Bốn tên đệ tử thường trực đang định truy kích thì trưởng lão Ký Sự đường đã ngăn trở lại.
Sau đó, hắn lấy từ trong túi đựng đồ ra một khối ngọc giản truyền tin, dùng thần thức đem những chuyện vừa rồi khắc vào bên trong ngọc giản, đánh mấy đạo pháp quyết ra rồi ném ngọc giản vào không trung. Ngọc giản truyền tin phát ra một tiếng "tách" rồi tự động bay đi.
Vị trưởng lão Ký Sự đường này tiếp tục lấy ra mấy đạo Phi Điểu phù truyền âm, cũng dùng thần thức khắc vào bên trong việc Lệnh Hồ rời khỏi Tri Kiếm phong, xuất hiện ở sơn môn rồi xông vào bên trong. Sau khi phát ra linh quang quanh người thì mấy đạo Phi Điểu phù này hóa thành những con chim nhỏ trông rất sống động, bay vào bên trong Hoa Sơn.
- Ta đã báo cáo chuyện của Lệnh Hồ với trưởng lão hội, Giới Luật đường, Chấp Sự đường cùng Ký Sự đường. Vì thế, các ngươi không cần quan tâm đến việc này nữa, tự làm tốt việc của mình đi!
Trưởng lão Ký Sự đường nói với mấy tên đệ tử tông môn xong mới quay sang áy náy giải thích với các tu sĩ ngoại lai.
Lệnh Hồ vốn là một người không câu chấp hay câu nệ ai cả, hắn nhẹ lời nói với trưởng lão Ký Sự đường cùng đệ tử thường trực là muốn làm trọn môn quy, chứ không hề sợ gì cả. Dù sao hắn cũng không làm sai việc gì, muốn bắt hắn đi Giới Luật đường để tiếp nhận hình phạt thì đúng là nói giỡn.
Không nói đến việc Lệnh Hồ không phạm sai lầm gì, cho dù hắn có phạm sai lầm thì Lệnh Hồ cũng không phải là người cam tâm chịu tiếp nhận trừng phạt của người khác.
Dùng ngự kiếm phi hành xuyên qua từng đại điện, đình đài, hồ nước...cảm thụ được linh khí nồng đậm của Hoa Sơn thì thần thái của Lệnh Hồ không khỏi thanh tỉnh và hưng phấn hơn. Lúc này ở trên không trung có rất nhiều người đang ngự kiếm phi hành, Lệnh Hồ cũng cứ theo phương hướng của mọi người đang phi hành mà bay tới.
Thành thật mà nói, sau khi trở lại sơn môn thì Lệnh Hồ cũng không biết là mình muốn làm cái gì. Nhưng nếu như Hoa Nghiêm tông có chuyện gì phát sinh thì hắn cũng không ngại đi tới trước để xem.
Càng bay lên tới đỉnh núi, Lệnh Hồ càng ngạc nhiên không thôi.
Trên đỉnh núi Hoa Sơn có một địa phương rất nổi tiếng. Theo truyền thuyết thì đó là nơi tổ sư Hoa Nghiêm tông Tề Đạo Nhiên phi thăng, đồng thời cũng là nơi ba vị tổ sư tiếp theo của Hoa Nghiêm tông cùng phi thăng lên.
Bởi vì bốn vị tổ sư của Hoa Nghiêm tông đều chọn chỗ này làm nơi phi thăng, nên nơi này giờ đây đã trở thành thánh địa của Hoa Nghiêm tông. Một khi có một nhân vật vượt qua được Độ Kiếp kỳ đạt đến Đại Thành kỳ, rồi sắp phi thăng thì họ đều muốn đến thánh địa "Phi thăng thai" này để phi thăng.
Nhưng đáng tiếc, từ lúc lập tông hơn năm ngàn năm nay, ngoại trừ tổ sư Tề Đạo Nhiên cùng ba vị tổ sư sau đó phi thăng thành công thì không hề có một môn nhân nào khác có thể thành công phi thăng được. Những người đạt đến Độ Kiếp kỳ hầu như đều bị hồn phi phách tán dưới thiên kiếp, bất đắc dĩ phải chuyển qua tu thành tán tiên.
Nhưng nghe nói chuyển thành tán tiên cũng không phải là việc dễ dàng, thậm chí ở Tu Tiên giới còn tán tiên hay không thì cũng không biết được.
Ở ngay Hoa Sơn có năm tòa núi lớn, theo thứ tự là: Đông phong Triêu Dương, Tây phong Liên Hoa, Nam phong Lạc Nhạn, Trung phong Ngọc Nữ, Bắc phong Vân Thai.
Thánh địa "Phi Thăng thai" của Hoa Nghiêm tông nằm ngay trên đỉnh của Trung phong Ngọc Nữ.
Nhưng mà, càng bay lên cao thì đoàn người lại bay về hướng tây, Lệnh Hồ cũng biết mục tiêu của bọn chính là đến Tây phong Liên Hoa.
Tuy Tây phong Liên Hoa không có thánh địa "Phi Thăng thai" để cho đệ tử chúng môn sùng bái, nhưng lại là một nơi rất nổi tiếng.
Thứ nhất, ở đó có một chỗ mà tổ sư Tề Đạo Nhiên thường ngồi ngộ đạo, Tư Quá Nhai!
