Lẽ ra cuộc chiến không cân sức giữa 2 ng sẽ bắt đầu nếu như Linh không trông thấy 1 cô gái mặc đồ đen xung quanh cô ta còn cả 1 đoàn ng ở phía sau, có lẽ là sắp có chuyện không hay xảy ra.
- A….Anh Gia Huy… - Tiếng ng con gái gọi lớn. – anh vẫn sống để mà nhởn nhơ đc cơ đấy!
- C.. cô .. nói gì? – Linh ngạc nhiên tột độ, mặc dù mặt vẫn lạnh lùng, nhưng cô không thể giấu nổi sự ngạc nhiên tột độ mà nói lắp bắp…
- Chuyện… - NT nhìn Linh và nhìn vào cô gái có mái tóc buông dài, đuôi mắt cô ta cao vút.- ..gì?
- Thế mà em nghĩ em vẫn sẽ yêu anh trọn đời cơ đấy – Cô gái nói, và từ từ tiến lại – tuy nhiên lần trước anh lại sống sót ư? Để ba anh chết? Anh đúng là 1 đứa con bất hiếu rồi đấy? Anh nghĩ lần này có thể thoát khỏi em sao? Em yêu anh, em có thể nói hàng vạn câu như thế! Nhưng, anh lại từ chối em cơ đấy, thẳng thừng lun. Em tự hỏi em có gì làm anh buồn sao? Cổ phần công ty của ba em đã hết hạn, và nếu ba anh chết thì cái bản hợp đồng đó có thể làm lại, và công ty anh sẽ sa sút, đó là sự trả thù của em, nhưng ko những ko sa sút, anh vẫn còn sống...em sẽ 1 lần nữa giết anh, chúng ta cùng học chung lớp võ thuật mà nên em hiểu các chiêu thức của anh rõ như lòng bàn tay...anh lạnh lùng thật, nếu em ko có đc anh thì ko ai có đc anh hết.
- Cô.. là Thảo Trang – Linh lắp bắp - ...Ng mà từng đc coi là tri kỷ?
- Phải, anh vẫn nhớ em à.. – Cô gái cười nham hiểm – hớ hớ hớ… nhưng giờ anh nhỏ đi so với lần em gặp, hay do anh nằm trên giường bệnh nên nó khiến anh nhỏ đi?
- Cô.. lảm nhảm cái gì vậy? – NT tiến tới thì bị Linh cản lại.
- Ô, còn thằng nào kia? – Cô ta trơ trẽn hỏi – anh nên nhớ, cô em gái quý hiếm của anh đang bị ai bắt cóc nhá.
- Ô, ai? – Linh mặt lạnh hơn cả tiền
- Em nè, em bắt cóc cô em gái sinh đôi đáng yêu nè. – Cô ta cười, điệu cười vô cùng khả ố
- Tôi nhớ, tôi không hề có ng em gái nào cả. – Linh nhẹ nhàng từ tốn giải thích.
- Hả? – Cô gái như ng từ trên trời rơi xuống, và lấy lại đc tinh thần, cô ta phi như bay đến – nếu ko có thì e kiếm cho anh nha, nhưng giờ anh phải chết trc đã. Ha ha.
Lúc này, chiếc dao phi như bay đang tiến lại phía Linh, cô chỉ còn biết né, thấy vậy NT vội phi đến cứu cô.
- Anh.. – Linh ngạc nhiên - ..làm cái gì vậy?
- Tôi cứu cậu – NT nói – và cứu luôn Gia Linh.
- Nhưng tôi đâu có bị bắt cóc? – Linh vẫn đứng im, mặt bình thản hết mức.
Bỗng cô gái dừng tay, nhìn Linh ko chớp:
- Mày ko phải Gia Huy...đôi mắt mày… khác…
- Giờ mới nhận ra thì muộn rồi. – Linh nhếch mép lên – anh tôi đang trong bệnh viện ý, vô đó mà tìm (chị này nói dối trắng trợn quá)
- C..cái...gì?
