Sáng hôm sauCậu và cô thức dậy và xuống nhà và thưởng thức bữa sáng do chính tay nó làm. Có thể nói rằng nó tuy là một chủ tịch, một vị bang chủ nhưng nó lại là một cô gái đa tài. Nó có thể làm tất cả mọi việc như những cô gái bình thường vậy.
Vừa ngồi vào bàn ăn cậu và cô ngỡ ngàng vì nó chưa thay quần áo đi học vẫn mang bộ quần áo ngủ và chiếc mũ màu đen. Như hiểu được ý của hai người nó lên tiếng.
-Ăn đi rồi đi học, tôi ở nhà có chút việc
Cậu và cô hiểu ra thì chẳng nói gì nữa mà cắm đầu mà ăn. Hai người biết đây là khoảng thời gian vô cùng khó khăn đối với nó. Vừa chia tay một mối tình sâu đậm chắc hẳn nó sẽ buồn vô cùng. Mà cũng tại con ả Trinh khốn kiếp đó. Nếu không phải tại ả thì Nó và hắn đâu phải chia ly. Ả cũng gứm thiệt mới hai ngày mà như thế rồi.
Cậu và cô ăn sáng xong thì lên xe đi học.
__________________________________________
Tại trường
Cậu và cô vào lớp. Vừa hay gặp hắn và....ả Trinh đang ngồi tám chuyện (ả tự kỉ đó). Không thấy nó đâu, hắn thắc mắc lên tiếng
-Băng đâu
-C....
-Không liên quan tới anh- cậu định trả lời hắn thì liền bị cô cướp lời
Hắn nhìn thấy thái độ đó của cô cũng hơi chạnh lòng. Dù là chia tay hắn cũng không có cái quyền để được quan tâm nó ư. Hắn cười buồn. Như thấu hiểu hắn cô nói
-Anh không hề có cái quyền để quan tâm chị ấy sau khi làm chị ấy đau khổ đâu
-Này con kia mày nói gì đó- ả lên tiếng quát cô
-Hừ, miệng là của tôi. Còn cô lo mà lo cho cái mạng chó của cô đi. BIẾN- cô cũng không vừa mà đáp lại. Còn ả thì cứng họng chẳng biết nói gì.
___________________________________________
Tại chỗ nó
Sau khi cậu và cô đi thì nó cũng lên phòng thay đồ để đi đâu đó. Nó bước xuống với một chiếc váy trắng tinh khôi. Trông nó bây giờ chẳng khác gì một thiên thần. Quản gia thấy vậy cũng ngạc nhiên vì lâu rồi nó chưa mang bộ dạng như vậy. Sau đó nó phóng xe tới .......trường.
Nó dừng xe rồi bước xuống. Cả trường chảy máu mũi kể cả con gái vì họ chưa thấy ai đẹp như thế cả. Nếu có thể họ ước nó sẽ mãi như thế này.
Nó bước lên lớp. Cả lớp giờ thì sững ra không chảy máu mũi vì quá quen với vẻ đẹp của nó rồi chỉ là hôm nay nó mang váy trắng, cái váy đầu tiên nó mang tới lớp. Cậu và cô thì bất ngờ vì nó bảo không tới lớp. Còn hắn cũng chỉ có một chút bất ngờ thôi.
Nó đảo đôi mắt một vòng rồi dừng lại ở chỗ hắn. Nó buồn nhưng mắt nó chẳng thể hiện lên. Nó cười nhạt rồi bước về chỗ của Billy. Nó vứt cập của ả xuống rồi giẫm lên, bỏ cặp của mình vào. Ả thấy thế thì tức giận chạy tới cầm cặp lên và chửi nó
-Nè con kia mày làm gì vậy hả
-......
