Thời gian nhanh chóng qua đi, hai chiếc thuyền thần đình song song đã phi hành trong hải dương vô tận được nửa năm.
Cũng trong nửa năm này, Lệnh Hồ đã tế luyện hoàn toàn được hai kiện cổ bảo linh khí Lôi Công chùy và Điện Quang đục.
Sự khó khăn của việc tế luyện vượt qua tưởng tượng của Lệnh Hồ, nhưng sau khi tế luyện được hoàn toàn hai kiện cổ bảo này, Lệnh Hồ mới chân chính biết được hai kiện cổ bảo này lợi hại đến mức nào, và hắn cũng hiểu được vì sao hai kiện cổ bảo này có thể trở thành bảo vật trấn điện của Cực Lạc cung.
Tuy nói Lôi Công chùy và Điện Quang đục là một bộ cổ bảo đi đôi với nhau, nhưng cho dù tách ra, uy lực của mỗi kiện đều không kém bất cứ cổ bảo nào.
Đặc biệt là Lôi Công chùy, nếu sử dụng với Điện Quang đục thì nó chỉ có tác dụng là như một cái búa đánh xuống cổ bảo Điện Quang đục, kích thích Điện Quang đục đánh ra lôi điện. Nhưng nếu chỉ có một mình Lôi Công chùy, chủ nhân của nó vẫn có thể sử dụng nó như một pháp bảo công kích chí cương chí mãnh, có lực lượng khai sơn phá thạch chứ không nói chơi. Nếu đối thủ không có pháp bảo phòng ngự cùng cấp bậc, hoặc có tu vi cao hơn một bậc, chắc chắn sẽ bị Lôi Công chùy đánh chết!
Điện Quang đục cũng không phải là cổ bảo bình thường, khi chỉ có một mình, nó vẫn có thể thi triển ra mười con Thanh Long tỏa lôi điện dữ dội. Lực lượng mỗi con Thanh Long có thể so sánh với thần thông của Thánh thú cấp mười, thậm chí còn mạnh hơn tu sĩ Độ Kiếp trung kỳ.
Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết có thể làm cho uy năng hai kiện pháp bảo mạnh đến như vậy là chủ nhân của nó phải tế luyện hoàn toàn được nó.
Nhưng cho dù có tế luyện hoàn toàn được, thì vẫn chưa phát huy được uy lực đích thực của chúng no. Bởi vì bên trong khí tâm của hai kiện pháp bảo này còn phong ấn hai linh vật rất cường đại.
Khí tâm của Điện Quang đục phong ấn linh hồn của một con Thanh Long, còn khí tâm của Lôi Công chùy lại phong ấn một sợi linh hồn của lôi kiếp đã được tinh luyện qua rất nhiều lần.
Phải biết rằng các pháp bảo được xưng là cổ bảo, vì những kiện pháp bảo đó đã được người xưa lưu truyền lại từ thời viễn cổ.
Không có ai biết những người tu tiên thời xa xưa cường đại đến mức nào, nhưng mỗi kiện cổ bảo được truyền lại đến nay đều có uy lực rất mạnh. Có thể nói ngoại trừ tiên khí ra, cổ bảo là pháp bảo có uy lực mạnh nhất, thậm chí còn có vài kiện cổ bảo có uy lực mạnh hơn tiên khí một chút. Những điều trên đều là sự thật.
Mà các cổ bảo đó đều được các tu sĩ từ thời viễn cổ luyện chế ra. Cho nên, tuy nói không ai biết thực lực của các tu sĩ đó đến đâu, nhưng chỉ dựa vào uy lực của cổ bảo thôi, tất cả mọi người đã biết thực lực của họ đến cỡ nào.
Nguyên nhân Lệnh Hồ mất đến nửa năm mới tế luyện hoàn toàn hai kiện cổ bảo này được, là vì bên trong khí tâm hai kiện cổ bảo này còn phong ấn hai linh vật mà hắn chưa thấy bao giờ.
