Hạ Tư Tư ngây người, một lúc sau mới ý thức được anh đang gọi tên cô gái ngồi chung bàn với Tiết Giai Nhu. Cô ta không quen thân với Trình Vũ Phi, ban nãy chỉ thuận miệng nói là bạn cấp ba, nào ngờ An Diệc Thành lại gọi chính xác tên đối phương.
Thế nhưng, Hạ Tư Tư rất nhanh chóng khôi phục vẻ mặt bình thường. Cô ta nghĩ, biết đâu An Diệc Thành chỉ tùy tiện đọc ra một cái tên để lừa mình. Chuyện này cũng không phải không có khả năng. Trước kia, Hạ Tư Tư từng hỏi An Diệc Thành rằng đứa trẻ anh đang nuôi rốt cuộc có phải con của anh hay không. Khi đó anh đã gật đầu thừa nhận. Nhưng càng nghĩ, Hạ Tư Tư càng cảm thấy không thích hợp, làm sao anh lại có con lớn như vậy được?!
Rất nhiều năm về trước, Trình Vũ Phi không ngừng nghĩ đến ngày tái ngộ An Diệc Thành. Nhưng từ sau khi gia đình gặp chuyện không may, cô đã từ bỏ giấc mộng ấy.
Cha cô làm ăn thất bại, nợ nần chồng chất, sau đó bị xuất huyết não và qua đời. Mẹ cô không chịu nổi cú sốc, chẳng bao lâu cũng đi theo ông. Căn nhà của gia đình bj người ta niêm phong rồi đem bán đấu giá, Trình Vũ Phi phải một mình đối chọi với cuộc sống, vừa lo cho bản thân, vừa nuôi đứa em trai kém mình bảy tuổi. Trong đầu cô chỉ chứa một chuyện duy nhất là kiếm tiền nuôi em ăn học, đâu còn tâm trí để nghĩ tới thứ tình cảm như gió thoảng qua kia?
Cứ như thế, cô cho rằng mình đã thật sự quên. Nhưng bây giờ cô mới hiểu, chỉ là thâm tâm cô không muốn nghĩ về người đó. Cô chôn chặt kí ức vào sâu dưới đáy lòng, không muốn đào bới nó lên, cuối cùng thì sao đây? Hành động của Tiết Giai Nhu hôm nay chẳng khác nào một cái tát đã thức tỉnh cô, ngay cả người khác cô cũng không lừa được thì làm sao có thể lừa dối bản thân mình?
Gọi món xong, Trình Vũ Phi nhìn Tiết Giai Nhu, nói: Cậu không cần làm vậy đâu!
Không cần áy náy vì chuyện em trai cô, cũng không cần nghĩ cách giúp cô tránh mặt An Diệc Thành.
Thế cậu thử nói xem, bao nhiêu năm qua cậu vẫn không chịu yêu người khác? , Tiết Giai Nhu nghiêm mặt nhìn bạn, Vì sao không chịu suy nghĩ về chuyện tình cảm? .
Không cho Trình Vũ Phi cơ hội biện minh, Tiết Giai Nhu đã lắc đầu nói tiếp: Đừng có kêu là phải lo cho em trai, cái cớ này cũ rích rồi, kiếm cái khác mà dùng đi .
Nghe vậy, Trình Vũ Phi đột nhiên mất sạch dũng khí giải thích. Tiết Giai Nhu hiểu rõ chuyện của cô đến từng chân răng kẽ tóc cô chẳng thể che giấu bất kì điều gì khi đứng trước mặt cô ấy.
Thực ra, Tiết Giai Nhu cũng chỉ tình cờ biết được chuyện giữa Trình Vũ Phi và An Diệc Thành. Khi đó, bọn họ đang học cấp ba, suốt ngày phải nghe giáo viên nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thi đại học nên ai nấy đều lao vào học ngày học đêm. Trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng như vậy mà Trình Vũ Phi lại thường xuyên đi bộ lang thang sau khi tan học. Tiết Giai Nhu thắc mắc thì lấy cớ là rèn luyện thân thể.
Mãi đến một hôm, Tiết Giai Nhu cảm thấy kì lạ, bèn bí mật theo sau Trình Vũ Phi. Nếu không làm như thế, có lẽ cả đời này cô cũng không biết Trình Vũ Phi lại giấu kĩ chuyện tình cảm đến vậy. Tiết Giai Nhu trông thấy Trình Vũ Phi một mực đi theo cậu bạn lớp trưởng An Diệc Thành, thậm chí bản thân bị theo dõi cũng không biết. Tới lối rẽ, Trình Vũ Phi luyến tiếc đi về hướng khác, bấy giờ Tiết Giai Nhu mới bước nhanh lên trước, vỗ vào vai bạn: Hóa ra là thế này hả? .
