Thân ảnh Bạch Lạc Sinh ở trên lôi đài di chuyển cực nhanh, đã sớm không còn nhận ra đâu là thật, đâu là giả. Pháp Nguyên hòa thượng vẫn bình tĩnh, đợi đến khi kiếm quang nhanh chóng bổ tới người mình, thì thân thể mới bắt đầu phát động, hai bàn tay nhỏ trắng nhẵn nhụi từ trong tay áo nhanh như chớp vươn ra, nhẹ nhàng hợp lại, rồi một giọng nói rành mạch vang lên: “Phật Quang Phổ Chiếu.” Chỉ thấy hai bàn tay của Pháp Nguyên đang hợp lại một chỗ chợt bộc phát kim quang mãnh liệt, hình thành một quả cầu chói mắt, bao bọc lấy Pháp Nguyên vào bên trong. Kiếm quang hung hãn đánh trúng mặt cầu, bắn ra tia lửa tung tóe, sắc lạnh lòe lòe, thanh âm chói lọi không dứt bên tai. Nhất là hai thực thể do Bạch Lạc Sinh biến hóa ra để công kích đối phương, càng phát ra tiếng vang thật lớn. Pháp Nguyên vẫn đứng thẳng bên trong quang cầu lấp lóe, vẻ mặt thản nhiên bình tĩnh, phảng phất như là chẳng có chuyện gì phát sinh. Chỉ bằng vào công phu trấn định đó thì cũng đủ để tôn hắn lên làm đệ tử kiệt xuất nhất của Liên Hoa Tự rồi.
nl.Lấy bất biến ứng vạn biến, Đại Viên Mãn thần công của Pháp Nguyên quả nhiên không tầm thường. Hư Vân tông chủ hài lòng quan sát biểu hiện của đệ tử, trong lòng cảm thấy rất vui. Những đệ tử khác của Liên Hoa Tự thấy tiểu sư đệ của mình dùng một thức Phấp Quang Phổ Chiếu, đã phá được kiếm thức chí dương Kim Quang Vạn Đạo của Phong Thần Tông, thì hiện rõ niềm vui sướng ra mặt.
Bốn nữ tử che mặt của Nghiễm Hàn cung nhìn thấy biểu hiện của Pháp Nguyên, trong ánh mát lộ ra một cỗ thần thái thân thiết ấm áp, phảng phất như một tiếng tiêu thánh thót gặp được tri âm. Còn Long Hải của Dương Diễm Môn thì cũng tràn ngập vẻ khao khát trên mặt, nếu có thể được đối chiêu với loại cao thủ cấp bậc giống như Pháp Nguyên này thì chắc chắn sẽ có bổ ích rất lớn cho trình độ của bản thân gã.kien
Bạch Lạc Sinh trong sự biến ảo khôn lường của mình cũng khẩn trương nhìn chằm chằm vào mọi biến hóa của Pháp Nguyên, nhưng hắn cảm giác được Pháp Nguyên dường như không có chút động đậy nào, mường tượng như là một người đang thưởng thức trà vậy, hoàn toàn dung hòa với sơn thủy hữu tình. Giờ phút này, Bạch Lạc Sinh càng tăng thêm phần cẩn thận, gã biết rằng đối mặt với hạng cao thủ như Pháp Nguyên thì tuyệt không thể xem thường, nếu không tất sẽ bị thảm bại. Gã nhanh chóng vận hành chân nguyên trong nội thể, cho chúng di chuyển lồng lộn theo lộ tuyến chánh phản đại chu thiên, rồi đề khởi Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp lên đến tầng thứ ba, đồng thời cũng thi triển thức thứ tư của Phong Thần kiếm pháp, Thanh Phong Từ Lai.