Cả cô gái và NT đều nhìn Linh vs vẻ mặt lạ hết sức. Còn cô nàng mặt tỉnh bơ. Bỗng, con dao găm trong tay cô gái vụt đến và bằng vài đòn quyền cước cơ bản NT đã đá bay con dao găm ra và dẫn Linh trốn ra ngoài. Linh cứ chạy theo, khuôn mặt ko hề hoảng hốt, sợ sệt mà trái lại, lạnh hơn tiền. (quái vật)
- Nguy hiểm - NT dừng lại, thở phù phù, mà ko để ý Linh đằng sau đang như kẻ sắp chết đến nơi (híc, tại chị lười tập thể dục quá)
- S.. sa..sao...p...p...ph..ả...phải.... ch...ạ...y? – Linh hổn hển nói ko ra hơi.
- Ha,..ha..ha- NT cười khi thấy khuôn mặt kém sắc trầm trọng của Linh và bật ra 1 tràng cười như pháo rang – giờ tôi lại đẹp trai hơn cậu.
- Đ… đô…đồ… khùn…khùng…! – Linh vẫn thở.
Dường như không thấy ai đuổi theo nên họ lại về kí túc, vừa vào phòng, NT hỏi thẳng
- Cô ta nói có ý gì ?
- Sao ? – Linh ko nhìn đáp
- C..cậu ...ko phải Gia huy! – NT vừa nhắc, vừa cố nhớ mọi chuyện vừa xảy ra
- ... – Linh ko biết có nên nói sự thật hay không
- Cậu trả lời đi ! – NT lên tiếng,
- Tôi cần về nhà ! – Linh phi nhanh ra ngoài, cô dự định về nói với mẹ và muốn lấy lại thân phận của mình trong khi NT thì mặt ngu hết sức.
Tối 8h
- Sao lại về đây ? – Bà mẹ hỏi.
- Đã xác định đc hung thủ ! – Linh lạnh lùng trả lời.
- Ai ! – Bà lạnh lùng hơn
- Tập đoàn điện tử, viễn thông – Linh nói
- Biết rồi ! – Bà đứng dậy,
- Làm con gái... – Linh ngập ngừng - ...đc chứ ?
- Tùy ! – Bà đi lên cầu thang.
(bó tay với 2 mẹ con nhà này)
Sáng hôm sau, 1 chiếc ô tô từ từ đậu trước cổng trường. Cả trường đổ dồn mắt về phía cửa xe ô tô, 1 cô gái bước ra, mặc chiếc váy đồng phục kẻ ca rô, chiếc áo sơ mi đã đc sơ vin cẩn thận, chiếc nơ xếp ngay ngắn, chiếc áo khoác cài cẩn thận, đôi giày búp bê màu hồng đáng yêu, chiếc chuông nhỏ ở khóa cặp thi thoảng khẽ đưa lên leng keng, mái tóc dài tung bay, đôi mắt đẹp sắc sảo và tinh tế cùng với hàng mi cao vút, nhìn trông cô như 1 thiên thần đc tạo riêng cho thượng đế. Và khuôn mặt cô suýt chút nữa là làm những đứa con gái trong trường ngất xỉu vì vô cùng giống Gia Huy, phải, cô là Gia Linh. Còn những tên con trai đứa thì hộc máu mũi, máu mồm, đứa nào đứa nấy cứ như chưa thấy gái bao giờ ý.
- Trời ơi, Gia Huy là con gái!
- Cáo già, dám giả trai lừa tụi mình
- Con nhóc đáng ghét….
Bao lời xỉa xói, móc máy đều nhằm vào Linh, cô thấy dễ chịu lạ thường, như vừa tìm lại chính mình không bằng ý. Và, điều gì đến cũng phải đến, NT nhìn cô không chớp mắt… cậu tiến lại.
