Buổi đi chơi cũng ngay ngày đó mà kết thúc, Hạc Di cũng nhanh chóng bình phục lại, mọi thứ vẫn như bình thường trừ một điều, Hạc Di không còn bài xích Thiên Hạo nữa, ngược lại, còn nói chuyện với nhau rất vui vẻ…
- Cuối tuần này cùng đi đến biệt thự gần biển nữa nha, muốn tắm biển quá…_ Hạc Di cùng Thiên Hạo bước vào trường, cô vui vẻ nói với Thiên Hạo…
- Tớ cũng muốn đi…_ Thiên Ân ôm lấy tay Di thân thiết nói…
- Đương nhiên rồi, tiểu Ân của tớ mà không đi tớ sẽ buồn đấy…_ Hạc Di cười tươi với Thiên Ân, hai người lại thân thiết như chị em…
- À, hai tuần nữa là chuyến đi dã ngoại giao lưu của ba lớp đứng đầu 3 khối đấy, cậu chuẩn bị gì chưa??_ Thiên Ân cùng Hạc Di vui vẻ đi với nhau, cô liếm liếm môi hỏi Di…
- Tới đâu hay tới đó, dù sao cũng còn đến hai tuần…_ Hạc Di nghịch nghịch đuôi tóc, tinh nghịch nháy mắt…
- Òa, vậy cuối tuần sau đi shopping với tớ nha, tớ mới về nước, còn cần mua nhiều thứ lắm…._ Thiên Ân chớp chớp mắt, vô tội nói…_ Đi, đi mà, đi mà, tiểu Di…
- Được rồi, tớ có từ chối đâu…_ Di mỉm cười, lại quay qua nhìn Lạc…_ Sao em im lặng bất thường vậy…
- Em có nhiều chuyện bao giờ?_ Lạc nhăn mặt, bình bình thản thản nhìn Di…_ Em vẫn chưa tha thứ cho chị đâu…
- Chị có làm gì có lỗi với em à??_ Hạc Di dứ dứ nắm đấm vào mặt Lạc…
Hai đứa cứ cãi qua cãi lại, còn ở bên kia, Thiên Ân đã kề sát Hạo từ lúc nào, nhỏ giọng nói…
- Đã điều tra, chìa khóa là do thuộc hạ của Rose lấy cắp…
- Vậy sao?? Sao cô ấy lại lấy cái đó làm gì nhỉ??_ Thiên Hạo ngạc nhiên, nghiêng đầu hỏi Ân…
- Còn sao nữa?? Con ả đó, tâm địa chắc chắn cũng chẳng tốt đẹp gì, chắc là ghen ghét với tiểu Di…_ Thiên Ân lộ rõ vẻ mặt chán ghét…
- Em đừng nói thế, chúng ta lớn lên cùng nhau, em phải hiểu rõ cô ấy chứ, dù gì cũng là hôn thê của anh!!_ Thiên Hạo nhàn nhạt nói…
- Chính là bởi vì lớn lên bên nhau em mới có thể hiểu rõ ả ta như vậy, anh của em à, King à, anh RyO của em à, tỉnh lại đi, bao nhiêu năm nay sao anh không nhìn ra bộ mặt thật của ả ta chứ??_ Thiên Ân căng mắt, nhăn mặt hét lên…_ Khoan đã, chẳng lẽ anh định chọn cô ả, không được, anh nhất định phải chọn tiểu Di, anh mà bỏ lỡ cô ấy chắc chắn anh sẽ hối hận cả đời!
- Được rồi, đó là chuyện của anh, không cần em quan tâm!!_ Thiên Hạo lạnh lùng lên tiếng…
- Anh à….
- Có chuyện gì thế??_ Di ngây ngô hỏi, chuyện gì mà mặt hai người này trầm trọng thế…
- Tiểu Di!!_ Tiếng gọi từ đằng xa vang lên, cùng với đó là một thân ảnh cao gầy…_ Hôm nay em có vẻ vui nhỉ??
