Trời tối, …Linh phi ra ngoài,… Dung đã thấy cô, con bé chạy lại theo Linh..
- Anh Huy…anh về rồi à...
- .. – Linh vẫn đi, cô đang rất lo lắng cho NT..
- Hôm trước có ng nói với em rằng anh NT và anh nắm tay nhau đi trên đường... – Dung nói, ánh mắt có ý dò xét...
- Thì sao ? – Linh vẫn đi ra phía cổng trường
- Vậy ra đó là thật – Dung kinh ngạc tột độ. – Sao lại thế đc..
- Tôi bị gay – Linh không thèm nhìn, mà chính xác, cô đang nói cái gì, cô cũng chẳng biết nữa, trong đầu Linh chỉ có mỗi hình ảnh NT..
- Ơ... – Dung khựng lại - ..a…a..đang đi đâu đấy?
- … - Linh đứng sững lại - …cô biết NT đi đâu không?
- …Ơ…-Dung nói – nãy em thấy, anh ý có lên xe với mấy ng đàn ông rồi…họ đi ô tô đen..anh ý có chống cự nhưng bị bọn họ bắt lên xe rồi..
- … - Dung chưa kịp nói hết câu Linh đã bỏ đi. - ..nói với Như, tôi đi cứu NT…khỏi tay ông Trần…
- ..hình như.. – Dung chưa kịp nói hết, Linh đã khuất bóng rồi…
10h tối, tại nhà kho..
1 bóng dáng thấp thoáng từ xa..là G.Linh…cô đang đi cứu NT.. “NT, anh đợi em nhé, em không để mất anh như em đã từng mất anh Huy đâu..em sẽ không để anh đi mất đâu..chờ em đến cứu”
- Ông Trần… - Linh phi thẳng vào hét lớn– ra đây
- Ô.. – Ông ta đi ra, đám vệ sĩ đã vây quanh cô - ..con trai
- Tôi ko phải con trai ông – Linh nhìn quanh – NT đâu ?
- Tôi có nói...giữ cậu ta sao – nói rồi, ông ta phất tay ra hiệu đám vệ sĩ bắt cô, biết mình đã mắc bẫy, Linh cố dãy dụa nhưng ko thể đc...cô bực dọc...nhìn ông ta với ánh mắt căm phẫn..
- NT đâu.. – Linh hét – nói mau..
- Xin lỗi – Ông nói, tiến lại gần Linh hơn nữa - .. ta đã nói dối...ha ha..
Sau tiếng cười của ông, là hàng loạt tiếng cười của bọn vệ sĩ...Linh nhìn chúng, nhưng chúng đã trói cô lại
- Con à – Ông ta vỗ mặt Linh - ...cậu ta là con trai nhà họ Trương đấy...ai dám đụng vào..với lại ta ko nghĩ con lại bị mắc lừa dễ thế đấy..con trai của nhà họ Lâm ngu quá trời...
- Câm mồm – Linh mắt tóe lửa. - ..ko đc chửi..
- Haizz.. – Ông ta khẽ thở dài – giờ có đc con rồi...ta sẽ xin 1 khoảng tiền chuộc khổng lồ từ mẹ con..rồi trốn ra nước ngoài..con ko thấy hiếu kì sao ? vì sao ta lại làm thế ấy..mẹ con đã cho ta tiếp quản......
- Tôi ko cần hỏi – Linh nhìn ông ta với ánh mắt căm phẫn. – bà ta giao công ty cho ông vì ông là ng duy nhất đến bên bà ta...già quá rồi...đơn giản bà ta muốn ngoại tình...còn ông thì muốn tiền...thế là đã đáp ứng nhu cầu cho cả hai.....nhưng bà ta cũng là 1 con cáo già......bà ta sợ khi ông có công ty rồi sẽ vứt bà ta ra xó nên đã gọi tôi về...để tiếp quản công ty......ông đã coi tôi như cái gai trong mắt...ông nghĩ có thể thôn tính cái công ty kếch xù này......nhưng ông ko ngờ bà ta còn có con trai đúng ko ? nhưng do sự cố đó...ông đã bị nhà họ Trương ép buộc phải từ bỏ nhà họ Lâm.......làm kẻ ko chốn nương thân nên ông mới đến bước đường này......ông dự định lấy tiền chuộc xong rồi ông giết tôi luôn chứ gì ?
