Chúng Thần Chi Nguyên

Chương 29: Cửu Dương Tề Phi

/118


Vòng đọ sức thứ hai kết thúc rất nhanh, rốt cuộc đã chọn ra được ngũ cường, đó là: Lục Mộng Thần, Diệu Nhiên, Giang Sơn, Phương Lạc, và Bạch Lạc Sinh. Điều khiến người ta bất ngờ là Lý Ngọc Nhân, một trong tứ cường lần trước, lại bại ở dưới kiếm của Bạch Lạc Sinh, đệ tử của Minh Hà chân nhân của Thiên Mục Phong. Bạch Lạc Sinh này quả thực là một hắc mã*, dù rằng cảnh giới Tinh Tiên thần công của hắn ngang ngửa với Lý Ngọc Nhân, nhưng trong trăm năm gần đây, Minh Hà chân nhân đã hiểu thấu đáo một tuyệt học hạng nhất khác của Phong Thần Tông – Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp, mà bộ pháp này đã hàng ngàn năm không ai có thể tham tường triệt để, ngay cả Thiên Nhất chưởng môn với thực lực sắp tiếp cận thiên kiếp cũng chưa làm được, không ngờ Minh Hà chân nhân lại tham tường được. Bà ta đã truyền lại bộ pháp thần kỳ này cho Bạch Lạc Sinh, khiến cho thực lực của hắn đại tăng. Dưới sự phối hợp với Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp, đệ tứ thức Phong Động Vân Dũng của Bạch Lạc Sinh đã đánh bại Lý Ngọc Nhân. Đến lúc này, ngoại trừ Lục Mộng Thần là đã vào ngũ cường, còn lại các đệ tử Mộng Thần Phong khác thì đều bị loại.

Thiên Nhất chưởng môn vô cùng cao hứng với kết quả này, nhìn về năm người ở phía xa, nam thì uy vũ hiên ngang, nữ thì anh tư cân quắc, điều này khiến cho lòng của ông ta vô cùng khoan khoái, cứ như là vừa ăn xong mứt ngọt vậy.

nl.Niềm hy vọng trong tương lai của Phong Thần Tông chính là nằm ở những đệ tử trẻ tuổi này.

Minh Hà chân nhân nhìn về phía đệ tử Bạch Lạc Sinh của mình, trong lòng cũng dâng lên cảm khái. Vài trăm năm rồi, bản thân mình cuối cùng đã có thể dẫn dắt Thiên Mục Phong bước lên hàng đầu của Phong Thần Tông, bao nhiêu sự vất vả của mình rốt cuộc cũng đã có được thành quả, cũng không phải xấu hổ với chư vị tổ sư của Phong Thần Tông.kien

Kết quả bắt thăm cho trận đầu của vòng thứ ba khiến tất cả mọi người đều bất ngờ, Lục Mộng Thần may mắn rút được một lá thăm trống, điều này cũng có nghĩa là hắn được trực tiếp tiến vào tứ cường. Thiên Phong chân nhân rất cao hứng, những tâm tình phiền muộn do sự thất bại của Lý Ngọc Nhân liền bị quét sạch, ông ta mỉm cười nhìn về phía Lục Mộng Thần, tựa như đang nhìn hài tử của mình, trong ánh mắt tràn ngập vẻ yêu thương.

Diệu Nhiên đấu với Phương Lạc, Giang Sơn đấu với Bạch Lạc Sinh. Bốn người này đều là hảo thủ trẻ tuổi trong đám đệ tử hạng nhất của Phong Thần Tông, cho dù trăm năm trước Diệu Nhiên dành được đệ nhất danh nhưng kỳ thi đấu này đã cho mọi người quá nhiều bất ngờ, Diệu Nhiên rốt cuộc có thể tái đoạt giải quán quân hay không vẫn còn chưa biết. Lúc này, các đệ tử Hành Thủy phong đều toát mồ hôi tay. Nhưng Thần Yên chân nhân đang ngồi ở hàng đầu trên võ đài, vẻ mặt vẫn điềm tĩnh nhìn không ra bất cứ sự dao động nào, bà nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà thơm, dường như cuộc tỷ đấu này chẳng liên quan gì đến mình.

