Thiên Hạo giật mình, từ khi nào mà anh có thể ngẩn ngơ vì một hành động của cô gái chứ?? Rốt cuộc anh bị gì vậy, những ngày về nước, anh luôn có những hành động lạ lẫm đến ghê gớm mà anh chưa bao giờ có, liếc mắt qua người đang còn ngẩn ngơ bên cạnh…
Quân mỉm cười nhìn Di đầy trìu mến, cô gái này khiến anh không biết bao lần ngẩn ngơ, từng hành động, cử chỉ đều dễ thương trên mức cần thiết (+-+)…
Gia Lạc lắc đầu nhìn hai người con trai trước mặt mình, cần gì phải nhìn chầm chầm đến mức chị của cậu đỏ mặt lên hết thế chứ??
- Chị à, vào nhà thôi, gần trưa rồi, em đói!!_ Gia Lạc đi đến bên cạnh chị, kéo chị vào nhà…
- Lạc Lạc này, chiều nay là thi rồi, em chuẩn bị tốt cho phần thi đầu tiên chưa??_ Tuy hôm nay là chủ nhật, nhưng nó lại là ngày diễn ra cuộc thi vào 5:00 chiều nay, phần thi hát…
- Xì, sao lại hỏi mình em thôi thế? Em không phải tệ nhất đâu nha_ Gia Lạc nhíu mày bất mãn…
- Em là nhỏ nhất, còn là mới vào trường, chị không nhắc đứa nhóc như em thì nhắc ai đây??_ Hạc Di mỉm cười tinh nghịch, ngón tay thon dài nhéo nhéo má của Gia Lạc, hoàn toàn xem hai kẻ đứng sau là không khí…
- Chị, dừng lại, em đã không còn là con ních đâu a!!_ Gia Lạc vẫn trong trạng thái nhíu mày, gỡ hai bàn tay đang không ngừng nhéo nhéo của Hạc Di ra…
- Chiều nay thi rồi, năm ngoài trường ta không dành được quán quân, cố gắng năm nay nhá_ Quân cười ấm áp, năm ngoái cũng có anh thi cùng với 3 anh chị lớp trên, họ đúng là rất giỏi nhưng tính cách lại trái ngược không hòa hợp được, nên kết quả là trường chỉ đứng hạng 2, làm cho hiệu trưởng có hơi thất vọng…
- Ahihi, nhất chí nha, năm nay không quán quân thì em từ chức_ Cô hồn nhiên nói, không để ý thấy có hai gương mặt đang xanh lại…
- Không được!!!_ Quân và Gia Lạc đồng thanh, khó khăn lắm mới được làm việc cùng cô Quân đương nhiên không đồng ý cho cô từ chức, mặc dù biết năm nay cơ hội thắng rất cao, nhưng vẫn là không nên chủ quan…
- Đừng nên cá ghê như vậy!!_ Quân nhíu mày, ánh mắt vẫn tràn ngập ấm áp…
- Yoshh, cái này gọi là tự tin nha, hehe_ Cô mỉm cười, nhìn qua cái người từ đầu đến cuối vẫn nhìn cô mà im lặng kia, cái nhìn chăm chú đến mức làm cô khó chịu, từ mỉm cười mà chuyển thành nhíu mày…
- Được rồi, chuyện này đến lúc thi sẽ nói tiếp, giờ đến đây để giải trí mà, cùng nhau ra biển cắm trại nhá_ Gia Lạc đặt chiếc balo lên ghế sopha, nhìn tổng thể 3 người rồi nói..
- Anh/Tôi không mang theo đồ bơi!!_Quân/Hạo đồng thanh nói, hai anh được rủ đi cắm trại chứ đâu được rủ đi tắm biển nên không nghĩ sẽ mang theo đồ bơi…
- Không sao đâu, bồn tuần một lần bọn em đều đến đây nghĩ ngơi, nên mọi dụng cụ đều được dì Nhung chuẩn bị_ Hạc Di nhẹ giọng giải thích rồi đột nhiên đi vào bếp_ Dì ơi, dì chơi, tiểu Di tới rồi này…
- Cháu đó nha, chưa gặp mặt thì đã nghe tiếng_ Từ bếp, một người phụ nữ trung niên bước ra, bà có khuôn mặt hiền từ đôn hậu, và còn có chút gì đó gọi là sắc đẹp của tuối trung niên vẫn còn…
Cả Gia Lạc và Hạc Di đều chạy đến ôm chầm lấy bà, bà hiền từ lắm, như người mẹ thứ hai của hai đứa vậy…
- Tiểu Lạc, tiểu Di hai đứa đến còn dẫn theo ai đến vậy, mau giới thiệu với dì đi chứ_ Bà mỉm cười nhìn hai thanh niên tuấn tú trước mặt, chỉ thấy cả 2 nhìn bà gật đầu nhẹ một cái như là chào hỏi…
- Giới thiệu với dì, đây là chàng hội trưởng gương mẫu của trường con đang học, giới thiệu với anh đây là dì Nhung, bảo mẫu số 1 của em_ Di lanh lợi lên tiếng, nhưng hoàn toàn làm ai kia đen mặt, cô rõ ràng chỉ giới thiệu tên kia mà bỏ quên anh, ý gì đây chứ??