Trên lôi đài trở nên thật yên tĩnh, thân ảnh Bạch Lạc Sinh phảng phất như biến mất ngay trong gió, các đệ tử ở dưới đài đều mở to hai mắt để tìm kiếm. Đôi mắt Pháp Nguyên chợt sáng rực, tựa như ánh sao lung linh giữa trời đêm. Y đề thăng Đại Viên Mãn tâm pháp đến tầng thứ tư, mở ra phật nhãn, nhưng thân hình của Bạch Lạc Sinh quá ư thần diệu, khiến cho Pháp Nguyên chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ thân hình của gã. Đại Viên Mãn tâm pháp đưa thần thức của Pháp Nguyên lặng lẽ trải rộng ra khắp không gian trên lôi đài, thời khắc này, Pháp Nguyên đã nắm rõ mười phần quỹ tích di động của thân hình Bạch Lạc Sinh.
Thân hình Pháp Nguyên bắt đầu gấp rút xoay tròn, bàn chân rời khỏi lôi đài, lúc này trên mặt Pháp Nguyên thoáng hiện ra nét cười nhàn nhạt, mười phần nhẹ nhàng và thoải mái, tiếp đó mười ngón tay bắn ra vô số đạo quang mang chói mắt nhanh như chớp, nhằm đúng quỹ tích di động của Bạch Lạc Sinh đánh tới, chiêu thức này chính là Niêm Hoa chỉ nổi tiếng của Liên Hoa tự.
Niêm Hoa nhất tiếu, ảo diệu tự truyện!* Trăm ngàn năm qua, những người bị bại dưới Niêm hoa chỉ kỳ diệu này, không biết có bao nhiêu. Rất nhiều đệ tử của các đại môn phái đều cho Pháp Nguyên là đối thủ hàng đầu, nên ai nấy đều khẩn trương nhìn chằm chằm vào từng động tác của Pháp Nguyên, không dám bỏ qua một chi tiết dù rất nhỏ nào.
Bạch Lạc Sinh lúc này đã phát động Thanh Phong Từ Lai, chỉ thấy có làn gió nhẹ loáng thoáng thổi lên, như có như không, kích thẳng đến Pháp Nguyên mà không gây ra một tiếng động nào. Dưới uy lực của Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp tầng thứ ba, cả ba thật thể cùng đánh ra thanh phong, mà bên trong lại ẩn chứa vô số âm nhu ám kình mãnh liệt.
Lúc này trên lôi đài chợt xuất hiện biến hóa kỳ dị. Một bên là thần công Phật tông, do Pháp Nguyên của Liên Hoa Tự kích xuất ra vô số đạo chỉ quang. Còn một bên là tuyệt học của tu chân đạo gia, do Bạch Lạc Sinh của Phong Thần Tông kích phát ra những luồn gió nhẹ không thể nhìn thấy.
Rốt cuộc thì tuyệt học Phật tông có thể chiếm được thượng phong, hay là tuyệt học của tu chân đạo gia sẽ giành đựoc thắng lợi? Tất cả mọi người đều mở to mắt, khẩn trương chờ đợi kết quả.
Một làn gió mát, phảng phất như đang hình thành một cái lưới lớn vô cùng vô tận, bao trùm lấy không gian, rồi phủ ập đến Pháp Nguyên, vừa đúng lúc y cũng đang bắn ra vô vàn tia quang mang kịch liệt, trúng ngay mặt trên của chiếc “lưới” vô hình đang giăng ra. Hai chiêu chạm nhau không hề phát ra tiếng động nào, tựa như đóa hoa quỳnh nở trong đêm yên tĩnh. Những ánh quang mang như những ngọn lửa rơi xuống đáy nước, hoàn toàn biến mất không còn tăm hơi, mà những làn gió nhẹ cũng biến mất không còn thấy đâu nữa. Sau đó thì thân hình của Bạch Lạc Sinh xuất hiện trên lôi đài, đứng thẳng ở góc đông nam, ngực thở phập phồng, xem ra một thức vừa rồi đã làm tiêu hao không ít chân nguyên của gã. Trán của Pháp Nguyên ở dưới ánh mặt trời có phản chiếu lại chút tia sáng yếu ớt, nhìn kỹ thì là một ít mồ hôi. Các đệ tử quan chiến ở dưới đài nhìn thấy hai người tựa hồ như ngang tài ngang sức, thì không nhịn được đều kêu khẽ một tiếng, hình như kết quả này không làm cho họ hài lòng lắm.