Thứ hai là Liên Hoa đài, đây là một nơi có hình dáng như liên hoa, linh khí ở đây rất nồng đậm. Đây chính là địa phương kết Anh của rất nhiều đệ tử kiệt xuất trong tông môn.
Thiên kim Phong Vũ Nhược của chưởng giáo Phong Thái Xung đã kết Anh thành công ngay trên Liên Hoa đài.
Mà trong hàng đại đệ tử đời thứ nhất, từ Âm Cửu Trọng ra thì những người còn lại đều thành công kết Anh ngay tại đây.
Vốn khi Lệnh Hồ kết Anh thì phải chọn Liên Hoa đài, nhưng vì Lệnh Hồ không muốn kết Anh mà muốn lợi dụng linh khí khổng lồ lúc kết Anh để đánh vào ba hồn bảy phách, khiến cho hồn phách hóa hình. Nếu như lựa chọn Liên Hoa đài thì toàn bộ cử động của hắn sẽ bị mọi người biết hết, bí mật về Chứng Hồn quyết cũng sẽ bại lộ ra ngoài.
Mặc dù, Lệnh Hồ cũng không có ý định giấu Chứng Hồn quyết, sẽ có lúc hắn nói ra về điều này. Nhưng phải chờ khi hắn thôi diễn Chứng Hồn quyết đến trình độ đại viên mãn đã, hắn phải chứng minh Chứng Hồn quyết là một bộ công pháp hoàn mỹ, không hề có thiếu sót lớn nào thì hắn mới dám tuyên cáo với tông môn.
Cho nên, trước khi Chứng Hồn quyết đạt đến viên mãn thì Lệnh Hồ sẽ không để cho người ta biết bí mật của mình.
Vào thời điểm kết Anh, dĩ nhiên Lệnh Hồ sẽ không chọn Liên Hoa đài, mà hắn vẫn kiên trì theo ý kiến của mình kết Anh ở Tri Kiếm phong. Đảo mắt một cái mà đã trôi qua mấy chục năm, hắn đã kết Anh ở đó được chín lần rồi.
Lần này thấy có nhiều người bay về phía Liên Hoa đài trên Tây phong Liên Hoa thì Lệnh Hồ liền nghĩ đến việc chắc có một đệ tử tông môn nào đó muốn kết Anh ở trên Liên Hoa đài.
Nghĩ đến đây thì Lệnh Hồ cũng hơi nghi hoặc. Phải biết rằng, mặc dù việc kết Anh nói lên tông phái đó có một tân cao thủ ra đời, nhưng không có khả năng hấp dẫn nhiều tu sĩ ngoại lai từ xa vạn dặm đến đây quan sát đi?
Cho dù là siêu cấp thiên tài Lệnh Hồ hắn năm xưa kết Anh lần đầu tiên cũng không có lực ảnh hưởng lớn đến như vậy.
Tuy nói lúc đó là do hắn cố ý chọn Tri Kiếm phong, rồi lấy nguyên nhân không muốn phân tâm mà thỉnh cầu tông môn không cho người đến phụ cận, nhưng lúc ấy vẫn hấp dẫn rất nhiều người tới để chứng kiến.
Nhưng mà, so với tình cảnh bây giờ thì quả là kém xa.
- Rốt cuộc là vị sư đệ nào mà lại có lực ảnh hưởng lớn như vậy?
Lệnh Hồ trầm tư.
Những năm gần đây Lệnh Hồ luôn một lòng tiềm tu để lĩnh ngộ Chứng Hồn quyết, nên không hề hay biết gì những việc xảy ra ở Hoa Nghiêm tông cả. Mà nói một cách chính xác thì số người hắn quen biết trong tông môn có thể đếm đủ trên hai bàn tay đấy. Còn người biết hắn thì tuyệt đối không ít, sợ rằng số người ở Hoa Nghiêm tông mà không biết đến sự tích Lệnh Hồ hắn tuyệt đối không đủ số ngón tay trên hai bàn tay đâu.
Có thể nói tốc độ phi kiếm của những người đang ngự kiếm phi hành bay về phía Tây phong Liên Hoa vô cùng chậm rãi, không ai dám sính cường trong Hoa Nghiêm tông. Đây cũng là một sự thể hiện tôn trọng đối với Hoa Nghiêm tông.
Phải biết rằng, điều mà các tu sĩ coi trọng nhất trên con đường tu tiên chính là thể diện cùng tôn nghiêm. Một khi ngươi xúc phạm đến tôn nghiêm tông phái, vậy thì không cần biết ngươi có thân phận gì, chắc chắn ngươi sẽ bị chấp pháp giả của môn phái đó truy vấn không thôi. Dĩ nhiên, nếu như ngươi có thực lực để khiêu khích một môn thì không ai dám nói gì cả. Nếu không, tốt nhất là nên theo quy củ của Tu Tiên giới.
Quy củ của Tu Tiên giới: Thực lực quyết định hết thảy!
Khi đến Liên Hoa đài thì cả quảng trường rộng lớn nơi đây đã đông nghịt người, khắp nơi đều là các tu sĩ ngoại lai cùng đệ tử tông môn.
Lệnh Hồ đáp xuống Liên Hoa đài, tìm một vị đệ tử đời thứ năm có tu vi Kết Đan kỳ hỏi thăm:
- Vị sư huynh này, xin hỏi hôm nay ai kết Anh mà có nhiều tu sĩ ngoại giới đến đây ra mặt như vậy?
