Hoa viên trường.....
- Nè, cậu có chuyện gì mau nói mình nghe .
- Mình... mình là kẻ giả tạo, kẻ nói dối sao Hân Hân? .
- Không có... không có đâu. Nhiên Nhiên cậu đừng nói lung tung như vậy .
- Hic... hic... thật ra mình là.... .
Nhiên Nhiên kể lại đầu đuôi mọi chuyện cho Khả Hân nghe, từ chuyện cô được nhận nuôi, làm người hầu riêng cho cậu, cho đến lúc cô làm cậu giận.
Sau khi nghe xong, Khả Hân ngược lại không giận cô mà còn ôm cô vào lòng.
- Không sao... không sao đâu. Mọi chuyện sẽ được giải quyết mà .
- Nhưng.....cậu không giận mình sao? .
- Mình làm sao có thể giận cậu được chứ. Mỗi con người ai cũng có bí mật của riêng mình mà. Cậu chịu nói cho mình nghe bí mật của cậu có nghĩa là cậu rất tin tưởng mình. Mình rất vui đó Nhiên Nhiên .
Nhiên Nhiên rưng rưng nước mắt, ôm chặt Khả Hân :
- Hân Hân... mình không biết làm sao nữa? Cậu chủ không cho mình cơ hội giải thích .
- À ờ chuyện này không phải là không có cách. Cậu không được buồn nữa đâu, mình sẽ nghĩ cách giúp cậu .
- Hân Hân, cảm ơn cậu .
- Ashhhh tụi mình là bạn mà .
- Mà hôm nay Thiếu Phàm không đi học sao? .
Khả Hân hỏi.
Nhắc đến Thiếu Phàm, Nhiên Nhiên thoáng chút bối rối :
- Hân Hân, Thiếu Phàm- cậu ấy chắc giận mình lắm .
- Sao vậy, hai người có chuyện gì sao? .
Nhiên Nhiên kể lại cho Khả Hân nghe:
- Là lỗi của mình .
Khả Hân nghe xong, ra vẻ trầm tư :
- Nhiên Nhiên nè, cậu thích hội trưởng phải không? .
- Sao sao...cậu hỏi vậy? .
- Thì mình đoán như vậy? .
Nhiên Nhiên gãi gãi đầu :
- Chuyện đó... mình cũng không biết .
Câu nói của cô làm Khả Hân muốn đập đầu :
- Nhiên Nhiên, cậu thật là.... Mình hỏi cậu, cậu có cảm giác gì khi ở bên hội trưởng .
- Thì là... tim mìnnh hay đập mạnh khi ở gần cậu chủ. Khi mà cậu giận hay là lạnh nhạt với mình thì mình lại cảm thấy đau. Giống như bị bệnh vậy .
Khả Hân vừa nghe vừa phì cười. Bạn của cô thật ngốc.
- Nhiên Nhiên, chuyện gì từ từ suy nghĩ. Trước hết chúng ta vào lớp đã . Nói rồi hai người họ nắm tay nhau, tung tăng đi vào lớp. Nhiên Nhiên không hay biết rằng, có một người đã nghe thấy cuộc trò chuyện của cô.....
-------------------------------------------------------------
- Cậu chủ, dậy đi .
Dì Tố Tố gọi.
Du Hạo Thần nghe giọng dì, nói vọng ra:
- Tôi biết rồi .
Cậu ngồi dậy, lấy hai tay ôm đầu.
- Sao đầu mình lại đau như vậy nhỉ ? .
Aizzzz cậu đứng dậy bước vào phòng làm vệ sinh cá nhân. Thay trang phục sau đó bước xuống lầu.
- Cậu chủ có ăn sáng không ạ? .
- Vào trường tôi sẽ ăn .
Du Hạo Thần lấy áo khoác rồi lạnh lùng bước ra ngoài.
- Đi thôi, chú Lý .
- Vâng thưa cậu .
Du Hạo Thần bước vào xe đi đến trường. Hôm nay cậu cảm thấy thiếu thiếu một cái gì đó .
A đúng rồi. Con heo ngu ngốc kia đâu nhỉ?