Lục Mộng Thần ở dưới đài vừa rồi chứng kiến toàn bộ kết cuộc, tài nghệ của Bạch Lạc Sinh ở trong đám đệ tử ưu tú của Phong Thần Tông cũng được xếp thứ ba, thực lực không phải tầm thường, nhưng vừa rồi xem gã và Pháp Nguyên so chiêu, thì dường như Pháp Nguyên vẫn còn thực lực rất mạnh chưa phát huy đến. Hắn nhẹ nhàng kéo góc áo của Diệu Nhiên, thấp giọng nói: “Sư tỷ, Pháp Nguyên hòa thượng của Liên Hoa Tự thật là lợi hại, xem ra y chắc chắn sẽ là đại địch của chúng ta!”
Diệu Nhiên không quay đầu lại, trong lúc trầm tư chỉ gật gật đầu đáp lại, sau đó mới thong thả nói: “Đúng vậy, chúng ta tốt nhất là nên cẩn thận.” Đang trong lúc nói chuyện, thân hình của Bạch Lạc Sinh lại biến mất, kết quả vừa rồi khiến cho gã có phần kinh ngạc, thực lực của Pháp Nguyên thật sự là quá mạnh, không biết sau này sẽ còn sử dụng sát chiêu gì nữa. Xem ra gã chỉ có thể đề thăng Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp lên đến cực hạn, và thi triển thực lực mạnh nhất thì mới có thể khiến cho Pháp Nguyên buông tay chịu thua. Nghĩ vậy, thân hình Bạch Lạc Sinh càng lúc càng nhanh, phảng phất như những tia chớp xẹt qua trên lôi đài, đột nhiên cao giọng quát: “Đại Tuyết Phân Phi!”
Đại Tuyết Phân Phi, là thức thứ sáu của Phong Thần kiếm quyết, có lực lượng chí âm cực hạn nhất.
nl.Bạc Lạc Sinh cấp tốc vận chuyển chân nguyên để tạo nên năm thật thể, rồi bỗng dưng dừng lại, trên năm góc võ đài liền hiện ra năm Bạch Lạc Sinh giống nhau như đúc, năm thanh kiếm từ trong tay được phóng lên không trung, mũi kiếm nhanh chóng lay động chỉ xuống dưới, và phóng ra từng đóa từng đóa hoa tuyết khiết bạch, lất phất bay xuống. Đại bộ phận các đệ tử ở dưới đài nhìn thấy năm thân ảnh Bạch Lạc Sinh thì đã kinh ngạc đến nổi không ngậm miệng lại được, vì đợt tấn công trước của Bạch Lạc Sinh, chỉ mới thấy có hai, ba thật thể hư ảo, giờ đây hắn lại thi triển Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp đến cực hạn, biến ra năm thật thể xuất hiện trên lôi đài, khiến người ta khó có thể tin được, khó có thể ngờ được. Xen ra Phong Thần Tông có thể cầm đầu Tu Chân giới vạn năm qua, quả thật có thực lực không thể động tới.kien
Vẻ mặt Pháp Nguyên bắt đầu trở nên ngưng trọng, y cẩn thận quan sát những hoa tuyết đang bay giữa không trung, những cánh hoa tuyết thập phần khiết bạch, phảng phất như tinh linh của tuyết, lất phất bay lượn giữa không trung, không ngừng xoay tròn và nhảy múa, thật là mỹ lệ. Vì có năm thật thể cùng công kích, nên số lượng hoa tuyết đã hoàn toàn vượt qua kiếm quyết bình thường, đã khiến cho cả lôi đài đều dày đặc bông tuyết. Những cánh hoa tuyết này thoạt nhìn thì bay rất chậm, nhưng trong chớp mắt đã tới trước mặt Pháp Nguyên. Cả không gian đã hoàn toàn bị vây kín, hoàn toàn không thể né tránh.