- Ko hổ danh là con cái nhà họ Lâm – Ông ta gật gù. - ....nhưng trước khi làm vậy, ta muốn xác minh.....liệu con có thật là con trai Lâm Gia Huy ko...
Nói rồi..ông ta tiến về phía Linh một cách từ từ, xoa xoa 2 bàn tay..... còn Linh đang hoang mang nhưng ánh mắt vẫn thật lạnh lùng...
Lại nói về NT...anh bị ba anh bắt về để chuẩn bị hôn lễ với con một nhà danh giá nào đó...anh trong cơn đau khổ vì bị Linh cự tuyệt đâm ra chán nản..ng con gái kia cứ bám theo anh ko ngớt..anh cũng chẳng bận tâm đuổi cô ta mà trong đầu anh lúc này chỉ còn mỗi hình ảnh của Gia Linh – ng con gái anh yêu...
Tại trường :
- Như...như – tiếng Doanh hét to, trong khi cô vừa trông thấy Như
- Chuyện gì thế Doanh ? – Như hỏi...
- Anh Huy...đi cứu anh NT – Doanh nói - ...khỏi tay ông Trần, mình thấy lạ lắm...rõ ràng anh NT đi với ng của ba anh ấy mà (đây là điều mà Doanh chưa kịp nói hết)..
- Chết rồi – Như cố gọi cho NT...
NT ko thèm nghe máy trong khi Như đang gọi hơn chục cuộc…và cuối cùng…ng con gái đi cùng NT phải nghe máy vì quá phiền trong khi anh nhà ta đang nằm lim dim ở bãi cỏ bên cạnh…
- A..- cô gái nghe điện thoại...
- NT đâu – tiếng Như quát lên, to, đến NT còn nghe rõ, chưa để cô nhóc kịp trả lời thì.. - …ở đó có ai tên là ông Trần không ? G.Linh có đến chỗ cậu ấy không ?
Nghe đến đây, NT vội bật dậy…giật điện thoại từ tay cô gái
- Cô ấy có đến chỗ cậu không ? – Như lo lắng hỏi
- G.Linh ? – NT trả lời, hơi sốt ruột.. – cô ấy ko có đây..sao thế ?
- Cô ấy nói đến cứu cậu khỏi ông Trần..- Như sốt ruột - ...xem chừng Linh đang mắc bẫy của ai đó...nghe này.. Trương Nghị Tường..nếu Linh gặp bất cứ chuyện gì, tôi ko tha thứ cho cậu đâu.. cô ấy yêu cậu, luôn luôn yêu cậu, ko muốn mất cậu...hãy lo liệu đi...
- . .. Cô yên tâm..nếu cô ấy mà có chuyện gì... – NT hứa chắc nịch - ..tôi cũng sẽ ko để mình sống mà gặp lại cậu nữa đâu...
NT phi nhanh xuống gara..lấy đại chiếc xe ô tô... cậu phi như điên lên trước sự ngạc nhiên của...ba cậu và cô gái...đồng thời cậu lấy phone dò tọa độ và gọi cho bọn đàn em
- Mấy thằng kia – NT gằn giọng trong điện thoại – có việc cho bọn mày làm đây...dò từng cái nhà kho một ở sau khu ổ chuột của chúng mày cho tao...tìm ko ra lão già Trần thì chúng mày tự xử cho gọn hết đi cho rồi...tao sẽ cho từng đứa 1 chúng bay chết ko có đất chôn...
NT gấp điện thoại..lẩm bẩm ‘....nếu cô ấy có mệnh hệ gì’
Đám đàn em NT nhao nhao...
- Anh Tường nay lại nhúng tay vào giang hồ rồi…
- Không phải anh đã giải nghệ rồi sao
- Có lẽ nay cấp bách quá…
- Nghe theo thôi…
Phải, NT từng cầm đầu cho trùm xã hội đen lớn ở thành phố này..ko ai dám lên tiếng khi nghe đến thiếu gia nhà họ Trương, nhưng anh không muốn theo… cái trò chơi quay vòng mạng sống này nữa.. anh muốn yên vị vì nếu không cha anh sẽ bắt anh tiếp quản công ti…đó là điều mà anh ghét nhất..