Cậu như nhớ ra, gương mặt thoáng cau mày. Em đi học trước tôi sao? ashhhhh sao lại dám chứ?
Bực mình quá đi.
( tác giả : Rõ ràng là kêu người ta đi trước mà. Bây giờ giận dỗi là sao ta??)
Tới trường......
Du Hạo Thần cao ngạo bước vào trường. Hôm nay mọi ánh mắt cứ đổ dồn về cậu. Mọi người vừa chỉ trỏ vừa bàn tán xôn xao. Tuy khá bất ngờ về hành động của mọi người nhưng cậu cũng không mấy quan tâm.
Cậu vẫn tiếp tục bước vào lớp. Không khí trong lớp cũng không khác bên ngoài là mấy.
Thiệu Phong nhìn thấy cậu bước vào, khẽ nháy mắt cười cười :
- Ai da hội trưởng của chúng ta đến rồi kìa. Mau khai thật đi sẽ được khoan hồng nha .
- Đúng đúng nha. Hội trưởng, cậu mau nói thật cho tụi mình nghe xem rốt cuộc cậu với Tuệ Dao là gì với nhau .
Mọi người trong lớp háo hức chờ đợi câu trả lời.
Du Hạo Thần nhìn mọi người bằng ánh mắt lạnh lùng :
- Chuyện gì là chuyện gì? .
- Hạo Thần, cậu đừng giấu bọn mình nữa. Cả trường này ai cũng đều biết hết rồi. Cậu với Tuệ Dao đang quen nhau phải không? .
Thiệu Phong nhìn anh cười cười.
- Thiệu Phong, cậu muốn tuần này quét lá sân trường sao? Cái gì mà quen nhau. Cái gì mà cả trường đều biết .
- Xem cậu ấy kìa, đến giờ này mà vẫn cố giấu tụi mình. Nào, Vân Hy mau đưa bằng chứng cho cậu ấy xem đi .
Vân Hy lấy điện thoại đưa trước mặt Du Hạo Thần, Thiệu Phong ở bên đá đểu :
- Cậu còn chối không? .
Du Hạo Thần nhìn vào màn hình, mắt tối sầm. Lâm Tuệ Dao, cô dám chơi tôi sao?
- Tuệ Dao đâu? .
- Cậu ấy ở canteen .
Du Hạo Thần giật điện thoại từ tay Vân Hy rồi lạnh lùng bước sang hướng canteen.
- Cậu ấy bị sao vậy? .
- Không biết, cậu ấy lấy điện thoại mình rồi .
- Nào, mau đi xem .
Canteen.......
- Lâm Tuệ Dao, cô ra đây cho tôi .
Tuệ Dao ngồi ở chiếc bàn cạnh cửa sổ, nghe giọng cậu thì giả vờ lo sợ. Cô ta đứng lên đi lại phía cậu :
- Hạo... Hạo Thần, cậu gọi mình sao? .
- Cô giải thích đi, đây là sao? .
Cậu giơ điện thoại trước mặt Tuệ Dao.
Tuệ Dao nhìn vào màn hình, giả vờ sợ sệt :
- Hạo Thần, mình thật sự không biết. Tấm ảnh đó mình không biết tại sao lại xuất hiện trên mạng xã hội. Hạo Thần, cậu phải tin mình. Quan hệ của chúng ta mình không hề nói với ai cả .
- Tuệ Dao, cô đang nói cái gì vậy hả? .
Du Hạo Thần giận dữ nhìn cô.
Hành động của cậu làm mọi người lầm tưởng cậu đang muốn che giấu. Còn Lâm Tuệ Dao, cô ta vẫn tiếp tục màn kịch của mình.
- Hức ....mình thật sự không biết. Hạo Thần, cậu đừng giận. Là mình không tốt, đã để mọi người biết chuyện của chúng ta. Hic.... cậu muốn phạt mình sao cũng được .
Du Hạo Thần lúc này mặt đã nổi vài tia gân máu, cậu gằn giọng :
- Thôi màn kịch của cô đi. Tôi không để yên chuyện này đâu .
