Cố Chấp Ngọt

Chương 57 - Chương 57

/84


Lối thoát hiểm cách hội trường cũng khá xa, hiện tại trên sân khấu vẫn có người đang phát biểu. Âm thanh cũng loáng thoáng truyền đến tai Nam Từ.

So với ở bên kia, thì cô đang bị Hoắc Lâm đè ép ở bên này…

Nam Từ càng nghĩ càng thấy nóng mặt, dùng tay đẩy đẩy anh: “Đang ở bên ngoài đó.”

Hoắc Lâm mút thật sâu nơi cổ cô, sau đó ngẩng đầu, khẽ hôn lên môi cô.

“Anh đâu làm gì sai, sợ cái gì.”

Nam Từ có chút bực bội, lại đẩy anh: “Chứ anh định làm cái gì!”

Hoắc Lâm cong môi, cầm lấy tay cô rồi khẽ hôn lên tay cô một cái.

“Bảo bối, chuyện anh muốn làm không chỉ có những chuyện này đâu.”

Nam Từ đương nhiên hiểu những gì anh nói, gương mặt cô lại nóng lên.

Đúng lúc này có người bên ngoài gọi tên cô, có vẻ như đang tìm cô, cô nghe thấy, giống như tìm được lý do thoát nạn, tranh thủ nói với Hoắc Lâm : “Chắc là thầy phụ trách hoặc là học tỷ tìm em có việc, em ra ngoài trước, anh đứng đây đợi một phút nữa rồi hẵng ra.”

Hoắc Lâm giữ chặt cô, hỏi: “Sao không đi theo anh?”

Nam Từ kinh ngạc: “Em đang dự khai giảng mà sao về sớm được.”

Hoắc Lâm nhíu mày: “Nhưng hôm nay em đâu có lớp.”

“Nhưng em còn có chuyện khác.” Đang nói chuyện, thì bên ngoài lại có tiếng gọi Nam Từ, cô hết cách, chỉ chỉ: “Người ta lại gọi em kìa, chắc chắn là có chuyện quan trọng.”

Nói xong, cô đẩy tay Hoắc Lâm, rồi đi ra khỏi lối thoát hiểm.

~

Người gọi Nam Từ chính là một học tỷ, lúc chuẩn bị cho buổi khai giảng vẫn luôn giúp đỡ Nam Từ. Học tỷ cũng có giúp cô sữa chữa bài phát biểu, dáng người rất đẹp, khí chất không tệ, là một cô gái xinh đẹp tốt bụng.

Học tỷ thấy Nam Từ đi ra từ lối thoát hiểm, trong lòng đoán chừng Nam Từ căng thẳng cho nên trốn vào một góc vắng để bình tĩnh trở lại.

Học tỷ nhìn Nam Từ cười hỏi: “Khá hơn chút nào chưa?”

Nam Từ ngượng ngùng gật gật đầu.

“Không sao, lần đầu tiên em phát biểu trước nhiều người như vậy thì chắc chắn sẽ rất hồi hộp, nhưng biểu hiện của em rất tuyệt vời, ít ra lúc em đứng trên sân khấu, chị hoàn toàn không nhìn ra biểu hiện lúng túng cằng thẳng nào từ em hết.”

Nam Từ nghe học tỷ nói, nhưng đáy lòng lại lo lắng Hoắc Lâm ở bên kia đột nhiên đi ra.

Cô nhanh chóng kéo cánh tay học tỷ: “Dạ, học tỷ, chúng ta nhanh quay lại khán đài đi, chị tìm em có chuyện gì sao?”

Học tỷ gật gật đầu: “Thầy phụ trách nhờ chị đi gọi em.”

Nam Từ nhíu nhíu mày, nhắc đến thầy phụ trách, cô lập tức không có ấn tượng gì tốt. Cô luôn cảm thấy thầy ấy rất nghiêm túc, nhưng tính cách lại có chút…

Thật ra cũng không có gì, nhưng thái độ của thầy ấy đối với học tỷ thật là…. Thầy ấy được giao phụ trách chuẩn bị buổi lễ, sau đó dẫn tới hai người, trong đó có cả học tỷ. Thầy ấy cũng mặc kệ học tỷ có phải là con gái hay không, vẫn sai bảo không hề quan tâm…

Chuyện đó coi như không nói đến, nhưng Nam Từ thấy rất nhiều lần thầy ấy sai học tỷ đi mua đồ, nhưng không bao giờ đưa tiền, càng đừng nói đến chuyện cà phê cơm trưa các loại.

Nhưng nhìn học tỷ có vẻ như đã quá quen thuộc với điều này, cho nên không hề bày ra dáng vẻ phản kháng.

Nam Từ có chút khó chịu, cô cũng không thiếu tiền, nhưng cô thật sự không thể tin được có kiểu giáo viên như vậy tồn tài, thậm chí không muốn gặp thầy ấy.

Nghĩ nghĩ, Nam Từ cố ý thăm dò: “Thầy phụ trách tìm em có chuyện gì không?”

“Thầy ấy không nói, chị đoán là thầy ấy cũng chỉ muốn mời em đi ăn bữa cơm chung với mọi người, dù sao mọi người cũng đã bận rộn để chuẩn bị buổi lễ, cũng quen với nhau hết, buổi lễ thì diễn ra rất thành công, nên muốn liên hoan một chút.” Học tỷ nói.

Nam Từ nghe xong, vội vàng hỏi: “Vậy em không đi được không?”

Học tỷ hơi kinh ngạc: “Sao lại không đi? Hôm qua chị tốn nhiều tiền đặt nhà hàng lắm đó, người khác không nói nhưng em không đi thì tiếc quá.”

“Chị lại bỏ tiền ra nữa hả? Không phải thầy ấy nói là thầy ấy mời sao?”

Học tỷ cười cười xấu hổ, nhìn trước nhìn sau, sau khi xác định không có ai mới nhỏ giọng mở miệng: “Em đừng có đi nói khắp nơi đó, cái này cũng không có gì đâu, chị quen rồi.”

Nam Từ có chút không chịu nổi, cái này rõ ràng rất sai, sao lại có thể quen được.

Nhưng cô cũng không muốn lo chuyện bao đồng, người ta đã nói không sao, thì cô cũng không cần thiết phải nhiều lời.

Nhưng nhìn thấy thái độ của học tỷ thì Nam Từ không nỡ từ chối buổi liên hoan, nghĩ nghĩ, cô lại hỏi: “Chị bỏ ra hết bao nhiêu tiền, em sẽ trả cho chị một phần.”

Học tỷ sững sờ, đương nhiên không nghĩ tới cô sẽ nói những lời


/84

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status