Còn ở 1 nơi nào đó, Như nhìn lên bầu trời ‘Anh Huy, em đã làm tròn lời hứa của em với anh, em đã chăm sóc Linh thật tốt, còn kiếm cho cô ấy 1 ng con trai tốt nữa… em đã hoàn thành nhiệm vụ rồi…’
Bóng hình 1 ng con trai hiện lên trong tâm trí của Như
« - Gia Linh..mình tưởng cậu về Mĩ từ mấy hôm trước rồi..
- Linh ? – Ng con trai lên tiếng..
- Ơ .. cậu là con trai à ? – Như thắc mắc – Giống Gia Linh ghê…..à, cô ấy có nói cô ấy có 1 ng anh trai.....chắc là cậu.....G.Linh nhớ cậu.....nhưng cô ấy không khóc đâu nha.....cô ấy chờ đợi ngày đc gặp cậu…
Và thế là từ ấy.. ngày nào Huy cũng dành thời gian gặp Như để nghe cô kể chuyện về Linh...anh ko nói..nhưng mình cô nói, cô cũng thấy hạnh phúc và Như đã yêu anh như thế đó...cho đến khi Huy về Đài Loan..cô cũng về...và ngày anh gặp tai nạn, cô cũng đến thăm..anh chỉ nói 1 chữ duy nhất..
- Linh...
Như đã biết ..cô sẽ chăm sóc cho Linh, sẽ luôn thương yêu Linh, vì anh đã giao phó cho cô... đến chết, trái tim của anh cũng chỉ dành cho Linh... cô đã thầm cảm ơn Linh vì đã cho cô 1 cơ hội gặp đc ng con trai để cô yêu, cô nhớ... »
‘Linh ơi, phải sống nhé, bạn là ánh mặt trời nhỏ của anh Huy, chỉ có bạn mới có thể xua tan lạnh lẽo nơi trái tim anh ấy thôi...vì..khi nhắc đến bạn... anh ấy đã cười...nụ cười ấy thật hiền...và điều này mình có thể chắc chắn chỉ riêng bạn và mình mới thấy đc.....’
- Anh Huy…anh về rồi à...
- .. – Linh vẫn đi, cô đang rất lo lắng cho NT..
- Hôm trước có ng nói với em rằng anh NT và anh nắm tay nhau đi trên đường... – Dung nói, ánh mắt có ý dò xét...
- Thì sao ? – Linh vẫn đi ra phía cổng trường
- Vậy ra đó là thật – Dung kinh ngạc tột độ. – Sao lại thế đc..
- Tôi bị gay – Linh không thèm nhìn, mà chính xác, cô đang nói cái gì, cô cũng chẳng biết nữa, trong đầu Linh chỉ có mỗi hình ảnh NT..
- Ơ... – Dung khựng lại - ..a…a..đang đi đâu đấy?
- … - Linh đứng sững lại - …cô biết NT đi đâu không?
- …Ơ…-Dung nói – nãy em thấy, anh ý có lên xe với mấy ng đàn ông rồi…họ đi ô tô đen..anh ý có chống cự nhưng bị bọn họ bắt lên xe rồi..
- … - Dung chưa kịp nói hết câu Linh đã bỏ đi. - ..nói với Như, tôi đi cứu NT…khỏi tay ông Trần…
- ..hình như.. – Dung chưa kịp nói hết, Linh đã khuất bóng rồi…
10h tối, tại nhà kho..
1 bóng dáng thấp thoáng từ xa..là G.Linh…cô đang đi cứu NT.. “NT, anh đợi em nhé, em không để mất anh như em đã từng mất anh Huy đâu..em sẽ không để anh đi mất đâu..chờ em đến cứu”
- Ông Trần… - Linh phi thẳng vào hét lớn– ra đây
- Ô.. – Ông ta đi ra, đám vệ sĩ đã vây quanh cô - ..con trai
- Tôi ko phải con trai ông – Linh nhìn quanh – NT đâu ?
- Tôi có nói...giữ cậu ta sao – nói rồi, ông ta phất tay ra hiệu đám vệ sĩ bắt cô, biết mình đã mắc bẫy, Linh cố dãy dụa nhưng ko thể đc...cô bực dọc...nhìn ông ta với ánh mắt căm phẫn..