Nói rồi cậu lạnh lùng bước khỏi canteen.
Tuệ Dao nhìn theo cậu, vờ ngã xuống khóc nấc lên. Lạc Lam, Hạ Vân chạy đến an ủi cô :
- Tuệ Dao, cậu đừng khóc nữa. Tụi mình hiểu mà, sẽ không sao đâu .
Tuệ Dao ôm lấy Lạc Lam, vừa nấc vừa nói :
- Lạc Lam hức.... mình không cố ý đâu.... Hạo Thần hiểu lầm mình rồi hức.... hức .
- Thôi nào... sẽ không sao đâu .
Chứng kiến một màn trước mặt, Thiệu Phong và Vân Hy nhìn nhau dò xét. Thiệu Phong mở lời :
- Cuối cùng là sao vậy? .
- Cậu hỏi mình mình biết hỏi ai .
- Vân Hy, cậu tin Tuệ Dao hay là Hạo Thần .
- Mình không biết nhưng nhìn Tuệ Dao đáng thương quá ! .
Thiệu Phong nghe Vân Hy nói, lấy hai tay nắm vai cô, kéo cô đứng đội diện mình. Sau đó nhìn cô bằng đôi mắt tràn ngập tim.
- Vân Hy, mình tin cậu .
Vân Hy nghe giọng nói của anh, sởn da gà. Cô lấy tay cú vào đầu anh vài phát.
- Tin... tin... nè .
- Au đau đau mình .
- Xem cậu còn giỡn được hay không? .
- Mình chừa, chừa rồi. Không giỡn nữa đâu .
Trong khi Thiệu Phong và Vân Hy chí chóe với nhau thì mọi người trong canteen lại hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Có người còn lấy điện thoại ra chụp vài bức ảnh đăng lên mạng xã hội.
Thế là buổi sáng hôm đó, tin tức Du Hạo Thần và Tuệ Dao quen nhau chưa hết nóng lại xuất hiện thêm tin Du Hạo Thần muốn giấu đi chuyện quen nhau làm hotgirl Tuệ Dao khóc nấc.
- Nè, cậu có chuyện gì mau nói mình nghe .
- Mình... mình là kẻ giả tạo, kẻ nói dối sao Hân Hân? .
- Không có... không có đâu. Nhiên Nhiên cậu đừng nói lung tung như vậy .
- Hic... hic... thật ra mình là.... .
Nhiên Nhiên kể lại đầu đuôi mọi chuyện cho Khả Hân nghe, từ chuyện cô được nhận nuôi, làm người hầu riêng cho cậu, cho đến lúc cô làm cậu giận.
Sau khi nghe xong, Khả Hân ngược lại không giận cô mà còn ôm cô vào lòng.
- Không sao... không sao đâu. Mọi chuyện sẽ được giải quyết mà .
- Nhưng.....cậu không giận mình sao? .
- Mình làm sao có thể giận cậu được chứ. Mỗi con người ai cũng có bí mật của riêng mình mà. Cậu chịu nói cho mình nghe bí mật của cậu có nghĩa là cậu rất tin tưởng mình. Mình rất vui đó Nhiên Nhiên .
Nhiên Nhiên rưng rưng nước mắt, ôm chặt Khả Hân :
- Hân Hân... mình không biết làm sao nữa? Cậu chủ không cho mình cơ hội giải thích .
- À ờ chuyện này không phải là không có cách. Cậu không được buồn nữa đâu, mình sẽ nghĩ cách giúp cậu .
- Hân Hân, cảm ơn cậu .
- Ashhhh tụi mình là bạn mà .
- Mà hôm nay Thiếu Phàm không đi học sao? .
Khả Hân hỏi.
Nhắc đến Thiếu Phàm, Nhiên Nhiên thoáng chút bối rối :
- Hân Hân, Thiếu Phàm- cậu ấy chắc giận mình lắm .
- Sao vậy, hai người có chuyện gì sao? .
Nhiên Nhiên kể lại cho Khả Hân nghe:
- Là lỗi của mình .
Khả Hân nghe xong, ra vẻ trầm tư :
- Nhiên Nhiên nè, cậu thích hội trưởng phải không? .