Điện Quang đục có thể biến ảo thành Thanh Long lôi điện là vì bên trong khí tâm của nó có phong ấn linh hồn của Thanh Long.
Còn hai kiện cổ bảo Thanh Thận Hồ và Bảo Quang tháp, trừ bốn tầng cấm chế linh quang phải công phá mạnh mẽ để tế luyện ra, thì khí tâm của hai kiện cổ bảo đó không hề phong ấn gì cả. Do đó, thần niệm của Lệnh Hồ rất dễ dàng xông vào chiếm lĩnh khí tâm.
Mà hai kiện cổ bảo Lôi Công chùy và Điện Quang đục của Cực Lạc cung này lại hoàn toàn khác nhau, tuy chỉ có bốn tầng cấm chế linh quang, nhưng sự mạnh mẽ của cấm chế lại hoàn toàn vượt qua Thanh Thận Hồ và Bảo Quang tháp.
Đặc biệt là khí tâm của hai kiện cổ bảo này lại có bố trí phòng ngự rất mạnh. Chẳng những bố trí năm tầng Phục Hợp trận đồ từ Thái Cực, Lưỡng Nghi, Tam Tài, Tứ Tượng, Ngũ Hành ra, thì bên trong lại còn phong ấn linh vật cường đại.
Vào thời điểm tế luyện Lôi Công chùy, Lệnh Hồ chỉ tốn hai mươi ngày là có thể dùng thần niệm mạnh mẽ công phá được bốn tầng cấm chế linh quang. Nhưng đến khi chạm vào khí tâm, Lệnh Hồ mới phát hiện khí tâm của Lôi Công chùy không dễ dàng bị công phá, ngược lại, lực lượng phòng ngự của nó rất mạnh mẽ.
Trận đồ Thái Cực Phục Hợp làm Lệnh Hồ mất năm ngày để phá giải; tầng thứ hai Lưỡng Nghi Phục Hợp trận đồ làm Lệnh Hồ mất mười ngày; dĩ nhiên là tầng thứ ba Tam Tài Phục Hợp trận đồ càng khó hơn hai tầng trước và không chỉ là khó hơn gấp đôi, phải nói là gấp mười mới đúng. Nếu không phải bên trong tinh thần thức hải của Lệnh Hồ có Cửu Trận đồ, nên bản thân hắn đã có chút thành tựu với trận pháp, thì sợ rằng hắn sẽ phải dừng bước trước những cấm chế đó, không thể nào xông phá khí tâm được!
Vì việc tế luyện hai kiện cổ bảo nhiều khó khăn đến thế, nên Lệnh Hồ mới bế quan suốt nửa năm. Sau khi Lệnh Hồ vất vả công phá được tầng cấm chế trận đồ trong khí tâm xong, hắn phải thi triển bản lãnh một hồi nữa mới thuận lợi hàng phục được linh hồn kiếp lôi ở bên trong.
Tính đến lúc đó, hắn đã tế luyện Lôi Công chùy được ba tháng.
Bởi vì đã có kinh nghiệm tế luyện Lôi Công chùy, nên việc tế luyện cổ bảo Điện Quang đục sau đó đã nhanh hơn nhiều, nhưng vẫn làm Lệnh Hồ mất đến hai tháng mới có thể tế luyện thành công. Cộng lại tất cả thì hai kiện cổ bảo này đã làm hắn mất đến nửa năm.
Sau khi tế luyện hoàn toàn được Lôi Công chùy và Điện Quang đục xong, Lệnh Hồ mới hiểu được vì sao Cực Lạc cung lại coi trọng hai kiện cổ bảo này như thế. Không trách được bọn họ lại đem hai kiện cổ bảo này trở thành bảo vật trấn điện của mình.
Hai kiện cổ bảo này, nếu tách ra sử dụng thì uy lực mỗi kiện thì ngang ngửa với cổ bảo linh khí mà thôi, nhưng nếu cùng nhau sử dụng chúng, sợ rằng cả tiên khí trung phẩm cũng không thể sánh với chúng nó được.