- NT đâu.. – Linh hét – nói mau..
- Xin lỗi – Ông nói, tiến lại gần Linh hơn nữa - .. ta đã nói dối...ha ha..
Sau tiếng cười của ông, là hàng loạt tiếng cười của bọn vệ sĩ...Linh nhìn chúng, nhưng chúng đã trói cô lại
- Con à – Ông ta vỗ mặt Linh - ...cậu ta là con trai nhà họ Trương đấy...ai dám đụng vào..với lại ta ko nghĩ con lại bị mắc lừa dễ thế đấy..con trai của nhà họ Lâm ngu quá trời...
- Câm mồm – Linh mắt tóe lửa. - ..ko đc chửi..
- Haizz.. – Ông ta khẽ thở dài – giờ có đc con rồi...ta sẽ xin 1 khoảng tiền chuộc khổng lồ từ mẹ con..rồi trốn ra nước ngoài..con ko thấy hiếu kì sao ? vì sao ta lại làm thế ấy..mẹ con đã cho ta tiếp quản......
- Tôi ko cần hỏi – Linh nhìn ông ta với ánh mắt căm phẫn. – bà ta giao công ty cho ông vì ông là ng duy nhất đến bên bà ta...già quá rồi...đơn giản bà ta muốn ngoại tình...còn ông thì muốn tiền...thế là đã đáp ứng nhu cầu cho cả hai.....nhưng bà ta cũng là 1 con cáo già......bà ta sợ khi ông có công ty rồi sẽ vứt bà ta ra xó nên đã gọi tôi về...để tiếp quản công ty......ông đã coi tôi như cái gai trong mắt...ông nghĩ có thể thôn tính cái công ty kếch xù này......nhưng ông ko ngờ bà ta còn có con trai đúng ko ? nhưng do sự cố đó...ông đã bị nhà họ Trương ép buộc phải từ bỏ nhà họ Lâm.......làm kẻ ko chốn nương thân nên ông mới đến bước đường này......ông dự định lấy tiền chuộc xong rồi ông giết tôi luôn chứ gì ?
- Ko hổ danh là con cái nhà họ Lâm – Ông ta gật gù. - ....nhưng trước khi làm vậy, ta muốn xác minh.....liệu con có thật là con trai Lâm Gia Huy ko...
Nói rồi..ông ta tiến về phía Linh một cách từ từ, xoa xoa 2 bàn tay..... còn Linh đang hoang mang nhưng ánh mắt vẫn thật lạnh lùng...
Lại nói về NT...anh bị ba anh bắt về để chuẩn bị hôn lễ với con một nhà danh giá nào đó...anh trong cơn đau khổ vì bị Linh cự tuyệt đâm ra chán nản..ng con gái kia cứ bám theo anh ko ngớt..anh cũng chẳng bận tâm đuổi cô ta mà trong đầu anh lúc này chỉ còn mỗi hình ảnh của Gia Linh – ng con gái anh yêu...
Tại trường :
- Như...như – tiếng Doanh hét to, trong khi cô vừa trông thấy Như
- Chuyện gì thế Doanh ? – Như hỏi...
- Anh Huy...đi cứu anh NT – Doanh nói - ...khỏi tay ông Trần, mình thấy lạ lắm...rõ ràng anh NT đi với ng của ba anh ấy mà (đây là điều mà Doanh chưa kịp nói hết)..
- Chết rồi – Như cố gọi cho NT...
NT ko thèm nghe máy trong khi Như đang gọi hơn chục cuộc…và cuối cùng…ng con gái đi cùng NT phải nghe máy vì quá phiền trong khi anh nhà ta đang nằm lim dim ở bãi cỏ bên cạnh…
- A..- cô gái nghe điện thoại...
- NT đâu – tiếng Như quát lên, to, đến NT còn nghe rõ, chưa để cô nhóc kịp trả lời thì.. - …ở đó có ai tên là ông Trần không ? G.Linh có đến chỗ cậu ấy không ?
Nghe đến đây, NT vội bật dậy…giật điện thoại từ tay cô gái
- Cô ấy có đến chỗ cậu không ? – Như lo lắng hỏi
- G.Linh ? – NT trả lời, hơi sốt ruột.. – cô ấy ko có đây..sao thế ?