Chỉ có một trận chiến! Lấy công đối công thì mới có thể hóa giải được nguy cơ trước mắt. Ý nghĩ vừa lướt qua đầu Pháp Nguyên nhanh như tia chớp, trong nháy mắt đã ra quyết định. Toàn thân Pháp Nguyên rung lên, cà sa trên người bay nhanh về phía sau, để lộ ra một thanh tiểu kiếm dài hai xích được làm bằng gỗ đào ở sau lưng. Giống như có linh tính, chuôi đào mộc kiếm như có ảo thuật, đột nhiên lại xuất hiện ngay trong tay Pháp Nguyên. Lúc này Pháp Nguyên đã đề thăng Đại Viên Mãn tâm pháp lên tới tầng thứ bảy, rồi giơ cao đào mộc kiếm lên quá đỉnh đầu, sau đó chém thẳng tới trước. Một trảm này như phảng phất mang sức mạnh nghìn quân, từng tấc từng tấc hạ xuống.
Chợt nghe Pháp Nguyên khẽ ngâm: “Địa Nguyên Tố chi kiếm!”
Địa Nguyên Tố chi kiếm, một trong những tuyệt học lợi hại nhất của Phật tông, danh xưng chính thức là Địa Thủy Hỏa Phong Không Thức lục đại nguyên tố kiếm. Phật tông cho rằng, vũ trụ là do lục đại nguyên tố tạo thành, địa thủy hỏa phong tạo thành thế giới vật lý của chúng ta, còn không và thức thì hợp thành thế giới tinh thần khó mà dự đoán. Lục đại nguyên tố kiếm pháp này, là trấn môn kiếm pháp đã nhiều lần giúp Phật môn trảm yêu hàng ma. Bất quá, mấy vạn năm qua, đệ tử Liên Hoa Tự có thể luyện đến ngũ, lục nguyên tố đã ít lại càng thêm ít, thật là khó có thể lĩnh hội được hết sự ảo diệu ở trong đó.
Vô số kim sắc quang mang, là một trong những nguyên tố tạo thành vũ trụ - địa nguyên tố - nhanh chóng từ bốn phương tám hướng tụ tập lại xung quanh đào mộc kiếm, tích tụ dày đến mấy thước, tựa như một mảnh đất rộng lớn, dựng đứng sừng sững vững chắc ở xung quanh Pháp Nguyên. Kim sắc địa nguyên tố điên cuồng tụ tập lại, đồng thời tiến dần ra phía ngoài, ngăn chặn vô số hoa tuyết ở bên ngoài. Từng cánh hoa tuyết do Bạch Lạc Sinh xuất ra đánh lên các mặt trên dưới trước sau của địa nguyên tố, nhu lực chí âm liền bị địa nguyên tố hoàn toàn hấp nạp.
Đại địa, có thể sinh ra vạn vật, cũng có thể hấp nạp vạn vật. Kiên cố, vững chắc, rộng lớn, đều là đặc điểm của nó. Mà địa nguyên tố chính là nguyên tố bổn mạng tạo thành đại địa, so với đại địa chân chính, cũng có được thuộc tính kiên cố không gì phá được của nó. Lục Mộng Thần ở dưới đài không nhịn được kinh hãi la lên: “Là địa nguyên tố chi kiếm, thật là vô cùng thần diệu a! Xem ra Bạch sư huynh dữ nhiều lành ít rồi!”