Những đệ tử của các phong đỉnh khác đều có tâm tình phức tạp vô cùng. Ai nấy đều hy vọng sư huynh, sư tỷ của mình có thể chiến thắng, thế nhưng nhìn vào thực lực mạnh mẽ của những đối thủ khác thì trong lòng cũng thấp thỏm, chẳng rõ sư huynh, sư tỷ của mình có thể thắng hay không.

Khi các đệ tử ở bên dưới còn đang hồ tư loạn tưởng, thì những trận đấu ở trên đài đã bắt đầu.

Lục Mộng Thần chọn một vị trí có lợi nhất, một nơi cách Diệu Nhiên rất gần, và hắn ngóng nhìn Diệu Nhiên với đầy vẻ thâm tình, trong lòng khao khát được trông thấy nàng cười với mình, hoặc có thể giống như Thanh Dao, là gả cho mình. Nhưng hắn đã không còn ngô nghê như trước kia nữa, hắn cũng biết nếu muốn chiếm được phương tâm của Diệu Nhiên mà không có thực lực mạnh mẽ thì không thể nào làm được. E rằng, hắn chỉ còn có mỗi phương pháp đó thôi.

Nghĩ đến đây, trên mặt Lục Mộng Thần lại khôi phục nét tươi cười ngốc nghếch cố hữu.

Chẳng biết là thật sự ngốc hay là giả ngốc.

Chẳng biết là vui mừng hay là thương tâm.

Có lẽ Thanh Dao là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng Lục Mộng Thần.

Trên lôi đài rộng lớn, chợt bốc lên một quang cầu màu xanh nhạt. Thì ra Thiên Nhất chân nhân đã phát động cấm chế quanh lôi đài, để phòng ngừa những trận tranh đấu sẽ làm tổn thương đến những đệ tử bên dưới.

Diệu Nhiên toàn thân mặc y phục trắng hơn tuyết, vẻ mặt băng sương với thần tình rất nghiêm túc, đôi mỹ mục sâu thẳm tựa ánh sao, thanh Kim Cương thần kiếm chỉ lên trời, hào quang kim sắc theo thân kiếm lưu động lên xuống. Phương Lạc mặc trường bào màu xanh nhạt, gương mặt gầy gò anh tuấn, thần sắc ngưng trọng. Trong lòng gã hiểu rõ, Diệu Nhiên sư tỷ ở trước mắt đây có thực lực rất cao cường, dù rằng trăm năm trước gã chưa từng giao thủ với nàng, nhưng nàng có thể đánh bại Giang Sơn sư huynh để giành chức quán quân, thì chỉ với điểm này thôi đã khiến cho gã chẳng thể không cẩn thận vạn phần. Xét về thực lực thì gã còn hơi kém Diệu Nhiên nửa cảnh giới, chỉ đạt đến Thoát Khiếu hậu kỳ, mà Diệu Nhiên sư tỷ thì có lẽ đã đạt đến Thám Hư sơ kỳ.

“Xem ra, chỉ có sử dụng Ngũ Hành Thiên Lôi cấm chế đại pháp mà phóng tay đánh mạnh một lần thì mới có cơ hội thủ thắng.” Phương Lạc nhủ thầm trong lòng như thế.

Tử Dương thần kiếm trong tay gã phản chiếu ánh mặt trời và tỏa ra ánh hào quang màu tím, còn tay kia của Phương Lạc cũng bắt đầu phát sinh biến hóa kỳ dị. Bàn tay vốn màu vàng, dần dần biến đen rồi đỏ, cuối cùng thì trở thành màu đỏ xậm.

