Bất quá Túc Cầu Quán Lam vẫn cố gắng suy nghĩ tìm ra biện pháp, căn bản là hiện nay, hiệp hội nghiên cứu trang bị thiếu mất hai kiện tài liệu trọng yếu, nếu như có, nàng và Tôn Hãn hoàn toàn có thể lo được, mặt khác Túc Cầu Quán Lam cũng tự mình xin thêm tài chính cho tổ nghiên cứu cơ giáp của Phong Thần Hội…cái này khẳng định tiêu tiền như nước, bất quá một khi có thể tiến hành, tương lai sẽ được lợi rất nhiều, hơn nữa có thể hấp dẫn rất nhiều người, trước kia chỉ có Túc Cầu Quán Lam, nếu muốn thực hiện việc này quả không khác trứng chọi đá, bây giờ có thêm Tôn Hãn, tiểu tử này là một cao thủ, một cái đầu nghiên cứu tuyệt hảo.
Lý Phong không sợ trời, không sợ đất, nhưng đối mặt Túc Cầu Quán Lam, luôn luôn hồi hộp, rất nhiều chuyện hắn cũng rõ ràng, một khi đã dính dáng thì rất nhiều phiền phức, lại đeo thêm rất nhiểu trách nhiệm, cũng không thể tùy tiện mà vứt bỏ, đối với Túc Cầu Quán Lam, hắn vẫn có cảm giác rất lạ, ban đầu thì như đối mặt với một tảng đá, bây giờ thì khác, hắn đã nhận quá nhiều từ nàng, cũng đến lúc phải báo đáp rồi, trở về mấy ngày nay, Túc Cầu Quán Lam cũng không hề có thái độ oán giận hắn mà chỉ chăm chú vào công việc, mặc dù vì Đường Linh và Mộ Tuyết nhưng Lý Phong dù da mặt dày như thành tường cũng không dám mở miệng nói.
Bộ trang bị cơ giáp liên quan nhiều với tài chính……nhưng không thể không nói, trừ phòng thí nghiệm của Túc Cầu Quán Lam, ngoài tài liệu dồi dào còn các thiết bị hay lắp đặt quả thực bình thường nhưng bóng dáng bạch y nhân của Túc Cầu Quán Lam không biết thế nào sinh ra một loại mị lực kỳ quái làm cho Lý Phong ngẩn ngơ, mặc dù bình thường nàng luôn mặc trường bào rộng thùng thình màu trắng, nhưng cũng không cách nào che dấu được vóc người kiêu hãnh, hơn nữa cặp ….kia phong, thật sự ……đáng sợ (ủa game mà nó cũng xoi hàng được, thằng này kinh nhẩy…), nếu nói về tướng mạo, Đường Linh và Mộ Tuyết thật sự rất đẹp, nhưng cũng là do Túc Cầu Quán Lam đã che dấu bớt một chút. Rất nhiều lúc, mọi người không hiểu nàng đang suy nghĩ gì, nghiên cứu cơ giáp, xử lý giúp đỡ liên minh khiến nàng rất bận rộn.
Bất giác, Lý Phong có chút ngây ngốc.
Đang vùi đầu xem tư liệu, Túc Cầu Quán Lam ngẩng đầu tò mò nhìn Lý Phong hỏi.
Lý Phong hoảng hốt một chút nhưng cũng rất nhanh bình tĩnh lại “Cái này…không có vấn đề gì “
Có lẽ bảo trì một tư thế làm việc quá lâu, Túc Cầu Quán Lam duỗi người ra cho đỡ mỏi, nữ tính, ôn nhu khiến Lý Phong lần nữa ngẩn người, hắn cảm giác được, không phải do sống trong quân đội quá lâu hay không mà gần đây thấy thân thể phụ nữ có chút…..
“Có lẽ, ta cần phải nói xin lỗi”
Túc Cầu Quán Lam sửng sốt, trên mặt lộ ra một nụ cười. Yên lặng gật đầu, “Kỳ thật, có những lời này ta đã thỏa mãn rồi, mỗi người đều có lựa chọn riêng, đối với ta, công việc này chính là sự lực chọn vậy”
Thật sự rất có mị lực. Giờ khắc này, phụ nữ như thế….Cho đến lúc ra khỏi, Lý Phong vẫn thấy choáng váng, chẳng lẽ mình trở thành sắc lang rồi….như thế nào mà thấy phụ nữ là….Lý Phong vò vò đầu, nhưng hình ảnh Túc Cầu Quán Lam cùng với nụ cười của nàng…quả thật có chút ý vị (lại thịt chăng ?)