- A, hội trưởng, em thấy tâm trạng anh cũng không tệ đâu!_ Hạc Di lém lĩnh nháy mắt, cái môi khẽ chu lên đáng yêu…
- Được rồi, cùng anh lên phòng đi, tí nữa có một cuộc họp đấy, cô hội phó ạ!_ Quân cười ấm áp, ánh mắt nhìn Di đầy sủng nịnh…
- Okay, cùng đi…_ Di mỉm cười, ôm lấy cánh tay Quân lôi đi…
Hạo nhìn về phía Quân và Di đang đi, hai người họ đi sát nhau cùng nhau cười đùa vui vẻ. Nhưng… tại sao anh lại thấy khó chịu thế này, hai người như thế thì có liên quan gì đến anh?? Một thứ cảm xúc khó hiểu đang dần xâm lấn tâm hồn lẫn trái tim của anh….
- Anh hai này, anh Quân và tiểu Di thân thiết như thế, anh sắp mất tiểu Di rồi…_ Thiên Ân cười gằn lạnh lùng bước đi, cô ghét anh cô, đúng, ngay tại thời điểm này, cô ghét Hạo, tại sao, trong tình yêu, anh lại ngu ngốc như vậy?
Thiên Hạo vẫn đứng đô trong khi Gia Lạc và Thiên Ân đã đi xa, lúc này, khóe môi anh khẽ nhếch lên, môi mấp máy như nói với mình cũng như nói với với người khác…
- Sẽ không đâu, bởi vì, anh sẽ… không để chuyện đó xảy ra….
Cuối tuần, tại biệt thự gần biển của Hạc Di…
- Dì ơi, hôm nay dì cho tiểu Di ăn gì đây?? Con không có đem thức ăn theo nha…_ Di nũng nịu dụi dụi đầu vào tay dì…
- Được rồi, tiểu thư của dì muốn ăn gì nào??_ Dì Nhung hiền từ xoa đầu Di, ánh mắt dịu hiền như một người mẹ…
- Ồ, tiểu Di, cậu đang công khai nhõng nhẽo à…_ Thiên Ân cười cười, lên tiếng trêu chọc Di…
- Mọi lần chỉ có hai đứa, bây giờ nhiều như vậy, dì sau này sẽ không sợ buồn chán rồi!!_ Dì mỉm cười…
- Dì nói gì vậy?? Chỉ cần có con là dì sẽ chẳng buồn chán đâu…
Tiếng cười ầm ĩ khắp căn biệt thự, họ là những con người tương lai sẽ nắm giữ cả thế giới…
Buổi chiều…
Hai cô gái xinh đẹp mỗi người một vẻ đi dạo trên biển, lúc này, hoàng hôn khẽ buông xuống, ánh chiều tà lại làm cho biển càng xinh đẹp diễm lệ…
- Tiểu Di, chúng ta mới quen nhau được một tuần, nhưng mà tớ thấy rất thích cậu, thật đó!!_ Thiên Ân quay đầu qua mỉm cười với Di…
- Tớ cũng vậy, cũng rất thích cậu, từ nhỏ tớ đã rất ít bạn chơi cùng rồi, bây giờ cậu chịu chơi với tớ, tớ rất vui…_ Di cười tươi, nắm lấy tay Ân, mắt vẫn nhìn về phía trước…
- Tớ thật sự rất muốn cậu thành chị dâu của tớ, nhưng mà…_ Thiên Ân buồn bã nhìn về phía xa ngoài biển, khẽ thở dài một cái…_ Này, nếu cậu biết tớ không đơn giản như thế này, hơn nữa, còn rất đáng sợ, cậu có còn muốn làm bạn với tớ không??
- Mặc kệ, tiểu Ân, dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, dù một trong hai chúng ta có đáng sợ như thế nào đi nữa, thì chúng ta cũng mãi là bạn, nhé?_ Lúc này, Di đứng đối diện với Thiên Ân đưa bàn tay phải của mình ra, cười ấm áp…
Từ lâu, cô đã không còn nhận được những nụ cười như thế này nữa, khi phải dấng thân vào bóng tối, cô cứ ngỡ mình sẽ chẳng bao giờ được hạnh phúc nữa…
Cảm ơn cậu!!
Cảm ơn rất nhiều, tiểu Di!
Cậu chính là một tia sáng, tia nắng ấm áp duy nhất soi rọi tiếng lòng tâm tối của tớ, cậu chính là vị cứu tinh của tớ. Tớ nhất định sẽ bảo vệ cậu, dù có chuyện gì đi nữa, tớ cũng sẽ… đứng về phía cậu!!
