5' náo loạn trôi qua.............
_Cô bé đó không sao rồi. Chỉ cần băng bó và truyền máu thôi. Cần nghỉ ngơi 1 tuần. Còn cậu, cậu mới là người có sao đấy. Xem người ngợm cậu kìa. Cậu làm gì mà 2 người ra nông nổi như vậy hả? Cô Mai, chăm sóc cho cậu ta giúp tôi. Sau đó đưa vào phòng 211.
_Dạ - cô y tá ngoan ngoãn nghe lời.
_Hai đứa đứng bên ngoài canh cho chị,rõ chưa?
_Dạ-Kang và Jun đồng thanh.
Nó đẩy cánh cửa phòng 211...
_Hô lê mọi ng, tui đem đồ ăn đến cho mọi người nè.
Nó cười tươi như hoa, tay giơ cao ổ bánh mì thịt cho Hoàng, cháo trắng cho Như và một bó hoa Tulip
_Đồ ăn cho tụi tui thì tụi tui nhận, nhưng mà.....đem hoa vô chi zậy bà? - Hoàng nhăn nhó
_Dốt vừa thôi! Ông có thấy cái phòng này nó trắng bóc như heo bị lột sạch lông hôn? Đem hoa vô cắm cho nó có màu sắc tí chớ. Hông lẽ ông định ở trong căn phòng trắng tinh như áo bẩn xài OMO?
_Đc rùi. Tui thua bà luôn đó. Bé mồm lại tí. Ko thấy ở đây có 3 người bị thương cần dưỡng bệnh à?
_Dạ, em biết rùi - Nó thều thào, hai tay khoanh lại - em xin lỗi bác ạ
_Dở hơi.....
_Mi dám........ - nó trừng mắt, rồi thở dài, nó thở dài tức là nó cho qua chuyện rồi đấy ạ - mà nè, tui quên hỏi ông, Bảo đâu mà sao lúc tui tới thấy có ông với Như thôi zậy?
_Thằng khốn đó á? Hắn sợ quá chạy về trước rồi còn đâu? Nam nhi gì mà hèn hạ chết được.
_Vậy sao? - nó hơi ngạc nhiên trước hành động của Bảo, nhưng rồi lại há mỏ ra hỏi tiếp - mà sao ông xử tụi trâu bò đó nhanh zậy? Tui thừa biết ông giỏi võ, nhưng mà....ông đâu có khỏe tới mức mà cầm cự đấu lại được tụi nó? Đông lắm mà?
_Ơ hơ. Tui mà lị. Để tui kể bà nghe nhá. Tui đang mệt, sắp khụy đến nơi. Thì đột nhiên tui cảm thấy 1 luồng sức mạnh tràn trong người tui. Tóc tui biến thành màu vàng, tay chân tui cuồn cuộn cơ bắp. Tui....
_Để tui đoán nhá: sau đó thì ông tung chưởng KAME JOKO ra,thằng địch bay dính vách. Phớ hơm?
_Ủa... tui tưởng bà đang bất tỉnh nhân sự mà Như - nó há mỏ ra ngó Như trân trân
_J hả? Bị con dao đâm sượt qua thui mà. Làm j tới mức bất tỉnh nhân sự? Ba má bà sanh ra cho bà, tặng cho bà cái não mà giống như để trang trí hay sao ák. Bộ hông biết suy nghĩ hả?
_Xí. Làm như bà hay lắm. Mà Hoàng ơi. Bộ ông tung chưởng thiệt hả? Sao cái chưởng Ka Ko j j đó, tui nghe quen quen Hoàng ơi.
_Lạy cụ. Đến cái này mà còn không biết à? Tên đàn em của bà mới vừa chém gió đấy.Cái vụ tóc vàng j j đó là lúc mấy thằng Xayda biến hình, còn Kame Joko là tuyệt chiu của Sôn gô ku đó.
_Ơ.....Là cái j thía- Nó lỏ mắt ra nhìn Như đang nhăn nhó, Hoàng đang loay hoay tìm cái lỗ nào đó để....chui xuống trốn
_Thui thui. Dẹp. Có giải thích đến mấy bà cũng chả hiểu đâu.
_...Xí. Làm như mình hay lắm. Thông minh quá, thông minh đến mức nào chả biết, lại bị 1 thằng tép riu chém trúng, đúng là.....Chỉ giỏi cái mồm
_Hey, lầm rầm **** rủa j tui đó?
_Giề? Tui nói j bà đâu? Bộ làm j xấu xa nên mới cảnh giác hả? - nó bĩu môi đốp lại Như - Mà rốt cuộc ông giở cái trò j lúc đó hả?
_Đơn giản thui. Nhưng mà tui nói cái này ra...sợ mấy bà cười...
_Thì cứ nói đi. Nói ra rùi mới biết chuyện của ông có đủ tố chất hài tới mức làm tụi tui cười được hay ko chớ.
_Hứa ko cười thì tui mới kể.
_Đc rùi. Kể đi cụ.
_Mấy bà hông biết đó thui. Chớ tui xuất thân từ 1 gia đình chuyên trừ yêu, có thể liên lạc với người cõi âm. Tranh thủ lúc tụi kia nghỉ giải lao, tui lấy phấn, í lộn,... lấy máu trên người tui, vẽ vòng tròn pháp thuật, gọi âm binh lên. Thế là tui chả tốn giọt mồ hôi nào mà cũng thắng. Kakakakakaka
_Cô bé đó không sao rồi. Chỉ cần băng bó và truyền máu thôi. Cần nghỉ ngơi 1 tuần. Còn cậu, cậu mới là người có sao đấy. Xem người ngợm cậu kìa. Cậu làm gì mà 2 người ra nông nổi như vậy hả? Cô Mai, chăm sóc cho cậu ta giúp tôi. Sau đó đưa vào phòng 211.
