_CHÂUUUUU! Con có chịu dậy chưa hả!!!! - Giọng nói đó ko phải của ai khác ngoài mẹ của tôi.
_ Mấy giờ rồi mẹ? - Tôi nói trong cái giọng ngái ngủ.
_ 8 giờ rồi đó cô nương!
Tôi vội lật đật ngồi dậy, vô toilet làm vệ sinh cá nhân (VSCN), rồi bước ra nhìn vào đồng hét lớn một tiếng a , mới có 6 giờ thôi mà mẹ lại gạt tôi. Tôi hầm hầm bước xuống lầu hỏi mẹ:
_ Mẹ à! Mẹ chơi gì kì vậy, mới có 6 giờ mà mẹ nói 8 giờ là sao?
Mẹ tôi bình tĩnh đáp:
_ Nếu tôi không nói thê ́thì cô nương chịu dậy à ?
_ Ờ hen! - Tôi nở một nụ cười để mẹ bớt nóng.
_____ 15 phút sau khi ăn xong____
_Thưa mẹ con đi học. - Nói xong tôi nhanh chóng đi bộ tới trường, vì nhà gần trường nên tôi đi chỉ mất 10 phút.
Lúc tới ngôi trường mang tên STAR SCHOOL, chỉ có lác đác vài bạn học sinh. Như thói quen, tôi liền chạy ra phía sau trường, nơi có nhiều cây xanh bóng mát nhất. Đây là chỗ tôi thường hay tới khi có chuyện buồn vui và tâm sự với bác phượng hoàng già. Nhưng hôm nay có gì đó là lạ, một bạn học sinh nào đó đang ở đây và hình như bạn đó là học sinh mới thì phải, tôi chưa gặp bao giờ. Tôi vui vẻ bước tới làm quen:
_ Chào bạn! - Vừa nói tôi vừa đặt bàn tay mình lên vai cậu ấy.
Người đó quay lại, thì ra là một đứa con trai, cậu nhìn thẳng vào mắt tôi và nói một câu cộc lốc:
_ Chào!
Loading...
_ Bạn là học sinh mới à? - Tôi cố gặng một nụ cười hỏi.
_ Ừ!
Cái gì vậy nè! Hắn là cục đá hay sao mà lạnh thế này, đúng là đồ không lịch sự mà , đó là cái ý nghĩ trong đầu tôi hiện giờ, nhưng khi tôi quay qua quay lại tìm thì không biết cái tên đáng ghét đó biến đâu mất rồi. Tôi không suy nghĩ gì mà nói lớn cho thoải mái lòng:
_ Aaaaaaa! Tên đó đúng là cục đá mà!!!! Chứ có ai mà bất lịch sự như hắn đâu cơ chứ!
Cứ lo chửi hắn mà tôi có để ý rằng hắn đang đứng sau cái cây và nghe hết đầu đuôi, bỗng! Hắn bước ra và đi bình thản như không có chuyện gì xảy ra. Thấy thế tôi nín ngay, mặt đỏ vì quá quê và mong đừng có gặp cái tên đó nữa.
Reng...Reng....Reng...
Tiếng chuông báo hiệu giờ vào học khiến tôi thoát ra khỏi cái suy nghĩ điên rồ và bước về lớp 11C. Tôi nhanh chóng trật tự cả lớp (tại tôi là lớp trưởng) rồi về chỗ ngồi của mình để chào cô. Cô Hằng trong bộ áo dài thật duyên dáng, cô nói:
_ Chào các em, hôm nay chúng ta có một bạn học sinh mới.
Trong lòng tôi lúc ấy có cảm giác gì đó bất an, tôi nghĩ chắc mình suy tưởng lung tung thôi, nhưng có bao giờ cảm giác của tôi sai đâu. Đúng lúc đó, một cậu bạn trai bước vào lớp làm mấy đứa con gái đứa nào đứa nấy mắt hình trái tim nhìn hắn. Rồi cô kêu cái tên đó tự giới thiệu về mình:
_ Tôi tên Lâm Nhật Phong. - Cái tên học sinh mới nói.
________ Hết chap 1 _______________
Truyện hơi ngắn mấy bạn thông cảm nha!!!