Cũng dùng Lôi Công chùy đánh vào Điện Quang đục để kích phát lôi điện, nhưng do Mộc Lê Lạc chưa tế luyện bộ cổ bảo này hoàn toàn, nên lôi điện đó không làm gì được Lệnh Hồ cả!
Nhưng sau khi Lệnh Hồ tế luyện hoàn toàn được rồi, thì lôi điện do hai kiện cổ bảo này cùng nhau kích phát ra lại có thể so sánh với Thanh lôi của thiên kiếp! Mà đây mới chỉ do Lệnh Hồ sử dụng mà thôi, nếu để cho Khí phách kết hợp sử dụng với pháp thuật Phong Vân Lôi Bạo thì sợ rằng uy năng của lôi điện khi đó sẽ siêu việt hơn Thanh lôi. Có lẽ là còn chưa đạt đến lực lượng của Ngũ Hành Âm lôi, nhưng chỉ cần sánh ngang với Thanh lôi thôi, các tu sĩ khác đã hoảng sợ bỏ chạy rồi. Cho dù là tán tiên, sợ rằng bọn họ cũng phải kiêng kỵ vài phần!
Lệnh Hồ càng lúc càng yêu thích bộ đôi cổ bảo Lôi Công chùy và Điện Quang đục.
Mà đến lúc này hắn mới phát hiện ra rằng từ trước đến nay chưa có tu sĩ nào của Cực Lạc cung tế luyện hoàn toàn được hai kiện cổ bảo này cả. Cho dù là vị điện chủ lúc trước của Cực Lạc cung đã dùng tám trăm năm để tế luyện, thật ra người này chỉ mới tế luyện đến tầng trận đồ thứ tư mà thôi. Người này không thể nào công phá tầng trận đồ thứ năm được, càng không nói đến việc vào bên trong khí linh để hàng phục linh hồn bị phong ấn.
Tất nhiên là Cực Lạc cung biết rõ hai kiện cổ bảo này rất trân quý, nhưng chưa hiểu rõ chúng thực sự trân quý đến mức nào, cho nên hai kiện cổ bảo này mới chỉ dừng lại mức là bảo vật trấn điện mà thôi, không thể được đưa lên thành bảo vật trấn cung được.
Bế quan suốt nửa năm, hai kiện cổ bảo Lôi Công chùy và Điện Quang đục đã được Lệnh Hồ thu vào trong tinh thần thức hải, để cho Khí phách nắm giữ.
Điều làm cho Lệnh Hồ không ngờ là sau khi Khí phách nhận được Lôi Công chùy và Điện Quang đục, Khí phách liền muốn lấy Lôi Công chùy làm thân thể của mình, muốn mượn cổ bảo linh khí này để hóa hình!
Khí phách muốn dung nhập vào Lôi Công chùy, nên làm cho linh hồn kiếp lôi bị phong ấn bên trong khí tâm đã được thần niệm Lệnh Hồ phản ứng mạnh mẽ. Linh hồn kiếp lôi không cam lòng nên đã buông thả kiếp lôi trong tinh thần thức hải, muốn hủy diệt Khí phách, nhưng không ngờ Khí phách lại tận dụng lực lượng kiếp lôi của linh hồn kiếp lôi để hóa hình.
Khí phách chẳng những sử dụng pháp thuật Phong Vân Lôi Bạo ra để ngưng tụ ra một mảng lôi vân ( mây sấm sét) to lớn, mà còn từ từ lấy linh hồn kiếp lôi bên trong cổ bảo ra để gia tăng lực lượng kiếp lôi.
Sau khi kiếp lôi biết mình bị tính kế, nó cũng không có cách nào ngăn cản cả. Linh hồn kiếp lôi bị Phong Vân Lôi Bạo dẫn động nên bị kéo toàn bộ ra khỏi khí tâm cổ bảo, dung nhập vào trong lôi vân mà biến thành kiếp lôi chân chính.