- Gi..gia… - NT chăm chú 1 lúc – GIA HUY? Sao cậu lại giả trang thành con gái thế hả? (ngu vô đối)
Linh suýt té ngửa, rõ ràng như ban ngày mà còn ngu thế, Linh bực mình, cô nghĩ “ng ta quay lại thân phận vì ai mà ngốc thế không biết”. Bỗng, cô đứng khựng lại, sao cô lại nghĩ thế, trong khi tên này từng bắt nạt cô kia mà? Khó hiểu.
Bắt đầu vào lớp, cô hiệu trưởng thông báo 1 tin khá quan trọng
- Em Lâm Gia Huy vì công việc đột xuất nên phải ra nước ngoài, và bây giờ chúng ta có thêm 1 học sinh mới, em Lâm Gia Linh, em gái sinh đôi của Huy.
Cả trường lúc này mới ào lên, con gái kẻ lấy lòng, ng nịnh bợ để Linh chiếu cố nói mấy câu với anh trai, còn con trai thì ngắm có, thư tình có, xin số có, lấy lòng càng nhiều, mong lọt vào mắt xanh của Linh, nhưng cô đâu nào để ý. Vào lớp, cô vẫn lạnh lùng và khó gần nhưng đâu đó len lỏi trong tim cô là 1 tia nắng ấm áp.
- Ngồi cùng – Linh nói với anh chàng đang nghe tai phone bên cạnh (hí hí, anh hổng bít là chị Linh nhà ta ngồi cạnh, bít thì anh sướng không kịp nữa) nãy giờ anh ngồi trong lớp nên không để ý đến lời hiệu trưởng nói mà anh đang bực khi nghĩ Gia Huy dám đóng giả làm Gia Linh kìa.
Anh đang nghĩ ra 1 trò chơi thú vị để xử lí “Gia Huy”. Và không ngoài dự tính, Gia Linh khi đưa tay vào gầm bàn, mặt nàng tái mét lại khi thấy con nhện to ơi là to bâu ở trên tay. Linh lấy bình tĩnh và liếc mắt sang cái tên ngồi bên cạnh, hắn thì đang khùng khục cười, thôi, thế này thì không chấp nhận đc nữa rồi, không chịu nổi nữa luôn, Linh đứng phắt dậy, NT sẽ tưởng rằng nàng sẽ hét, sẽ la, cau có, sẽ sợ, sẽ van xin NT lấy hộ con nhện trên tay, nhưng không, Linh đứng dậy, và giơ cánh tay sang ngang cái đét, cả con nhện bẹp dí dính trên trán NT, cái chân nó còn khua khua giữa không trung nhìn đến là ghê ng, xong xuôi nàng ngồi xuống lấy tay xoa đầu NT (ôi, máu lạnh. Ghê cả ng)
- Trang trí cho cái đầu thêm đẹp
Thôi, ác ma đội lốt ng chứ không phải vừa. (nàng Linh chùi tay vào tóc anh NT đó ạ). NT sau 3 phút, dây thần kinh mới nhận đc chỉ thị từ cái con nhện nằm chỏng chơ trên trán, anh kêu thất thanh, khua khua để hất con nhện xuống,
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA…..
Cả lớp quay lại nhìn anh, và thế là anh vô tình đạp vô cái lọ thủy tinh trong đựng, hàng chục con gián để làm thí nghiệm, thôi, phen này chắc chết, anh lăn lộn ra đất vì bị gián bò lên ng… mà cái giống gián nó cũng hay thật đấy, bò là cắm đầu cắm cổ chạy, đuổi nó đi nó vẫn chạy về phía mình làm chàng hotboy nhà ta kinh hồn bạt vía, càng lùa càng bò đến gần, cuối cùng, Linh đành nhảy vào làm chiêu mỹ nhân cứu anh hùng, cầm cái chổi, quét quét, phẩy phẩy và lũ gián đã bò đi hết…lúc này NT trông ngu như bò lun ý (NT lườm 1 phát: viết thế ak? – t/g: xách dép chạy). và thế là chàng hậm hực trở về kí túc. Còn Linh, bề ngoài không thể hiện gì nhưng hôm nay quả đúng là thắng đậm luôn. Không cho ai cơ hội san bằng tỉ số. còn NT thì rủa thầm trong bụng “tôi sẽ hạ đc cậu” (bó tay, ngu hết thuốc chữa).