- Cô ấy nói đến cứu cậu khỏi ông Trần..- Như sốt ruột - ...xem chừng Linh đang mắc bẫy của ai đó...nghe này.. Trương Nghị Tường..nếu Linh gặp bất cứ chuyện gì, tôi ko tha thứ cho cậu đâu.. cô ấy yêu cậu, luôn luôn yêu cậu, ko muốn mất cậu...hãy lo liệu đi...
- . .. Cô yên tâm..nếu cô ấy mà có chuyện gì... – NT hứa chắc nịch - ..tôi cũng sẽ ko để mình sống mà gặp lại cậu nữa đâu...
NT phi nhanh xuống gara..lấy đại chiếc xe ô tô... cậu phi như điên lên trước sự ngạc nhiên của...ba cậu và cô gái...đồng thời cậu lấy phone dò tọa độ và gọi cho bọn đàn em
- Mấy thằng kia – NT gằn giọng trong điện thoại – có việc cho bọn mày làm đây...dò từng cái nhà kho một ở sau khu ổ chuột của chúng mày cho tao...tìm ko ra lão già Trần thì chúng mày tự xử cho gọn hết đi cho rồi...tao sẽ cho từng đứa 1 chúng bay chết ko có đất chôn...
NT gấp điện thoại..lẩm bẩm ‘....nếu cô ấy có mệnh hệ gì’
Đám đàn em NT nhao nhao...
- Anh Tường nay lại nhúng tay vào giang hồ rồi…
- Không phải anh đã giải nghệ rồi sao
- Có lẽ nay cấp bách quá…
- Nghe theo thôi…
Phải, NT từng cầm đầu cho trùm xã hội đen lớn ở thành phố này..ko ai dám lên tiếng khi nghe đến thiếu gia nhà họ Trương, nhưng anh không muốn theo… cái trò chơi quay vòng mạng sống này nữa.. anh muốn yên vị vì nếu không cha anh sẽ bắt anh tiếp quản công ti…đó là điều mà anh ghét nhất..
Còn ở 1 nơi nào đó, Như nhìn lên bầu trời ‘Anh Huy, em đã làm tròn lời hứa của em với anh, em đã chăm sóc Linh thật tốt, còn kiếm cho cô ấy 1 ng con trai tốt nữa… em đã hoàn thành nhiệm vụ rồi…’
Bóng hình 1 ng con trai hiện lên trong tâm trí của Như
« - Gia Linh..mình tưởng cậu về Mĩ từ mấy hôm trước rồi..
- Linh ? – Ng con trai lên tiếng..
- Ơ .. cậu là con trai à ? – Như thắc mắc – Giống Gia Linh ghê…..à, cô ấy có nói cô ấy có 1 ng anh trai.....chắc là cậu.....G.Linh nhớ cậu.....nhưng cô ấy không khóc đâu nha.....cô ấy chờ đợi ngày đc gặp cậu…
Và thế là từ ấy.. ngày nào Huy cũng dành thời gian gặp Như để nghe cô kể chuyện về Linh...anh ko nói..nhưng mình cô nói, cô cũng thấy hạnh phúc và Như đã yêu anh như thế đó...cho đến khi Huy về Đài Loan..cô cũng về...và ngày anh gặp tai nạn, cô cũng đến thăm..anh chỉ nói 1 chữ duy nhất..
- Linh...
Như đã biết ..cô sẽ chăm sóc cho Linh, sẽ luôn thương yêu Linh, vì anh đã giao phó cho cô... đến chết, trái tim của anh cũng chỉ dành cho Linh... cô đã thầm cảm ơn Linh vì đã cho cô 1 cơ hội gặp đc ng con trai để cô yêu, cô nhớ... »
‘Linh ơi, phải sống nhé, bạn là ánh mặt trời nhỏ của anh Huy, chỉ có bạn mới có thể xua tan lạnh lẽo nơi trái tim anh ấy thôi...vì..khi nhắc đến bạn... anh ấy đã cười...nụ cười ấy thật hiền...và điều này mình có thể chắc chắn chỉ riêng bạn và mình mới thấy đc.....’
/29
|