Vũ hội được tổ chức tại một biệt thự tư nhân của một nhà giàu có nổi tiếng ở ngoại ô thành phố S. Tiêu Dịch Thành và Tiêu Yên Nhiên đưa thiệp mời sau đó đi vào khu cổng chính được bao bọc bởi tầng tầng lớp lớp bảo vệ.
Thứ đầu tiên đập vào mắt là đại sảnh lầu một rộng, sáng như ban ngày, hai mặt đều là cửa sổ sát đất, có thể nhìn thấy vườn hoa lộng lẫy dưới màn đêm bên ngoài, mọi bày trí không cái nào là không tinh tế, xa hoa.
Trong lúc đó, những gương mặt thanh tú, nổi tiếng lượn qua lượn lại, y phục bóng bẩy, ăn uống linh đình.
Đột nhiên Tô Yên Nhiên hiểu ra mục đích tổ chức buổi dạ tiệc của chủ nhân biệt thự này. Con cháu của những gia tộc giàu có, quyền thế ở thành phố S, chuyện yêu đương thường ngày muốn chơi thế nào, thể hiện ra sao gia đình họ đều không quan tâm lắm, nhưng về vấn đề hôn nhân thì không thể chiều theo ý họ, mà phải tìm một nhà môn đăng hộ đối, đôi bên cùng có lợi. Vì thế, dạng tiệc rượu thế này chỉ là mượn danh tiệc rượu tạo điều kiện cho đám cậu ấm cô chiêu tìm hiểu lẫn nhau mà thôi.
Tiêu Dịch Thành cũng được liệt vào nhóm khách mời, chứng tỏ bọn họ nghĩ Tiêu Dịch Thành vẫn còn độc thân... Mặc dù hôn lễ lần trước rất lớn, nhưng chuyện anh kết hôn không thành cũng đã khiến dư luận xôn xao, ai ai cũng biết, cho nên, Tiêu đại thiếu gia trong lòng các chị em quần chúng vẫn là người đàn ông độc thân hoàng kim như cũ. Dựa vào điều kiện của Tiêu Dịch Thành, bất luận là gia sản hay tài mạo đều vô cùng hoàn hảo, không biết có bao nhiêu thiếu nữ để mắt đến, khó trách anh không thể tùy tiện dẫn thư ký nhỏ nhoi để đối phó được.
Thấy Tiêu Dịch Thành thế mà lại dẫn bạn gái ra sân, mà cô gái đó thoạt nhìn còn rất đẹp rất có khí chất, hơn nữa còn có vài phần rất quen, sắc mặt của nhiều cô gái nhất thời trở nên khó coi.
Tiêu Dịch Thành luôn là một người khiêm tốn, hình ảnh của chính anh cũng rất ít khi được đăng tải trên các báo chí, tập san, mà Tô Yên Nhiên trước kia luôn được Tiêu Dịch Thành bảo vệ rất kỹ, ai cũng biết Tiêu đại thiếu gia sắp kết hôn, đối tượng chỉ là một cô nhân viên nhỏ nhoi với một cái tên rất kinh điển, nhưng những người không tới dự hôn lễ cũng không biết cô dâu thật sự có hình dáng thế nào. Nhưng sau hôm Tô Yên Nhiên đào hôn... Tin tức giật gân và hấp dẫn như thế có đơn vị truyền thông nào bỏ lỡ? Người chứng kiến hôn lễ quá nhiều, Tiêu gia cũng không chặn nổi. Còn Tiêu Dịch Thành xuất phát từ việc muốn tìm ra ý đồ của Tô Yên Nhiên nên đã ngầm cho phép đăng hình của cô...
Không biết có bao nhiêu thiếu nữ xem báo có hình Tô Yên Nhiên, ảo tưởng ngày nào đó mình cũng sẽ như chim sẻ biến thành phượng hoàng, sau đó mắng Tô Yên Nhiên ngu ngốc, cơ hội tốt như vậy cũng bỏ qua; hoặc là hả hê vì thân phận của Tô Yên Nhiên mà dám vọng tưởng gả vào nhà giàu, cũng may không thành.
Suốt buổi chiều hai người rất ít nói chuyện với nhau, bởi vì có những lời cãi vả không tiện mang lên bàn tiệc. Nhưng ngoài mặt vẫn vô cùng ân ái hòa hợp, tay của Tiêu Dịch Thành vẫn nghiễm nhiên khoác bên hông Tô Yên Nhiên, không cho cô chút cơ hội trốn thoát.