- A….Anh Gia Huy… - Tiếng ng con gái gọi lớn. – anh vẫn sống để mà nhởn nhơ đc cơ đấy!
- C.. cô .. nói gì? – Linh ngạc nhiên tột độ, mặc dù mặt vẫn lạnh lùng, nhưng cô không thể giấu nổi sự ngạc nhiên tột độ mà nói lắp bắp…
- Chuyện… - NT nhìn Linh và nhìn vào cô gái có mái tóc buông dài, đuôi mắt cô ta cao vút.- ..gì?
- Thế mà em nghĩ em vẫn sẽ yêu anh trọn đời cơ đấy – Cô gái nói, và từ từ tiến lại – tuy nhiên lần trước anh lại sống sót ư? Để ba anh chết? Anh đúng là 1 đứa con bất hiếu rồi đấy? Anh nghĩ lần này có thể thoát khỏi em sao? Em yêu anh, em có thể nói hàng vạn câu như thế! Nhưng, anh lại từ chối em cơ đấy, thẳng thừng lun. Em tự hỏi em có gì làm anh buồn sao? Cổ phần công ty của ba em đã hết hạn, và nếu ba anh chết thì cái bản hợp đồng đó có thể làm lại, và công ty anh sẽ sa sút, đó là sự trả thù của em, nhưng ko những ko sa sút, anh vẫn còn sống...em sẽ 1 lần nữa giết anh, chúng ta cùng học chung lớp võ thuật mà nên em hiểu các chiêu thức của anh rõ như lòng bàn tay...anh lạnh lùng thật, nếu em ko có đc anh thì ko ai có đc anh hết.
- Cô.. là Thảo Trang – Linh lắp bắp - ...Ng mà từng đc coi là tri kỷ?
- Phải, anh vẫn nhớ em à.. – Cô gái cười nham hiểm – hớ hớ hớ… nhưng giờ anh nhỏ đi so với lần em gặp, hay do anh nằm trên giường bệnh nên nó khiến anh nhỏ đi?
- Cô.. lảm nhảm cái gì vậy? – NT tiến tới thì bị Linh cản lại.
- Ô, còn thằng nào kia? – Cô ta trơ trẽn hỏi – anh nên nhớ, cô em gái quý hiếm của anh đang bị ai bắt cóc nhá.
- Ô, ai? – Linh mặt lạnh hơn cả tiền
- Em nè, em bắt cóc cô em gái sinh đôi đáng yêu nè. – Cô ta cười, điệu cười vô cùng khả ố
- Tôi nhớ, tôi không hề có ng em gái nào cả. – Linh nhẹ nhàng từ tốn giải thích.
- Hả? – Cô gái như ng từ trên trời rơi xuống, và lấy lại đc tinh thần, cô ta phi như bay đến – nếu ko có thì e kiếm cho anh nha, nhưng giờ anh phải chết trc đã. Ha ha.
Lúc này, chiếc dao phi như bay đang tiến lại phía Linh, cô chỉ còn biết né, thấy vậy NT vội phi đến cứu cô.
- Anh.. – Linh ngạc nhiên - ..làm cái gì vậy?
- Tôi cứu cậu – NT nói – và cứu luôn Gia Linh.
- Nhưng tôi đâu có bị bắt cóc? – Linh vẫn đứng im, mặt bình thản hết mức.
Bỗng cô gái dừng tay, nhìn Linh ko chớp:
- Mày ko phải Gia Huy...đôi mắt mày… khác…
- Giờ mới nhận ra thì muộn rồi. – Linh nhếch mép lên – anh tôi đang trong bệnh viện ý, vô đó mà tìm (chị này nói dối trắng trợn quá)
- C..cái...gì?