Hắn vừa dứt lời, thì đã thấy Bạch Lạc Sinh bị nguyên tố từ bốn phương tám hướng liên tiếp đánh trúng, toàn thân mềm nhũn ngã lăn ra trên lôi đài, không thể động đậy, nhưng có điều kỳ quái là gã bị kiếm thức mãnh liệt của Pháp Nguyên đánh trúng như thế thì đáng lẽ lục phủ ngũ tạng và kinh mạch phải đứt đoạn rồi mới phải, nhưng giờ đây khoé miệng của Bạch Lạc Sinh không hề ứa máu! Rốt cuộc đây là chuyện gì vậy?!
Hết chương 44
Chú thích:
* Niêm Hoa nhất tiếu, ảo diệu tự truyện: Niêm Hoa khẽ cười, sự ảo diệu sẽ được truyền xa.
nl.Lấy bất biến ứng vạn biến, Đại Viên Mãn thần công của Pháp Nguyên quả nhiên không tầm thường. Hư Vân tông chủ hài lòng quan sát biểu hiện của đệ tử, trong lòng cảm thấy rất vui. Những đệ tử khác của Liên Hoa Tự thấy tiểu sư đệ của mình dùng một thức Phấp Quang Phổ Chiếu, đã phá được kiếm thức chí dương Kim Quang Vạn Đạo của Phong Thần Tông, thì hiện rõ niềm vui sướng ra mặt.
Bốn nữ tử che mặt của Nghiễm Hàn cung nhìn thấy biểu hiện của Pháp Nguyên, trong ánh mát lộ ra một cỗ thần thái thân thiết ấm áp, phảng phất như một tiếng tiêu thánh thót gặp được tri âm. Còn Long Hải của Dương Diễm Môn thì cũng tràn ngập vẻ khao khát trên mặt, nếu có thể được đối chiêu với loại cao thủ cấp bậc giống như Pháp Nguyên này thì chắc chắn sẽ có bổ ích rất lớn cho trình độ của bản thân gã.kien
Bạch Lạc Sinh trong sự biến ảo khôn lường của mình cũng khẩn trương nhìn chằm chằm vào mọi biến hóa của Pháp Nguyên, nhưng hắn cảm giác được Pháp Nguyên dường như không có chút động đậy nào, mường tượng như là một người đang thưởng thức trà vậy, hoàn toàn dung hòa với sơn thủy hữu tình. Giờ phút này, Bạch Lạc Sinh càng tăng thêm phần cẩn thận, gã biết rằng đối mặt với hạng cao thủ như Pháp Nguyên thì tuyệt không thể xem thường, nếu không tất sẽ bị thảm bại. Gã nhanh chóng vận hành chân nguyên trong nội thể, cho chúng di chuyển lồng lộn theo lộ tuyến chánh phản đại chu thiên, rồi đề khởi Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp lên đến tầng thứ ba, đồng thời cũng thi triển thức thứ tư của Phong Thần kiếm pháp, Thanh Phong Từ Lai.
Trên lôi đài trở nên thật yên tĩnh, thân ảnh Bạch Lạc Sinh phảng phất như biến mất ngay trong gió, các đệ tử ở dưới đài đều mở to hai mắt để tìm kiếm. Đôi mắt Pháp Nguyên chợt sáng rực, tựa như ánh sao lung linh giữa trời đêm. Y đề thăng Đại Viên Mãn tâm pháp đến tầng thứ tư, mở ra phật nhãn, nhưng thân hình của Bạch Lạc Sinh quá ư thần diệu, khiến cho Pháp Nguyên chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ thân hình của gã. Đại Viên Mãn tâm pháp đưa thần thức của Pháp Nguyên lặng lẽ trải rộng ra khắp không gian trên lôi đài, thời khắc này, Pháp Nguyên đã nắm rõ mười phần quỹ tích di động của thân hình Bạch Lạc Sinh.
