ngày mới
nó và nhỏ sau khi ăn sáng xong
nó vào phòng thay đồng phục. tóc xõa ngang lưng. đen nhánh. vẫn chiếc găng tay đen bên phải và bộ bài thép bên hông trái. nó tút lại vẻ lạnh lùng rồi bước ra khỏi phòng, chạy lại nựng 4 con vật thân thưn. người nó tỏa ra 1 mùi hương hoa hồng pháp dịu nhẹ thoang thoảng
còn Mon thì vẫn là cây súng phía trong áo khoác. bởi zậy. bên trong đáng sợ thế mà bên ngoài, hôm nay nhỏ trang điểm 1 lớp phấn nhẹ ( ko quá đà như 3 hồ ly kia) và mái tóc màu hạt dẻ được nhỏ thắt bím kèm theo cái nơ đỏ. thật dễ thương
tụi nó bước ra khỏi nhà. leo lên cái xe scooter. lần này, "tiễn" tụi nó đi học còn có 4 con thú cưn
........................................
tới trường
vẫn những lời xì xào bàn tán
vẫn những lời khen ngợi của các bạn nam và những lời xỉa xói của các bạn nữ
vẫn những ánh mắt hình trái tim và viên đạn
và nhỏ...vẫn tính cách hồn nhiên dễ thương thu hút
còn nó..... vẫn tính cách lạnh lùng băng giá,... khác hẳn với khi nó ở nhà
................................................
trong lớp học
2 anh chàng bàn trên thì cứ giả bộ nằm úp xuống bàn ngủ như thường ngày nhưng thực tế thì ánh mắt cứ dán vào nó ở bàn dưới - nó thừa biết điều đó
mon. cũng giả vờ ngủ như heo nhưng thực tế thì đang chìm trong trí tưởng tượng về anh chàng Jen phía trên [ chị này ham ăn quá. mới thả mồi xuống đã cắn câu gòi . vừa mới gặp mà đã mê là sao? ] - điều này nó cũng dư sức nhận ra
ở phía bàn trên kia. 3 ả hồ ly đang vừa xuýt xoa vết thương vừa chửi rủa nó - nó ko cần nhìn cũng biết
tất cả nó đều nhìn thấy và biết rõ
nhưng dường như nó ko có 1 chút gì gọi là bận tâm
vì... nó đang ngồi nhai cuốn tiểu thuyết Cao thủ học đường mà nó vừa mua hôm trước
đang là tiết anh
với giáo viên là một ông thầy lớn tủi và khó tính. nghiêm khắc và ... chưa hề thấy cười. luôn khiến cả lớp khiếp sợ và ko hề dám bày trò gì trong tiết học này. tất cả. im phăng phắc. ko hé miệng. ko ngáp. ko cười giỡn... thậm chí, có thể nói là ko dám thở luôn. vì thở mạnh quá, cũng bị ông già thần kinh đó quy vào tội ko tôn trọng giáo viên và được vinh danh vào sổ đen
nhưng. ngay lúc này đây. ngay giờ phút này đây. ngay trong tiết học này. trong lớp này...
có 7 người đang làm 7 công việc khác nhau mà ko hề để ý tới bài giảng. như thể rằng. đối với 7 người này. ông thầy thần kinh âm binh thắt bính này. ko hề tồn tại...
nó và nhỏ sau khi ăn sáng xong
nó vào phòng thay đồng phục. tóc xõa ngang lưng. đen nhánh. vẫn chiếc găng tay đen bên phải và bộ bài thép bên hông trái. nó tút lại vẻ lạnh lùng rồi bước ra khỏi phòng, chạy lại nựng 4 con vật thân thưn. người nó tỏa ra 1 mùi hương hoa hồng pháp dịu nhẹ thoang thoảng
còn Mon thì vẫn là cây súng phía trong áo khoác. bởi zậy. bên trong đáng sợ thế mà bên ngoài, hôm nay nhỏ trang điểm 1 lớp phấn nhẹ ( ko quá đà như 3 hồ ly kia) và mái tóc màu hạt dẻ được nhỏ thắt bím kèm theo cái nơ đỏ. thật dễ thương
tụi nó bước ra khỏi nhà. leo lên cái xe scooter. lần này, "tiễn" tụi nó đi học còn có 4 con thú cưn
........................................
tới trường
vẫn những lời xì xào bàn tán
vẫn những lời khen ngợi của các bạn nam và những lời xỉa xói của các bạn nữ
vẫn những ánh mắt hình trái tim và viên đạn
và nhỏ...vẫn tính cách hồn nhiên dễ thương thu hút
còn nó..... vẫn tính cách lạnh lùng băng giá,... khác hẳn với khi nó ở nhà
................................................
trong lớp học
2 anh chàng bàn trên thì cứ giả bộ nằm úp xuống bàn ngủ như thường ngày nhưng thực tế thì ánh mắt cứ dán vào nó ở bàn dưới - nó thừa biết điều đó
mon. cũng giả vờ ngủ như heo nhưng thực tế thì đang chìm trong trí tưởng tượng về anh chàng Jen phía trên [ chị này ham ăn quá. mới thả mồi xuống đã cắn câu gòi . vừa mới gặp mà đã mê là sao? ] - điều này nó cũng dư sức nhận ra
ở phía bàn trên kia. 3 ả hồ ly đang vừa xuýt xoa vết thương vừa chửi rủa nó - nó ko cần nhìn cũng biết
tất cả nó đều nhìn thấy và biết rõ
nhưng dường như nó ko có 1 chút gì gọi là bận tâm
vì... nó đang ngồi nhai cuốn tiểu thuyết Cao thủ học đường mà nó vừa mua hôm trước
đang là tiết anh
với giáo viên là một ông thầy lớn tủi và khó tính. nghiêm khắc và ... chưa hề thấy cười. luôn khiến cả lớp khiếp sợ và ko hề dám bày trò gì trong tiết học này. tất cả. im phăng phắc. ko hé miệng. ko ngáp. ko cười giỡn... thậm chí, có thể nói là ko dám thở luôn. vì thở mạnh quá, cũng bị ông già thần kinh đó quy vào tội ko tôn trọng giáo viên và được vinh danh vào sổ đen
nhưng. ngay lúc này đây. ngay giờ phút này đây. ngay trong tiết học này. trong lớp này...
có 7 người đang làm 7 công việc khác nhau mà ko hề để ý tới bài giảng. như thể rằng. đối với 7 người này. ông thầy thần kinh âm binh thắt bính này. ko hề tồn tại...
/66
|