Rời khỏi Chiến Tranh Vũ Trụ, Lý Phong hít một hơi thật sâu, xem ra cảm giác vẫn còn vương vấn đâu đây. Đường Linh đẩy cửa tiến vào, tươi cười, trong tay cầm một bàn hoa quả “Ăn một chút đã nào, phải bổ xung năng lượng chứ”
Đường Linh mặc quần đùi bó sát, đôi chân thẳng tắp, cặp đùi trắng muốn đi qua đi lại trước mặt Lý Phong khiến trái tim hắn rối loạn
“Lại đây” Lý Phong nói, thanh âm có chút khan khan
Đường Linh buông dĩa hoa quả xuống lườm Lý Phong, “Không”
“Tiểu bảo bối, tiểu bảo bối, mau tới đây, nếu không chốc lát sẽ gặp đại hình”
“Hừ, ngươi còn nói, chỗ nào chưa bị đại hình, ta nhìn thấu ngươi mà” Đường Linh tru cái miệng nhỏ nhắn, ra bộ.
“Hảo hảo, muốn phản kháng phải không, xem chiêu !”
Lý Phong trong nháy mắt phát xuất tinh thần lực, hai tròng mắt Đường Linh cũng chợt lóe, một đạo tinh thần lực dựng lên bức tường bảo vệ, tinh thần lực va chạm, trong phòng phát ra một tiếng nổ nhẹ, chấn động năng lượng.
“Ha ha, xem ra tiểu bảo bảo cũng không nhàn rỗi, có tiến bộ !!: Lý Phong xoay người dựa vào ghế salon
“Hừ, ai là….tiểu bảo bảo của ngươi, muốn yêu cầu….trước hết phải đánh bại nhân gia, đừng xem thường ta….!!”
Đường Linh gắt giọng, tinh thần lực cũng không có thu hồi, thiên phú của nàng quả thực hiếm thấy, chỉ trong thời gian ngắn mà thực lực đề cao không ít, đương nhiên cũng nhờ công lớn chỉ bảo của Chu Chỉ, không nói đến tính cách ma nữ này, chỉ nói thực lực, thì chính là một trong những đối thủ hiếm thấy của Lý Phong, với thực lực của Lý Phong lúc này, mặc dù không sợ ai, nhưng nếu được lựa chọn, cũng không muốn cùng Chu Chỉ đối địch.
Đường Linh bắt đầu phản kích, quả thực nàng không chút khách khí, Tinh Thần Công Kích !!!
Đáng tiếc, thiên tài, nhưng rất khó có thể cùng Lý Phong so sánh
Lý Phong tùy ý để Đường Linh tấn công, tiện tay đảo qua, phá tan thế công kích, đương nhiên đây không phải vật lý công kích, mà dùng tay phất ra mang theo tinh thần công kích, đây là một cảnh giới khác, Đường Linh thì vẫn còn đang tập luyện, đối với Lý Phong thì …..đúng là một bữa ăn sáng
Đường Linh vĩnh viễn không thể nhìn thấu nam nhân trước mắt sâu cạn thế nào, luôn như vậy, nàng không thể nắm chắc cũng khó có thể khống chế.
Chỉ trong nháy mắt, Đường Linh đã bị ôm chặt “Hả, không tính, không tính, ngươi đánh lén !”
“Ha ha, tiểu bảo bảo của ta, binh bất yếm trá, tố xấu gì ta cũng là cao thủ của Alan, nhận mệnh đi”
Cặp chân trắng bạch của Đường Linh không cam lòng cố gắng quẫy đạp, nhưng ngọn lửa được Lý Phong tích súc đến lúc bộc phát, nhẫn nại ? ngất, nam nữ hoan ái, nhẫn nại ? Họa chăng có bị điên.
Cơ thể nóng rực, Lý Phong liên tục …..làm việc, kỳ thật hắn rất muốn nhanh tới mục đích, nhưng thân thể không tuân theo hắn, cảm giác rất kỳ diệu, một khắc đáng ngàn vàng ….