- Ừm…_Nắm lấy tay phải của Di, Thiên Ân cười tươi ôm chầm lấy bạn mình…
- Cuối tuần này cùng đi đến biệt thự gần biển nữa nha, muốn tắm biển quá…_ Hạc Di cùng Thiên Hạo bước vào trường, cô vui vẻ nói với Thiên Hạo…
- Tớ cũng muốn đi…_ Thiên Ân ôm lấy tay Di thân thiết nói…
- Đương nhiên rồi, tiểu Ân của tớ mà không đi tớ sẽ buồn đấy…_ Hạc Di cười tươi với Thiên Ân, hai người lại thân thiết như chị em…
- À, hai tuần nữa là chuyến đi dã ngoại giao lưu của ba lớp đứng đầu 3 khối đấy, cậu chuẩn bị gì chưa??_ Thiên Ân cùng Hạc Di vui vẻ đi với nhau, cô liếm liếm môi hỏi Di…
- Tới đâu hay tới đó, dù sao cũng còn đến hai tuần…_ Hạc Di nghịch nghịch đuôi tóc, tinh nghịch nháy mắt…
- Òa, vậy cuối tuần sau đi shopping với tớ nha, tớ mới về nước, còn cần mua nhiều thứ lắm…._ Thiên Ân chớp chớp mắt, vô tội nói…_ Đi, đi mà, đi mà, tiểu Di…
- Được rồi, tớ có từ chối đâu…_ Di mỉm cười, lại quay qua nhìn Lạc…_ Sao em im lặng bất thường vậy…
- Em có nhiều chuyện bao giờ?_ Lạc nhăn mặt, bình bình thản thản nhìn Di…_ Em vẫn chưa tha thứ cho chị đâu…
- Chị có làm gì có lỗi với em à??_ Hạc Di dứ dứ nắm đấm vào mặt Lạc…
Hai đứa cứ cãi qua cãi lại, còn ở bên kia, Thiên Ân đã kề sát Hạo từ lúc nào, nhỏ giọng nói…
- Đã điều tra, chìa khóa là do thuộc hạ của Rose lấy cắp…
- Vậy sao?? Sao cô ấy lại lấy cái đó làm gì nhỉ??_ Thiên Hạo ngạc nhiên, nghiêng đầu hỏi Ân…
- Còn sao nữa?? Con ả đó, tâm địa chắc chắn cũng chẳng tốt đẹp gì, chắc là ghen ghét với tiểu Di…_ Thiên Ân lộ rõ vẻ mặt chán ghét…
- Em đừng nói thế, chúng ta lớn lên cùng nhau, em phải hiểu rõ cô ấy chứ, dù gì cũng là hôn thê của anh!!_ Thiên Hạo nhàn nhạt nói…
- Chính là bởi vì lớn lên bên nhau em mới có thể hiểu rõ ả ta như vậy, anh của em à, King à, anh RyO của em à, tỉnh lại đi, bao nhiêu năm nay sao anh không nhìn ra bộ mặt thật của ả ta chứ??_ Thiên Ân căng mắt, nhăn mặt hét lên…_ Khoan đã, chẳng lẽ anh định chọn cô ả, không được, anh nhất định phải chọn tiểu Di, anh mà bỏ lỡ cô ấy chắc chắn anh sẽ hối hận cả đời!
- Được rồi, đó là chuyện của anh, không cần em quan tâm!!_ Thiên Hạo lạnh lùng lên tiếng…
- Anh à….
- Có chuyện gì thế??_ Di ngây ngô hỏi, chuyện gì mà mặt hai người này trầm trọng thế…
- Tiểu Di!!_ Tiếng gọi từ đằng xa vang lên, cùng với đó là một thân ảnh cao gầy…_ Hôm nay em có vẻ vui nhỉ??
- A, hội trưởng, em thấy tâm trạng anh cũng không tệ đâu!_ Hạc Di lém lĩnh nháy mắt, cái môi khẽ chu lên đáng yêu…
- Được rồi, cùng anh lên phòng đi, tí nữa có một cuộc họp đấy, cô hội phó ạ!_ Quân cười ấm áp, ánh mắt nhìn Di đầy sủng nịnh…
- Okay, cùng đi…_ Di mỉm cười, ôm lấy cánh tay Quân lôi đi…
Hạo nhìn về phía Quân và Di đang đi, hai người họ đi sát nhau cùng nhau cười đùa vui vẻ. Nhưng… tại sao anh lại thấy khó chịu thế này, hai người như thế thì có liên quan gì đến anh?? Một thứ cảm xúc khó hiểu đang dần xâm lấn tâm hồn lẫn trái tim của anh….
