Lâm Yêu Yêu thấy người này trên vai xách túi hành lý đen sì, dáng vẻ lặn lội đường xa, thế là chạy vào nhà tìm kiếm.
Lúc cô xoay người vào nhà, Trình Du bắt đầu hút thuốc.
Hắn giơ tay chắn gió cho ngọn lửa, mi mắt rũ xuống. Mùi thuốc lá miễn cưỡng át đi sự khô nóng bên trong yết hầụ Nhưng cũng chỉ là tạm thời, hắn hơi ngước mắt, trong đầu không quên được cổ chân nhỏ nhắn của thiếu nữ cùng làn váy tán loạn.
Hút một hơi.
Rồi lại một hơi.
Chủ nhà đối diện là đồng sự của ba Lâm Yêu Yểụ Làm nghề bác sĩ gây mê kiếm được rất nhiều tiền, mua được nhà trong thành phố liền dẫn con trai chuyển đến, bên này thì cho thuê.
Lâm Yêu Yêu miễn cưỡng gọi điện cho bố Lâm, xin được SĐT xong liền viết ra giấy đưa cho hắn. Ngón tay trắng mềm cảnh giác đưa tờ giấy qua khe cửa, khuôn mặt trong veo như cơn mưa đầu hạ của thiếu nữ chỉ ló ra ngoài một nửa.
Trình Du cắn đầu thuốc lá, nhận lấy.
Vừa vặn chạm phải ngón tay cô.
Lành lạnh, dinh dính, mang theo vị ngọt của đậu đỏ.
Lâm Yêu Yêu không thích người khác hút thuốc nơi công cộng, thấy hơi khó chịu ngoảnh mặt sang bên khác. Sau đó không nói lời nào đóng chặt cửa, xua tay mấy lần để đuổi đi mùi thuốc lá ảm vào trong nhà.
Giữa đêm ba Lâm trở về, cô và mẹ đang ăn dở cơm. Lâm Yêu Yêu ăn uống tắm rửa xong, để xõa tóc vừa ngồi ăn sữa chua vừa tìm kênh giải trí.
“Lão Trần kế bên cho mướn nhà, một vạn rưỡi.” Ba Lâm nhấp một ngụm canh nói.
“Cao vậy hả?” Mẹ Lâm không khỏi ngạc nhiên “Đám lão Lộ nửa năm mới có chín nghìn tệ, phí sưởi ấm tự trả.”
“Chậc chậc … Người chuyển đến không phải dạng tốt đẹp gì, nghe nói từng vào tù mấy năm, vừa rồi ra tù không có nhà để về, chỉ đành ra ngoài thuê phòng tìm công việc.”
Mẹ Lâm nghe vậy tái mặt, âm lượng cũng giảm thấp xuống “Thật sao? Phạm tội gì mà đi tù?”
“Đâm người, nghe nói đối phương có địa vị cao đã liệt nửa thân, người ta không chịu bồi thường mà khăng khăng bắt hắn ngồi tù, hắn ta cũng không có ý hối cải… Sau này nhớ tránh xa chút, dù thấy cũng đừng chào hỏi.”
“Ôi chao, người đâu mà đáng sợ quá.”
Mẹ Lâm cảm thán, chỉ có kẻ máu lạnh mới có thể cầm dao đâm người khác.
“Yêu Yêu có nghe thấy không? Sau này không tới lui đến nhà sát vách, anh Thiện Gia con đã chuyển đi, sau này có chuyện gì cũng không nên đến gần nữa ” Bố Lâm húng hắng cổ họng, gọi cô.
"Con biết rồi ạ."
Lâm Yêu Yêu nghe thấy cái tên Trần Thiện Gia liền buồn bực, có bắt cô sang cô cũng không sang. Khẽ cắn thìa nhỏ chăm chú nhìn lên nam diễn viên đang hot trên TV, cô hàm hồ đáp lại một câụ Phiền chán thoáng chốc đã qua, cuối cùng lại bị chương trình chọc cười ha hả.
/315
|