Tình loạn ý mê, hô hấp của Đường Linh bắt đầu dồn dập, mỗi lần Lý Phong tiếp xúc, thân thể nàng lập tức có chút run rẩy, hưng phấn, kích thích, tê dại truyền khắp toàn thân.
Dù sao, nữ hài tử vẫn là nữ hài tử. Nhưng Lý Phong cũng không có nhiều kiên nhân, nhanh chóng tách hai đùi Đường Linh ra, chơi đùa với thân thể trắng như ngọc của nàng. Quả thực mỗi tấc đều là một tác phẩm nghệ thuật, bất kỳ chỗ nào, tiểu công chúa cũng xứng đáng với chữ tuyệt phẩm. Là nam nhân, khẳng định ai cũng muốn sở hữu một thân hình như vậy.
Chỗ mẫn cảm liên tục bị Lý Phong vuốt ve, Đường Linh cả người run rẩy “Phong ca, Không nên, Linh nhi đầu hàng. Không nên hành hạ Linh nhi”
Sức chống cự của Đường Linh gần đây ngày càng kém, cuối cùng cũng hoàn toàn buông ….ra mà nghênh đón Lý Phong, giữ lấy Đường Linh, Lý Phong bắt đầu cảm thụ, nhưng Lý Phong cũng không nhẫn nại được lâu….hắn bắt đầu…. ngang nhiên ….xâm lược.
Lý Phong biết lúc này thời cơ đã chin, bắt đầu bạo lực tiến vào, kịch liệt đánh sâu vào khiến Đường Linh thiếu chút nữa lại một lần phun ra, tinh thần lực hai người xoắn quyện lấy nhau, thân thể lại mẫn cảm, khoái cảm thật khó có thể tưởng tượng, Đường Linh tùy ý đối phương xâm lược, thân thể vưu vật bị Lý Phong đánh sâu vào…..
Khi thì ôn nhu, khi thì bạo lực, Đường Linh rất nhanh chóng bại trận lần nữa, nhưng Lý Phong căn bản không thỏa mãn, từ sa mạc trở về, nhu cầu của Lý Phong càng nhiều, Đường Linh cũng không thể đáp ứng nổi, nhưng thân là phụ nữ, Đường Linh vẫn đem toàn lực mà thỏa mãn nam nhân của chính mình.
Hôm nay Lý Phong lại càng đặc biệt hung mãnh, nhìn cặp mông kiêu hãnh kia, ý niệm tà ác dâng lên “Tiểu bảo bảo, tiểu bảo bảo, ta tới đây” Vừa nói vừa chậm rãi đẩy tới, Đường Linh lập tức cảm giác được, nhưng Tiểu công chúa cắn răng, chuẩn bị chống giữ, đã một lần làm, thật đau đến không thể chịu đựng, nhưng nàng luôn không cách nào cự tuyệt. Nhìn bộ dáng Đường Linh như lâm đại địch, Lý Phong không nhịn được cười, tình ý ấm áp trong nháy mắt đẩy lui dục vọng
Tiểu công chúa cắn răng nắm quyền quả thực rất đáng yêu, tiếng cười càng lúc càng lớn, mặt Đường Linh cũng càng lúc càng đỏ, cuối cùng Tiểu công chúa không biết lấy đâu khí lực, mạnh mẽ đè Lý Phong xuống, đôi bàn tay trắng như phấn hung hăng đấm vào ngực hắn, miệng không ngừng kêu bại hoại, nhưng trên mặt cũng vui vẻ tươi cười.
Mặc dù chưa thực sự thỏa mãn, nhưng con người..ngoài dục vọng còn có cảm tình, Đường Linh quả thực rất dung túng hắn, hắn yêu cầu sao nàng cũng đồng ý, có vài thứ bản thân nàng cũng không tưởng tượng ra, nhưng rất nhiều lúc bản thân Lý Phogn cũng hoài nghi, chính mình có phải đã bỏ mê dược cho Linh nhi không, nhưng hắn bỏ qua tất cả, chỉ cần ôm nàng, hắn cũng đã phi thường vui vẻ.
