Cô Nàng Lính Đặc Chủng Xinh Đẹp

Chương 91: Tiếp

/145


Kiều Âu đau lòng nhìn em gái:

"Xem ra thật đúng là đem em làm hư rồi, Tư Đằng, book vé máy bay cho đại tiểu thư, ngày mai đưa đại tiểu thư trở về đi học!"

"Dạ, Kiều Thiếu."

"Anh? !"

Kiều Lộ đến bây giờ còn không dám tin cái tát vừa rồi do Kiều Âu đánh, nước mắt ý vị rơi xuống .

Cung Bách Hợp nghe bằng hữu nói, ở một góc đại sảnh hai con hình như đang cãi vả, liền lập tức chạy tới, không ngờ vừa đến đã nhìn thấy Kiều Âu đánh Kiều Lộ một bạt tai.

Sải bước xông lên, Cung Bách Hợp đem ôm con gái vào trong ngực, đau lòng nhìn dấu tay màu đỏ trên mặt con gái, quắc mắt nhìn trừng trừng con trai đang đứng phía trước:

"Kiều u! Con điên cái gì ! Tự nhiên giúp người ngoài khi dễ người nhà mình? !"

"Mẹ! Thật là đau! Anh đánh thật là đau! Đều là Lam Thiên Tình khích bác đấy! Thật là đau!"

Kiều Lộ vừa thấy có người che chở mình, lập tức lên tiếng khóc, nắm thật chặt tay Cung Bách Hợp.

Cung Bách Hợp nhìn con gái khóc không để ý đến hình tượng, ánh mắt sắc bén lập tức quét về phía Lam Thiên Tình, giống như hận không thể bắn ra gần vạn phi tiêu, đem vạn tên xuyên tim.

Kiều Âu kéo tay Lam Thiên Tình thuận thế ôm cô vào trong ngực ôm, có chút bá đạo mà dịu dàng đem đầu cô nhấn vào trong ngực, không cho phép cô xem Cung Bách Hợp , lại càng không cho phép cô tiếp nhận ánh mắt vũ nhục của Cung Bách Hợp.

Lam Thiên Tình rõ ràng có thể cảm thấy lực độ của anh trên người mình không để cho cô ngọ ngoạy nhưng khiến trái tim cô vô cùng ấm áp.

Giống như vì cô tạo ra một mảnh thế giới, đem những mưa gió chắn bên ngoài, chỉ đem ấm áp cùng nhu tình để lại cho cô.

Bên tai, là Kiều Âu hùng hồn:

"Mẹ không phát hiện ư, trước kia một tuần lễ ít nhất sẽ một lần điện thoại thăm hỏi , tại sao bây giờ bỗng nhiên ít liên lạc? Nếu như mẹ còn muốn để cho con gọi là mẹ thì đừng có ý đồ chia rẽ con và Tình Tình. Con đã nói rồi, cô ấy là người phụ nữ của con, con sẽ che chở cô ấy cả đời. Đúng là mẹ đã sinh ra và nuôi dưỡng nhưng mà con một mình trôi qua, mọi người nên tự lo thân, nếu không coi như có yêu con đến thế nào cũng khó bảo đảm sẽ không mất đi con!"

"Kiều u!"

Cung Bách Hợp tức giận vô cùng, không nhìn Lam Thiên Tình nữa , nhìn con gái một chút, cắn răng nghiến lợi hỏi:

"Vậy con liền vì người khác như vậy thương tổn em gái con ?"

Kiều Âu cúi đầu hôn mái tóc Lam Thiên Tình, đạm mạc nói:

"Một tát này nó phải bị sớm hơn mới phải, nếu không nó cũng không sẽ tới bây giờ còn chưa trưởng thành!"

Nói xong, Kiều Âu cũng không quản sắc mặt mẹ và em gái, kêu Tư Đằng và Ngũ Hoạ Nhu, sau đó ôm Lam Thiên Tình liền xuyên qua phòng khách đi lên lầu.

Mấy người cùng nhau trở lại phòng Lam Thiên Tình, trừ Kiều Âu ra còn tất cả bọn họ cho đến bây giờ vẫn cảm thấy chuyện xảy ra khi nãy như một giấc mơ.

Ngũ Hoạ Nhu ngượng ngùng cười:

"Tôi đi lấy chút đồ ăn đi lên."

Tư Đằng dắt tay Ngũ Hoạ Nhu:

"Anh đi cùng em."

Thức thời lui ra ngoài, trong phòng ngủ cũng chỉ còn lại có Lam Thiên Tình cùng Kiều u.

Kiều Âu nhìn khắp phòng của Lam Thiên Tình, đi tới trước giường, tò mò ngồi xuống thử một chút, rất mềm, nằm xuống nhắm mắt lại, sau đó khóe miệng khẽ nhếch, lại ngồi dậy.

Lam Thiên Tình nháy mắt cũng không nháy mắt nhìn hắn, nói không ra trong lòng là cảm giác gì.

Cô muốn nói, Kiều Âu cứ che chở cô như vậy sẽ tốt biết bao nhiêu?

Xem như tâm tư của hai người giống như nhau, anh cười đểu tiến lên trước, kéo tay nhỏ bé của cô:

"Lão bà, vừa rồi lão công biểu hiện như thế nào?"

Nháy mắt mấy cái, cô hất tay của anh ra:

"Chưa ra hình dáng gì!"

"Ha ha."

Giữ chặt eo cô, ngửi mùi thơm trên người cô, trong lòng anh vô cùng thỏa mãn:

"Những bức hình kia, em định xử lý như thế nào?"

Lam Thiên Tình trong đầu chợt thoáng qua lời Kiều Lộ nói Bùi Thanh Đình cùng Kiều Âu đã làm. Mặc dù trong lòng có tính toán, Bùi Thanh Đình nhầm tưởng mấy tên đàn ông kia thành Kiều Âu rồi, nhưng nghe người khác nói như thật trong lòng cũng từng trận khó chịu!

"Một lát nữa anh sẽ biết!"

"Ha ha, được, một lát nữa anh biết ngay rồi."

Kiều Âu tùy tiện ôm cô, bởi vì theo ý anh mặc kệ cô làm cái gì mọi người sẽ che chở cô, coi chừng cô. Hôm nay ở thủ đô này có chuyện gì mà Lam Thiên Tình không dám làm.

Có lẽ là sau khi tách ra đã quá lâu chưa từng có cảm giác an tâm thỏa mãn như vậy, Kiều Âu cư nhiên cứ như vậy ngủ thiếp đi, hơn nữa ngủ rất sâu.

Lam Thiên Tình không nói than thở, giúp anh cởi áo khoác ra đắp thêm chăn mỏng.

Cầm đĩa CD trong tay, liếc nhìn Kiều u, đi ra ngoài.

Lúc này Lam Thiên Tình nằm mơ cũng không nhớ đến trước khi cô động thủ, đã có người động thủ trước. Cô nâng váy cẩn thận từng li từng tí đi trong hành lang ở lầu bốn, lại nghe thấy âm thanh khó nghe từ một gian phòng truyền tới.

Đi tới cửa thò đầu liếc nhìn thấy cửa phòng khép hờ, bên trong tối đen thùi lùi một mảnh, nhìn không thấy cái gì.

Nhưng trong miệng đàn ông kia lại kêu:

"Tình Tình ~ ~ bình tĩnh ~!"

"Ô ô ~ mau cho ta ~ ừ ~ a ~!"

Lam Thiên Tình sợ


/145

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status