*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi kết thúc môn cuối cùng, sự nghiệp đại học của Ưng Tử cũng đã xong.
Mọi người đều có chút luyến tiếc, sẽ không bao giờ sớm chiều ở chung như ở ký túc xá nữa. Tối hôm đó, mọi người ăn lẩu trong nhà hàng lẩu ở cổng trường, cùng nhau đến quán karaoke để hát. Bạn trai Tiểu Thái của Bành Tuệ Tuệ cũng đến và dẫn một vài người bạn đến, thực sự náo nhiệt cả buổi.
Trước khi kết thúc, Tiểu Thái không nhịn được tò mò hỏi: "Tiểu Tử, Tiêu học trưởng không ra à? Tớ và các bạn rất hâm mộ anh ấy, cho chúng tớ xem mặt đi."
Ưng Tử có chút ngượng ngùng: "Anh ấy....bận lắm."
"Lát nữa anh ấy sẽ đến đón cậu – a ui sao em lại giẫm anh!" Tiểu Thái đau đớn kêu lên.
Bành Tuệ Tuệ tức giận nhìn cậu ta chằm chằm: "Anh không nói không ai bảo anh là người câm đâu."
Lúc này Tiểu Thái mới hiểu ra, vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi, xin lỗi, đầu óc tớ vẫn luôn đơn giản như vậy, mặc kệ tớ, hát thôi hát thôi, Tiểu Tử nếu tớ lên diễn đàn nói rằng tớ đang hát cùng cậu, chắc chắn sẽ có rất nhiều người ghen tị muốn bóp cổ tôi."
Ưng Tử cười: "Cảm ơn các cậu, hiện tại tớ rất mong mọi người trên diễn đàn và Weibo đừng quan tâm để ý đến tớ nữa, tớ thực sự rất sợ bị để ý."
"Sợ cái gì? Cậu có được vị trí đầu tiên bằng thực lực. Dù họ có vu khống hay tung tin đồn nhảm cũng vô dụng." Bành Tuệ Tuệ bên cạnh đầy phẫn nộ nói.
Quả thật, kể từ khi trang chính thức công bố kết quả sơ loại của Ưng Tử, Ưng Tử - người đứng số một ở vòng bảng, đã nằm trong vòng xoáy của dư luận. Đầu tiên, cuộc bình chọn trên diễn đàn lôi mối quan hệ của cô và Tiêu Nhất Mặc ra nói, sau đó, người hâm mộ của các thí sinh đặt câu hỏi liệu cuộc bình chọn có gì mờ ám không, tại sao thần tượng của họ hát hay như vậy nhưng lại xếp ở vị trí phía sau. Còn cố ý tạo đề tài "Grand Prix mờ ám", ám chỉ việc Ưng Tử dựa vào thế lực của bạn trai Tiêu Nhất Mặc để chèn ép thần tượng của họ giành lấy vị trí đầu tiên.
Tên idol này là Phùng Tần, sinh viên nhạc viện hạng hai ở thành phố bên cạnh. Anh ta đã có hai bài hát nổi tiếng. Một trong số đó là bài hát kết thúc cho một web drama ít được biết đến vào năm ngoái. Ngoài ra, trên weibo có hơn 200.000 người follow, lần này đặc biệt đến Grand Prix để được đánh bóng tên tuổi.
Thật ra nếu vấn đề này được đưa lên diễn đàn Cây thường xanh thì rất có thể sẽ bị bạn bè chê cười. Kể từ bài phát biểu năm ngoái, tên Tiêu Nhất Mặc với danh hiệu ung thư thẳng năm từ lâu đã trở nên nổi tiếng trong trường. Mọi người đều biết rằng anh không thích bạn gái lộ mặt, việc anh trả tiền để bạn gái vào Grand Prix lại càng không.
Nhưng cư dân mạng trên weibo không hề hay biết. Trong khoảng thời gian ngắn, bài weibo mới nhất của Ưng Tử đã tràn ngập những câu bình luận âm dương quái khí từ fans Phùng Tần, chẳng hạn như "Người giàu chính là như vậy, sẵn sàng chi tiền cho người khác", hoặc "Chị gái có thể giới thiệu cho em một người không? Em cũng muốn giành vị trí đầu tiên ở vòng bảng"....