Lý Phong và Đường Linh đã qua nửa năm kinh nghiệm, nhưng chủ yếu là chuyện này, tâm sự hầu như không có, chỉ có thân thể……Nhưng nếu Đường Linh thực sự tiến vào vũ trụ hạm đội, chẳng phải sẽ cách xa ?
Nhìn khuôn mặt xinh xắn của Đường Linh, trái tim của Lý Phong không khỏi trầm xuống, từ trước tới giờ hắn chưa bao giờ lo lắng, nhưng bây giờ lại nghĩ tới cái này.
Đường Linh đột nhiên phát hiện khuôn mặt Lý Phong bỗng có chút nghiêm túc, bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng vuốt ngực Lý phong hỏi “Phong ca, có chuyện gì, nếu Linh Nhi làm được, nhất định làm”
“Nha đầu ngốc, ta chỉ lo lắng cho tương lai, ngươi thành hạm trưởng làm sao ta chỉ thị được”
“Hì hì, ta không lo, bất quá, lúc đó ngươi nên nghe lời, không thể như bây giờ khi dễ ta”
Đường Linh nghịch ngợm cười nói, có lẽ Lý Phong cũng không biết, Đường Linh có đôi khi thấy rõ năng lực của Lý Phong, quả thực không tầm thường, mà từ ngày đầu tiên gặp Lý Phong nàng cũng đã nhận ra…cho đến giờ, ý niệm này vẫn không có gì thay đổi, chỉ là càng ngày càng mãnh liệt, nhưng Đường Linh không có yêu cầu, thân là GAD công chua, nàng cũng không cần nam nhân của mình phải kinh thiên động địa, hắn thích rung trời chuyển đất, nàng sẽ giúp hắn, hắn thích im lặng, nàng cũng nguyện ý bình thản, lý tưởng có thể thay đổi, chỉ là…..Đường Linh không có nói, sở dĩ nàng tới hạm đội vũ trụ, vì đó là lý tưởng của nàng, hơn nữa nguyên nhân là do Lý Phong muốn đi sa mạc, nếu Lý Phong không đi, sao nàng có thể rời đi ?
Lý Phong cười cười, nha đầu kia quả thật ngây thơ, khờ khạo, chính hắn không có xác định mục tiêu, mà có lẽ thật là hắn không muốn nghĩ xa, nhân tiện trước mắt, đem Phong Thần Hội phát triển tốt chính là mục tiêu.
Hai người lẳng lặng ôm nhau, hưởng thụ khoảng lặng sau khi tình cảm mãnh liệt trôi qua, đột nhiên điện thoại của Lý Phong reo vang, lúc này, người tìm Lý Phong cũng không nhiều…
Lý Phong không sợ trời, không sợ đất, nhưng đối mặt Túc Cầu Quán Lam, luôn luôn hồi hộp, rất nhiều chuyện hắn cũng rõ ràng, một khi đã dính dáng thì rất nhiều phiền phức, lại đeo thêm rất nhiểu trách nhiệm, cũng không thể tùy tiện mà vứt bỏ, đối với Túc Cầu Quán Lam, hắn vẫn có cảm giác rất lạ, ban đầu thì như đối mặt với một tảng đá, bây giờ thì khác, hắn đã nhận quá nhiều từ nàng, cũng đến lúc phải báo đáp rồi, trở về mấy ngày nay, Túc Cầu Quán Lam cũng không hề có thái độ oán giận hắn mà chỉ chăm chú vào công việc, mặc dù vì Đường Linh và Mộ Tuyết nhưng Lý Phong dù da mặt dày như thành tường cũng không dám mở miệng nói.
Bộ trang bị cơ giáp liên quan nhiều với tài chính……nhưng không thể không nói, trừ phòng thí nghiệm của Túc Cầu Quán Lam, ngoài tài liệu dồi dào còn các thiết bị hay lắp đặt quả thực bình thường nhưng bóng dáng bạch y nhân của Túc Cầu Quán Lam không biết thế nào sinh ra một loại mị lực kỳ quái làm cho Lý Phong ngẩn ngơ, mặc dù bình thường nàng luôn mặc trường bào rộng thùng thình màu trắng, nhưng cũng không cách nào che dấu được vóc người kiêu hãnh, hơn nữa cặp ….kia phong, thật sự ……đáng sợ (ủa game mà nó cũng xoi hàng được, thằng này kinh nhẩy…), nếu nói về tướng mạo, Đường Linh và Mộ Tuyết thật sự rất đẹp, nhưng cũng là do Túc Cầu Quán Lam đã che dấu bớt một chút. Rất nhiều lúc, mọi người không hiểu nàng đang suy nghĩ gì, nghiên cứu cơ giáp, xử lý giúp đỡ liên minh khiến nàng rất bận rộn.