Vị đệ tử đời thứ năm này chỉ là người nghe nói đến Lệnh Hồ, nhưng chưa bao giờ thấy mặt nên không biết người đứng trước mình là ai. Sau khi hỏi thăm qua vài lần, biết rõ đây là đệ tử Hoa Nghiêm tông, và tu vi đã đạt đến Kết Đan kỳ thì mới mở miệng nói:
- Vị sư đệ này chắc là mới xuất quan, hoặc là mới làm việc từ bên ngoài về hay sao?
Lệnh Hồ mỉm cười nói:
- Sư huynh thật là mắt thần không thôi, sư đệ đúng là mới xuất quan. Hôm nay mới trở về tông môn, còn đang tính đi tới trưởng lão hội để trình báo tu vi.
Vị đệ tử Kết Đan kỳ này cười nói:
- Thì ra là như vậy, khó trách sư đệ lại không hiểu chuyện gì đang xảy ra, để ta nói cho sư đệ ngươi rõ đi. Sư đệ, Hoa Nghiêm tông chúng ta từng có một siêu cấp thiên tài đại sư huynh tên là Lệnh Hồ, chắc sư đệ ngươi đã từng nghe qua đi?
Lệnh Hồ gật đầu, tỏ vẻ đã từng nghe qua cái tên Lệnh Hồ ấy.
Vị đệ tử Kết Đan kỳ này lại tiếp tục nói:
- Lệnh Hồ đã từng là siêu cấp thiên tài của Hoa Nghiêm tông chúng ta, nhưng trời cao đố kỵ người tài a. Mặc dù con đường tu tiên của hắn vô cùng bằng phẳng, một năm tăng lên một cảnh giới, nhưng lại dừng bước ở cảnh giới Kết Đan kỳ đại viên mãn, liên tục chín lần kết Anh đều thất bại, không có phúc duyên với Nguyên Anh kỳ. Điều này quả thật làm cho người ta tiếc hận không thôi, các môn phái tu tiên khác cũng tiếc hận cho siêu cấp thiên tài ấy.
Tự mình nghe thấy lời luận đàm của đệ tử tông môn về mình ngay trước mặt, Lệnh Hồ cũng có chút buồn cười, nhưng vẫn làm ra bộ dáng đang chăm chú lắng nghe.
Nói tới đây, thần thái của vị đệ tử Kết Đan kỳ này bỗng phấn chấn lên:
- Nhưng mà, kể từ lúc Lệnh Hồ kết Anh lần thứ chín thất bại, bị tông môn giam lỏng trong Tri Kiếm phong thì tông môn chúng ta lại nghênh đón một vị siêu cấp thiên tài khác. Người này so với Lệnh Hồ còn muốn thiên tài hơn nhiều!
Nghe đến đây, khuôn mặt Lệnh Hồ không khỏi lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
Bản thân Lệnh Hồ là một siêu cấp thiên tài, tự nhiên nội tâm sẽ không dễ dàng thừa nhận người khác còn thiên tài hơn mình.
Nghe vậy, hắn tiếp tục hỏi:
- Vị thiên tài này là thiên tài như thế nào?
Vị đệ tử này đang vô cùng hưng phấn, cho nên không để ý tới việc giọng nói của Lệnh Hồ có chút khác lạ:
- Nói đến vị sư đệ thiên tài này...ách...vị sư huynh thiên tài này thiên tài như thế nào, ta nói ra thì bảo đảm sư đệ cũng phải giật mình, sinh lòng bội phục đó.
Ngừng lại một chút, ánh mắt của vị đệ tử này lộ ra một tia ao ước cùng sùng bái, nói:
- Vị sư huynh thiên tài này tên là Lý Thiên Mạc. Nghe nói vào ngày Lệnh Hồ kết Anh lần thứ chín thì cũng là ngày sư huynh nhập vào sơn môn chúng ta, vừa lúc may mắn chứng kiến được cảnh tượng Lệnh Hồ kết Anh. Sau khi Lệnh Hồ kết Anh thất bại được mười ngày thì Thiên Mạc sư huynh cùng các đệ tử nhập môn khác tiến vào Truyền Công đường để tiếp nhận sự dạy bảo của trưởng lão truyền công. Ngươi có biết sau đó như thế nào không?
Vị đệ tử này hiển nhiên là người có năng khiếu kể chuyện, nói tới đây lại hơi ngừng một chút để nhìn về phía Lệnh Hồ.
Tất nhiên Lệnh Hồ cũng phối hợp theo hắn:
- Sau đó như thế nào?
Vẻ mặt của vị đệ tử này vô cùng đắc ý, giống như hắn là Lý Thiên Mạc vây:
- Kể từ khi Thiên Mạc sư huynh được trưởng lão truyền công kia đưa cho công pháp tu luyện Luyện Khí kỳ xong thì chỉ trong thời gian một tháng, tốc độ tu luyện của Thiên Mạc sư huynh thế như chẻ tre, chỉ trong một tháng đã đạt tới Luyện Khí kỳ đại viên mãn, tùy thời có thể trùng kích vào được Trúc Cơ kỳ.
- Điều này sao có thể?
Nghe đến đây thì Lệnh Hồ vô cùng khiếp sợ. Không tới một tháng mà đã tu luyện đến Luyện Khí kỳ đại viên mãn, tốc độ này còn nhanh hơn việc ăn tiên đan a.