-Bị điếc hả
- Rick, Kiều Thị phá sản- nó nhẹ tênh vang lên
-Vâng- cậu trả lời xong thì gọi cho ai đó. Vừa cúp máy thì điện thoại của ả vang lên
Ả bắt máy nghe, không biết họ nói gì mà mặt ả xanh lè lẹt
CÒN NỮA
___________________________________________________________
Nhận xét đi, nếu không nhận xét thì mình sẽ up 1 chap một tuần đó
Sau khi cậu và cô đi thì nó cũng lên phòng thay đồ để đi đâu đó. Nó bước xuống với một chiếc váy trắng tinh khôi. Trông nó bây giờ chẳng khác gì một thiên thần. Quản gia thấy vậy cũng ngạc nhiên vì lâu rồi nó chưa mang bộ dạng như vậy. Sau đó nó phóng xe tới .......trường.
Nó dừng xe rồi bước xuống. Cả trường chảy máu mũi kể cả con gái vì họ chưa thấy ai đẹp như thế cả. Nếu có thể họ ước nó sẽ mãi như thế này.
Nó bước lên lớp. Cả lớp giờ thì sững ra không chảy máu mũi vì quá quen với vẻ đẹp của nó rồi chỉ là hôm nay nó mang váy trắng, cái váy đầu tiên nó mang tới lớp. Cậu và cô thì bất ngờ vì nó bảo không tới lớp. Còn hắn cũng chỉ có một chút bất ngờ thôi.
Nó đảo đôi mắt một vòng rồi dừng lại ở chỗ hắn. Nó buồn nhưng mắt nó chẳng thể hiện lên. Nó cười nhạt rồi bước về chỗ của Billy. Nó vứt cập của ả xuống rồi giẫm lên, bỏ cặp của mình vào. Ả thấy thế thì tức giận chạy tới cầm cặp lên và chửi nó
-Nè con kia mày làm gì vậy hả
-......
-Bị điếc hả
- Rick, Kiều Thị phá sản- nó nhẹ tênh vang lên
-Vâng- cậu trả lời xong thì gọi cho ai đó. Vừa cúp máy thì điện thoại của ả vang lên
Ả bắt máy nghe, không biết họ nói gì mà mặt ả xanh lè lẹt
Vừa ngồi vào bàn ăn cậu và cô ngỡ ngàng vì nó chưa thay quần áo đi học vẫn mang bộ quần áo ngủ và chiếc mũ màu đen. Như hiểu được ý của hai người nó lên tiếng.
-Ăn đi rồi đi học, tôi ở nhà có chút việc
Cậu và cô hiểu ra thì chẳng nói gì nữa mà cắm đầu mà ăn. Hai người biết đây là khoảng thời gian vô cùng khó khăn đối với nó. Vừa chia tay một mối tình sâu đậm chắc hẳn nó sẽ buồn vô cùng. Mà cũng tại con ả Trinh khốn kiếp đó. Nếu không phải tại ả thì Nó và hắn đâu phải chia ly. Ả cũng gứm thiệt mới hai ngày mà như thế rồi.
Cậu và cô ăn sáng xong thì lên xe đi học.
__________________________________________
Tại trường
Cậu và cô vào lớp. Vừa hay gặp hắn và....ả Trinh đang ngồi tám chuyện (ả tự kỉ đó). Không thấy nó đâu, hắn thắc mắc lên tiếng
-Băng đâu
-C....
-Không liên quan tới anh- cậu định trả lời hắn thì liền bị cô cướp lời
Hắn nhìn thấy thái độ đó của cô cũng hơi chạnh lòng. Dù là chia tay hắn cũng không có cái quyền để được quan tâm nó ư. Hắn cười buồn. Như thấu hiểu hắn cô nói
-Anh không hề có cái quyền để quan tâm chị ấy sau khi làm chị ấy đau khổ đâu
-Này con kia mày nói gì đó- ả lên tiếng quát cô
-Hừ, miệng là của tôi. Còn cô lo mà lo cho cái mạng chó của cô đi. BIẾN- cô cũng không vừa mà đáp lại. Còn ả thì cứng họng chẳng biết nói gì.