Bất giác, Lý Phong có chút ngây ngốc.
Đang vùi đầu xem tư liệu, Túc Cầu Quán Lam ngẩng đầu tò mò nhìn Lý Phong hỏi.
Lý Phong hoảng hốt một chút nhưng cũng rất nhanh bình tĩnh lại “Cái này…không có vấn đề gì “
Có lẽ bảo trì một tư thế làm việc quá lâu, Túc Cầu Quán Lam duỗi người ra cho đỡ mỏi, nữ tính, ôn nhu khiến Lý Phong lần nữa ngẩn người, hắn cảm giác được, không phải do sống trong quân đội quá lâu hay không mà gần đây thấy thân thể phụ nữ có chút…..
“Có lẽ, ta cần phải nói xin lỗi”
Túc Cầu Quán Lam sửng sốt, trên mặt lộ ra một nụ cười. Yên lặng gật đầu, “Kỳ thật, có những lời này ta đã thỏa mãn rồi, mỗi người đều có lựa chọn riêng, đối với ta, công việc này chính là sự lực chọn vậy”
Thật sự rất có mị lực. Giờ khắc này, phụ nữ như thế….Cho đến lúc ra khỏi, Lý Phong vẫn thấy choáng váng, chẳng lẽ mình trở thành sắc lang rồi….như thế nào mà thấy phụ nữ là….Lý Phong vò vò đầu, nhưng hình ảnh Túc Cầu Quán Lam cùng với nụ cười của nàng…quả thật có chút ý vị (lại thịt chăng ?)
Rời khỏi Chiến Tranh Vũ Trụ, Lý Phong hít một hơi thật sâu, xem ra cảm giác vẫn còn vương vấn đâu đây. Đường Linh đẩy cửa tiến vào, tươi cười, trong tay cầm một bàn hoa quả “Ăn một chút đã nào, phải bổ xung năng lượng chứ”
Đường Linh mặc quần đùi bó sát, đôi chân thẳng tắp, cặp đùi trắng muốn đi qua đi lại trước mặt Lý Phong khiến trái tim hắn rối loạn
“Lại đây” Lý Phong nói, thanh âm có chút khan khan
Đường Linh buông dĩa hoa quả xuống lườm Lý Phong, “Không”
“Tiểu bảo bối, tiểu bảo bối, mau tới đây, nếu không chốc lát sẽ gặp đại hình”
“Hừ, ngươi còn nói, chỗ nào chưa bị đại hình, ta nhìn thấu ngươi mà” Đường Linh tru cái miệng nhỏ nhắn, ra bộ.
“Hảo hảo, muốn phản kháng phải không, xem chiêu !”
Lý Phong trong nháy mắt phát xuất tinh thần lực, hai tròng mắt Đường Linh cũng chợt lóe, một đạo tinh thần lực dựng lên bức tường bảo vệ, tinh thần lực va chạm, trong phòng phát ra một tiếng nổ nhẹ, chấn động năng lượng.
“Ha ha, xem ra tiểu bảo bảo cũng không nhàn rỗi, có tiến bộ !!: Lý Phong xoay người dựa vào ghế salon
“Hừ, ai là….tiểu bảo bảo của ngươi, muốn yêu cầu….trước hết phải đánh bại nhân gia, đừng xem thường ta….!!”
Đường Linh gắt giọng, tinh thần lực cũng không có thu hồi, thiên phú của nàng quả thực hiếm thấy, chỉ trong thời gian ngắn mà thực lực đề cao không ít, đương nhiên cũng nhờ công lớn chỉ bảo của Chu Chỉ, không nói đến tính cách ma nữ này, chỉ nói thực lực, thì chính là một trong những đối thủ hiếm thấy của Lý Phong, với thực lực của Lý Phong lúc này, mặc dù không sợ ai, nhưng nếu được lựa chọn, cũng không muốn cùng Chu Chỉ đối địch.