Vị đệ tử này vô cùng đắc ý, tiếp tục nói:
- Giật mình sao? Nói cho ngươi biết, điều giật mình còn ở phía sau đây! Sau khi Thiên Mạc sư huynh đạt đến Luyện Khí kỳ đại viên mãn thì chỉ một tháng sau đã bước vào Trúc Cơ kỳ. Rồi kể từ đó, chỉ trong vòng nửa năm mà Thiên Mạc sư huynh đã từ Trúc Cơ sơ kỳ đi đến trung kỳ, hậu kỳ, rồi thẳng tiến đến Trúc Cơ đại viên mãn, bắt đầu trùng kích vào Kết Đan kỳ! Sư đệ, ngươi nghĩ thử xem: Chỉ có nửa năm a, chỉ là nửa năm thôi mà Thiên Mạc sư huynh đã tăng lên cảnh giới nào rồi, thiên phú của hắn kinh người như thế nào chứ? Cho dù là Lệnh Hồ năm xưa thì cũng kém xa a!
Lệnh Hồ há to miệng. Hắn bắt buộc phải thừa nhận rằng chỉ trong vòng nửa năm mà tăng lên như thế thì đúng là hắn không bằng thật.
Vị đệ tử Kết Đan kỳ này giờ đây lại cảm thán:
- Thiên phú của Thiên Mạc sư huynh quả là không ai sánh bằng, cũng nhờ đó mà đã được sự ưu ái của một vị trưởng lão lánh đời nhiều năm trong tông môn, thu làm đệ tử quan môn!
Nghe đến đây thì Lệnh Hồ phải giật mình. Chẳng lẽ người thu Lý Thiên Mạc làm đệ tử quan môn chính là Thanh Y Hầu đã từng tiếp nhận hắn năm xưa?
Người đệ tử này hâm mộ nói:
- Nghe nói vị này là tổ sư Lại Đạo Hư, tu vi đã đạt đến cảnh giới Độ Kiếp trung kỳ rồi, cho dù phóng khắp Tu Tiên giới thì cũng là một siêu cấp cao thủ đó. Thiên Mạc sư huynh trở thành đệ tử quan môn của người thì đúng là con đường tu tiên sẽ trở nên vô cùng bằng phẳng!
Sau một phen hâm mộ, hắn lại nói:
- Vị sư đệ này, chắc ngươi còn chưa biết đâu! Sau khi được tổ sư Lại Đạo Hư thu làm đệ tử quan môn được một tháng thì Thiên Mạc sư huynh đã ở trên Tư Quá Nhai tại Tây phong Liên Hoa này kết Đan thành công. Lúc ấy, người tới quan sát Thiên Mạc sư huynh vô cùng nhiều a. Đáng tiếc là lúc ấy ta lại vâng mệnh sư tôn ra ngoài tìm kiếm linh thảo, nên đã bỏ lở một thịnh cảnh, ài! Vào thời điểm Thiên Mạc sư huynh kết đan thì hắn chỉ mới tiến vào Hoa Nghiêm tông được mười tháng thôi. Vô số người cũng vì vậy mà bình luận rằng sau khi siêu cấp thiên tài Lệnh Hồ như ánh sao rơi xuống thì Hoa Nghiêm tông đã có một vị đệ tử còn thiên tài hơn.
- Hai năm sau đó, cứ mỗi nửa năm là Thiên Mạc sư huynh lại tăng thêm một tu vi, hôm nay đã là Kết Đan kỳ đại viên mãn rồi. Mà hắn, mới chỉ vào Hoa Nghiêm tông chúng ta được ba năm thôi. Hôm nay chính là ngày vui Thiên Mạc sư huynh chuẩn bị trùng kích vào Nguyên Anh kỳ!
Nghe đến đây thì Lệnh Hồ đã hiểu xảy ra chuyện gì rồi.
Lý Thiên Mạc đúng là một thiên tài, thiên phú tu luyện hơn xa hắn nhiều. Một siêu cấp thiên tài như vậy quả đúng là một viên ngọc sáng bóng, khiến cho mọi người phải luôn chú ý tới.
Ngoài ra, Lệnh Hồ còn có thể đoán nguyên nhân khiến cho nhiều người tới đây quan sát Lý Thiên Mạc kết Anh như vậy, còn có một phần là do chính bản thân hắn.
Bởi vì siêu cấp thiên tài Lệnh Hồ đã từng chín lần kết Anh thất bại, nên rất nhiều người liền nghĩ tới việc liệu siêu cấp thiên tài Lý Thiên Mạc đây có bị bóng ma của Lệnh Hồ đè áp không đây?
Chính vì sự hoài nghi này mà đã thúc đẩy nhiều tu sĩ ngoại giới không ngại đường xa vạn dặm đến đây chứng kiến. Điều này cũng làm cho rất nhiều người ở Hoa Nghiêm tông phải bỏ đi sự vụ thông thường, để khẩn trương chú ý tới Lý Thiên Mạc.
Tâm tình của những người ở đây rất khác nhau, có người hi vọng Lý Thiên Mạc sẽ kết Anh thành công, cũng có người hi vọng Lý Thiên Mạc sẽ thất bại. Tâm tình của chính bản thân Lệnh Hồ cũng rất phức tạp, nhưng tuyệt đối không có chút ý ghen ghét, hắn còn hi vọng Lý Thiên Mạc sẽ kết Anh thành công.