- Sao sao...cậu hỏi vậy? .
- Thì mình đoán như vậy? .
Nhiên Nhiên gãi gãi đầu :
- Chuyện đó... mình cũng không biết .
Câu nói của cô làm Khả Hân muốn đập đầu :
- Nhiên Nhiên, cậu thật là.... Mình hỏi cậu, cậu có cảm giác gì khi ở bên hội trưởng .
- Thì là... tim mìnnh hay đập mạnh khi ở gần cậu chủ. Khi mà cậu giận hay là lạnh nhạt với mình thì mình lại cảm thấy đau. Giống như bị bệnh vậy .
Khả Hân vừa nghe vừa phì cười. Bạn của cô thật ngốc.
- Nhiên Nhiên, chuyện gì từ từ suy nghĩ. Trước hết chúng ta vào lớp đã . Nói rồi hai người họ nắm tay nhau, tung tăng đi vào lớp. Nhiên Nhiên không hay biết rằng, có một người đã nghe thấy cuộc trò chuyện của cô.....
-------------------------------------------------------------
- Cậu chủ, dậy đi .
Dì Tố Tố gọi.
Du Hạo Thần nghe giọng dì, nói vọng ra:
- Tôi biết rồi .
Cậu ngồi dậy, lấy hai tay ôm đầu.
- Sao đầu mình lại đau như vậy nhỉ ? .
Aizzzz cậu đứng dậy bước vào phòng làm vệ sinh cá nhân. Thay trang phục sau đó bước xuống lầu.
- Cậu chủ có ăn sáng không ạ? .
- Vào trường tôi sẽ ăn .
Du Hạo Thần lấy áo khoác rồi lạnh lùng bước ra ngoài.
- Đi thôi, chú Lý .
- Vâng thưa cậu .
Du Hạo Thần bước vào xe đi đến trường. Hôm nay cậu cảm thấy thiếu thiếu một cái gì đó .
A đúng rồi. Con heo ngu ngốc kia đâu nhỉ?
Cậu như nhớ ra, gương mặt thoáng cau mày. Em đi học trước tôi sao? ashhhhh sao lại dám chứ?
Bực mình quá đi.
( tác giả : Rõ ràng là kêu người ta đi trước mà. Bây giờ giận dỗi là sao ta??)
Tới trường......
Du Hạo Thần cao ngạo bước vào trường. Hôm nay mọi ánh mắt cứ đổ dồn về cậu. Mọi người vừa chỉ trỏ vừa bàn tán xôn xao. Tuy khá bất ngờ về hành động của mọi người nhưng cậu cũng không mấy quan tâm.
Cậu vẫn tiếp tục bước vào lớp. Không khí trong lớp cũng không khác bên ngoài là mấy.
Thiệu Phong nhìn thấy cậu bước vào, khẽ nháy mắt cười cười :
- Ai da hội trưởng của chúng ta đến rồi kìa. Mau khai thật đi sẽ được khoan hồng nha .
- Đúng đúng nha. Hội trưởng, cậu mau nói thật cho tụi mình nghe xem rốt cuộc cậu với Tuệ Dao là gì với nhau .
Mọi người trong lớp háo hức chờ đợi câu trả lời.
Du Hạo Thần nhìn mọi người bằng ánh mắt lạnh lùng :
- Chuyện gì là chuyện gì? .
- Hạo Thần, cậu đừng giấu bọn mình nữa. Cả trường này ai cũng đều biết hết rồi. Cậu với Tuệ Dao đang quen nhau phải không? .
Thiệu Phong nhìn anh cười cười.
- Thiệu Phong, cậu muốn tuần này quét lá sân trường sao? Cái gì mà quen nhau. Cái gì mà cả trường đều biết .
- Xem cậu ấy kìa, đến giờ này mà vẫn cố giấu tụi mình. Nào, Vân Hy mau đưa bằng chứng cho cậu ấy xem đi .
Vân Hy lấy điện thoại đưa trước mặt Du Hạo Thần, Thiệu Phong ở bên đá đểu :
- Cậu còn chối không? .
