CHƯƠNG 3
Thẩm Hạo cũng không từ chối, chỉ nói một câu cảm ơn, liền đi đến toilet khác rửa mặt. Sau khi ăn sáng xong, hắn ngồi trong phòng khách chơi điện thoại di động, còn Tần Phỉ Tuyết lấy thảm tập trải xuống đất, bắt đầu buổi tập thể dục buổi sáng của nàng.
Mấy ngày trước nàng đều mặc quần áo yoga tương đối bảo thủ, nhưng hôm nay, nàng lại mặc một bộ quần áo bó sát, nửa người trên lộ ra bụng và rốn, nửa người dưới chỉ vừa vặn che khuất bộ vị mẫn cảm, đôi chân trắng bóng kia hoàn toàn bại lộ trước mắt Thẩm Hạo.
"ừng ực..." Thẩm Hạo nhìn mà ánh mắt đều thẳng tắp.
Dáng người mẹ vợ của mình thật sự là không thể chê vào đâu được, đường cong lồi lõm, cái mông tròn trịa khéo léo cùng bộ ngực mềm mại rắn chắc đầy đặn, từng phút từng phút kích thích ánh mắt của hắn.
Ngay lúc Thẩm Hạo ngây người, Tần Phỉ Tuyết trực tiếp tới tư thế chữ M, hai chân thẳng tắp tách rời ra, đặt thẳng trên mặt đất, giữa bắp đùi mơ hồ lộ ra một khe hở nho nhỏ.
Chỉ chốc lát sau, mồ hôi liền phủ đầy trán và cổ Tần Phỉ Tuyết, hai má nàng ửng đỏ, hít sâu vài hơi, lại thay đổi tư thế. Chỉ thấy đầu nàng áp sát chân trái, chân phải hướng lên trên vểnh lên.
Nhìn thấy tư thế này, Thẩm Hạo nhất thời nổi lên phản ứng. Tư thế độ khó cao như vậy, nếu đứng ở phía sau nàng điên cuồng thao huyệt, không biết sẽ có cảm giác gì.
Nghĩ đến đây, hắn âm thầm thở dài nặng nề, bạn gái mình cũng biết yoga, chỉ là không thể mở khóa tư thế với nàng, thật sự là buồn bực.
Cùng lúc đó, Tần Phỉ Tuyết chú ý tới biến hóa của Thẩm Hạo, nhìn thấy lều trại của Thẩm Hạo dần dần dựng lên, trong lòng nàng có chút vui vẻ, xem ra mình vẫn còn phong vận như trước, còn có thể hấp dẫn đàn ông. Đây là điều tự hào nhất khi trở thành một người phụ nữ.
"Tiểu Hạo, con có thể tới giúp dì một chút được không?"
Tần Phỉ Tuyết chớp chớp đôi mắt to, nhẹ giọng nói.
Thẩm Hạo có chút xấu hổ, chỗ đó của mình còn đang có phản ứng, làm sao có thể đi qua, mắt thấy Tần Phỉ Tuyết lại thúc giục một câu, hắn đành phải khom người, chống chân đi qua. Sau khi đến gần, Tần Phỉ Tuyết đứng thẳng người, lau mồ hôi trên trán, thở dốc nói
"Là như vậy, dì chuẩn bị đứng ngược, hai chân dựng thẳng, còn phải giữ vững tư thế này lâu một chút, cho nên cần người hỗ trợ, con có thể không?"
"Con giúp được."
Trong đầu Thẩm Hạo hiện ra hình ảnh kia, có chút miệng đắng lưỡi khô.
Tần Phỉ Tuyết không trả lời, chỉ nhanh chóng đứng ngược lại, sau đó hai chân mở ra, nũng nịu hô
"Mau, giúp dì nâng hai chân. "
Thẩm Hạo vội vàng lấy tay nâng, chỉ là vị trí hắn đứng, cùng Tần Phỉ Tuyết vừa vặn là mặt đối mặt, hắn vừa cúi đầu, liền có thể nhìn thấy một khe hở trên đùi Tần Phỉ Tuyết.
Một cỗ hương thơm đặc hữu chui vào mũi hắn, làm cho đầu óc hắn trống rỗng. Chân Tần Phỉ Tuyết không có một chút thịt thừa, vô cùng đàn hồi, ngón tay của hắn nhịn không được mà giật giật.
"Ư..."
Một cỗ cảm giác ngứa ngáy truyền đến, Tần Phỉ Tuyết rên ɾỉ một tiếng, tầm mắt hướng lên trên, vừa vặn nhìn thấy lều trại của Thẩm Hạo đã dựng đứng lên. Nhìn nhìn một hồi, hai má nàng càng ngày càng đỏ, hô hấp cũng trở nên dồn dập, dần dần, nàng cảm thấy bộ vị riêng tư cũng có phản ứng.
Mũi Thẩm Hạo rất linh hoạt, trước tiên liền ngửi được một mùi hương đặc thù, hắn cau mũi ngửi ngửi, tập trung nhìn, phát hiện trên đũng quần giữa hai chân mẹ vợ cư nhiên ướt một khối to bằng ngón tay cái.
Cái này, nàng ướt.
Thẩm Hạo khiếp sợ, xem ra mẹ vợ mình, còn rất mẫn cảm.
Tần Phỉ Tuyết giờ phút này cũng cảm thấy rất xấu hổ, chỗ đó của mình sao lại không chịu thua kém mà phản ứng chứ, khẳng định đã bị Tiểu Hạo phát hiện, thật sự là xấu hổ chết đi được.
Bởi vì thẹn thùng, thân thể của nàng có chút bất ổn, Thẩm Hạo vội vàng gắt gao nâng đỡ, thân thể cũng theo quán tính, dán chặt vào người Tần Phỉ Tuyết, chỗ cứng rắn kia, cũng vừa vặn đặt ở rốn nàng...
/608
|