Làm cho mọi người không khỏi nghi ngờ đào hôn gì đó chỉ là trò cãi vả của các cặp tình nhân mà thôi... Có điều, cô gái này gây ầm ĩ lớn như vậy mà Tiêu Dịch Thành vẫn nuông chiều cô, xem ra Tiêu đại thiếu đúng là bị lún sâu rồi.
Vì thế Tô Yên Nhiên treo một nụ cười lịch sự đã sắp cứng đờ bên khóe môi, im lặng đứng bên cạnh người đàn ông được mọi người chú ý, nhìn anh đối phó qua loa với đủ mọi loại người, chỉ đúng lúc gật đầu hoặc thỉnh thoảng đáp lại một hai câu.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện lịch sự, lễ độ với một đối tác làm ăn lần nữa, Tô Yên Nhiên nhịn không được lên tiếng oán trách: Tôi hơi mệt. Tối nay cô mang giày cao gót mà bình thường rất ít khi mang, đứng lâu như vậy có thể không mệt sao.
Nghĩ đến Tô Yên Nhiên là phụ nữ có thai, không thể quá mệt, Tô Dịch Thành lập tức đỡ cô từ bên ngoài vào phòng, ngồi xuống khu nghỉ ngơi có đặt rất nhiều điểm tâm bên cạnh đại sảnh.
Tô Yên Nhiên nhìn điểm tâm bánh ngọt với đủ loại màu săc được làm rất tinh tế, khéo léo, nhất thời sáng mắt. Dù lúc chiều hai ba giờ mới ăn trưa, nhưng cũng đã qua bốn năm giờ đồng hồ, lại thêm một hồi bôn ba đến các cửa hàng, đến hiệu thẩm mỹ, lại mang thai, cô đã sớm vừa đói vừa mệt.
Tiêu Dịch Thành thầm trách mình sơ suất... Cả buổi chiều anh chỉ lo hờn dỗi, lại không để ý tới cảm nhận của cô... Đúng là anh không tốt. Ừm, xem ra sau này phải chuẩn bị một ít thức ăn mà cô thích sẵn trên xe mới được... Đỡ Tô Yên Nhiên ngồi xuống, sau đó đi đến khu điểm tâm, cầm đĩa chọn vài loại cô thích - sống chung với nhau tám chín tháng, anh đương nhiên biết rõ những món ưa thích của Tô Yên Nhiên.
Tô Yên Nhiên im lặng ngồi trên ghế ăn điểm tâm bánh ngọt, ưm, hơi khát... Bên cạnh lập tức đưa qua một ly nước hoa quả, là Tiêu Dịch Thành đưa tới. Tô Yên Nhiên uống một hớp, không lạnh, khẽ cau mày. Tiêu Dịch Thành ngồi cạnh nhìn cô ăn lập tức mở miệng giải thích: Em vẫn chưa uống lạnh được.
Tô Yên Nhiên gật đầu, tiếp tục ăn bánh ngọt. Ánh mắt mãnh liệt từ bốn phía bắn tới khiến cô không thể làm ngơ, Tô Yên Nhiên không khỏi cười khổ, người bên cạnh cô đúng là được nhiều cô gái nhớ nhung. Chỉ biết mặc niệm trong lòng: Thật ra thì các cô không cần hâm mộ tôi, cũng không cần ghét tôi, tôi chẳng qua cũng chỉ là người qua đường của anh ta thôi, sau này các cô còn có cơ hội mà... Một ngày nào đó, người mà anh dẫn theo bên cạnh sẽ là một cô gái khác... Không biết tại sao khi nghĩ đến điều này, Tô Yên Nhiên lại thấy hơi chua sót.
Anh là thiên chi kiêu tử, tuấn tú lại thành công, còn cô, rất bình thường, cùng lắm được xem như có vài phần xinh đẹp của một cô gái bình thường. Tất cả mọi người đều cảm thấy cô không xứng với anh. Cô đã từng cảm thấy không quan trọng, cô vốn không coi trọng khái niệm dòng tộc, cũng không định sẽ bên anh lâu dài... Vì thế, bây giờ có chút để ý là bởi vì bắt đầu mong mỏi có thể ở bên cạnh anh trong tương lai sao?
Một cô gái dáng bốc lửa mặc váy đỏ bước tới: Dịch Thành, em còn tưởng anh sẽ không tới.
Tiêu Dịch Thành đứng lên. Khuôn mặt anh tuấn nở nụ cười mê hoặc: Sở Sở đích thân mời, anh rất khó từ chối.