Đường Linh bắt đầu phản kích, quả thực nàng không chút khách khí, Tinh Thần Công Kích !!!
Đáng tiếc, thiên tài, nhưng rất khó có thể cùng Lý Phong so sánh
Lý Phong tùy ý để Đường Linh tấn công, tiện tay đảo qua, phá tan thế công kích, đương nhiên đây không phải vật lý công kích, mà dùng tay phất ra mang theo tinh thần công kích, đây là một cảnh giới khác, Đường Linh thì vẫn còn đang tập luyện, đối với Lý Phong thì …..đúng là một bữa ăn sáng
Đường Linh vĩnh viễn không thể nhìn thấu nam nhân trước mắt sâu cạn thế nào, luôn như vậy, nàng không thể nắm chắc cũng khó có thể khống chế.
Chỉ trong nháy mắt, Đường Linh đã bị ôm chặt “Hả, không tính, không tính, ngươi đánh lén !”
“Ha ha, tiểu bảo bảo của ta, binh bất yếm trá, tố xấu gì ta cũng là cao thủ của Alan, nhận mệnh đi”
Cặp chân trắng bạch của Đường Linh không cam lòng cố gắng quẫy đạp, nhưng ngọn lửa được Lý Phong tích súc đến lúc bộc phát, nhẫn nại ? ngất, nam nữ hoan ái, nhẫn nại ? Họa chăng có bị điên.
Cơ thể nóng rực, Lý Phong liên tục …..làm việc, kỳ thật hắn rất muốn nhanh tới mục đích, nhưng thân thể không tuân theo hắn, cảm giác rất kỳ diệu, một khắc đáng ngàn vàng ….
Tình loạn ý mê, hô hấp của Đường Linh bắt đầu dồn dập, mỗi lần Lý Phong tiếp xúc, thân thể nàng lập tức có chút run rẩy, hưng phấn, kích thích, tê dại truyền khắp toàn thân.
Dù sao, nữ hài tử vẫn là nữ hài tử. Nhưng Lý Phong cũng không có nhiều kiên nhân, nhanh chóng tách hai đùi Đường Linh ra, chơi đùa với thân thể trắng như ngọc của nàng. Quả thực mỗi tấc đều là một tác phẩm nghệ thuật, bất kỳ chỗ nào, tiểu công chúa cũng xứng đáng với chữ tuyệt phẩm. Là nam nhân, khẳng định ai cũng muốn sở hữu một thân hình như vậy.
Chỗ mẫn cảm liên tục bị Lý Phong vuốt ve, Đường Linh cả người run rẩy “Phong ca, Không nên, Linh nhi đầu hàng. Không nên hành hạ Linh nhi”
Sức chống cự của Đường Linh gần đây ngày càng kém, cuối cùng cũng hoàn toàn buông ….ra mà nghênh đón Lý Phong, giữ lấy Đường Linh, Lý Phong bắt đầu cảm thụ, nhưng Lý Phong cũng không nhẫn nại được lâu….hắn bắt đầu…. ngang nhiên ….xâm lược.
Lý Phong biết lúc này thời cơ đã chin, bắt đầu bạo lực tiến vào, kịch liệt đánh sâu vào khiến Đường Linh thiếu chút nữa lại một lần phun ra, tinh thần lực hai người xoắn quyện lấy nhau, thân thể lại mẫn cảm, khoái cảm thật khó có thể tưởng tượng, Đường Linh tùy ý đối phương xâm lược, thân thể vưu vật bị Lý Phong đánh sâu vào…..
Khi thì ôn nhu, khi thì bạo lực, Đường Linh rất nhanh chóng bại trận lần nữa, nhưng Lý Phong căn bản không thỏa mãn, từ sa mạc trở về, nhu cầu của Lý Phong càng nhiều, Đường Linh cũng không thể đáp ứng nổi, nhưng thân là phụ nữ, Đường Linh vẫn đem toàn lực mà thỏa mãn nam nhân của chính mình.