BẠN CŨNG SẼ THÍCH
Bành Tuệ Tuệ và những người khác tức giận đến mức muốn lên chửi nhau, nhưng họ không thể đánh bại đám đông, họ còn bị bao vây lại. Vẫn là Ưng Tử bình tĩnh, khuyên ngăn Bành Tuệ Tuệ không nên tức giận, đừng nên lãng phí thời gian vào họ. Thích thì cứ để họ bày tỏ, mặc kệ họ.
"Thôi, nói chuyện bằng thực lực, hẹn gặp lại trong trận bán kết." Ưng Tử cười nói.
Mọi người nói chuyện và cười đùa thêm một lúc nữa, mắt thấy đã gần mười hai giờ lúc này mới kết thúc.
Hôm sau là chủ nhật, Ưng Tử ngủ một giấc dài, tỉnh lại đã gần mười giờ, cô nhanh chóng đứng dậy tắm rửa, vào phòng tắm, cô vừa cầm bàn chải đánh răng lên. nhìn thấy Trình Vân Nhã đang lo lắng suốt ruột đứng ở cửa nhìn cô.
"Mẹ, có chuyện gì vậy?" Cô vừa đánh răng vừa hỏi, miệng đầy bọt kem đánh răng.
"Hình như lâu rồi không thấy Nhất Mặc, sao con không đi hẹn hò cùng cậu ấy?" Trình Vân Nhã cẩn thận hỏi.
Trong lòng Ưng Tử "thình thịch" một cái, nhưng vẻ mặt vẫn như không có chuyện gì xảy ra: "Con đang bận, phải thi cuối kì rồi lại tham gia thi hát."
"Vậy tối nay tổ chức sinh nhật ông chú hai, con có muốn mời cậu ấy qua không?" Trình Vân Nhã thử thăm dò hỏi.
"Thôi, anh ấy cũng bận lắm." Ưng Tử căng da đầu cự tuyệt.
Trình Vân Nhã có hơi thất vọng, Ưng Khải đang chăm chú nghe phía sau nói: "Tiểu Tử, con nói thật với bố, Tiêu Nhất Mặc bắt nạt con có phải không? Hai người các con đã cãi nhau à?"
"Không có, bố, bố toàn suy nghĩ vớ vẩn thôi", Ưng Tử phủ nhận, "Anh ấy thực sự có việc. Con chip do Hoa Trí tự nghiên cứu do anh ấy đầu tư đang có vấn đề. Mấy ngày nay anh ấy bận quá làm sao có tâm trạng đi chúc thọ ông chú hai được chứ."
Ưng Khải thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt rồi, công việc quan trọng, công việc quan trọng."
Cuối cùng cũng làm cho bố mẹ bỏ qua vấn đề này, Ưng Tử xoay người lau mồ hôi lạnh trên mũi của mình.
Sinh nhật ông chú vào tết âm lịch, năm nay là sinh nhật lần thứ 70, rất hoành tráng, mấy người con đầu tư khách sạn năm sao kê hơn chục bàn, mấy người thân thích không thường qua lại cũng có mặt, bên ngoài chào hỏi trò chuyện rất nhiệt tình.
"Đây không phải là Tiểu Tử sao? Sao đã lớn nhanh như vậy."
"Vân Nhã, nhiều năm không gặp, em cũng già rồi."
"Nghe nói hạng mục kia bây giờ đang hoạt động rất tốt, lợi hại quá."
.....
Kể từ khi hạng mục Cẩm Địa được hồi sinh, ngoại trừ khoản vay ngân hàng, tất cả các khoản nợ bên ngoài gần như đã được trả hết, những người thích bạn bè lúc trươc trốn chui chốn lủi nhìn thấy ông đều bắt đầu chào đón bằng nụ cười, Ưng Khải đặc biệt bực mình.
Tuy nhiên, mấy năm nay nhân tình ấm lạnh cũng là Ưng Khải hiểu được bộ mặt thật của rất nhiều người, trước đây ông rất nhiệt tình, khi người thân bạn bè gặp khó khăn, bị lợi dụng ông cũng tính toán và so đo. Giờ thì ông cũng đã khôn khéo hơn, những cái đó thật hay giả đều sẽ chỉ cười haha, chỉ có một số người thân bạn bè, những người đã đưa than trong tuyết, giúp đỡ khi ông khó khăn mới có thể nhiệt tình nở nụ cười.
