anh nhìn cô bằng anh mắt con cún nhìn NGưng Tuyết
-Đi mà Tiểu Tuyết!!!
-Thế em được hưởng gì từvụ này?
Biết là cô lại muốn trao đổi với mình anh lập tức thẳng lưng ra vẻ khí phách hiên ngang nói:
- Em muốn gì cũng được miễn là anh có anh đều sẽ cho em nên em giúp anh nhé!
Được nửa câu trước thì nửa câu sau lại nói với giọng năn nỉ đáng thương.Thấy anh thay đổi sắc mặt nhanh như thế cô cũng không lấy làm ngạc nhiên vì trường hợp này xảy ra nhiều rồi trước khi cô đi Đại học Y rồi(y này không là trường y để làm bác sĩ đấu nhé mà là Y trong X,Y, Z ý hi hi).Nên cô chỉ nói ngắn gọn.
- Em muốn 1 cái xe ô tô đua nhanh nhất hiện đại nhất.Thế nào?
NGhe điều kiện của cô anh chẳng nhăn mày lấy 1 cái vì mua xe ư anh có thể mua cả chục cái chứ không phải 1 cái kìa. Ai bảo anh Nhạc Thế Phong là người thành lập ra công ty Around the world, 1 công ty chuyên về ngành du lịch, dịch vụ. Anh sớm đã phát tài từ lâu rồi, bây giờ à chi nhánh công ty rải rác khắp các nước lớn trên thế giới nên anh cũng rất có tiếng đấy không kém Dạ Hi Thần là mấy đâu. Nên anh sảng khoái nói:
- Ok! thành giao, nhớ là 2 ngày nữa lúc 11h trưa anh đưa em đi gặp bạn anh.
Cô đi gật đâu rồi đi xếp đò đạc vào phòng.Còn Thế Phong thì đương nhiên là đi về phòng mình rồi. Nhưng vừa đi đến cửa thì nhớ ra lại thò đâu vào bảo cô:
-Nhớ là ăn mặc bình thường chút nhé!
Thấy anh đi rồi mà vẫn còn quay lại lại con nói cô phải ăn mặc bình thường nữa chứ. THế là cô quay mặt mà lườm anh nói:
-Lúc nào em chả ăn mặc bình thường. VỀ PHÒNG ANH NGAY đi!!
Cô nói với anh còn đặc biệt nhấn mạnh 4 chữ cuối bằng giọng giận dữ đang được cô kìm nén.
Biết lửa giận của cô đang chuẩn bị bộc phát thì anh chạy về phòng luôn.Nhưng trách anh làm sao được cơ chứ vì có lần anh nhờ cô giả làm bạn gái của mình nhưng cô có mặc bộ quần áo nào bình thường đâu toàn mặc nào thì áo hở vai đen, thì thôi đến quần cũng là quần đen bó sát lại còn rách gối, đi giày đinh cao nữa chứ nhìn cô phải nó oách sờ nách ra nhưng mà lại không phù hợp với trường hợp 1 tí nào.
Vì đây là buổi anh dẫn bạn gái khoe với bạn bè. Ai cũng mặc váy người thanh lịch,cao quý.Còn cô thì hoang dã lại gợi cảm.
Từ đấy cho thấy 1 sự tương phản rõ rệt làm hôm đấy anh phải ra về với vẻ mặt đen đến không thể đen hơn được nữa.
Thế mà NGưng Tuyết cô thấy thế không xin lỗi thì thôi lại còn cười ha hả vào mặt anh.Sau anh giận cô có 3 ngày thì không thể giận được nữa.
Cho nên lần này anh phải nhắc cô.
Sau khi anh về phòng mãi cô mới nguôi giận mà xếp đồ đạc cho xong rồi lại nhảy lên giường ôm cái con gấu nâu khổng lồ mà ông bố thân yêu tặng hồi sinh nhật năm 15 tuổi,nói nhỏ:
- Lâu quá mới về nhà.Chị nhớ em lắm.
Rồi cô lăn ra ngủ luôn đến chiều tầm 3h 30 gì đó mới dậy.
Góc nhỏ: Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình,có gì góp ý cho mình nhé! Có thể ném đá nhưng nhẹ thôi nhé mình sợ đau. Hì hì(.)
/18
|