Sau đó, hắn lấy từ trong túi đựng đồ ra một khối ngọc giản truyền tin, dùng thần thức đem những chuyện vừa rồi khắc vào bên trong ngọc giản, đánh mấy đạo pháp quyết ra rồi ném ngọc giản vào không trung. Ngọc giản truyền tin phát ra một tiếng "tách" rồi tự động bay đi.
Vị trưởng lão Ký Sự đường này tiếp tục lấy ra mấy đạo Phi Điểu phù truyền âm, cũng dùng thần thức khắc vào bên trong việc Lệnh Hồ rời khỏi Tri Kiếm phong, xuất hiện ở sơn môn rồi xông vào bên trong. Sau khi phát ra linh quang quanh người thì mấy đạo Phi Điểu phù này hóa thành những con chim nhỏ trông rất sống động, bay vào bên trong Hoa Sơn.
- Ta đã báo cáo chuyện của Lệnh Hồ với trưởng lão hội, Giới Luật đường, Chấp Sự đường cùng Ký Sự đường. Vì thế, các ngươi không cần quan tâm đến việc này nữa, tự làm tốt việc của mình đi!
Trưởng lão Ký Sự đường nói với mấy tên đệ tử tông môn xong mới quay sang áy náy giải thích với các tu sĩ ngoại lai.
Lệnh Hồ vốn là một người không câu chấp hay câu nệ ai cả, hắn nhẹ lời nói với trưởng lão Ký Sự đường cùng đệ tử thường trực là muốn làm trọn môn quy, chứ không hề sợ gì cả. Dù sao hắn cũng không làm sai việc gì, muốn bắt hắn đi Giới Luật đường để tiếp nhận hình phạt thì đúng là nói giỡn.
Không nói đến việc Lệnh Hồ không phạm sai lầm gì, cho dù hắn có phạm sai lầm thì Lệnh Hồ cũng không phải là người cam tâm chịu tiếp nhận trừng phạt của người khác.
Dùng ngự kiếm phi hành xuyên qua từng đại điện, đình đài, hồ nước...cảm thụ được linh khí nồng đậm của Hoa Sơn thì thần thái của Lệnh Hồ không khỏi thanh tỉnh và hưng phấn hơn. Lúc này ở trên không trung có rất nhiều người đang ngự kiếm phi hành, Lệnh Hồ cũng cứ theo phương hướng của mọi người đang phi hành mà bay tới.
Thành thật mà nói, sau khi trở lại sơn môn thì Lệnh Hồ cũng không biết là mình muốn làm cái gì. Nhưng nếu như Hoa Nghiêm tông có chuyện gì phát sinh thì hắn cũng không ngại đi tới trước để xem.
Càng bay lên tới đỉnh núi, Lệnh Hồ càng ngạc nhiên không thôi.
Trên đỉnh núi Hoa Sơn có một địa phương rất nổi tiếng. Theo truyền thuyết thì đó là nơi tổ sư Hoa Nghiêm tông Tề Đạo Nhiên phi thăng, đồng thời cũng là nơi ba vị tổ sư tiếp theo của Hoa Nghiêm tông cùng phi thăng lên.
Bởi vì bốn vị tổ sư của Hoa Nghiêm tông đều chọn chỗ này làm nơi phi thăng, nên nơi này giờ đây đã trở thành thánh địa của Hoa Nghiêm tông. Một khi có một nhân vật vượt qua được Độ Kiếp kỳ đạt đến Đại Thành kỳ, rồi sắp phi thăng thì họ đều muốn đến thánh địa "Phi thăng thai" này để phi thăng.
Nhưng đáng tiếc, từ lúc lập tông hơn năm ngàn năm nay, ngoại trừ tổ sư Tề Đạo Nhiên cùng ba vị tổ sư sau đó phi thăng thành công thì không hề có một môn nhân nào khác có thể thành công phi thăng được. Những người đạt đến Độ Kiếp kỳ hầu như đều bị hồn phi phách tán dưới thiên kiếp, bất đắc dĩ phải chuyển qua tu thành tán tiên.
Nhưng nghe nói chuyển thành tán tiên cũng không phải là việc dễ dàng, thậm chí ở Tu Tiên giới còn tán tiên hay không thì cũng không biết được.
Ở ngay Hoa Sơn có năm tòa núi lớn, theo thứ tự là: Đông phong Triêu Dương, Tây phong Liên Hoa, Nam phong Lạc Nhạn, Trung phong Ngọc Nữ, Bắc phong Vân Thai.
Thánh địa "Phi Thăng thai" của Hoa Nghiêm tông nằm ngay trên đỉnh của Trung phong Ngọc Nữ.
Nhưng mà, càng bay lên cao thì đoàn người lại bay về hướng tây, Lệnh Hồ cũng biết mục tiêu của bọn chính là đến Tây phong Liên Hoa.
Tuy Tây phong Liên Hoa không có thánh địa "Phi Thăng thai" để cho đệ tử chúng môn sùng bái, nhưng lại là một nơi rất nổi tiếng.
Thứ nhất, ở đó có một chỗ mà tổ sư Tề Đạo Nhiên thường ngồi ngộ đạo, Tư Quá Nhai!
Thứ hai là Liên Hoa đài, đây là một nơi có hình dáng như liên hoa, linh khí ở đây rất nồng đậm. Đây chính là địa phương kết Anh của rất nhiều đệ tử kiệt xuất trong tông môn.
