Chương 14.1
“Xin lỗi.” Trình Du xoa giữa hai chân mày, chân thành hối lỗi “Vừa nãy tôi chỉ muốn thao chết em, năng lực tự chủ của tôi vẫn chưa đủ mạnh, sau này tôi...”
Sau này...
Không biết nhóc con có hình thành ám ảnh tâm lý hay không.
Trình Du cởi trói cổ tay cô, da thịt non mềm bị vải thắt đỏ ửng, hắn thở dài ôm cô ngồi lên trên mình. Lâm Yêu Yêu giật mình phản ứng lại, gắng gượng chút sức lực không còn là bao đẩy vai hắn, để hắn không đâm vào nơi sâu nhất.
Ánh mắt đáng thương còn mang theo chút sợ hãi.
“Ngoan... là chú sai... Chậm rãi làm... sẽ chậm rãi làm em... Có được không?”
Trình Du cuống quýt vứt điếu thuốc, hắn buông cô ra, để cô đối diệm mình bằng tư thế thoải mái nhất, sau đó chậm rãi thao cô, dẫn dắt cô chìm sâu trong ham muốn xác thịt. Chẳng mấy chốc thiếu nữ đã mơ màng, bị kỹ xảo thành thục của hắn làm đến hai mắt phủ một lớp hơi nước mỏng manh.
Cứ như vậy thao cô hai lần, trong mắt thiếu nữ đã tiêu tan hoảng sợ, thế nhưng hoàn toàn mất đi sức lực.
Lúc uống nước cũng không còn sức lực.
Trình Du ôm cô ngủ, hắn lấy điện thoại ra gọi ít đồ ăn, hôn lên mí mắt cô nói “Yêu Yêu ngủ một lát. Chú chỉ cắm vào chứ không có động, đợi lát nữa ăn chút đồ chúng ta sẽ đi ngủ, ngoan.”
Lâm Yêu Yêu không nghe rõ, chỉ biết rằng mình có thể ngủ.
Cô bị hắn cắm vào trong ngủ thiếp mất.
Lâm Yêu Yêu bị từng trận tê dại dưới thân làm tỉnh. Vốn tưởng nơi đó sưng đau làm cô hít thở không thông, nào ngờ là Cảnh Du muốn cô thích ứng với chuyện làm t̠ình biến thái mà lúc cô ngủ cũng không buông tha, côn thịt vẫn cắm vào trong như cũ.
Bên dưới cô vốn đã sưng đỏ như bị trầy da do ma sát quá lâu, thế nhưng bên trong vẫn ướt đẫm dâm dịch, khoáı cảm bao trùm lấy cô như sóng biển ập đến. Lâm Yêu Yêu “ưm” một tiếng, hai mắt nổi lên một tầng hơi nước, cô cắn môi rên ɾỉ.
“Ưm... a... Không muốn cắm... không muốn... Khó chịụ.. đói...”
Lại khóc rồi.
Trình Du biết lúc này trong lòng cô rất khó chịu, dằn vặt từ giữa trưa đến trời tối hiệu quả của thuốc cũng đã hết từ sớm, hắn trở nên nghiêm túc hơn, cúi người tiếp tục làm cô đến thần hồn điên đảo, thoải mái run rẩy từng trận, lúc này mới nặng thúc thêm vài chục cú đưa cô đến cao trào.
/315
|