Chúng đệ tử bên dưới lôi đài đều không nhìn được tình hình này nhưng Diệu Nhiên và những đại phong chủ khác đều thấy rõ. Trong lòng nàng cả kinh, thầm nghĩ đây chính là Ngũ Hành Thiên Lôi Cấm Chế đại pháp của Phong Thần Tông, trên thì tiếp dẫn cửu thiên chi lôi, còn bên dưới thì tiếp với địa nguyên chi khí, kim mộc thủy hỏa thổ năm tầng thiên lôi, trùng trùng điệp điệp, uy lực vô cùng. Cho dù môn đại pháp này không sánh được với Phong Thần kiếm pháp, nhưng dùng để phụ giúp đòn tấn công thì lại là một pháp môn rất tốt. Có điều nếu muốn tu luyện Ngũ Hành Thiên Lôi đại pháp thì bắt buộc phải là nam tử có tấm thân thuần dương thì mới được. Hơn nữa, trong lúc tu hành, người luyện phải trải qua năm tầng khảo nghiệm thể chất kim mộc thủy hỏa thổ, đồng thời, mỗi lần thể chất phát sinh biến hóa, thì sẽ đau khổ vô cùng. Trong suốt qua trình tu luyện sẽ gặp muôn trùng nguy hiểm, lại thêm rất dễ xảy ra việc bạo thể, vì thế nên đệ tử Phong Thần Tông trên cơ bản đã phế bỏ việc tu hành cấm chế pháp thuật này. Chẳng ngờ Phương Lạc lại luyện thành công.

Biểu tình của Thiên Nhất chưởng môn trở nên nghiêm túc, nhìn vào bàn tay màu đỏ thẫm của Phương Lạc thì biết gã đã đạt đến tầng thứ tám của Ngũ Hành Thiên Lôi Cấm Chế đại pháp, nếu toàn lực thi triển, e rằng Diệu Nhiên sẽ không phải là đối thủ của gã.

nl.Những phong chủ khác đều ngồi im lặng không lên tiếng, ngưng thần nhìn biến hóa trên đài.

Phương Lạc động thân. Tử Dương thần kiếm trong tay phải của hắn vẽ lên một đường vòng cung đẹp mắt, phát ra vô sô kiếm ảnh màu tím lất phất, hội tụ cùng một chỗ, hệt như một áng mây màu tím, chỉ trong nháy mắt đã che phủ cả lôi đài. Dưới áng mây tím, phảng phất như có vô vàn luồng gió bắt đầu nổi lên, tựa như xoay tròn lại tựa như thổi ngang, tựa như bốc lên cao lại tựa như đứng im. Khi luồng gió kỳ diệu ấy đang biến hóa, thì áng mây tím quái dị cũng tích tụ tầng tầng lớp lớp, chiêu thức này chính là Phong Thần kiếm quyết đệ tứ thức: Phong Động Vân Dũng.kien

Không đợi đệ tứ thức này triển khai hoàn toàn, thì tay trái của Phương Lạc cũng động theo. Lòng bàn tay màu đỏ thẫm giơ cao lên, quang mang không ngừng lấp lánh giống như chiếc lưỡi rắn thò ra thụt vào. Đột nhiên, toàn bộ năm ngón tay đều lớn hẳn lên, vẫy lên không trung, thoáng chốc chỉ thấy ba tia chớp màu vàng phóng thẳng xuống, những tiếng đùng đoàng xé tan không gian chen lẫn giữa điện quang, đánh ập về phía Diệu Nhiên.

Luồng gió biến hóa khó lường, đám mây tím cuồn cuộn như sóng biển, ba tia kim sắc thiểm điện, tất cả kết hợp thành một cảnh tượng rất kỳ dị.

Đa số đệ tử ở dưới đài đều quan sát đến nín thở, gần như là ngừng luôn hô hấp, cả thở mạnh cũng không dám.

Vẻ mặt mỹ lệ của Diệu Nhiên bỗng nhiên lộ ra tiếu ý lạnh lẽo như hoa mai mùa đông. Kim Cương thần kiếm nằm trong tay dường như đã mang lại cho nàng sự tự tin vô hạn.

Kim cương, sức mạnh vô địch, chí dương chí cương.

Diệu Nhiên huy động Kim Cương thần kiếm, xử ra chiêu Húc Nhật Đông Thăng, trong nháy mắt đã vẫy ra một đám mây mù màu vàng, từ bên trong mây mù đang quay cuồng lên xuống đột nhiên phóng ra chín vầng thái dương to lớn, mỗi vầng thái dương đều có đường kính dài đến ba thước. Chín vầng thái dương này quay quanh người Diệu Nhiên, liên tục xoay tròn, phát ra vạn đạo kim quang, rồi đâm tan đám mây tím che phủ, xua đi kiếm phong.