Hôm nay Lý Phong lại càng đặc biệt hung mãnh, nhìn cặp mông kiêu hãnh kia, ý niệm tà ác dâng lên “Tiểu bảo bảo, tiểu bảo bảo, ta tới đây” Vừa nói vừa chậm rãi đẩy tới, Đường Linh lập tức cảm giác được, nhưng Tiểu công chúa cắn răng, chuẩn bị chống giữ, đã một lần làm, thật đau đến không thể chịu đựng, nhưng nàng luôn không cách nào cự tuyệt. Nhìn bộ dáng Đường Linh như lâm đại địch, Lý Phong không nhịn được cười, tình ý ấm áp trong nháy mắt đẩy lui dục vọng
Tiểu công chúa cắn răng nắm quyền quả thực rất đáng yêu, tiếng cười càng lúc càng lớn, mặt Đường Linh cũng càng lúc càng đỏ, cuối cùng Tiểu công chúa không biết lấy đâu khí lực, mạnh mẽ đè Lý Phong xuống, đôi bàn tay trắng như phấn hung hăng đấm vào ngực hắn, miệng không ngừng kêu bại hoại, nhưng trên mặt cũng vui vẻ tươi cười.
Mặc dù chưa thực sự thỏa mãn, nhưng con người..ngoài dục vọng còn có cảm tình, Đường Linh quả thực rất dung túng hắn, hắn yêu cầu sao nàng cũng đồng ý, có vài thứ bản thân nàng cũng không tưởng tượng ra, nhưng rất nhiều lúc bản thân Lý Phogn cũng hoài nghi, chính mình có phải đã bỏ mê dược cho Linh nhi không, nhưng hắn bỏ qua tất cả, chỉ cần ôm nàng, hắn cũng đã phi thường vui vẻ.
Lý Phong và Đường Linh đã qua nửa năm kinh nghiệm, nhưng chủ yếu là chuyện này, tâm sự hầu như không có, chỉ có thân thể……Nhưng nếu Đường Linh thực sự tiến vào vũ trụ hạm đội, chẳng phải sẽ cách xa ?
Nhìn khuôn mặt xinh xắn của Đường Linh, trái tim của Lý Phong không khỏi trầm xuống, từ trước tới giờ hắn chưa bao giờ lo lắng, nhưng bây giờ lại nghĩ tới cái này.
Đường Linh đột nhiên phát hiện khuôn mặt Lý Phong bỗng có chút nghiêm túc, bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng vuốt ngực Lý phong hỏi “Phong ca, có chuyện gì, nếu Linh Nhi làm được, nhất định làm”
“Nha đầu ngốc, ta chỉ lo lắng cho tương lai, ngươi thành hạm trưởng làm sao ta chỉ thị được”
“Hì hì, ta không lo, bất quá, lúc đó ngươi nên nghe lời, không thể như bây giờ khi dễ ta”
Đường Linh nghịch ngợm cười nói, có lẽ Lý Phong cũng không biết, Đường Linh có đôi khi thấy rõ năng lực của Lý Phong, quả thực không tầm thường, mà từ ngày đầu tiên gặp Lý Phong nàng cũng đã nhận ra…cho đến giờ, ý niệm này vẫn không có gì thay đổi, chỉ là càng ngày càng mãnh liệt, nhưng Đường Linh không có yêu cầu, thân là GAD công chua, nàng cũng không cần nam nhân của mình phải kinh thiên động địa, hắn thích rung trời chuyển đất, nàng sẽ giúp hắn, hắn thích im lặng, nàng cũng nguyện ý bình thản, lý tưởng có thể thay đổi, chỉ là…..Đường Linh không có nói, sở dĩ nàng tới hạm đội vũ trụ, vì đó là lý tưởng của nàng, hơn nữa nguyên nhân là do Lý Phong muốn đi sa mạc, nếu Lý Phong không đi, sao nàng có thể rời đi ?
Lý Phong cười cười, nha đầu kia quả thật ngây thơ, khờ khạo, chính hắn không có xác định mục tiêu, mà có lẽ thật là hắn không muốn nghĩ xa, nhân tiện trước mắt, đem Phong Thần Hội phát triển tốt chính là mục tiêu.
Hai người lẳng lặng ôm nhau, hưởng thụ khoảng lặng sau khi tình cảm mãnh liệt trôi qua, đột nhiên điện thoại của Lý Phong reo vang, lúc này, người tìm Lý Phong cũng không nhiều…
/364
|