Sau khi kết thúc môn cuối cùng, sự nghiệp đại học của Ưng Tử cũng đã xong.
Mọi người đều có chút luyến tiếc, sẽ không bao giờ sớm chiều ở chung như ở ký túc xá nữa. Tối hôm đó, mọi người ăn lẩu trong nhà hàng lẩu ở cổng trường, cùng nhau đến quán karaoke để hát. Bạn trai Tiểu Thái của Bành Tuệ Tuệ cũng đến và dẫn một vài người bạn đến, thực sự náo nhiệt cả buổi.
Trước khi kết thúc, Tiểu Thái không nhịn được tò mò hỏi: "Tiểu Tử, Tiêu học trưởng không ra à? Tớ và các bạn rất hâm mộ anh ấy, cho chúng tớ xem mặt đi."
Ưng Tử có chút ngượng ngùng: "Anh ấy....bận lắm."
"Lát nữa anh ấy sẽ đến đón cậu – a ui sao em lại giẫm anh!" Tiểu Thái đau đớn kêu lên.
Bành Tuệ Tuệ tức giận nhìn cậu ta chằm chằm: "Anh không nói không ai bảo anh là người câm đâu."
Lúc này Tiểu Thái mới hiểu ra, vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi, xin lỗi, đầu óc tớ vẫn luôn đơn giản như vậy, mặc kệ tớ, hát thôi hát thôi, Tiểu Tử nếu tớ lên diễn đàn nói rằng tớ đang hát cùng cậu, chắc chắn sẽ có rất nhiều người ghen tị muốn bóp cổ tôi."
Ưng Tử cười: "Cảm ơn các cậu, hiện tại tớ rất mong mọi người trên diễn đàn và Weibo đừng quan tâm để ý đến tớ nữa, tớ thực sự rất sợ bị để ý."
"Sợ cái gì? Cậu có được vị trí đầu tiên bằng thực lực. Dù họ có vu khống hay tung tin đồn nhảm cũng vô dụng." Bành Tuệ Tuệ bên cạnh đầy phẫn nộ nói.
Quả thật, kể từ khi trang chính thức công bố kết quả sơ loại của Ưng Tử, Ưng Tử - người đứng số một ở vòng bảng, đã nằm trong vòng xoáy của dư luận. Đầu tiên, cuộc bình chọn trên diễn đàn lôi mối quan hệ của cô và Tiêu Nhất Mặc ra nói, sau đó, người hâm mộ của các thí sinh đặt câu hỏi liệu cuộc bình chọn có gì mờ ám không, tại sao thần tượng của họ hát hay như vậy nhưng lại xếp ở vị trí phía sau. Còn cố ý tạo đề tài "Grand Prix mờ ám", ám chỉ việc Ưng Tử dựa vào thế lực của bạn trai Tiêu Nhất Mặc để chèn ép thần tượng của họ giành lấy vị trí đầu tiên.
Tên idol này là Phùng Tần, sinh viên nhạc viện hạng hai ở thành phố bên cạnh. Anh ta đã có hai bài hát nổi tiếng. Một trong số đó là bài hát kết thúc cho một web drama ít được biết đến vào năm ngoái. Ngoài ra, trên weibo có hơn 200.000 người follow, lần này đặc biệt đến Grand Prix để được đánh bóng tên tuổi.
Thật ra nếu vấn đề này được đưa lên diễn đàn Cây thường xanh thì rất có thể sẽ bị bạn bè chê cười. Kể từ bài phát biểu năm ngoái, tên Tiêu Nhất Mặc với danh hiệu ung thư thẳng năm từ lâu đã trở nên nổi tiếng trong trường. Mọi người đều biết rằng anh không thích bạn gái lộ mặt, việc anh trả tiền để bạn gái vào Grand Prix lại càng không.
Nhưng cư dân mạng trên weibo không hề hay biết. Trong khoảng thời gian ngắn, bài weibo mới nhất của Ưng Tử đã tràn ngập những câu bình luận âm dương quái khí từ fans Phùng Tần, chẳng hạn như "Người giàu chính là như vậy, sẵn sàng chi tiền cho người khác", hoặc "Chị gái có thể giới thiệu cho em một người không? Em cũng muốn giành vị trí đầu tiên ở vòng bảng"....