Nếu có gì ko được hay thì mấy bạn cứ nói nha :)))
Cảm ơn đã xem!!!
_ Mấy giờ rồi mẹ? - Tôi nói trong cái giọng ngái ngủ.
_ 8 giờ rồi đó cô nương!
Tôi vội lật đật ngồi dậy, vô toilet làm vệ sinh cá nhân (VSCN), rồi bước ra nhìn vào đồng hét lớn một tiếng a , mới có 6 giờ thôi mà mẹ lại gạt tôi. Tôi hầm hầm bước xuống lầu hỏi mẹ:
_ Mẹ à! Mẹ chơi gì kì vậy, mới có 6 giờ mà mẹ nói 8 giờ là sao?
Mẹ tôi bình tĩnh đáp:
_ Nếu tôi không nói thê ́thì cô nương chịu dậy à ?
_ Ờ hen! - Tôi nở một nụ cười để mẹ bớt nóng.
_____ 15 phút sau khi ăn xong____
_Thưa mẹ con đi học. - Nói xong tôi nhanh chóng đi bộ tới trường, vì nhà gần trường nên tôi đi chỉ mất 10 phút.
Lúc tới ngôi trường mang tên STAR SCHOOL, chỉ có lác đác vài bạn học sinh. Như thói quen, tôi liền chạy ra phía sau trường, nơi có nhiều cây xanh bóng mát nhất. Đây là chỗ tôi thường hay tới khi có chuyện buồn vui và tâm sự với bác phượng hoàng già. Nhưng hôm nay có gì đó là lạ, một bạn học sinh nào đó đang ở đây và hình như bạn đó là học sinh mới thì phải, tôi chưa gặp bao giờ. Tôi vui vẻ bước tới làm quen:
_ Chào bạn! - Vừa nói tôi vừa đặt bàn tay mình lên vai cậu ấy.
Người đó quay lại, thì ra là một đứa con trai, cậu nhìn thẳng vào mắt tôi và nói một câu cộc lốc:
_ Chào!
Loading...
_ Bạn là học sinh mới à? - Tôi cố gặng một nụ cười hỏi.
_ Ừ!
Cái gì vậy nè! Hắn là cục đá hay sao mà lạnh thế này, đúng là đồ không lịch sự mà , đó là cái ý nghĩ trong đầu tôi hiện giờ, nhưng khi tôi quay qua quay lại tìm thì không biết cái tên đáng ghét đó biến đâu mất rồi. Tôi không suy nghĩ gì mà nói lớn cho thoải mái lòng:
_ Aaaaaaa! Tên đó đúng là cục đá mà!!!! Chứ có ai mà bất lịch sự như hắn đâu cơ chứ!
Cứ lo chửi hắn mà tôi có để ý rằng hắn đang đứng sau cái cây và nghe hết đầu đuôi, bỗng! Hắn bước ra và đi bình thản như không có chuyện gì xảy ra. Thấy thế tôi nín ngay, mặt đỏ vì quá quê và mong đừng có gặp cái tên đó nữa.
Reng...Reng....Reng...
Tiếng chuông báo hiệu giờ vào học khiến tôi thoát ra khỏi cái suy nghĩ điên rồ và bước về lớp 11C. Tôi nhanh chóng trật tự cả lớp (tại tôi là lớp trưởng) rồi về chỗ ngồi của mình để chào cô. Cô Hằng trong bộ áo dài thật duyên dáng, cô nói:
_ Chào các em, hôm nay chúng ta có một bạn học sinh mới.
Trong lòng tôi lúc ấy có cảm giác gì đó bất an, tôi nghĩ chắc mình suy tưởng lung tung thôi, nhưng có bao giờ cảm giác của tôi sai đâu. Đúng lúc đó, một cậu bạn trai bước vào lớp làm mấy đứa con gái đứa nào đứa nấy mắt hình trái tim nhìn hắn. Rồi cô kêu cái tên đó tự giới thiệu về mình:
_ Tôi tên Lâm Nhật Phong. - Cái tên học sinh mới nói.
________ Hết chap 1 _______________
Truyện hơi ngắn mấy bạn thông cảm nha!!!
Nếu có gì ko được hay thì mấy bạn cứ nói nha :)))
Cảm ơn đã xem!!!
/25
|