Nụ cười ranh mãnh của Tiết Giai Nhu khiến Trình Vũ Phi xấu hổ đỏ bừng mặt.
Về chuyện này, Tiết Giai Nhu không tỏ thái độ gì đặc biệt. An Diệc Thành chẳng tốt cũng chẳng xấu. Anh ta được khá nhiều nữ sinh trong trường thầm mến nhưng lại hờ hững với tất cả. Cho dù đối tượng xinh đẹp cỡ nào, anh ta cũng thẳng thừng từ chối. Nếu nói về mức độ thân thiết, có lẽ anh ta chỉ giao du nhiều nhất với Hạ Tư Tư. Kiểu đàn ông lạnh lùng, cao ngạo như vậy thường khiến người khác bị tổn thương, chẳng ai có khả năng nắm được tâm tư của anh ta.
Tiết Giai Nhu rất tò mò, không hiểu vì sao Trình Vũ Phi lại rung động trước An Diệc Thành. Ngoài đẹp trai ra, anh ta không có điểm gì đặc biệt. Huống hồ, gia cảnh của An Diệc Thành vô cùng khó khăn, điều này mọi người đều biết. Có lần, Tiết Giai Nhu hỏi lý do thì Trình Vũ Phi nói, bản thân mình cũng không rõ, chỉ là mỗi khi nhìn thấy An Diệc Thành, trong lòng cảm thấy bất giác vui vẻ, cứ muốn lại gần anh thêm chút nữa.
Thấy Trình Vũ Phi vì An Diệc Thành mà chăm chỉ học hơn, Tiết Giai Nhu cũng từ bỏ ý định khuyên can.
So với Trình Vũ Phi, Tiết Giai Nhu suy nghĩ thực tế hơn nhiều. Mặc dù giáo viên và bạn bè đều cho rằng một người tài giỏi như An Diệc Thành sau này ắt có tương lai, thế nhưng đó là chuyện của nhiều năm nữa. Huống hồ, trên đời này có hàng vạn người tài giỏi,, chẳng thể nào nói trước được điều gì. Không chỉ riêng gia đình khá giả như nahf họ Trình, những gia đình bình thường khác cũng không muốn gả con gái cho người không quyền, không của như vậy.
Quan trọng hơn, Trình Vũ Phi đã có đối tượng kết hôn do bố mẹ sắp đặt. Tiết Giai Nhu không khuyên ngăn cô chỉ vì không muốn dội gáo nước lạnh vào người đang yêu say đắm. Về sau, nhà họ Trình gặp chuyện không may nên phía nhà trai hủy hôn. Nếu không chưa biết chừng giờ này Trình Vũ Phi đã phải kết hôn với đối tượng kia rồi.
Vì chưa gặp được người thích hợp thôi! Trình Vũ Phi gượng cười.
Thế để mình giới thiệu cho nhé! Nhất định sẽ tìm cho cậu một người đàn ông tốt! Tiết Giai Nhu phấn khích nói.
Để sau đi! Trình Vũ Phi vừa ăn vừa đáp Cậu muốn đẩy mình đi nhanh thế cơ à?
Tiết Giai Nhu vẫn chưa muốn kết thúc chủ đề.
Vũ Phi, chuyện đã qua bao nhiêu năm rồi, cái gì nên từ bỏ thì từ bỏ đi. Sau khi chia tay, cố chấp giữ lấy hồi ức là việc vô cùng ngu ngốc. Huống hồ, hai người còn chưa thực sự hẹn hò. Sao phải vậy chứ?
Từ xưa tới nay, mình chưa từng có suy nghĩ dây dưa với người đó! Cậu tin hay không thì tùy.
...
Nhưng đến một ngày, Trình Vũ Phi lên diễn đàn nhóm bạn thời cấp ba, đọc được tin An Diệc Thành đã bỏ học sau khi vào đại học chưa lâu, không ai biết anh đi đâu,làm gì. Trình Vũ Phi vô cùng kinh ngạc, bởi lẽ, An Diệc Thành từ nhỏ tới lớn luôn coi học tập là việc quan trọng nhất trong đời. Hy vọng duy nhất của mẹ anh chính là anh học hành thành tài, tương lai có ngày ngẩng cao đầu với xã hội. Vậy mà anh lại bỏ học? Bạn bè đều cho rằng, anh đi tìm cô bạn gái Hạ Tư Tư. Thời gian đó, cô ta đang ở nước ngoài du học.