- À, là người mà con ngưỡng mộ đây sao??_ Bà cười ẩn ý nói, khuôn mặt hiền từ với cặp mắt hơi nheo lại vì nếp nhăn…
- Vâng ạ!!_ Hạc Di trả lời hồn nhiên mà không biết ẩn ý trong câu nói đó, câu nói ấy càng làm mặt Thiên Hạo đen hơn, muốn chọc tức anh sao??
- À, còn cậu này là ai, sao con lại không giới thiệu_ Dì Nhung ngạc nhiên quay qua nhìn Hạc Di…
- A, là bạn của Lạc Lạc nha, con đâu có quen??_ Hạc Di ngây thơ nói, à, là cô nàng thù dai chuyện hôm bữa…
- Không quen, vợ à!! Em làm anh đau lòng đấy_ Thiên Hạo tức đến nghiến răng nói…
- Vợ?? Là sao hả tiểu Di??_ Dì Nhung nhíu mày khó hiểu…
- Dì à, tất cả là nói nhãm cả thôi, dì có nghĩ tới không quen biết nhau mà là vợ chồng của nhau không??_ Hạc Di điềm tĩnh đến ai cũng tưởng thật, cô không nói gì, lôi từ trong balo ra chú batle…
- Ờm, cháu nói cũng có lí!!_ Dì Nhung gật đầu, ai kia lại tức đến tay rung cả lên, hơi thở có chút dồn dập, được, cô nhóc này gan lắm, dám bơ anh?? Dì Nhung lại quay sang_ Vậy cậu là ai, nhìn cậu có đôi chút quen quen…
- Anh ấy là thiếu chủ Detraidmon đấy ạ, lên báo quý tộc suốt nên dì thấy qen đấy_ Gia Lạc cười cười…
Rồi mọi người không nói gì, sau đó cùng nhau đi ra biển cắm trại, cùng nhau vui đùa. Tất cả đã được chuẩn bị sẵn, một kế hoạch được vạch ra với mục đích trả thù. Kế hoạch đó sẽ được tiến hành vào buổi tối sau khi cuộc thi kết thúc. Đó_ Là một sự trả thù ngọt ngào...
Quân mỉm cười nhìn Di đầy trìu mến, cô gái này khiến anh không biết bao lần ngẩn ngơ, từng hành động, cử chỉ đều dễ thương trên mức cần thiết (+-+)…
Gia Lạc lắc đầu nhìn hai người con trai trước mặt mình, cần gì phải nhìn chầm chầm đến mức chị của cậu đỏ mặt lên hết thế chứ??
- Chị à, vào nhà thôi, gần trưa rồi, em đói!!_ Gia Lạc đi đến bên cạnh chị, kéo chị vào nhà…
- Lạc Lạc này, chiều nay là thi rồi, em chuẩn bị tốt cho phần thi đầu tiên chưa??_ Tuy hôm nay là chủ nhật, nhưng nó lại là ngày diễn ra cuộc thi vào 5:00 chiều nay, phần thi hát…
- Xì, sao lại hỏi mình em thôi thế? Em không phải tệ nhất đâu nha_ Gia Lạc nhíu mày bất mãn…
- Em là nhỏ nhất, còn là mới vào trường, chị không nhắc đứa nhóc như em thì nhắc ai đây??_ Hạc Di mỉm cười tinh nghịch, ngón tay thon dài nhéo nhéo má của Gia Lạc, hoàn toàn xem hai kẻ đứng sau là không khí…
- Chị, dừng lại, em đã không còn là con ních đâu a!!_ Gia Lạc vẫn trong trạng thái nhíu mày, gỡ hai bàn tay đang không ngừng nhéo nhéo của Hạc Di ra…
- Chiều nay thi rồi, năm ngoài trường ta không dành được quán quân, cố gắng năm nay nhá_ Quân cười ấm áp, năm ngoái cũng có anh thi cùng với 3 anh chị lớp trên, họ đúng là rất giỏi nhưng tính cách lại trái ngược không hòa hợp được, nên kết quả là trường chỉ đứng hạng 2, làm cho hiệu trưởng có hơi thất vọng…
- Ahihi, nhất chí nha, năm nay không quán quân thì em từ chức_ Cô hồn nhiên nói, không để ý thấy có hai gương mặt đang xanh lại…
- Không được!!!_ Quân và Gia Lạc đồng thanh, khó khăn lắm mới được làm việc cùng cô Quân đương nhiên không đồng ý cho cô từ chức, mặc dù biết năm nay cơ hội thắng rất cao, nhưng vẫn là không nên chủ quan…
- Đừng nên cá ghê như vậy!!_ Quân nhíu mày, ánh mắt vẫn tràn ngập ấm áp…
- Yoshh, cái này gọi là tự tin nha, hehe_ Cô mỉm cười, nhìn qua cái người từ đầu đến cuối vẫn nhìn cô mà im lặng kia, cái nhìn chăm chú đến mức làm cô khó chịu, từ mỉm cười mà chuyển thành nhíu mày…
- Được rồi, chuyện này đến lúc thi sẽ nói tiếp, giờ đến đây để giải trí mà, cùng nhau ra biển cắm trại nhá_ Gia Lạc đặt chiếc balo lên ghế sopha, nhìn tổng thể 3 người rồi nói..