Còn bản thân Khí phách chẳng những không bị hủy diệt ở trong kiếp lôi, mà còn mượn lực lượng kiếp lôi để đạt tới cảnh giới hiển chân hóa hình. Mà vào lúc Khí phách hiển chân hóa hình được, điều này cũng có nghĩa công pháp Phong Vân Lôi Bạo của hắn đã đạt đến viên mãn.
Hiện giờ, khí tâm của Lôi Công chùy đã mất đi linh hồn kiếp lôi, nên chắc chắn uy năng sẽ giảm đi. Nhưng đó chỉ là trường hợp cổ bảo này rơi vào trong tay người khác, còn nếu ở trong tay Khí phách, uy năng Lôi Công chùy chẳng những không giảm bớt mà còn gia tăng lên gấp bội. Bởi vì bản thân Khí phách chính là linh hồn kiếp lôi! Chẳng qua, linh hồn kiếp lôi lúc trước đã được tu sĩ thời viễn cổ tinh luyện vô số lần, còn bây giờ đã tán ra trở thành một mảnh kiếp lôi mà thôi.
Sau khi thuận lợi trở thành người thứ tư đạt đến cảnh giới hiển chân hóa hình, Khí phách lập tức tuyên danh hiệu ngay trong tinh thần thức hải:
- Hồn đạo chí tôn chí cao Mệnh chủ ở trên cao, Khí phách ta nay nắm lôi điện trong tay, lấy danh hiệu là Lôi Quang đại đế!
Như vậy, trong ba hồn bảy phách của Lệnh Hồ, trừ hai phách trực thuộc Thiên hồn Thích Bồ Đề là Linh Tuệ Phách Linh Tuệ Khung Lư đạo nhân và Thiên Xung phách Thiên Xung Kiếm Lư cư sĩ đã hoàn toàn độc lập hiển chân ra, thì hai phách Trung Khu phách Trung Khu Bảo Quang thượng nhân và Khí Phách Lôi Quang đại đế trong ba phách trực thuộc Mệnh hồn đã độc lập hiển chân, chỉ còn Lực phách là chưa đạt tới viên mãn.
Mà hai phách trực thuộc Địa hồn Đạo Huyền: Tinh phách và Anh phách, chưa có phách nào đạt tới cảnh giới hiển chân hóa hình cả. Nhưng mà, khoảng cách Anh phách đạt tới hiển chân hóa hình đã rất gần rồi, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Khí Phách Lôi Quang đại đến nắm trong tay Lôi Công chùy và Điện Quang đục, nên thần thông pháp thuật của phách này là lợi hại nhất trong bốn phách đã hiển chân hóa hình.
Hình dáng bên ngoài của Lôi Quang đại đế tương đối đặc thù: mái tóc màu xanh dựng đứng lên như một ngọn lửa; đôi lông mày màu xanh đậm; đôi mắt tràn đầy uy nghiêm, thỉnh thoảng có thể thấy bên trong có những tia lôi điện chớp động; thân hình khoác lên một đạo bào có thêu một con Thanh Long lôi điện uy nghi vô cùng.
Đàn tràng của Lôi Quang đại đế ở phía tây bắc Lôi Vân sơn. Vốn chung quanh Lôi Vân sơn đều được bao phủ bởi lôi vân dày đặc, nhưng sau khi Lôi Quang đại đến hiển hóa chân hình xong, lôi vân đã chậm rãi tán đi, thay vào đó là những tia kiếp lôi dày đặc, không ngừng hiện ra trên bầu trời, trông như những con rắn điện màu xanh vậy.
Phía trên kiếp lôi ấy, dường như có thể thấy được một kiện pháp bảo tỏa ra ánh sáng màu tím, cùng với một kiện pháp bảo tỏa ra ánh sáng màu vàng. Cả hai kiện pháp bảo gây cho người khác một cảm giác bên trong chúng nó có ẩn chứa một lực lượng khôn cùng, không gì sánh nổi.
Pháp bảo tỏa ra ánh sáng màu tím là Lôi Công chùy, mà pháp bảo tỏa ra ánh sáng màu vàng hiển nhiên là Điện Quang đục!