Thế nhưng, Hạ Tư Tư rất nhanh chóng khôi phục vẻ mặt bình thường. Cô ta nghĩ, biết đâu An Diệc Thành chỉ tùy tiện đọc ra một cái tên để lừa mình. Chuyện này cũng không phải không có khả năng. Trước kia, Hạ Tư Tư từng hỏi An Diệc Thành rằng đứa trẻ anh đang nuôi rốt cuộc có phải con của anh hay không. Khi đó anh đã gật đầu thừa nhận. Nhưng càng nghĩ, Hạ Tư Tư càng cảm thấy không thích hợp, làm sao anh lại có con lớn như vậy được?!
Rất nhiều năm về trước, Trình Vũ Phi không ngừng nghĩ đến ngày tái ngộ An Diệc Thành. Nhưng từ sau khi gia đình gặp chuyện không may, cô đã từ bỏ giấc mộng ấy.
Cha cô làm ăn thất bại, nợ nần chồng chất, sau đó bị xuất huyết não và qua đời. Mẹ cô không chịu nổi cú sốc, chẳng bao lâu cũng đi theo ông. Căn nhà của gia đình bj người ta niêm phong rồi đem bán đấu giá, Trình Vũ Phi phải một mình đối chọi với cuộc sống, vừa lo cho bản thân, vừa nuôi đứa em trai kém mình bảy tuổi. Trong đầu cô chỉ chứa một chuyện duy nhất là kiếm tiền nuôi em ăn học, đâu còn tâm trí để nghĩ tới thứ tình cảm như gió thoảng qua kia?
Cứ như thế, cô cho rằng mình đã thật sự quên. Nhưng bây giờ cô mới hiểu, chỉ là thâm tâm cô không muốn nghĩ về người đó. Cô chôn chặt kí ức vào sâu dưới đáy lòng, không muốn đào bới nó lên, cuối cùng thì sao đây? Hành động của Tiết Giai Nhu hôm nay chẳng khác nào một cái tát đã thức tỉnh cô, ngay cả người khác cô cũng không lừa được thì làm sao có thể lừa dối bản thân mình?
Gọi món xong, Trình Vũ Phi nhìn Tiết Giai Nhu, nói: Cậu không cần làm vậy đâu!
Không cần áy náy vì chuyện em trai cô, cũng không cần nghĩ cách giúp cô tránh mặt An Diệc Thành.
Thế cậu thử nói xem, bao nhiêu năm qua cậu vẫn không chịu yêu người khác? , Tiết Giai Nhu nghiêm mặt nhìn bạn, Vì sao không chịu suy nghĩ về chuyện tình cảm? .
Không cho Trình Vũ Phi cơ hội biện minh, Tiết Giai Nhu đã lắc đầu nói tiếp: Đừng có kêu là phải lo cho em trai, cái cớ này cũ rích rồi, kiếm cái khác mà dùng đi .
Nghe vậy, Trình Vũ Phi đột nhiên mất sạch dũng khí giải thích. Tiết Giai Nhu hiểu rõ chuyện của cô đến từng chân răng kẽ tóc cô chẳng thể che giấu bất kì điều gì khi đứng trước mặt cô ấy.
Thực ra, Tiết Giai Nhu cũng chỉ tình cờ biết được chuyện giữa Trình Vũ Phi và An Diệc Thành. Khi đó, bọn họ đang học cấp ba, suốt ngày phải nghe giáo viên nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thi đại học nên ai nấy đều lao vào học ngày học đêm. Trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng như vậy mà Trình Vũ Phi lại thường xuyên đi bộ lang thang sau khi tan học. Tiết Giai Nhu thắc mắc thì lấy cớ là rèn luyện thân thể.
Mãi đến một hôm, Tiết Giai Nhu cảm thấy kì lạ, bèn bí mật theo sau Trình Vũ Phi. Nếu không làm như thế, có lẽ cả đời này cô cũng không biết Trình Vũ Phi lại giấu kĩ chuyện tình cảm đến vậy. Tiết Giai Nhu trông thấy Trình Vũ Phi một mực đi theo cậu bạn lớp trưởng An Diệc Thành, thậm chí bản thân bị theo dõi cũng không biết. Tới lối rẽ, Trình Vũ Phi luyến tiếc đi về hướng khác, bấy giờ Tiết Giai Nhu mới bước nhanh lên trước, vỗ vào vai bạn: Hóa ra là thế này hả? .
