Chương 47: Anh, anh thật là buồn nôn
Cô bắt lấy lọn tóc dài đen nhánh trước ngực, suy nghĩ một chút, cuối cùng khẽ cắn răng, Lam Thiên Tình vẫn theo chân Tư Đằng đi.
Đợi đến khi làm xong hết tất cả các thủ tục, Lam Thiên Tình đã mệt không muốn nói chuyện.
Cô về đến nhảy vọt thẳng vào phòng tắm rửa, mặc đồ ngủ, lau mái tóc ngắn còn ướt đi ra từ trong phòng tắm, trong lòng vẫn tiếc nuối vì mái tóc dài cô nuôi đã nhiều năm.
Hơn nữa trong cô đầu sẽ nhớ tới, mỗi lần tắm xong ra ngoài, Kiều Âu sẽ giúp cô sấy tóc, đó là một cách anh yêu thương cô, còn có mỗi lần làm chuyện thân mật trên giường, lúc triền miên, Kiều Âu sẽ cầm lọn tóc dài của cô hôn lên, một lần lại một lần dịu dàng hoặc điên cuồng gọi tên cô.
Thở dài, cô mở cửa phòng tắm ra, lại phát hiện Tư Đằng vẫn còn bận trong phòng bếp, vì vậy tự mình lấy máy sấy, sấy khô tóc.
Chạng vạng, khi Tư Đằng và Lam Thiên Tình đang cùng xem một bộ phim truyền hình của Hàn, rốt cuộc Kiều Âu cũng trở lại.
Anh vừa thấy Lam Thiên Tình mặc áo T-shirt rộng thùng thình của mình vùi người trên ghế salon, mái tóc ngắn nhẹ nhàng thoải mái, hai mắt anh tỏa sáng, quên cả đổi giày, ba bước xông tới kéo cô hôn rồi lại hôn.
Trên mặt tràn đầy vui vẻ:
“Bảo bối, thủ tục làm xong rồi sao?”.
Lam Thiên Tình cảm nhận sự ấm áp từ anh, gật đầu một cái:
“Vâng, chỉ tiếc mái
/145
|