Cũng trong nửa năm này, Lệnh Hồ đã tế luyện hoàn toàn được hai kiện cổ bảo linh khí Lôi Công chùy và Điện Quang đục.
Sự khó khăn của việc tế luyện vượt qua tưởng tượng của Lệnh Hồ, nhưng sau khi tế luyện được hoàn toàn hai kiện cổ bảo này, Lệnh Hồ mới chân chính biết được hai kiện cổ bảo này lợi hại đến mức nào, và hắn cũng hiểu được vì sao hai kiện cổ bảo này có thể trở thành bảo vật trấn điện của Cực Lạc cung.
Tuy nói Lôi Công chùy và Điện Quang đục là một bộ cổ bảo đi đôi với nhau, nhưng cho dù tách ra, uy lực của mỗi kiện đều không kém bất cứ cổ bảo nào.
Đặc biệt là Lôi Công chùy, nếu sử dụng với Điện Quang đục thì nó chỉ có tác dụng là như một cái búa đánh xuống cổ bảo Điện Quang đục, kích thích Điện Quang đục đánh ra lôi điện. Nhưng nếu chỉ có một mình Lôi Công chùy, chủ nhân của nó vẫn có thể sử dụng nó như một pháp bảo công kích chí cương chí mãnh, có lực lượng khai sơn phá thạch chứ không nói chơi. Nếu đối thủ không có pháp bảo phòng ngự cùng cấp bậc, hoặc có tu vi cao hơn một bậc, chắc chắn sẽ bị Lôi Công chùy đánh chết!
Điện Quang đục cũng không phải là cổ bảo bình thường, khi chỉ có một mình, nó vẫn có thể thi triển ra mười con Thanh Long tỏa lôi điện dữ dội. Lực lượng mỗi con Thanh Long có thể so sánh với thần thông của Thánh thú cấp mười, thậm chí còn mạnh hơn tu sĩ Độ Kiếp trung kỳ.
Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết có thể làm cho uy năng hai kiện pháp bảo mạnh đến như vậy là chủ nhân của nó phải tế luyện hoàn toàn được nó.
Nhưng cho dù có tế luyện hoàn toàn được, thì vẫn chưa phát huy được uy lực đích thực của chúng no. Bởi vì bên trong khí tâm của hai kiện pháp bảo này còn phong ấn hai linh vật rất cường đại.
Khí tâm của Điện Quang đục phong ấn linh hồn của một con Thanh Long, còn khí tâm của Lôi Công chùy lại phong ấn một sợi linh hồn của lôi kiếp đã được tinh luyện qua rất nhiều lần.
Phải biết rằng các pháp bảo được xưng là cổ bảo, vì những kiện pháp bảo đó đã được người xưa lưu truyền lại từ thời viễn cổ.
Không có ai biết những người tu tiên thời xa xưa cường đại đến mức nào, nhưng mỗi kiện cổ bảo được truyền lại đến nay đều có uy lực rất mạnh. Có thể nói ngoại trừ tiên khí ra, cổ bảo là pháp bảo có uy lực mạnh nhất, thậm chí còn có vài kiện cổ bảo có uy lực mạnh hơn tiên khí một chút. Những điều trên đều là sự thật.
Mà các cổ bảo đó đều được các tu sĩ từ thời viễn cổ luyện chế ra. Cho nên, tuy nói không ai biết thực lực của các tu sĩ đó đến đâu, nhưng chỉ dựa vào uy lực của cổ bảo thôi, tất cả mọi người đã biết thực lực của họ đến cỡ nào.
Nguyên nhân Lệnh Hồ mất đến nửa năm mới tế luyện hoàn toàn hai kiện cổ bảo này được, là vì bên trong khí tâm hai kiện cổ bảo này còn phong ấn hai linh vật mà hắn chưa thấy bao giờ.
Điện Quang đục có thể biến ảo thành Thanh Long lôi điện là vì bên trong khí tâm của nó có phong ấn linh hồn của Thanh Long.
