Lạc Thưởng Nhi thật sự có cảm giác đã lâu rồi không nhìn thấy anh
Anh nhất định là rất mệt mỏi. Mỗi khi nghĩ đến đây lòng cô chợt cảm thấy xót xa. Giống như cái gì cô cũng không giúp được. Lạc Thưởng Nhi cực kì chán nản.
Lạc Thưởng Nhi vừa ngồi đan len vừa nghĩ: Văn Trạch thật thông minh. Anh đoán trước cô sẽ nhớ đến anh.
Thật cô rất nhớ anh.
Là vô cùng, vô cùng nhớ anh.
/59
|