BẠN CŨNG SẼ THÍCH
Bành Tuệ Tuệ và những người khác tức giận đến mức muốn lên chửi nhau, nhưng họ không thể đánh bại đám đông, họ còn bị bao vây lại. Vẫn là Ưng Tử bình tĩnh, khuyên ngăn Bành Tuệ Tuệ không nên tức giận, đừng nên lãng phí thời gian vào họ. Thích thì cứ để họ bày tỏ, mặc kệ họ.
"Thôi, nói chuyện bằng thực lực, hẹn gặp lại trong trận bán kết." Ưng Tử cười nói.
Mọi người nói chuyện và cười đùa thêm một lúc nữa, mắt thấy đã gần mười hai giờ lúc này mới kết thúc.
Hôm sau là chủ nhật, Ưng Tử ngủ một giấc dài, tỉnh lại đã gần mười giờ, cô nhanh chóng đứng dậy tắm rửa, vào phòng tắm, cô vừa cầm bàn chải đánh răng lên. nhìn thấy Trình Vân Nhã đang lo lắng suốt ruột đứng ở cửa nhìn cô.
"Mẹ, có chuyện gì vậy?" Cô vừa đánh răng vừa hỏi, miệng đầy bọt kem đánh răng.
"Hình như lâu rồi không thấy Nhất Mặc, sao con không đi hẹn hò cùng cậu ấy?" Trình Vân Nhã cẩn thận hỏi.
Trong lòng Ưng Tử "thình thịch" một cái, nhưng vẻ mặt vẫn như không có chuyện gì xảy ra: "Con đang bận, phải thi cuối kì rồi lại tham gia thi hát."
"Vậy tối nay tổ chức sinh nhật ông chú hai, con có muốn mời cậu ấy qua không?" Trình Vân Nhã thử thăm dò hỏi.
"Thôi, anh ấy cũng bận lắm." Ưng Tử căng da đầu cự tuyệt.
Trình Vân Nhã có hơi thất vọng, Ưng Khải đang chăm chú nghe phía sau nói: "Tiểu Tử, con nói thật với bố, Tiêu Nhất Mặc bắt nạt con có phải không? Hai người các con đã cãi nhau à?"
"Không có, bố, bố toàn suy nghĩ vớ vẩn thôi", Ưng Tử phủ nhận, "Anh ấy thực sự có việc. Con chip do Hoa Trí tự nghiên cứu do anh ấy đầu tư đang có vấn đề. Mấy ngày nay anh ấy bận quá làm sao có tâm trạng đi chúc thọ ông chú hai được chứ."
Ưng Khải thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt rồi, công việc quan trọng, công việc quan trọng."
Cuối cùng cũng làm cho bố mẹ bỏ qua vấn đề này, Ưng Tử xoay người lau mồ hôi lạnh trên mũi của mình.
Sinh nhật ông chú vào tết âm lịch, năm nay là sinh nhật lần thứ 70, rất hoành tráng, mấy người con đầu tư khách sạn năm sao kê hơn chục bàn, mấy người thân thích không thường qua lại cũng có mặt, bên ngoài chào hỏi trò chuyện rất nhiệt tình.
"Đây không phải là Tiểu Tử sao? Sao đã lớn nhanh như vậy."
"Vân Nhã, nhiều năm không gặp, em cũng già rồi."
"Nghe nói hạng mục kia bây giờ đang hoạt động rất tốt, lợi hại quá."
.....
Kể từ khi hạng mục Cẩm Địa được hồi sinh, ngoại trừ khoản vay ngân hàng, tất cả các khoản nợ bên ngoài gần như đã được trả hết, những người thích bạn bè lúc trươc trốn chui chốn lủi nhìn thấy ông đều bắt đầu chào đón bằng nụ cười, Ưng Khải đặc biệt bực mình.
Tuy nhiên, mấy năm nay nhân tình ấm lạnh cũng là Ưng Khải hiểu được bộ mặt thật của rất nhiều người, trước đây ông rất nhiệt tình, khi người thân bạn bè gặp khó khăn, bị lợi dụng ông cũng tính toán và so đo. Giờ thì ông cũng đã khôn khéo hơn, những cái đó thật hay giả đều sẽ chỉ cười haha, chỉ có một số người thân bạn bè, những người đã đưa than trong tuyết, giúp đỡ khi ông khó khăn mới có thể nhiệt tình nở nụ cười.
/68
|