Nụ cười ranh mãnh của Tiết Giai Nhu khiến Trình Vũ Phi xấu hổ đỏ bừng mặt.
Về chuyện này, Tiết Giai Nhu không tỏ thái độ gì đặc biệt. An Diệc Thành chẳng tốt cũng chẳng xấu. Anh ta được khá nhiều nữ sinh trong trường thầm mến nhưng lại hờ hững với tất cả. Cho dù đối tượng xinh đẹp cỡ nào, anh ta cũng thẳng thừng từ chối. Nếu nói về mức độ thân thiết, có lẽ anh ta chỉ giao du nhiều nhất với Hạ Tư Tư. Kiểu đàn ông lạnh lùng, cao ngạo như vậy thường khiến người khác bị tổn thương, chẳng ai có khả năng nắm được tâm tư của anh ta.
Tiết Giai Nhu rất tò mò, không hiểu vì sao Trình Vũ Phi lại rung động trước An Diệc Thành. Ngoài đẹp trai ra, anh ta không có điểm gì đặc biệt. Huống hồ, gia cảnh của An Diệc Thành vô cùng khó khăn, điều này mọi người đều biết. Có lần, Tiết Giai Nhu hỏi lý do thì Trình Vũ Phi nói, bản thân mình cũng không rõ, chỉ là mỗi khi nhìn thấy An Diệc Thành, trong lòng cảm thấy bất giác vui vẻ, cứ muốn lại gần anh thêm chút nữa.
Thấy Trình Vũ Phi vì An Diệc Thành mà chăm chỉ học hơn, Tiết Giai Nhu cũng từ bỏ ý định khuyên can.
So với Trình Vũ Phi, Tiết Giai Nhu suy nghĩ thực tế hơn nhiều. Mặc dù giáo viên và bạn bè đều cho rằng một người tài giỏi như An Diệc Thành sau này ắt có tương lai, thế nhưng đó là chuyện của nhiều năm nữa. Huống hồ, trên đời này có hàng vạn người tài giỏi,, chẳng thể nào nói trước được điều gì. Không chỉ riêng gia đình khá giả như nahf họ Trình, những gia đình bình thường khác cũng không muốn gả con gái cho người không quyền, không của như vậy.
Quan trọng hơn, Trình Vũ Phi đã có đối tượng kết hôn do bố mẹ sắp đặt. Tiết Giai Nhu không khuyên ngăn cô chỉ vì không muốn dội gáo nước lạnh vào người đang yêu say đắm. Về sau, nhà họ Trình gặp chuyện không may nên phía nhà trai hủy hôn. Nếu không chưa biết chừng giờ này Trình Vũ Phi đã phải kết hôn với đối tượng kia rồi.
Vì chưa gặp được người thích hợp thôi! Trình Vũ Phi gượng cười.
Thế để mình giới thiệu cho nhé! Nhất định sẽ tìm cho cậu một người đàn ông tốt! Tiết Giai Nhu phấn khích nói.
Để sau đi! Trình Vũ Phi vừa ăn vừa đáp Cậu muốn đẩy mình đi nhanh thế cơ à?
Tiết Giai Nhu vẫn chưa muốn kết thúc chủ đề.
Vũ Phi, chuyện đã qua bao nhiêu năm rồi, cái gì nên từ bỏ thì từ bỏ đi. Sau khi chia tay, cố chấp giữ lấy hồi ức là việc vô cùng ngu ngốc. Huống hồ, hai người còn chưa thực sự hẹn hò. Sao phải vậy chứ?
Từ xưa tới nay, mình chưa từng có suy nghĩ dây dưa với người đó! Cậu tin hay không thì tùy.
...
Nhưng đến một ngày, Trình Vũ Phi lên diễn đàn nhóm bạn thời cấp ba, đọc được tin An Diệc Thành đã bỏ học sau khi vào đại học chưa lâu, không ai biết anh đi đâu,làm gì. Trình Vũ Phi vô cùng kinh ngạc, bởi lẽ, An Diệc Thành từ nhỏ tới lớn luôn coi học tập là việc quan trọng nhất trong đời. Hy vọng duy nhất của mẹ anh chính là anh học hành thành tài, tương lai có ngày ngẩng cao đầu với xã hội. Vậy mà anh lại bỏ học? Bạn bè đều cho rằng, anh đi tìm cô bạn gái Hạ Tư Tư. Thời gian đó, cô ta đang ở nước ngoài du học.
/30
|