- Anh/Tôi không mang theo đồ bơi!!_Quân/Hạo đồng thanh nói, hai anh được rủ đi cắm trại chứ đâu được rủ đi tắm biển nên không nghĩ sẽ mang theo đồ bơi…
- Không sao đâu, bồn tuần một lần bọn em đều đến đây nghĩ ngơi, nên mọi dụng cụ đều được dì Nhung chuẩn bị_ Hạc Di nhẹ giọng giải thích rồi đột nhiên đi vào bếp_ Dì ơi, dì chơi, tiểu Di tới rồi này…
- Cháu đó nha, chưa gặp mặt thì đã nghe tiếng_ Từ bếp, một người phụ nữ trung niên bước ra, bà có khuôn mặt hiền từ đôn hậu, và còn có chút gì đó gọi là sắc đẹp của tuối trung niên vẫn còn…
Cả Gia Lạc và Hạc Di đều chạy đến ôm chầm lấy bà, bà hiền từ lắm, như người mẹ thứ hai của hai đứa vậy…
- Tiểu Lạc, tiểu Di hai đứa đến còn dẫn theo ai đến vậy, mau giới thiệu với dì đi chứ_ Bà mỉm cười nhìn hai thanh niên tuấn tú trước mặt, chỉ thấy cả 2 nhìn bà gật đầu nhẹ một cái như là chào hỏi…
- Giới thiệu với dì, đây là chàng hội trưởng gương mẫu của trường con đang học, giới thiệu với anh đây là dì Nhung, bảo mẫu số 1 của em_ Di lanh lợi lên tiếng, nhưng hoàn toàn làm ai kia đen mặt, cô rõ ràng chỉ giới thiệu tên kia mà bỏ quên anh, ý gì đây chứ??
- À, là người mà con ngưỡng mộ đây sao??_ Bà cười ẩn ý nói, khuôn mặt hiền từ với cặp mắt hơi nheo lại vì nếp nhăn…
- Vâng ạ!!_ Hạc Di trả lời hồn nhiên mà không biết ẩn ý trong câu nói đó, câu nói ấy càng làm mặt Thiên Hạo đen hơn, muốn chọc tức anh sao??
- À, còn cậu này là ai, sao con lại không giới thiệu_ Dì Nhung ngạc nhiên quay qua nhìn Hạc Di…
- A, là bạn của Lạc Lạc nha, con đâu có quen??_ Hạc Di ngây thơ nói, à, là cô nàng thù dai chuyện hôm bữa…
- Không quen, vợ à!! Em làm anh đau lòng đấy_ Thiên Hạo tức đến nghiến răng nói…
- Vợ?? Là sao hả tiểu Di??_ Dì Nhung nhíu mày khó hiểu…
- Dì à, tất cả là nói nhãm cả thôi, dì có nghĩ tới không quen biết nhau mà là vợ chồng của nhau không??_ Hạc Di điềm tĩnh đến ai cũng tưởng thật, cô không nói gì, lôi từ trong balo ra chú batle…
- Ờm, cháu nói cũng có lí!!_ Dì Nhung gật đầu, ai kia lại tức đến tay rung cả lên, hơi thở có chút dồn dập, được, cô nhóc này gan lắm, dám bơ anh?? Dì Nhung lại quay sang_ Vậy cậu là ai, nhìn cậu có đôi chút quen quen…
- Anh ấy là thiếu chủ Detraidmon đấy ạ, lên báo quý tộc suốt nên dì thấy qen đấy_ Gia Lạc cười cười…
Rồi mọi người không nói gì, sau đó cùng nhau đi ra biển cắm trại, cùng nhau vui đùa. Tất cả đã được chuẩn bị sẵn, một kế hoạch được vạch ra với mục đích trả thù. Kế hoạch đó sẽ được tiến hành vào buổi tối sau khi cuộc thi kết thúc. Đó_ Là một sự trả thù ngọt ngào...
/30
|