Còn hai kiện cổ bảo Thanh Thận Hồ và Bảo Quang tháp, trừ bốn tầng cấm chế linh quang phải công phá mạnh mẽ để tế luyện ra, thì khí tâm của hai kiện cổ bảo đó không hề phong ấn gì cả. Do đó, thần niệm của Lệnh Hồ rất dễ dàng xông vào chiếm lĩnh khí tâm.
Mà hai kiện cổ bảo Lôi Công chùy và Điện Quang đục của Cực Lạc cung này lại hoàn toàn khác nhau, tuy chỉ có bốn tầng cấm chế linh quang, nhưng sự mạnh mẽ của cấm chế lại hoàn toàn vượt qua Thanh Thận Hồ và Bảo Quang tháp.
Đặc biệt là khí tâm của hai kiện cổ bảo này lại có bố trí phòng ngự rất mạnh. Chẳng những bố trí năm tầng Phục Hợp trận đồ từ Thái Cực, Lưỡng Nghi, Tam Tài, Tứ Tượng, Ngũ Hành ra, thì bên trong lại còn phong ấn linh vật cường đại.
Vào thời điểm tế luyện Lôi Công chùy, Lệnh Hồ chỉ tốn hai mươi ngày là có thể dùng thần niệm mạnh mẽ công phá được bốn tầng cấm chế linh quang. Nhưng đến khi chạm vào khí tâm, Lệnh Hồ mới phát hiện khí tâm của Lôi Công chùy không dễ dàng bị công phá, ngược lại, lực lượng phòng ngự của nó rất mạnh mẽ.
Trận đồ Thái Cực Phục Hợp làm Lệnh Hồ mất năm ngày để phá giải; tầng thứ hai Lưỡng Nghi Phục Hợp trận đồ làm Lệnh Hồ mất mười ngày; dĩ nhiên là tầng thứ ba Tam Tài Phục Hợp trận đồ càng khó hơn hai tầng trước và không chỉ là khó hơn gấp đôi, phải nói là gấp mười mới đúng. Nếu không phải bên trong tinh thần thức hải của Lệnh Hồ có Cửu Trận đồ, nên bản thân hắn đã có chút thành tựu với trận pháp, thì sợ rằng hắn sẽ phải dừng bước trước những cấm chế đó, không thể nào xông phá khí tâm được!
Vì việc tế luyện hai kiện cổ bảo nhiều khó khăn đến thế, nên Lệnh Hồ mới bế quan suốt nửa năm. Sau khi Lệnh Hồ vất vả công phá được tầng cấm chế trận đồ trong khí tâm xong, hắn phải thi triển bản lãnh một hồi nữa mới thuận lợi hàng phục được linh hồn kiếp lôi ở bên trong.
Tính đến lúc đó, hắn đã tế luyện Lôi Công chùy được ba tháng.
Bởi vì đã có kinh nghiệm tế luyện Lôi Công chùy, nên việc tế luyện cổ bảo Điện Quang đục sau đó đã nhanh hơn nhiều, nhưng vẫn làm Lệnh Hồ mất đến hai tháng mới có thể tế luyện thành công. Cộng lại tất cả thì hai kiện cổ bảo này đã làm hắn mất đến nửa năm.
Sau khi tế luyện hoàn toàn được Lôi Công chùy và Điện Quang đục xong, Lệnh Hồ mới hiểu được vì sao Cực Lạc cung lại coi trọng hai kiện cổ bảo này như thế. Không trách được bọn họ lại đem hai kiện cổ bảo này trở thành bảo vật trấn điện của mình.
Hai kiện cổ bảo này, nếu tách ra sử dụng thì uy lực mỗi kiện thì ngang ngửa với cổ bảo linh khí mà thôi, nhưng nếu cùng nhau sử dụng chúng, sợ rằng cả tiên khí trung phẩm cũng không thể sánh với chúng nó được.
