Ôm lấy thân ảnh bê bết máu của nó, lòng hắn đau không thôi. Hắn nhìn nó. Nó nhìn hắn, trên môi vẫn giữ nguyên nụ cười nhẹ nhàng ấy.
Nó nhìn sâu vào đôi mắt chim ưng sắc bén của hắn, nhẹ nhàng nói:
-Phong...anh...nhớ...lại rồi sao?
-Ừ ừ, anh nhớ rồi. Anh nhớ rồi nên xin em đừng rời bỏ anh nha?
-Khì, em...sẽ không...bỏ anh...mà...đi đâu.
-Em hứa nhé?
-Ừm. Phong, cho dù có chuyện gì xảy ra, cũng hãy nhớ một điều...đó...là...em...yêu...a...
Chưa kịp nói hết lời, nó đã ngất lịm đi. Nó ngất đi trên đôi tay của hắn. Đôi đồng tử nhắm nghiền, máu từ khóe miệng rỉ ra dần đông lại.
Hắn lần nữa chết sững người.
-Băng, em mau tỉnh lại cho anh. Anh không cho phép em ngủ, em mau tỉnh lại cho anh.
-Chẳng phải em đã hứa sẽ bên anh sao?
-Chẳng phải em đã nói em yêu anh sao?
-Mau mở mắt ra nhìn anh đi Băng.
-Anh xin em...xin em...xin em đó...
Vừa nói hắn vừa khóc gục bên người nó, thân thể dần nguội lạnh.
-Giá như anh chịu nhận mình nhớ lại sớm hơn, giá như anh bảo vệ em tốt hơn thì chắc có lẽ chuyện cũng đã không như vậy.
Cùng lúc đó, xe cấp cứu tới, đưa nó đi. Hắn chạy theo ngồi bên cạnh nắm lấy bàn tay trắng bệch của nó. Tới bệnh viện, nó liền được đưa vào phòng cấp cứu để gắp những viên đạn ra.
1 tiếng sau~~~~~
1 tiếng rồi mà nó vẫn chưa ra. Hắn sốt ruột không thôi. Cùng thời điểm ấy, cậu, cô, nhỏ và Raph chạy tới (nhỏ: hồ tú tú và raph hai nhân vật này nếu ai quên thì cày lại từ đầu để nhớ nha. Tg cx chẳng nhớ nữa)
Cô thấy hắn như vậy liền thở dài ngao ngán.
-Chậc..chậc. Phong ơi, em nên nói là anh đãng trí hay là sao đây. CHẳng phải chị BĂng đã nói chị ý là ma cà rồng sao? Mà ma cà rồng thì không thể nào chết được. Nhất là với thế hệ mới bọn em.
-Nhưng...
-Đừng nhưng nhị nữa
TING
Đèn phòng cấp cứu vụt tắt, cánh cửa phòng cấp cứu mở ra. Nó bước ra. Khuôn mặt bơ phờ mệt mỏi.
-Đồ đãng trí.
Nó nói làm mọi người giật mình. Nhất là hắn. Nó...nó...vừa thoát chết đã chửi hắn là đồ đãng trí.
-Em...
-Hừ, Phong đãng trí.
-Nhưng cái đó lâu rồi.
-Vậy anh hỏi Vũ thử, nó có còn nhớ hông?
Sáng hôm đó, trong bệnh viện có cuộc cãi nhau giữa người vừa thoát khỏi tay của tử thần bởi 7 viên đạn và người yêu
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
A! ta vẫn là không nỡ để con của ta chết. 7 viên đạn, nghe hơi lố. Mọi người comment nha. sẽ có ngoại truyện đó. Nhớ đón xem
Nó nhìn sâu vào đôi mắt chim ưng sắc bén của hắn, nhẹ nhàng nói:
-Phong...anh...nhớ...lại rồi sao?
-Ừ ừ, anh nhớ rồi. Anh nhớ rồi nên xin em đừng rời bỏ anh nha?
-Khì, em...sẽ không...bỏ anh...mà...đi đâu.
-Em hứa nhé?
-Ừm. Phong, cho dù có chuyện gì xảy ra, cũng hãy nhớ một điều...đó...là...em...yêu...a...
Chưa kịp nói hết lời, nó đã ngất lịm đi. Nó ngất đi trên đôi tay của hắn. Đôi đồng tử nhắm nghiền, máu từ khóe miệng rỉ ra dần đông lại.
Hắn lần nữa chết sững người.
-Băng, em mau tỉnh lại cho anh. Anh không cho phép em ngủ, em mau tỉnh lại cho anh.
-Chẳng phải em đã hứa sẽ bên anh sao?
-Chẳng phải em đã nói em yêu anh sao?
-Mau mở mắt ra nhìn anh đi Băng.
-Anh xin em...xin em...xin em đó...
Vừa nói hắn vừa khóc gục bên người nó, thân thể dần nguội lạnh.
-Giá như anh chịu nhận mình nhớ lại sớm hơn, giá như anh bảo vệ em tốt hơn thì chắc có lẽ chuyện cũng đã không như vậy.
Cùng lúc đó, xe cấp cứu tới, đưa nó đi. Hắn chạy theo ngồi bên cạnh nắm lấy bàn tay trắng bệch của nó. Tới bệnh viện, nó liền được đưa vào phòng cấp cứu để gắp những viên đạn ra.
1 tiếng sau~~~~~
1 tiếng rồi mà nó vẫn chưa ra. Hắn sốt ruột không thôi. Cùng thời điểm ấy, cậu, cô, nhỏ và Raph chạy tới (nhỏ: hồ tú tú và raph hai nhân vật này nếu ai quên thì cày lại từ đầu để nhớ nha. Tg cx chẳng nhớ nữa)
Cô thấy hắn như vậy liền thở dài ngao ngán.
-Chậc..chậc. Phong ơi, em nên nói là anh đãng trí hay là sao đây. CHẳng phải chị BĂng đã nói chị ý là ma cà rồng sao? Mà ma cà rồng thì không thể nào chết được. Nhất là với thế hệ mới bọn em.
-Nhưng...
-Đừng nhưng nhị nữa
TING
Đèn phòng cấp cứu vụt tắt, cánh cửa phòng cấp cứu mở ra. Nó bước ra. Khuôn mặt bơ phờ mệt mỏi.
-Đồ đãng trí.
Nó nói làm mọi người giật mình. Nhất là hắn. Nó...nó...vừa thoát chết đã chửi hắn là đồ đãng trí.
-Em...
-Hừ, Phong đãng trí.
-Nhưng cái đó lâu rồi.
-Vậy anh hỏi Vũ thử, nó có còn nhớ hông?
Sáng hôm đó, trong bệnh viện có cuộc cãi nhau giữa người vừa thoát khỏi tay của tử thần bởi 7 viên đạn và người yêu
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
A! ta vẫn là không nỡ để con của ta chết. 7 viên đạn, nghe hơi lố. Mọi người comment nha. sẽ có ngoại truyện đó. Nhớ đón xem
/40
|