Thiên kim Phong Vũ Nhược của chưởng giáo Phong Thái Xung đã kết Anh thành công ngay trên Liên Hoa đài.
Mà trong hàng đại đệ tử đời thứ nhất, từ Âm Cửu Trọng ra thì những người còn lại đều thành công kết Anh ngay tại đây.
Vốn khi Lệnh Hồ kết Anh thì phải chọn Liên Hoa đài, nhưng vì Lệnh Hồ không muốn kết Anh mà muốn lợi dụng linh khí khổng lồ lúc kết Anh để đánh vào ba hồn bảy phách, khiến cho hồn phách hóa hình. Nếu như lựa chọn Liên Hoa đài thì toàn bộ cử động của hắn sẽ bị mọi người biết hết, bí mật về Chứng Hồn quyết cũng sẽ bại lộ ra ngoài.
Mặc dù, Lệnh Hồ cũng không có ý định giấu Chứng Hồn quyết, sẽ có lúc hắn nói ra về điều này. Nhưng phải chờ khi hắn thôi diễn Chứng Hồn quyết đến trình độ đại viên mãn đã, hắn phải chứng minh Chứng Hồn quyết là một bộ công pháp hoàn mỹ, không hề có thiếu sót lớn nào thì hắn mới dám tuyên cáo với tông môn.
Cho nên, trước khi Chứng Hồn quyết đạt đến viên mãn thì Lệnh Hồ sẽ không để cho người ta biết bí mật của mình.
Vào thời điểm kết Anh, dĩ nhiên Lệnh Hồ sẽ không chọn Liên Hoa đài, mà hắn vẫn kiên trì theo ý kiến của mình kết Anh ở Tri Kiếm phong. Đảo mắt một cái mà đã trôi qua mấy chục năm, hắn đã kết Anh ở đó được chín lần rồi.
Lần này thấy có nhiều người bay về phía Liên Hoa đài trên Tây phong Liên Hoa thì Lệnh Hồ liền nghĩ đến việc chắc có một đệ tử tông môn nào đó muốn kết Anh ở trên Liên Hoa đài.
Nghĩ đến đây thì Lệnh Hồ cũng hơi nghi hoặc. Phải biết rằng, mặc dù việc kết Anh nói lên tông phái đó có một tân cao thủ ra đời, nhưng không có khả năng hấp dẫn nhiều tu sĩ ngoại lai từ xa vạn dặm đến đây quan sát đi?
Cho dù là siêu cấp thiên tài Lệnh Hồ hắn năm xưa kết Anh lần đầu tiên cũng không có lực ảnh hưởng lớn đến như vậy.
Tuy nói lúc đó là do hắn cố ý chọn Tri Kiếm phong, rồi lấy nguyên nhân không muốn phân tâm mà thỉnh cầu tông môn không cho người đến phụ cận, nhưng lúc ấy vẫn hấp dẫn rất nhiều người tới để chứng kiến.
Nhưng mà, so với tình cảnh bây giờ thì quả là kém xa.
- Rốt cuộc là vị sư đệ nào mà lại có lực ảnh hưởng lớn như vậy?
Lệnh Hồ trầm tư.
Những năm gần đây Lệnh Hồ luôn một lòng tiềm tu để lĩnh ngộ Chứng Hồn quyết, nên không hề hay biết gì những việc xảy ra ở Hoa Nghiêm tông cả. Mà nói một cách chính xác thì số người hắn quen biết trong tông môn có thể đếm đủ trên hai bàn tay đấy. Còn người biết hắn thì tuyệt đối không ít, sợ rằng số người ở Hoa Nghiêm tông mà không biết đến sự tích Lệnh Hồ hắn tuyệt đối không đủ số ngón tay trên hai bàn tay đâu.
Có thể nói tốc độ phi kiếm của những người đang ngự kiếm phi hành bay về phía Tây phong Liên Hoa vô cùng chậm rãi, không ai dám sính cường trong Hoa Nghiêm tông. Đây cũng là một sự thể hiện tôn trọng đối với Hoa Nghiêm tông.
Phải biết rằng, điều mà các tu sĩ coi trọng nhất trên con đường tu tiên chính là thể diện cùng tôn nghiêm. Một khi ngươi xúc phạm đến tôn nghiêm tông phái, vậy thì không cần biết ngươi có thân phận gì, chắc chắn ngươi sẽ bị chấp pháp giả của môn phái đó truy vấn không thôi. Dĩ nhiên, nếu như ngươi có thực lực để khiêu khích một môn thì không ai dám nói gì cả. Nếu không, tốt nhất là nên theo quy củ của Tu Tiên giới.
Quy củ của Tu Tiên giới: Thực lực quyết định hết thảy!
Khi đến Liên Hoa đài thì cả quảng trường rộng lớn nơi đây đã đông nghịt người, khắp nơi đều là các tu sĩ ngoại lai cùng đệ tử tông môn.
Lệnh Hồ đáp xuống Liên Hoa đài, tìm một vị đệ tử đời thứ năm có tu vi Kết Đan kỳ hỏi thăm:
- Vị sư huynh này, xin hỏi hôm nay ai kết Anh mà có nhiều tu sĩ ngoại giới đến đây ra mặt như vậy?
