Văn Trạch vẫn đứng đó thật lâu, ánh mắt vẫn dán vào cô gái nhỏ, mỉm cười lặng lẽ thầm nói từ trong đáy lòng: “Anh yêu em, Thưởng Nhi.”
Không do dự gì nữa, nhất định là như vậy.
Anh không yêu em trong nháy mắt, nhưng đã bất tri bất giác sa vào tình yêu của em...
/59
|