Cũng dùng Lôi Công chùy đánh vào Điện Quang đục để kích phát lôi điện, nhưng do Mộc Lê Lạc chưa tế luyện bộ cổ bảo này hoàn toàn, nên lôi điện đó không làm gì được Lệnh Hồ cả!
Nhưng sau khi Lệnh Hồ tế luyện hoàn toàn được rồi, thì lôi điện do hai kiện cổ bảo này cùng nhau kích phát ra lại có thể so sánh với Thanh lôi của thiên kiếp! Mà đây mới chỉ do Lệnh Hồ sử dụng mà thôi, nếu để cho Khí phách kết hợp sử dụng với pháp thuật Phong Vân Lôi Bạo thì sợ rằng uy năng của lôi điện khi đó sẽ siêu việt hơn Thanh lôi. Có lẽ là còn chưa đạt đến lực lượng của Ngũ Hành Âm lôi, nhưng chỉ cần sánh ngang với Thanh lôi thôi, các tu sĩ khác đã hoảng sợ bỏ chạy rồi. Cho dù là tán tiên, sợ rằng bọn họ cũng phải kiêng kỵ vài phần!
Lệnh Hồ càng lúc càng yêu thích bộ đôi cổ bảo Lôi Công chùy và Điện Quang đục.
Mà đến lúc này hắn mới phát hiện ra rằng từ trước đến nay chưa có tu sĩ nào của Cực Lạc cung tế luyện hoàn toàn được hai kiện cổ bảo này cả. Cho dù là vị điện chủ lúc trước của Cực Lạc cung đã dùng tám trăm năm để tế luyện, thật ra người này chỉ mới tế luyện đến tầng trận đồ thứ tư mà thôi. Người này không thể nào công phá tầng trận đồ thứ năm được, càng không nói đến việc vào bên trong khí linh để hàng phục linh hồn bị phong ấn.
Tất nhiên là Cực Lạc cung biết rõ hai kiện cổ bảo này rất trân quý, nhưng chưa hiểu rõ chúng thực sự trân quý đến mức nào, cho nên hai kiện cổ bảo này mới chỉ dừng lại mức là bảo vật trấn điện mà thôi, không thể được đưa lên thành bảo vật trấn cung được.
Bế quan suốt nửa năm, hai kiện cổ bảo Lôi Công chùy và Điện Quang đục đã được Lệnh Hồ thu vào trong tinh thần thức hải, để cho Khí phách nắm giữ.
Điều làm cho Lệnh Hồ không ngờ là sau khi Khí phách nhận được Lôi Công chùy và Điện Quang đục, Khí phách liền muốn lấy Lôi Công chùy làm thân thể của mình, muốn mượn cổ bảo linh khí này để hóa hình!
Khí phách muốn dung nhập vào Lôi Công chùy, nên làm cho linh hồn kiếp lôi bị phong ấn bên trong khí tâm đã được thần niệm Lệnh Hồ phản ứng mạnh mẽ. Linh hồn kiếp lôi không cam lòng nên đã buông thả kiếp lôi trong tinh thần thức hải, muốn hủy diệt Khí phách, nhưng không ngờ Khí phách lại tận dụng lực lượng kiếp lôi của linh hồn kiếp lôi để hóa hình.
Khí phách chẳng những sử dụng pháp thuật Phong Vân Lôi Bạo ra để ngưng tụ ra một mảng lôi vân ( mây sấm sét) to lớn, mà còn từ từ lấy linh hồn kiếp lôi bên trong cổ bảo ra để gia tăng lực lượng kiếp lôi.
Sau khi kiếp lôi biết mình bị tính kế, nó cũng không có cách nào ngăn cản cả. Linh hồn kiếp lôi bị Phong Vân Lôi Bạo dẫn động nên bị kéo toàn bộ ra khỏi khí tâm cổ bảo, dung nhập vào trong lôi vân mà biến thành kiếp lôi chân chính.