Không sai, cô gái này chính là người đã từng xuất hiện ở phòng làm việc của Tiêu Dịch Thành sáng nay, Lâm Sở Sở, tối nay cô
Thứ đầu tiên đập vào mắt là đại sảnh lầu một rộng, sáng như ban ngày, hai mặt đều là cửa sổ sát đất, có thể nhìn thấy vườn hoa lộng lẫy dưới màn đêm bên ngoài, mọi bày trí không cái nào là không tinh tế, xa hoa.
Trong lúc đó, những gương mặt thanh tú, nổi tiếng lượn qua lượn lại, y phục bóng bẩy, ăn uống linh đình.
Đột nhiên Tô Yên Nhiên hiểu ra mục đích tổ chức buổi dạ tiệc của chủ nhân biệt thự này. Con cháu của những gia tộc giàu có, quyền thế ở thành phố S, chuyện yêu đương thường ngày muốn chơi thế nào, thể hiện ra sao gia đình họ đều không quan tâm lắm, nhưng về vấn đề hôn nhân thì không thể chiều theo ý họ, mà phải tìm một nhà môn đăng hộ đối, đôi bên cùng có lợi. Vì thế, dạng tiệc rượu thế này chỉ là mượn danh tiệc rượu tạo điều kiện cho đám cậu ấm cô chiêu tìm hiểu lẫn nhau mà thôi.
Tiêu Dịch Thành cũng được liệt vào nhóm khách mời, chứng tỏ bọn họ nghĩ Tiêu Dịch Thành vẫn còn độc thân... Mặc dù hôn lễ lần trước rất lớn, nhưng chuyện anh kết hôn không thành cũng đã khiến dư luận xôn xao, ai ai cũng biết, cho nên, Tiêu đại thiếu gia trong lòng các chị em quần chúng vẫn là người đàn ông độc thân hoàng kim như cũ. Dựa vào điều kiện của Tiêu Dịch Thành, bất luận là gia sản hay tài mạo đều vô cùng hoàn hảo, không biết có bao nhiêu thiếu nữ để mắt đến, khó trách anh không thể tùy tiện dẫn thư ký nhỏ nhoi để đối phó được.
Thấy Tiêu Dịch Thành thế mà lại dẫn bạn gái ra sân, mà cô gái đó thoạt nhìn còn rất đẹp rất có khí chất, hơn nữa còn có vài phần rất quen, sắc mặt của nhiều cô gái nhất thời trở nên khó coi.
Tiêu Dịch Thành luôn là một người khiêm tốn, hình ảnh của chính anh cũng rất ít khi được đăng tải trên các báo chí, tập san, mà Tô Yên Nhiên trước kia luôn được Tiêu Dịch Thành bảo vệ rất kỹ, ai cũng biết Tiêu đại thiếu gia sắp kết hôn, đối tượng chỉ là một cô nhân viên nhỏ nhoi với một cái tên rất kinh điển, nhưng những người không tới dự hôn lễ cũng không biết cô dâu thật sự có hình dáng thế nào. Nhưng sau hôm Tô Yên Nhiên đào hôn... Tin tức giật gân và hấp dẫn như thế có đơn vị truyền thông nào bỏ lỡ? Người chứng kiến hôn lễ quá nhiều, Tiêu gia cũng không chặn nổi. Còn Tiêu Dịch Thành xuất phát từ việc muốn tìm ra ý đồ của Tô Yên Nhiên nên đã ngầm cho phép đăng hình của cô...
Không biết có bao nhiêu thiếu nữ xem báo có hình Tô Yên Nhiên, ảo tưởng ngày nào đó mình cũng sẽ như chim sẻ biến thành phượng hoàng, sau đó mắng Tô Yên Nhiên ngu ngốc, cơ hội tốt như vậy cũng bỏ qua; hoặc là hả hê vì thân phận của Tô Yên Nhiên mà dám vọng tưởng gả vào nhà giàu, cũng may không thành.
Suốt buổi chiều hai người rất ít nói chuyện với nhau, bởi vì có những lời cãi vả không tiện mang lên bàn tiệc. Nhưng ngoài mặt vẫn vô cùng ân ái hòa hợp, tay của Tiêu Dịch Thành vẫn nghiễm nhiên khoác bên hông Tô Yên Nhiên, không cho cô chút cơ hội trốn thoát.
Làm cho mọi người không khỏi nghi ngờ đào hôn gì đó chỉ là trò cãi vả của các cặp tình nhân mà thôi... Có điều, cô gái này gây ầm ĩ lớn như vậy mà Tiêu Dịch Thành vẫn nuông chiều cô, xem ra Tiêu đại thiếu đúng là bị lún sâu rồi.