- Anh hai này, anh Quân và tiểu Di thân thiết như thế, anh sắp mất tiểu Di rồi…_ Thiên Ân cười gằn lạnh lùng bước đi, cô ghét anh cô, đúng, ngay tại thời điểm này, cô ghét Hạo, tại sao, trong tình yêu, anh lại ngu ngốc như vậy?
Thiên Hạo vẫn đứng đô trong khi Gia Lạc và Thiên Ân đã đi xa, lúc này, khóe môi anh khẽ nhếch lên, môi mấp máy như nói với mình cũng như nói với với người khác…
- Sẽ không đâu, bởi vì, anh sẽ… không để chuyện đó xảy ra….
Cuối tuần, tại biệt thự gần biển của Hạc Di…
- Dì ơi, hôm nay dì cho tiểu Di ăn gì đây?? Con không có đem thức ăn theo nha…_ Di nũng nịu dụi dụi đầu vào tay dì…
- Được rồi, tiểu thư của dì muốn ăn gì nào??_ Dì Nhung hiền từ xoa đầu Di, ánh mắt dịu hiền như một người mẹ…
- Ồ, tiểu Di, cậu đang công khai nhõng nhẽo à…_ Thiên Ân cười cười, lên tiếng trêu chọc Di…
- Mọi lần chỉ có hai đứa, bây giờ nhiều như vậy, dì sau này sẽ không sợ buồn chán rồi!!_ Dì mỉm cười…
- Dì nói gì vậy?? Chỉ cần có con là dì sẽ chẳng buồn chán đâu…
Tiếng cười ầm ĩ khắp căn biệt thự, họ là những con người tương lai sẽ nắm giữ cả thế giới…
Buổi chiều…
Hai cô gái xinh đẹp mỗi người một vẻ đi dạo trên biển, lúc này, hoàng hôn khẽ buông xuống, ánh chiều tà lại làm cho biển càng xinh đẹp diễm lệ…
- Tiểu Di, chúng ta mới quen nhau được một tuần, nhưng mà tớ thấy rất thích cậu, thật đó!!_ Thiên Ân quay đầu qua mỉm cười với Di…
- Tớ cũng vậy, cũng rất thích cậu, từ nhỏ tớ đã rất ít bạn chơi cùng rồi, bây giờ cậu chịu chơi với tớ, tớ rất vui…_ Di cười tươi, nắm lấy tay Ân, mắt vẫn nhìn về phía trước…
- Tớ thật sự rất muốn cậu thành chị dâu của tớ, nhưng mà…_ Thiên Ân buồn bã nhìn về phía xa ngoài biển, khẽ thở dài một cái…_ Này, nếu cậu biết tớ không đơn giản như thế này, hơn nữa, còn rất đáng sợ, cậu có còn muốn làm bạn với tớ không??
- Mặc kệ, tiểu Ân, dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, dù một trong hai chúng ta có đáng sợ như thế nào đi nữa, thì chúng ta cũng mãi là bạn, nhé?_ Lúc này, Di đứng đối diện với Thiên Ân đưa bàn tay phải của mình ra, cười ấm áp…
Từ lâu, cô đã không còn nhận được những nụ cười như thế này nữa, khi phải dấng thân vào bóng tối, cô cứ ngỡ mình sẽ chẳng bao giờ được hạnh phúc nữa…
Cảm ơn cậu!!
Cảm ơn rất nhiều, tiểu Di!
Cậu chính là một tia sáng, tia nắng ấm áp duy nhất soi rọi tiếng lòng tâm tối của tớ, cậu chính là vị cứu tinh của tớ. Tớ nhất định sẽ bảo vệ cậu, dù có chuyện gì đi nữa, tớ cũng sẽ… đứng về phía cậu!!
- Ừm…_Nắm lấy tay phải của Di, Thiên Ân cười tươi ôm chầm lấy bạn mình…
/30
|