Động tác của hai người đều rất nhanh, tất cả đều xảy ra trong một thời gian như điện chớp.

Lúc này, chín vầng thái dương của Diệu Nhiên bắt đầu thăng lên cao rồi tụ tập lại, tạo thành một tấm chắn bảo vệ lấy Diệu Nhiên. Kim quang thiểm điện bắn tới, đánh trúng chín vầng thái dương.

Ầm một tiếng, tiếng va chạm cực lớn xen lẫn với vô số tia sáng lóe lên và kình khí lan tỏa ra xung quanh. Các đệ tử ở dưới đài toàn bộ đều kinh hoảng đưa tay bịt miệng lại, nhưng lúc này cấm chế do Thiên Nhất chân nhân phong tỏa đã phát huy tác dụng, bất kỳ sự xung kích nào ở trên đài cũng đều bị ngăn lại.

Những người hoảng hốt không chỉ có đám đệ tử, mà ngay cả Thiên Nhất chân nhân cũng phải giật mình. Cho dù ông là người đã đạt đến Quy Thiên kỳ nhưng với chiêu Húc Nhật Đông Thăng này cũng chỉ vẫy ra được chín vầng kim dương, không ngờ Diệu Nhiên chỉ mới đạt đến Thám Hư kỳ, cộng với sự trợ giúp của thanh Kim Cương thần kiếm mà đã đạt đến mức toàn thịnh. Xem ra, đây đúng là một thanh tiên kiếm không tầm thường.

Lục Mộng Thần ở dưới đài nhìn thấy biểu hiện của Diệu Nhiên, thì trong lòng không khỏi có chút lo lắng. Với sự trợ giúp của Kim Cương thần kiếm, thì thực lực của Diệu Nhiên e rằng đã đến gần tầng thứ tám của Tinh Tiên thân công rồi, còn bản thân hắn thì vẫn dừng lại ở phía trên tầng thứ sáu. Nếu muốn chiến thắng Diệu Nhiên sư tỷ, và giành được phương tâm của nàng, quả thật là còn khó hơn lên trời! Cho dù mình có được chiêu thức Mộng Chi Sơ Thủy có thể kể là khá lợi hại, nhưng rốt cuộc có thể ngăn chặn được sức mạnh vô địch của thanh Kim Cương thần kiếm đó hay không thì vẫn còn chưa biết……

Trên lôi đài, Diệu Nhiên giống như là đã tiến vào cảnh giới không kinh sợ trước giông tố. Nàng nhẹ nhàng hé mắt nhìn Kim Cương thần kiếm trong tay, mọi việc quả đều nằm trong dự liệu của nàng. Mỗi khi sử dụng thanh Kim Cương thần kiếm này để thi triển chí dương chí cương kiếm pháp thì nó sẽ càng phát huy uy lực mạnh mẽ. Ba thức đầu tiên của Phong Thần kiếm quyết đều là những thức dương cương, thật vừa vặn dùng để phối hợp với bảo kiếm.

Phương Lạc hơi thở dốc, việc đồng thời sử dụng Phong Thần kiếm quyết và Ngũ Hành Thiên Lôi Cấm Chế đại pháp đã khiến cho gã tiêu hao không ít chân nguyên. Gã quan sát Diệu Nhiên sư tỷ thật tỉ mỉ, hồi tưởng lại chiêu Húc Nhật Đông Thăng mà vừa rồi Diệu Nhiên đã phát ra, đó chính là cảnh giới Cửu Dương Tề Phi mà chỉ có sư tôn mới có thể đạt đến! Làm sao nàng lại đạt được?

Trong lúc Phương Lạc đang trầm ngâm, thì Diệu Nhiên đột nhiên chuyển từ bị động thành chủ động, giành lấy tiên cơ mà tấn công trước.

Hết chương 29

Chú thích:

* Hắc mã: chỉ người cạnh tranh có thực lực khó lường.


/118

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status