Vì thế Tô Yên Nhiên treo một nụ cười lịch sự đã sắp cứng đờ bên khóe môi, im lặng đứng bên cạnh người đàn ông được mọi người chú ý, nhìn anh đối phó qua loa với đủ mọi loại người, chỉ đúng lúc gật đầu hoặc thỉnh thoảng đáp lại một hai câu.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện lịch sự, lễ độ với một đối tác làm ăn lần nữa, Tô Yên Nhiên nhịn không được lên tiếng oán trách: Tôi hơi mệt. Tối nay cô mang giày cao gót mà bình thường rất ít khi mang, đứng lâu như vậy có thể không mệt sao.
Nghĩ đến Tô Yên Nhiên là phụ nữ có thai, không thể quá mệt, Tô Dịch Thành lập tức đỡ cô từ bên ngoài vào phòng, ngồi xuống khu nghỉ ngơi có đặt rất nhiều điểm tâm bên cạnh đại sảnh.
Tô Yên Nhiên nhìn điểm tâm bánh ngọt với đủ loại màu săc được làm rất tinh tế, khéo léo, nhất thời sáng mắt. Dù lúc chiều hai ba giờ mới ăn trưa, nhưng cũng đã qua bốn năm giờ đồng hồ, lại thêm một hồi bôn ba đến các cửa hàng, đến hiệu thẩm mỹ, lại mang thai, cô đã sớm vừa đói vừa mệt.
Tiêu Dịch Thành thầm trách mình sơ suất... Cả buổi chiều anh chỉ lo hờn dỗi, lại không để ý tới cảm nhận của cô... Đúng là anh không tốt. Ừm, xem ra sau này phải chuẩn bị một ít thức ăn mà cô thích sẵn trên xe mới được... Đỡ Tô Yên Nhiên ngồi xuống, sau đó đi đến khu điểm tâm, cầm đĩa chọn vài loại cô thích - sống chung với nhau tám chín tháng, anh đương nhiên biết rõ những món ưa thích của Tô Yên Nhiên.
Tô Yên Nhiên im lặng ngồi trên ghế ăn điểm tâm bánh ngọt, ưm, hơi khát... Bên cạnh lập tức đưa qua một ly nước hoa quả, là Tiêu Dịch Thành đưa tới. Tô Yên Nhiên uống một hớp, không lạnh, khẽ cau mày. Tiêu Dịch Thành ngồi cạnh nhìn cô ăn lập tức mở miệng giải thích: Em vẫn chưa uống lạnh được.
Tô Yên Nhiên gật đầu, tiếp tục ăn bánh ngọt. Ánh mắt mãnh liệt từ bốn phía bắn tới khiến cô không thể làm ngơ, Tô Yên Nhiên không khỏi cười khổ, người bên cạnh cô đúng là được nhiều cô gái nhớ nhung. Chỉ biết mặc niệm trong lòng: Thật ra thì các cô không cần hâm mộ tôi, cũng không cần ghét tôi, tôi chẳng qua cũng chỉ là người qua đường của anh ta thôi, sau này các cô còn có cơ hội mà... Một ngày nào đó, người mà anh dẫn theo bên cạnh sẽ là một cô gái khác... Không biết tại sao khi nghĩ đến điều này, Tô Yên Nhiên lại thấy hơi chua sót.
Anh là thiên chi kiêu tử, tuấn tú lại thành công, còn cô, rất bình thường, cùng lắm được xem như có vài phần xinh đẹp của một cô gái bình thường. Tất cả mọi người đều cảm thấy cô không xứng với anh. Cô đã từng cảm thấy không quan trọng, cô vốn không coi trọng khái niệm dòng tộc, cũng không định sẽ bên anh lâu dài... Vì thế, bây giờ có chút để ý là bởi vì bắt đầu mong mỏi có thể ở bên cạnh anh trong tương lai sao?
Một cô gái dáng bốc lửa mặc váy đỏ bước tới: Dịch Thành, em còn tưởng anh sẽ không tới.
Tiêu Dịch Thành đứng lên. Khuôn mặt anh tuấn nở nụ cười mê hoặc: Sở Sở đích thân mời, anh rất khó từ chối.
Không sai, cô gái này chính là người đã từng xuất hiện ở phòng làm việc của Tiêu Dịch Thành sáng nay, Lâm Sở Sở, tối nay cô
/38
|