Du Hạo Thần nhìn vào màn hình, mắt tối sầm. Lâm Tuệ Dao, cô dám chơi tôi sao?
- Tuệ Dao đâu? .
- Cậu ấy ở canteen .
Du Hạo Thần giật điện thoại từ tay Vân Hy rồi lạnh lùng bước sang hướng canteen.
- Cậu ấy bị sao vậy? .
- Không biết, cậu ấy lấy điện thoại mình rồi .
- Nào, mau đi xem .
Canteen.......
- Lâm Tuệ Dao, cô ra đây cho tôi .
Tuệ Dao ngồi ở chiếc bàn cạnh cửa sổ, nghe giọng cậu thì giả vờ lo sợ. Cô ta đứng lên đi lại phía cậu :
- Hạo... Hạo Thần, cậu gọi mình sao? .
- Cô giải thích đi, đây là sao? .
Cậu giơ điện thoại trước mặt Tuệ Dao.
Tuệ Dao nhìn vào màn hình, giả vờ sợ sệt :
- Hạo Thần, mình thật sự không biết. Tấm ảnh đó mình không biết tại sao lại xuất hiện trên mạng xã hội. Hạo Thần, cậu phải tin mình. Quan hệ của chúng ta mình không hề nói với ai cả .
- Tuệ Dao, cô đang nói cái gì vậy hả? .
Du Hạo Thần giận dữ nhìn cô.
Hành động của cậu làm mọi người lầm tưởng cậu đang muốn che giấu. Còn Lâm Tuệ Dao, cô ta vẫn tiếp tục màn kịch của mình.
- Hức ....mình thật sự không biết. Hạo Thần, cậu đừng giận. Là mình không tốt, đã để mọi người biết chuyện của chúng ta. Hic.... cậu muốn phạt mình sao cũng được .
Du Hạo Thần lúc này mặt đã nổi vài tia gân máu, cậu gằn giọng :
- Thôi màn kịch của cô đi. Tôi không để yên chuyện này đâu .
Nói rồi cậu lạnh lùng bước khỏi canteen.
Tuệ Dao nhìn theo cậu, vờ ngã xuống khóc nấc lên. Lạc Lam, Hạ Vân chạy đến an ủi cô :
- Tuệ Dao, cậu đừng khóc nữa. Tụi mình hiểu mà, sẽ không sao đâu .
Tuệ Dao ôm lấy Lạc Lam, vừa nấc vừa nói :
- Lạc Lam hức.... mình không cố ý đâu.... Hạo Thần hiểu lầm mình rồi hức.... hức .
- Thôi nào... sẽ không sao đâu .
Chứng kiến một màn trước mặt, Thiệu Phong và Vân Hy nhìn nhau dò xét. Thiệu Phong mở lời :
- Cuối cùng là sao vậy? .
- Cậu hỏi mình mình biết hỏi ai .
- Vân Hy, cậu tin Tuệ Dao hay là Hạo Thần .
- Mình không biết nhưng nhìn Tuệ Dao đáng thương quá ! .
Thiệu Phong nghe Vân Hy nói, lấy hai tay nắm vai cô, kéo cô đứng đội diện mình. Sau đó nhìn cô bằng đôi mắt tràn ngập tim.
- Vân Hy, mình tin cậu .
Vân Hy nghe giọng nói của anh, sởn da gà. Cô lấy tay cú vào đầu anh vài phát.
- Tin... tin... nè .
- Au đau đau mình .
- Xem cậu còn giỡn được hay không? .
- Mình chừa, chừa rồi. Không giỡn nữa đâu .
Trong khi Thiệu Phong và Vân Hy chí chóe với nhau thì mọi người trong canteen lại hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Có người còn lấy điện thoại ra chụp vài bức ảnh đăng lên mạng xã hội.
Thế là buổi sáng hôm đó, tin tức Du Hạo Thần và Tuệ Dao quen nhau chưa hết nóng lại xuất hiện thêm tin Du Hạo Thần muốn giấu đi chuyện quen nhau làm hotgirl Tuệ Dao khóc nấc.
/47
|