Cả cô gái và NT đều nhìn Linh vs vẻ mặt lạ hết sức. Còn cô nàng mặt tỉnh bơ. Bỗng, con dao găm trong tay cô gái vụt đến và bằng vài đòn quyền cước cơ bản NT đã đá bay con dao găm ra và dẫn Linh trốn ra ngoài. Linh cứ chạy theo, khuôn mặt ko hề hoảng hốt, sợ sệt mà trái lại, lạnh hơn tiền. (quái vật)
- Nguy hiểm - NT dừng lại, thở phù phù, mà ko để ý Linh đằng sau đang như kẻ sắp chết đến nơi (híc, tại chị lười tập thể dục quá)
- S.. sa..sao...p...p...ph..ả...phải.... ch...ạ...y? – Linh hổn hển nói ko ra hơi.
- Ha,..ha..ha- NT cười khi thấy khuôn mặt kém sắc trầm trọng của Linh và bật ra 1 tràng cười như pháo rang – giờ tôi lại đẹp trai hơn cậu.
- Đ… đô…đồ… khùn…khùng…! – Linh vẫn thở.
Dường như không thấy ai đuổi theo nên họ lại về kí túc, vừa vào phòng, NT hỏi thẳng
- Cô ta nói có ý gì ?
- Sao ? – Linh ko nhìn đáp
- C..cậu ...ko phải Gia huy! – NT vừa nhắc, vừa cố nhớ mọi chuyện vừa xảy ra
- ... – Linh ko biết có nên nói sự thật hay không
- Cậu trả lời đi ! – NT lên tiếng,
- Tôi cần về nhà ! – Linh phi nhanh ra ngoài, cô dự định về nói với mẹ và muốn lấy lại thân phận của mình trong khi NT thì mặt ngu hết sức.
Tối 8h
- Sao lại về đây ? – Bà mẹ hỏi.
- Đã xác định đc hung thủ ! – Linh lạnh lùng trả lời.
- Ai ! – Bà lạnh lùng hơn
- Tập đoàn điện tử, viễn thông – Linh nói
- Biết rồi ! – Bà đứng dậy,
- Làm con gái... – Linh ngập ngừng - ...đc chứ ?
- Tùy ! – Bà đi lên cầu thang.
(bó tay với 2 mẹ con nhà này)
Sáng hôm sau, 1 chiếc ô tô từ từ đậu trước cổng trường. Cả trường đổ dồn mắt về phía cửa xe ô tô, 1 cô gái bước ra, mặc chiếc váy đồng phục kẻ ca rô, chiếc áo sơ mi đã đc sơ vin cẩn thận, chiếc nơ xếp ngay ngắn, chiếc áo khoác cài cẩn thận, đôi giày búp bê màu hồng đáng yêu, chiếc chuông nhỏ ở khóa cặp thi thoảng khẽ đưa lên leng keng, mái tóc dài tung bay, đôi mắt đẹp sắc sảo và tinh tế cùng với hàng mi cao vút, nhìn trông cô như 1 thiên thần đc tạo riêng cho thượng đế. Và khuôn mặt cô suýt chút nữa là làm những đứa con gái trong trường ngất xỉu vì vô cùng giống Gia Huy, phải, cô là Gia Linh. Còn những tên con trai đứa thì hộc máu mũi, máu mồm, đứa nào đứa nấy cứ như chưa thấy gái bao giờ ý.
- Trời ơi, Gia Huy là con gái!
- Cáo già, dám giả trai lừa tụi mình
- Con nhóc đáng ghét….
Bao lời xỉa xói, móc máy đều nhằm vào Linh, cô thấy dễ chịu lạ thường, như vừa tìm lại chính mình không bằng ý. Và, điều gì đến cũng phải đến, NT nhìn cô không chớp mắt… cậu tiến lại.
- Gi..gia… - NT chăm chú 1 lúc – GIA HUY? Sao cậu lại giả trang thành con gái thế hả? (ngu vô đối)
Linh suýt té ngửa, rõ ràng như ban ngày mà còn ngu thế, Linh bực mình, cô nghĩ “ng ta quay lại thân phận vì ai mà ngốc thế không biết”. Bỗng, cô đứng khựng lại, sao cô lại nghĩ thế, trong khi tên này từng bắt nạt cô kia mà? Khó hiểu.