Thân hình Pháp Nguyên bắt đầu gấp rút xoay tròn, bàn chân rời khỏi lôi đài, lúc này trên mặt Pháp Nguyên thoáng hiện ra nét cười nhàn nhạt, mười phần nhẹ nhàng và thoải mái, tiếp đó mười ngón tay bắn ra vô số đạo quang mang chói mắt nhanh như chớp, nhằm đúng quỹ tích di động của Bạch Lạc Sinh đánh tới, chiêu thức này chính là Niêm Hoa chỉ nổi tiếng của Liên Hoa tự.
Niêm Hoa nhất tiếu, ảo diệu tự truyện!* Trăm ngàn năm qua, những người bị bại dưới Niêm hoa chỉ kỳ diệu này, không biết có bao nhiêu. Rất nhiều đệ tử của các đại môn phái đều cho Pháp Nguyên là đối thủ hàng đầu, nên ai nấy đều khẩn trương nhìn chằm chằm vào từng động tác của Pháp Nguyên, không dám bỏ qua một chi tiết dù rất nhỏ nào.
Bạch Lạc Sinh lúc này đã phát động Thanh Phong Từ Lai, chỉ thấy có làn gió nhẹ loáng thoáng thổi lên, như có như không, kích thẳng đến Pháp Nguyên mà không gây ra một tiếng động nào. Dưới uy lực của Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp tầng thứ ba, cả ba thật thể cùng đánh ra thanh phong, mà bên trong lại ẩn chứa vô số âm nhu ám kình mãnh liệt.
Lúc này trên lôi đài chợt xuất hiện biến hóa kỳ dị. Một bên là thần công Phật tông, do Pháp Nguyên của Liên Hoa Tự kích xuất ra vô số đạo chỉ quang. Còn một bên là tuyệt học của tu chân đạo gia, do Bạch Lạc Sinh của Phong Thần Tông kích phát ra những luồn gió nhẹ không thể nhìn thấy.
Rốt cuộc thì tuyệt học Phật tông có thể chiếm được thượng phong, hay là tuyệt học của tu chân đạo gia sẽ giành đựoc thắng lợi? Tất cả mọi người đều mở to mắt, khẩn trương chờ đợi kết quả.
Một làn gió mát, phảng phất như đang hình thành một cái lưới lớn vô cùng vô tận, bao trùm lấy không gian, rồi phủ ập đến Pháp Nguyên, vừa đúng lúc y cũng đang bắn ra vô vàn tia quang mang kịch liệt, trúng ngay mặt trên của chiếc “lưới” vô hình đang giăng ra. Hai chiêu chạm nhau không hề phát ra tiếng động nào, tựa như đóa hoa quỳnh nở trong đêm yên tĩnh. Những ánh quang mang như những ngọn lửa rơi xuống đáy nước, hoàn toàn biến mất không còn tăm hơi, mà những làn gió nhẹ cũng biến mất không còn thấy đâu nữa. Sau đó thì thân hình của Bạch Lạc Sinh xuất hiện trên lôi đài, đứng thẳng ở góc đông nam, ngực thở phập phồng, xem ra một thức vừa rồi đã làm tiêu hao không ít chân nguyên của gã. Trán của Pháp Nguyên ở dưới ánh mặt trời có phản chiếu lại chút tia sáng yếu ớt, nhìn kỹ thì là một ít mồ hôi. Các đệ tử quan chiến ở dưới đài nhìn thấy hai người tựa hồ như ngang tài ngang sức, thì không nhịn được đều kêu khẽ một tiếng, hình như kết quả này không làm cho họ hài lòng lắm.