Còn bản thân Khí phách chẳng những không bị hủy diệt ở trong kiếp lôi, mà còn mượn lực lượng kiếp lôi để đạt tới cảnh giới hiển chân hóa hình. Mà vào lúc Khí phách hiển chân hóa hình được, điều này cũng có nghĩa công pháp Phong Vân Lôi Bạo của hắn đã đạt đến viên mãn.
Hiện giờ, khí tâm của Lôi Công chùy đã mất đi linh hồn kiếp lôi, nên chắc chắn uy năng sẽ giảm đi. Nhưng đó chỉ là trường hợp cổ bảo này rơi vào trong tay người khác, còn nếu ở trong tay Khí phách, uy năng Lôi Công chùy chẳng những không giảm bớt mà còn gia tăng lên gấp bội. Bởi vì bản thân Khí phách chính là linh hồn kiếp lôi! Chẳng qua, linh hồn kiếp lôi lúc trước đã được tu sĩ thời viễn cổ tinh luyện vô số lần, còn bây giờ đã tán ra trở thành một mảnh kiếp lôi mà thôi.
Sau khi thuận lợi trở thành người thứ tư đạt đến cảnh giới hiển chân hóa hình, Khí phách lập tức tuyên danh hiệu ngay trong tinh thần thức hải:
- Hồn đạo chí tôn chí cao Mệnh chủ ở trên cao, Khí phách ta nay nắm lôi điện trong tay, lấy danh hiệu là Lôi Quang đại đế!
Như vậy, trong ba hồn bảy phách của Lệnh Hồ, trừ hai phách trực thuộc Thiên hồn Thích Bồ Đề là Linh Tuệ Phách Linh Tuệ Khung Lư đạo nhân và Thiên Xung phách Thiên Xung Kiếm Lư cư sĩ đã hoàn toàn độc lập hiển chân ra, thì hai phách Trung Khu phách Trung Khu Bảo Quang thượng nhân và Khí Phách Lôi Quang đại đế trong ba phách trực thuộc Mệnh hồn đã độc lập hiển chân, chỉ còn Lực phách là chưa đạt tới viên mãn.
Mà hai phách trực thuộc Địa hồn Đạo Huyền: Tinh phách và Anh phách, chưa có phách nào đạt tới cảnh giới hiển chân hóa hình cả. Nhưng mà, khoảng cách Anh phách đạt tới hiển chân hóa hình đã rất gần rồi, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Khí Phách Lôi Quang đại đến nắm trong tay Lôi Công chùy và Điện Quang đục, nên thần thông pháp thuật của phách này là lợi hại nhất trong bốn phách đã hiển chân hóa hình.
Hình dáng bên ngoài của Lôi Quang đại đế tương đối đặc thù: mái tóc màu xanh dựng đứng lên như một ngọn lửa; đôi lông mày màu xanh đậm; đôi mắt tràn đầy uy nghiêm, thỉnh thoảng có thể thấy bên trong có những tia lôi điện chớp động; thân hình khoác lên một đạo bào có thêu một con Thanh Long lôi điện uy nghi vô cùng.
Đàn tràng của Lôi Quang đại đế ở phía tây bắc Lôi Vân sơn. Vốn chung quanh Lôi Vân sơn đều được bao phủ bởi lôi vân dày đặc, nhưng sau khi Lôi Quang đại đến hiển hóa chân hình xong, lôi vân đã chậm rãi tán đi, thay vào đó là những tia kiếp lôi dày đặc, không ngừng hiện ra trên bầu trời, trông như những con rắn điện màu xanh vậy.
Phía trên kiếp lôi ấy, dường như có thể thấy được một kiện pháp bảo tỏa ra ánh sáng màu tím, cùng với một kiện pháp bảo tỏa ra ánh sáng màu vàng. Cả hai kiện pháp bảo gây cho người khác một cảm giác bên trong chúng nó có ẩn chứa một lực lượng khôn cùng, không gì sánh nổi.
Pháp bảo tỏa ra ánh sáng màu tím là Lôi Công chùy, mà pháp bảo tỏa ra ánh sáng màu vàng hiển nhiên là Điện Quang đục!
/160
|