Bắt đầu vào lớp, cô hiệu trưởng thông báo 1 tin khá quan trọng
- Em Lâm Gia Huy vì công việc đột xuất nên phải ra nước ngoài, và bây giờ chúng ta có thêm 1 học sinh mới, em Lâm Gia Linh, em gái sinh đôi của Huy.
Cả trường lúc này mới ào lên, con gái kẻ lấy lòng, ng nịnh bợ để Linh chiếu cố nói mấy câu với anh trai, còn con trai thì ngắm có, thư tình có, xin số có, lấy lòng càng nhiều, mong lọt vào mắt xanh của Linh, nhưng cô đâu nào để ý. Vào lớp, cô vẫn lạnh lùng và khó gần nhưng đâu đó len lỏi trong tim cô là 1 tia nắng ấm áp.
- Ngồi cùng – Linh nói với anh chàng đang nghe tai phone bên cạnh (hí hí, anh hổng bít là chị Linh nhà ta ngồi cạnh, bít thì anh sướng không kịp nữa) nãy giờ anh ngồi trong lớp nên không để ý đến lời hiệu trưởng nói mà anh đang bực khi nghĩ Gia Huy dám đóng giả làm Gia Linh kìa.
Anh đang nghĩ ra 1 trò chơi thú vị để xử lí “Gia Huy”. Và không ngoài dự tính, Gia Linh khi đưa tay vào gầm bàn, mặt nàng tái mét lại khi thấy con nhện to ơi là to bâu ở trên tay. Linh lấy bình tĩnh và liếc mắt sang cái tên ngồi bên cạnh, hắn thì đang khùng khục cười, thôi, thế này thì không chấp nhận đc nữa rồi, không chịu nổi nữa luôn, Linh đứng phắt dậy, NT sẽ tưởng rằng nàng sẽ hét, sẽ la, cau có, sẽ sợ, sẽ van xin NT lấy hộ con nhện trên tay, nhưng không, Linh đứng dậy, và giơ cánh tay sang ngang cái đét, cả con nhện bẹp dí dính trên trán NT, cái chân nó còn khua khua giữa không trung nhìn đến là ghê ng, xong xuôi nàng ngồi xuống lấy tay xoa đầu NT (ôi, máu lạnh. Ghê cả ng)
- Trang trí cho cái đầu thêm đẹp
Thôi, ác ma đội lốt ng chứ không phải vừa. (nàng Linh chùi tay vào tóc anh NT đó ạ). NT sau 3 phút, dây thần kinh mới nhận đc chỉ thị từ cái con nhện nằm chỏng chơ trên trán, anh kêu thất thanh, khua khua để hất con nhện xuống,
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA…..
Cả lớp quay lại nhìn anh, và thế là anh vô tình đạp vô cái lọ thủy tinh trong đựng, hàng chục con gián để làm thí nghiệm, thôi, phen này chắc chết, anh lăn lộn ra đất vì bị gián bò lên ng… mà cái giống gián nó cũng hay thật đấy, bò là cắm đầu cắm cổ chạy, đuổi nó đi nó vẫn chạy về phía mình làm chàng hotboy nhà ta kinh hồn bạt vía, càng lùa càng bò đến gần, cuối cùng, Linh đành nhảy vào làm chiêu mỹ nhân cứu anh hùng, cầm cái chổi, quét quét, phẩy phẩy và lũ gián đã bò đi hết…lúc này NT trông ngu như bò lun ý (NT lườm 1 phát: viết thế ak? – t/g: xách dép chạy). và thế là chàng hậm hực trở về kí túc. Còn Linh, bề ngoài không thể hiện gì nhưng hôm nay quả đúng là thắng đậm luôn. Không cho ai cơ hội san bằng tỉ số. còn NT thì rủa thầm trong bụng “tôi sẽ hạ đc cậu” (bó tay, ngu hết thuốc chữa).
/29
|