Vị đệ tử đời thứ năm này chỉ là người nghe nói đến Lệnh Hồ, nhưng chưa bao giờ thấy mặt nên không biết người đứng trước mình là ai. Sau khi hỏi thăm qua vài lần, biết rõ đây là đệ tử Hoa Nghiêm tông, và tu vi đã đạt đến Kết Đan kỳ thì mới mở miệng nói:
- Vị sư đệ này chắc là mới xuất quan, hoặc là mới làm việc từ bên ngoài về hay sao?
Lệnh Hồ mỉm cười nói:
- Sư huynh thật là mắt thần không thôi, sư đệ đúng là mới xuất quan. Hôm nay mới trở về tông môn, còn đang tính đi tới trưởng lão hội để trình báo tu vi.
Vị đệ tử Kết Đan kỳ này cười nói:
- Thì ra là như vậy, khó trách sư đệ lại không hiểu chuyện gì đang xảy ra, để ta nói cho sư đệ ngươi rõ đi. Sư đệ, Hoa Nghiêm tông chúng ta từng có một siêu cấp thiên tài đại sư huynh tên là Lệnh Hồ, chắc sư đệ ngươi đã từng nghe qua đi?
Lệnh Hồ gật đầu, tỏ vẻ đã từng nghe qua cái tên Lệnh Hồ ấy.
Vị đệ tử Kết Đan kỳ này lại tiếp tục nói:
- Lệnh Hồ đã từng là siêu cấp thiên tài của Hoa Nghiêm tông chúng ta, nhưng trời cao đố kỵ người tài a. Mặc dù con đường tu tiên của hắn vô cùng bằng phẳng, một năm tăng lên một cảnh giới, nhưng lại dừng bước ở cảnh giới Kết Đan kỳ đại viên mãn, liên tục chín lần kết Anh đều thất bại, không có phúc duyên với Nguyên Anh kỳ. Điều này quả thật làm cho người ta tiếc hận không thôi, các môn phái tu tiên khác cũng tiếc hận cho siêu cấp thiên tài ấy.
Tự mình nghe thấy lời luận đàm của đệ tử tông môn về mình ngay trước mặt, Lệnh Hồ cũng có chút buồn cười, nhưng vẫn làm ra bộ dáng đang chăm chú lắng nghe.
Nói tới đây, thần thái của vị đệ tử Kết Đan kỳ này bỗng phấn chấn lên:
- Nhưng mà, kể từ lúc Lệnh Hồ kết Anh lần thứ chín thất bại, bị tông môn giam lỏng trong Tri Kiếm phong thì tông môn chúng ta lại nghênh đón một vị siêu cấp thiên tài khác. Người này so với Lệnh Hồ còn muốn thiên tài hơn nhiều!
Nghe đến đây, khuôn mặt Lệnh Hồ không khỏi lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
Bản thân Lệnh Hồ là một siêu cấp thiên tài, tự nhiên nội tâm sẽ không dễ dàng thừa nhận người khác còn thiên tài hơn mình.
Nghe vậy, hắn tiếp tục hỏi:
- Vị thiên tài này là thiên tài như thế nào?
Vị đệ tử này đang vô cùng hưng phấn, cho nên không để ý tới việc giọng nói của Lệnh Hồ có chút khác lạ:
- Nói đến vị sư đệ thiên tài này...ách...vị sư huynh thiên tài này thiên tài như thế nào, ta nói ra thì bảo đảm sư đệ cũng phải giật mình, sinh lòng bội phục đó.
Ngừng lại một chút, ánh mắt của vị đệ tử này lộ ra một tia ao ước cùng sùng bái, nói:
- Vị sư huynh thiên tài này tên là Lý Thiên Mạc. Nghe nói vào ngày Lệnh Hồ kết Anh lần thứ chín thì cũng là ngày sư huynh nhập vào sơn môn chúng ta, vừa lúc may mắn chứng kiến được cảnh tượng Lệnh Hồ kết Anh. Sau khi Lệnh Hồ kết Anh thất bại được mười ngày thì Thiên Mạc sư huynh cùng các đệ tử nhập môn khác tiến vào Truyền Công đường để tiếp nhận sự dạy bảo của trưởng lão truyền công. Ngươi có biết sau đó như thế nào không?
Vị đệ tử này hiển nhiên là người có năng khiếu kể chuyện, nói tới đây lại hơi ngừng một chút để nhìn về phía Lệnh Hồ.
Tất nhiên Lệnh Hồ cũng phối hợp theo hắn:
- Sau đó như thế nào?
Vẻ mặt của vị đệ tử này vô cùng đắc ý, giống như hắn là Lý Thiên Mạc vây:
- Kể từ khi Thiên Mạc sư huynh được trưởng lão truyền công kia đưa cho công pháp tu luyện Luyện Khí kỳ xong thì chỉ trong thời gian một tháng, tốc độ tu luyện của Thiên Mạc sư huynh thế như chẻ tre, chỉ trong một tháng đã đạt tới Luyện Khí kỳ đại viên mãn, tùy thời có thể trùng kích vào được Trúc Cơ kỳ.
- Điều này sao có thể?
Nghe đến đây thì Lệnh Hồ vô cùng khiếp sợ. Không tới một tháng mà đã tu luyện đến Luyện Khí kỳ đại viên mãn, tốc độ này còn nhanh hơn việc ăn tiên đan a.