___________________________________________
Tại chỗ nó
Sau khi cậu và cô đi thì nó cũng lên phòng thay đồ để đi đâu đó. Nó bước xuống với một chiếc váy trắng tinh khôi. Trông nó bây giờ chẳng khác gì một thiên thần. Quản gia thấy vậy cũng ngạc nhiên vì lâu rồi nó chưa mang bộ dạng như vậy. Sau đó nó phóng xe tới .......trường.
Nó dừng xe rồi bước xuống. Cả trường chảy máu mũi kể cả con gái vì họ chưa thấy ai đẹp như thế cả. Nếu có thể họ ước nó sẽ mãi như thế này.
Nó bước lên lớp. Cả lớp giờ thì sững ra không chảy máu mũi vì quá quen với vẻ đẹp của nó rồi chỉ là hôm nay nó mang váy trắng, cái váy đầu tiên nó mang tới lớp. Cậu và cô thì bất ngờ vì nó bảo không tới lớp. Còn hắn cũng chỉ có một chút bất ngờ thôi.
Nó đảo đôi mắt một vòng rồi dừng lại ở chỗ hắn. Nó buồn nhưng mắt nó chẳng thể hiện lên. Nó cười nhạt rồi bước về chỗ của Billy. Nó vứt cập của ả xuống rồi giẫm lên, bỏ cặp của mình vào. Ả thấy thế thì tức giận chạy tới cầm cặp lên và chửi nó
-Nè con kia mày làm gì vậy hả
-......
-Bị điếc hả
- Rick, Kiều Thị phá sản- nó nhẹ tênh vang lên
-Vâng- cậu trả lời xong thì gọi cho ai đó. Vừa cúp máy thì điện thoại của ả vang lên
Ả bắt máy nghe, không biết họ nói gì mà mặt ả xanh lè lẹt
CÒN NỮA
___________________________________________________________
Nhận xét đi, nếu không nhận xét thì mình sẽ up 1 chap một tuần đó
Sau khi cậu và cô đi thì nó cũng lên phòng thay đồ để đi đâu đó. Nó bước xuống với một chiếc váy trắng tinh khôi. Trông nó bây giờ chẳng khác gì một thiên thần. Quản gia thấy vậy cũng ngạc nhiên vì lâu rồi nó chưa mang bộ dạng như vậy. Sau đó nó phóng xe tới .......trường.
Nó dừng xe rồi bước xuống. Cả trường chảy máu mũi kể cả con gái vì họ chưa thấy ai đẹp như thế cả. Nếu có thể họ ước nó sẽ mãi như thế này.
Nó bước lên lớp. Cả lớp giờ thì sững ra không chảy máu mũi vì quá quen với vẻ đẹp của nó rồi chỉ là hôm nay nó mang váy trắng, cái váy đầu tiên nó mang tới lớp. Cậu và cô thì bất ngờ vì nó bảo không tới lớp. Còn hắn cũng chỉ có một chút bất ngờ thôi.
Nó đảo đôi mắt một vòng rồi dừng lại ở chỗ hắn. Nó buồn nhưng mắt nó chẳng thể hiện lên. Nó cười nhạt rồi bước về chỗ của Billy. Nó vứt cập của ả xuống rồi giẫm lên, bỏ cặp của mình vào. Ả thấy thế thì tức giận chạy tới cầm cặp lên và chửi nó
-Nè con kia mày làm gì vậy hả
-......
-Bị điếc hả
- Rick, Kiều Thị phá sản- nó nhẹ tênh vang lên
-Vâng- cậu trả lời xong thì gọi cho ai đó. Vừa cúp máy thì điện thoại của ả vang lên
Ả bắt máy nghe, không biết họ nói gì mà mặt ả xanh lè lẹt
/40
|