Lục Mộng Thần ở dưới đài vừa rồi chứng kiến toàn bộ kết cuộc, tài nghệ của Bạch Lạc Sinh ở trong đám đệ tử ưu tú của Phong Thần Tông cũng được xếp thứ ba, thực lực không phải tầm thường, nhưng vừa rồi xem gã và Pháp Nguyên so chiêu, thì dường như Pháp Nguyên vẫn còn thực lực rất mạnh chưa phát huy đến. Hắn nhẹ nhàng kéo góc áo của Diệu Nhiên, thấp giọng nói: “Sư tỷ, Pháp Nguyên hòa thượng của Liên Hoa Tự thật là lợi hại, xem ra y chắc chắn sẽ là đại địch của chúng ta!”
Diệu Nhiên không quay đầu lại, trong lúc trầm tư chỉ gật gật đầu đáp lại, sau đó mới thong thả nói: “Đúng vậy, chúng ta tốt nhất là nên cẩn thận.” Đang trong lúc nói chuyện, thân hình của Bạch Lạc Sinh lại biến mất, kết quả vừa rồi khiến cho gã có phần kinh ngạc, thực lực của Pháp Nguyên thật sự là quá mạnh, không biết sau này sẽ còn sử dụng sát chiêu gì nữa. Xem ra gã chỉ có thể đề thăng Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp lên đến cực hạn, và thi triển thực lực mạnh nhất thì mới có thể khiến cho Pháp Nguyên buông tay chịu thua. Nghĩ vậy, thân hình Bạch Lạc Sinh càng lúc càng nhanh, phảng phất như những tia chớp xẹt qua trên lôi đài, đột nhiên cao giọng quát: “Đại Tuyết Phân Phi!”
Đại Tuyết Phân Phi, là thức thứ sáu của Phong Thần kiếm quyết, có lực lượng chí âm cực hạn nhất.
nl.Bạc Lạc Sinh cấp tốc vận chuyển chân nguyên để tạo nên năm thật thể, rồi bỗng dưng dừng lại, trên năm góc võ đài liền hiện ra năm Bạch Lạc Sinh giống nhau như đúc, năm thanh kiếm từ trong tay được phóng lên không trung, mũi kiếm nhanh chóng lay động chỉ xuống dưới, và phóng ra từng đóa từng đóa hoa tuyết khiết bạch, lất phất bay xuống. Đại bộ phận các đệ tử ở dưới đài nhìn thấy năm thân ảnh Bạch Lạc Sinh thì đã kinh ngạc đến nổi không ngậm miệng lại được, vì đợt tấn công trước của Bạch Lạc Sinh, chỉ mới thấy có hai, ba thật thể hư ảo, giờ đây hắn lại thi triển Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp đến cực hạn, biến ra năm thật thể xuất hiện trên lôi đài, khiến người ta khó có thể tin được, khó có thể ngờ được. Xen ra Phong Thần Tông có thể cầm đầu Tu Chân giới vạn năm qua, quả thật có thực lực không thể động tới.kien
Vẻ mặt Pháp Nguyên bắt đầu trở nên ngưng trọng, y cẩn thận quan sát những hoa tuyết đang bay giữa không trung, những cánh hoa tuyết thập phần khiết bạch, phảng phất như tinh linh của tuyết, lất phất bay lượn giữa không trung, không ngừng xoay tròn và nhảy múa, thật là mỹ lệ. Vì có năm thật thể cùng công kích, nên số lượng hoa tuyết đã hoàn toàn vượt qua kiếm quyết bình thường, đã khiến cho cả lôi đài đều dày đặc bông tuyết. Những cánh hoa tuyết này thoạt nhìn thì bay rất chậm, nhưng trong chớp mắt đã tới trước mặt Pháp Nguyên. Cả không gian đã hoàn toàn bị vây kín, hoàn toàn không thể né tránh.
