Mụ ta bị lôi đến Tử Quang điện của Văn Vũ. Hắn đang duyệt tấu chương, nghe ồn ào bèn ra xem.Trước mặt hắn là lính Chiêu Hoa quốc. Họ đang giữ Ngọc chiêu nghi. Bên cạnh là Nguyệt nhi đang bê một tô canh rong biển. Và xa xa là Yến Linh đang khinh công đi đến trên nóc nhà.
- Chuyện gì?- Hắn hỏi, cũng vừa đúng lúc Yến Linh đáp xuống đất.
Nguyệt nhi mạnh dạn trả lời.
- Bẩm bệ hạ, Ngọc chiêu nghi đã đem tô canh độc này tới cho Mẫu Đơn công chúa, nếu tiểu nữ không phát hiện kịp thời, không biết đã xảy ra chuyện gì nữa!
Hắn nhìn qua tiểu Đức là thái giám của hắn, ý như bảo hắn xem. Tên thái giám này là thân tín của bệ hạ, nên trong túi đã có sẵn châm thử độc.
Quả nhiên món ăn có độc.
- Ngọc chiêu nghi, ngươi còn gì để nói!
- Ai làm chứng đây là canh ta làm chứ!- Ngọc chiêu nghi ngoan cố.
Chợt hai cung nữ theo hầu mụ ta trả lời.
- Khởi bẩm hoàng thượng, đó quả nhiên là canh do Ngọc chiêu nghi làm.
Hai cung nữ này đã bị Văn Vũ sử dụng mê thuật để khai ra.
- Chuyện gì?- Hắn hỏi, cũng vừa đúng lúc Yến Linh đáp xuống đất.
Nguyệt nhi mạnh dạn trả lời.
- Bẩm bệ hạ, Ngọc chiêu nghi đã đem tô canh độc này tới cho Mẫu Đơn công chúa, nếu tiểu nữ không phát hiện kịp thời, không biết đã xảy ra chuyện gì nữa!
Hắn nhìn qua tiểu Đức là thái giám của hắn, ý như bảo hắn xem. Tên thái giám này là thân tín của bệ hạ, nên trong túi đã có sẵn châm thử độc.
Quả nhiên món ăn có độc.
- Ngọc chiêu nghi, ngươi còn gì để nói!
- Ai làm chứng đây là canh ta làm chứ!- Ngọc chiêu nghi ngoan cố.
Chợt hai cung nữ theo hầu mụ ta trả lời.
- Khởi bẩm hoàng thượng, đó quả nhiên là canh do Ngọc chiêu nghi làm.
Hai cung nữ này đã bị Văn Vũ sử dụng mê thuật để khai ra.
/45
|