Chương 34: Ở nơi nào đó em vẫn mãi đợi anhHắn nhìn nó với ánh mắt vừa đau vừa lạ lẫm. Hắn thầm nghĩ tại sao trông cô gái đó lại quen đến thế. Còn nó. Hai từ hôn thê như sét đánh ngang tai. Một con dao đâm vào tim nó. Một cái tát vào mặt nó. Đau, đau lắm chứ. Định thần lại, nớ từ từ đứng dậy. Nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc sofa đắt tiền. Bà Lan lo lắng hỏi nó:
-Băng Nhi à, con không sao chứ?
-Dạ. Chắc là con mới xuống máy bay nên hơi chóng mặt.
-Uk.
Cả căn phòng rơi vào trạng thái im lặng. Bầu không khí trở nên quỷ dị biết bao. Chợt từ ngoài cậu và cô bước vaò.
- Chị Băng chị mới v....
Hai ngươig chưa nói xong liền nhìn vaò ba vị khách. Không! đúng hơn là nhìn vào hắn. Ánh mắt nhìn hắn vừa vui mừng vừa lo lắng.
-Anh Phong!
Hắn nghe tên mình thì quay lại. Sao họ lại biết tên mình. Rồi cậu và cô nhận được cái lắc đầu của nó liền yên phận tới ngồi bên cạnh nó. Từ lúc hai người tới thì không khí vui tươi hơn một chút.
~~~~~~~~TA là dải phân cách thời gian ~~~~~~~~~~~
Ba vị khách kia ngồi lại lúc lâu thì đi về trước. Còn lại nó, cậu và cô. Ba người trầm mặc, không nói nên lời.
-Chị Băng, rốt cuộc chuyện này là sao?- cô không chịu nổi cái không khí này nên lên tiếng hỏi nó. Nhưng...nó không trả lời mà chỉ lẳng lặng đứng dậy. Hướng về phía cổng chính mà đi. Từng bước từng bước nặng nề tiếp tục hướng về phía gara. Leo lên một chiếc moto phân phối lớn.
____________________________________________
Tặng mọi người nhân ngày 8-3 nhé (mặc dù mik cx là girl)
Truyện sẽ được đăng thường xuyên. Mong mọi người thông cảm về tốc độ
-Băng Nhi à, con không sao chứ?
-Dạ. Chắc là con mới xuống máy bay nên hơi chóng mặt.
-Uk.
Cả căn phòng rơi vào trạng thái im lặng. Bầu không khí trở nên quỷ dị biết bao. Chợt từ ngoài cậu và cô bước vaò.
- Chị Băng chị mới v....
Hai ngươig chưa nói xong liền nhìn vaò ba vị khách. Không! đúng hơn là nhìn vào hắn. Ánh mắt nhìn hắn vừa vui mừng vừa lo lắng.
-Anh Phong!
Hắn nghe tên mình thì quay lại. Sao họ lại biết tên mình. Rồi cậu và cô nhận được cái lắc đầu của nó liền yên phận tới ngồi bên cạnh nó. Từ lúc hai người tới thì không khí vui tươi hơn một chút.
~~~~~~~~TA là dải phân cách thời gian ~~~~~~~~~~~
Ba vị khách kia ngồi lại lúc lâu thì đi về trước. Còn lại nó, cậu và cô. Ba người trầm mặc, không nói nên lời.
-Chị Băng, rốt cuộc chuyện này là sao?- cô không chịu nổi cái không khí này nên lên tiếng hỏi nó. Nhưng...nó không trả lời mà chỉ lẳng lặng đứng dậy. Hướng về phía cổng chính mà đi. Từng bước từng bước nặng nề tiếp tục hướng về phía gara. Leo lên một chiếc moto phân phối lớn.
____________________________________________
Tặng mọi người nhân ngày 8-3 nhé (mặc dù mik cx là girl)
Truyện sẽ được đăng thường xuyên. Mong mọi người thông cảm về tốc độ
/40
|