Chỉ có một trận chiến! Lấy công đối công thì mới có thể hóa giải được nguy cơ trước mắt. Ý nghĩ vừa lướt qua đầu Pháp Nguyên nhanh như tia chớp, trong nháy mắt đã ra quyết định. Toàn thân Pháp Nguyên rung lên, cà sa trên người bay nhanh về phía sau, để lộ ra một thanh tiểu kiếm dài hai xích được làm bằng gỗ đào ở sau lưng. Giống như có linh tính, chuôi đào mộc kiếm như có ảo thuật, đột nhiên lại xuất hiện ngay trong tay Pháp Nguyên. Lúc này Pháp Nguyên đã đề thăng Đại Viên Mãn tâm pháp lên tới tầng thứ bảy, rồi giơ cao đào mộc kiếm lên quá đỉnh đầu, sau đó chém thẳng tới trước. Một trảm này như phảng phất mang sức mạnh nghìn quân, từng tấc từng tấc hạ xuống.
Chợt nghe Pháp Nguyên khẽ ngâm: “Địa Nguyên Tố chi kiếm!”
Địa Nguyên Tố chi kiếm, một trong những tuyệt học lợi hại nhất của Phật tông, danh xưng chính thức là Địa Thủy Hỏa Phong Không Thức lục đại nguyên tố kiếm. Phật tông cho rằng, vũ trụ là do lục đại nguyên tố tạo thành, địa thủy hỏa phong tạo thành thế giới vật lý của chúng ta, còn không và thức thì hợp thành thế giới tinh thần khó mà dự đoán. Lục đại nguyên tố kiếm pháp này, là trấn môn kiếm pháp đã nhiều lần giúp Phật môn trảm yêu hàng ma. Bất quá, mấy vạn năm qua, đệ tử Liên Hoa Tự có thể luyện đến ngũ, lục nguyên tố đã ít lại càng thêm ít, thật là khó có thể lĩnh hội được hết sự ảo diệu ở trong đó.
Vô số kim sắc quang mang, là một trong những nguyên tố tạo thành vũ trụ - địa nguyên tố - nhanh chóng từ bốn phương tám hướng tụ tập lại xung quanh đào mộc kiếm, tích tụ dày đến mấy thước, tựa như một mảnh đất rộng lớn, dựng đứng sừng sững vững chắc ở xung quanh Pháp Nguyên. Kim sắc địa nguyên tố điên cuồng tụ tập lại, đồng thời tiến dần ra phía ngoài, ngăn chặn vô số hoa tuyết ở bên ngoài. Từng cánh hoa tuyết do Bạch Lạc Sinh xuất ra đánh lên các mặt trên dưới trước sau của địa nguyên tố, nhu lực chí âm liền bị địa nguyên tố hoàn toàn hấp nạp.
Đại địa, có thể sinh ra vạn vật, cũng có thể hấp nạp vạn vật. Kiên cố, vững chắc, rộng lớn, đều là đặc điểm của nó. Mà địa nguyên tố chính là nguyên tố bổn mạng tạo thành đại địa, so với đại địa chân chính, cũng có được thuộc tính kiên cố không gì phá được của nó. Lục Mộng Thần ở dưới đài không nhịn được kinh hãi la lên: “Là địa nguyên tố chi kiếm, thật là vô cùng thần diệu a! Xem ra Bạch sư huynh dữ nhiều lành ít rồi!”
Hắn vừa dứt lời, thì đã thấy Bạch Lạc Sinh bị nguyên tố từ bốn phương tám hướng liên tiếp đánh trúng, toàn thân mềm nhũn ngã lăn ra trên lôi đài, không thể động đậy, nhưng có điều kỳ quái là gã bị kiếm thức mãnh liệt của Pháp Nguyên đánh trúng như thế thì đáng lẽ lục phủ ngũ tạng và kinh mạch phải đứt đoạn rồi mới phải, nhưng giờ đây khoé miệng của Bạch Lạc Sinh không hề ứa máu! Rốt cuộc đây là chuyện gì vậy?!
Hết chương 44
Chú thích:
* Niêm Hoa nhất tiếu, ảo diệu tự truyện: Niêm Hoa khẽ cười, sự ảo diệu sẽ được truyền xa.
/118
|