Vị đệ tử này vô cùng đắc ý, tiếp tục nói:
- Giật mình sao? Nói cho ngươi biết, điều giật mình còn ở phía sau đây! Sau khi Thiên Mạc sư huynh đạt đến Luyện Khí kỳ đại viên mãn thì chỉ một tháng sau đã bước vào Trúc Cơ kỳ. Rồi kể từ đó, chỉ trong vòng nửa năm mà Thiên Mạc sư huynh đã từ Trúc Cơ sơ kỳ đi đến trung kỳ, hậu kỳ, rồi thẳng tiến đến Trúc Cơ đại viên mãn, bắt đầu trùng kích vào Kết Đan kỳ! Sư đệ, ngươi nghĩ thử xem: Chỉ có nửa năm a, chỉ là nửa năm thôi mà Thiên Mạc sư huynh đã tăng lên cảnh giới nào rồi, thiên phú của hắn kinh người như thế nào chứ? Cho dù là Lệnh Hồ năm xưa thì cũng kém xa a!
Lệnh Hồ há to miệng. Hắn bắt buộc phải thừa nhận rằng chỉ trong vòng nửa năm mà tăng lên như thế thì đúng là hắn không bằng thật.
Vị đệ tử Kết Đan kỳ này giờ đây lại cảm thán:
- Thiên phú của Thiên Mạc sư huynh quả là không ai sánh bằng, cũng nhờ đó mà đã được sự ưu ái của một vị trưởng lão lánh đời nhiều năm trong tông môn, thu làm đệ tử quan môn!
Nghe đến đây thì Lệnh Hồ phải giật mình. Chẳng lẽ người thu Lý Thiên Mạc làm đệ tử quan môn chính là Thanh Y Hầu đã từng tiếp nhận hắn năm xưa?
Người đệ tử này hâm mộ nói:
- Nghe nói vị này là tổ sư Lại Đạo Hư, tu vi đã đạt đến cảnh giới Độ Kiếp trung kỳ rồi, cho dù phóng khắp Tu Tiên giới thì cũng là một siêu cấp cao thủ đó. Thiên Mạc sư huynh trở thành đệ tử quan môn của người thì đúng là con đường tu tiên sẽ trở nên vô cùng bằng phẳng!
Sau một phen hâm mộ, hắn lại nói:
- Vị sư đệ này, chắc ngươi còn chưa biết đâu! Sau khi được tổ sư Lại Đạo Hư thu làm đệ tử quan môn được một tháng thì Thiên Mạc sư huynh đã ở trên Tư Quá Nhai tại Tây phong Liên Hoa này kết Đan thành công. Lúc ấy, người tới quan sát Thiên Mạc sư huynh vô cùng nhiều a. Đáng tiếc là lúc ấy ta lại vâng mệnh sư tôn ra ngoài tìm kiếm linh thảo, nên đã bỏ lở một thịnh cảnh, ài! Vào thời điểm Thiên Mạc sư huynh kết đan thì hắn chỉ mới tiến vào Hoa Nghiêm tông được mười tháng thôi. Vô số người cũng vì vậy mà bình luận rằng sau khi siêu cấp thiên tài Lệnh Hồ như ánh sao rơi xuống thì Hoa Nghiêm tông đã có một vị đệ tử còn thiên tài hơn.
- Hai năm sau đó, cứ mỗi nửa năm là Thiên Mạc sư huynh lại tăng thêm một tu vi, hôm nay đã là Kết Đan kỳ đại viên mãn rồi. Mà hắn, mới chỉ vào Hoa Nghiêm tông chúng ta được ba năm thôi. Hôm nay chính là ngày vui Thiên Mạc sư huynh chuẩn bị trùng kích vào Nguyên Anh kỳ!
Nghe đến đây thì Lệnh Hồ đã hiểu xảy ra chuyện gì rồi.
Lý Thiên Mạc đúng là một thiên tài, thiên phú tu luyện hơn xa hắn nhiều. Một siêu cấp thiên tài như vậy quả đúng là một viên ngọc sáng bóng, khiến cho mọi người phải luôn chú ý tới.
Ngoài ra, Lệnh Hồ còn có thể đoán nguyên nhân khiến cho nhiều người tới đây quan sát Lý Thiên Mạc kết Anh như vậy, còn có một phần là do chính bản thân hắn.
Bởi vì siêu cấp thiên tài Lệnh Hồ đã từng chín lần kết Anh thất bại, nên rất nhiều người liền nghĩ tới việc liệu siêu cấp thiên tài Lý Thiên Mạc đây có bị bóng ma của Lệnh Hồ đè áp không đây?
Chính vì sự hoài nghi này mà đã thúc đẩy nhiều tu sĩ ngoại giới không ngại đường xa vạn dặm đến đây chứng kiến. Điều này cũng làm cho rất nhiều người ở Hoa Nghiêm tông phải bỏ đi sự vụ thông thường, để khẩn trương chú ý tới Lý Thiên Mạc.
Tâm tình của những người ở đây rất khác nhau, có người hi vọng Lý Thiên Mạc sẽ kết Anh thành công, cũng có người hi vọng Lý Thiên Mạc sẽ thất bại. Tâm tình của chính bản thân Lệnh Hồ cũng rất phức tạp, nhưng tuyệt đối không có chút ý ghen ghét, hắn còn hi vọng Lý Thiên Mạc sẽ kết Anh thành công.
/160
|