_Dạ - cô y tá ngoan ngoãn nghe lời.
_Hai đứa đứng bên ngoài canh cho chị,rõ chưa?
_Dạ-Kang và Jun đồng thanh.
Nó đẩy cánh cửa phòng 211...
_Hô lê mọi ng, tui đem đồ ăn đến cho mọi người nè.
Nó cười tươi như hoa, tay giơ cao ổ bánh mì thịt cho Hoàng, cháo trắng cho Như và một bó hoa Tulip
_Đồ ăn cho tụi tui thì tụi tui nhận, nhưng mà.....đem hoa vô chi zậy bà? - Hoàng nhăn nhó
_Dốt vừa thôi! Ông có thấy cái phòng này nó trắng bóc như heo bị lột sạch lông hôn? Đem hoa vô cắm cho nó có màu sắc tí chớ. Hông lẽ ông định ở trong căn phòng trắng tinh như áo bẩn xài OMO?
_Đc rùi. Tui thua bà luôn đó. Bé mồm lại tí. Ko thấy ở đây có 3 người bị thương cần dưỡng bệnh à?
_Dạ, em biết rùi - Nó thều thào, hai tay khoanh lại - em xin lỗi bác ạ
_Dở hơi.....
_Mi dám........ - nó trừng mắt, rồi thở dài, nó thở dài tức là nó cho qua chuyện rồi đấy ạ - mà nè, tui quên hỏi ông, Bảo đâu mà sao lúc tui tới thấy có ông với Như thôi zậy?
_Thằng khốn đó á? Hắn sợ quá chạy về trước rồi còn đâu? Nam nhi gì mà hèn hạ chết được.
_Vậy sao? - nó hơi ngạc nhiên trước hành động của Bảo, nhưng rồi lại há mỏ ra hỏi tiếp - mà sao ông xử tụi trâu bò đó nhanh zậy? Tui thừa biết ông giỏi võ, nhưng mà....ông đâu có khỏe tới mức mà cầm cự đấu lại được tụi nó? Đông lắm mà?
_Ơ hơ. Tui mà lị. Để tui kể bà nghe nhá. Tui đang mệt, sắp khụy đến nơi. Thì đột nhiên tui cảm thấy 1 luồng sức mạnh tràn trong người tui. Tóc tui biến thành màu vàng, tay chân tui cuồn cuộn cơ bắp. Tui....
_Để tui đoán nhá: sau đó thì ông tung chưởng KAME JOKO ra,thằng địch bay dính vách. Phớ hơm?
_Ủa... tui tưởng bà đang bất tỉnh nhân sự mà Như - nó há mỏ ra ngó Như trân trân
_J hả? Bị con dao đâm sượt qua thui mà. Làm j tới mức bất tỉnh nhân sự? Ba má bà sanh ra cho bà, tặng cho bà cái não mà giống như để trang trí hay sao ák. Bộ hông biết suy nghĩ hả?
_Xí. Làm như bà hay lắm. Mà Hoàng ơi. Bộ ông tung chưởng thiệt hả? Sao cái chưởng Ka Ko j j đó, tui nghe quen quen Hoàng ơi.
_Lạy cụ. Đến cái này mà còn không biết à? Tên đàn em của bà mới vừa chém gió đấy.Cái vụ tóc vàng j j đó là lúc mấy thằng Xayda biến hình, còn Kame Joko là tuyệt chiu của Sôn gô ku đó.
_Ơ.....Là cái j thía- Nó lỏ mắt ra nhìn Như đang nhăn nhó, Hoàng đang loay hoay tìm cái lỗ nào đó để....chui xuống trốn
_Thui thui. Dẹp. Có giải thích đến mấy bà cũng chả hiểu đâu.
_...Xí. Làm như mình hay lắm. Thông minh quá, thông minh đến mức nào chả biết, lại bị 1 thằng tép riu chém trúng, đúng là.....Chỉ giỏi cái mồm
_Hey, lầm rầm **** rủa j tui đó?
_Giề? Tui nói j bà đâu? Bộ làm j xấu xa nên mới cảnh giác hả? - nó bĩu môi đốp lại Như - Mà rốt cuộc ông giở cái trò j lúc đó hả?
_Đơn giản thui. Nhưng mà tui nói cái này ra...sợ mấy bà cười...
_Thì cứ nói đi. Nói ra rùi mới biết chuyện của ông có đủ tố chất hài tới mức làm tụi tui cười được hay ko chớ.
_Hứa ko cười thì tui mới kể.
_Đc rùi. Kể đi cụ.
_Mấy bà hông biết đó thui. Chớ tui xuất thân từ 1 gia đình chuyên trừ yêu, có thể liên lạc với người cõi âm. Tranh thủ lúc tụi kia nghỉ giải lao, tui lấy phấn, í lộn,... lấy máu trên người tui, vẽ vòng tròn pháp thuật, gọi âm binh lên. Thế là tui chả tốn giọt mồ hôi nào mà cũng thắng. Kakakakakaka
/23
|