Thoáng chốc đã trôi qua 3 tháng học của lớp 11. Ngày ngày hắn ra lệnh cho nó với cái danh hiệu Hội trưởng. Nó thì cứ miệt mài nghe theo. May mắn có được một hôm hắn cho nó nghỉ. Những lần tranh thủ được thì nó chỉ biết tìm đến cô bạn thân của nó là Đặng Tường Vi-một cô gái không có gì nổi bật ở trường nhưng được cái học giỏi nhất nhì lớp. Hôm nay là ngày may mắn đối với nó. Địa điểm mà nó tìm đến là lớp của Vi. Mới nhìn thấy bòng dáng Vi mà nó đã than nấy than để, than như chưa bao giờ được than. Cũng đúng. Vì hắn mà nó toàn phải nghe những lời lẽ không hay khi bước chân ra khỏi lớp. Nào là Hám trai , Xinh mà chẳng ra gì , Ve vãn là tài ..v..v..Nhưng nó không dám làm phiền đến hắn.- Vi ơi Vi à. Tao khổ ghê luôn á. Về nhà cũng chẳng yên với hắn. Chẳng hiểu sao hắn biết rõ về tao thế. Số điện thoại tao liên lạc ít mà. Ở lớp thì cho mỗi một hai đứa hiền hiền lành lành, còn đâu toàn là gia đình với anh chị bán đồ ăn, quần áo, cả mày nữa. Sao hắn biết được số điện thoại của tao nhể?
- Tài ghê. Hay là hắn cử người đi điều tra mày.-
- Biết chết liền. Tao như kiểu làm ô sin không công cho nhà hắn í. Tiền lương hàng ngày chẳng thấy đâu. Haiz...-Nó lại tiếp tục than.
- Nhưng có một điều này tao không hiểu. Sao mày không nói thẳng với hắn là mày không muốn tiếp tục với vai trò là ô sin cho hắn nữa.
- Tao kêu rất nhiều rồi nhưng hắn ép tao phải làm. Là ép đấy mày. Nếu không thì hắn sẽ cho tao mất học sinh tiên tiến. Mất học sinh giỏi nghe đã ghê rồi lại còn mất học sinh tiên tiến. Có quá đáng lắm không vậy.
- Ờ.- Vi cũng bó tay với tình hình của nó.
--Tan học. Hắn về trước nên nó lấy đó là một cơ hội để nghỉ ngơi. Khi ra đến cửa thì nó bị hai học sinh nữ chặn đường không cho đi. Nhìn lớn lớn nên nó đoán rằng đó là học sinh lớp 12.
- Mấy chị tránh ra cho tôi đi. Sao lại chặn đường thế này.
- Mày bảo bọn tao tránh ra à? Vậy mày tránh ra Hoàng Minh ra đi.- Một nhỏ đanh đá lên tiếng.
- Tôi cũng muốn tránh lâu rồi. Nhưng hắn không cho phép tôi tránh. Nếu tôi không nghe lời hắn thì...- Đang nói thì nó im bặt lại không dám nói tiếp vì sợ lộ thông tin quan trọng này.
- Thì sao...nói tiếp đi...Nếu tao không lầm thì mày với Minh đang yêu nhau hả.- Người còn lại bấy giờ mới lên tiếng. Không ai khác là Vương Thảo An- Hot Girl của khối 12. Gia thế đứng thứ 5 trong thành phố. Sau cả nó và hắn.
- Gì á? Ai nói với chị thế. Tôi với cậu ta không hề yêu nhau.- Nó sững người khi nghe lời nói của Thảo An. Cuối cùng nó cũng hiểu ra tại sao chị ta lại đến tìm nó.
- Mày còn chối trong khi cả trường chúng nó đồn ầm lên à. Mày giỏi lắm.- Nói xong tính giơ tay cho nó một trận thì hắn như một vị anh hùng cứu mĩ nhân đỡ lấy tay Thảo An không để nhỏ đụng được vào người nó. Người còn lại đi cùng Thảo An đã chạy đi bỏ mặc nhỏ khi nhìn thấy hắn đi từ trên tầng xuống.
- Cô đang làm cái quái gì thế?- Hắn lạnh lùng hất cái tay của Thảo An ra.
- Sao Minh có thể làm vậy với An chứ?
- Tôi đã làm gì chị?
- Minh với con nhỏ kia là gì của nhau mà suốt ngày thấy đi cùng nhau thế hả?- Thảo An cáu gắt. Nghe thấy câu hỏi đó thì nó nói xen vào.
- Là bạn cùng lớp. Hắn bắt tôi...- Đang nói nửa chừng thì bị hắn xen ngang.
- Cô ấy là người yêu của tôi. - Hắn nói ngắn gọn.
- Gì á?- Thảo An chết đứng người như không tin vào tai mình. Nhỏ chạy đi bỏ lại nó và hắn.
Nó cũng chẳng kém Thảo An. Tính hỏi hắn cho ra lẽ nhưng nhìn thấy khuôn mặt đáng sợ của hắn thì nó không dám hỏi mà chỉ buông ra một câu.
- Này cậu không sao chứ....Tôi về trước nhé?
*Gật*- Hắn không nói không rằng mà chỉ gật một cái rồi bỏ đi luôn.
...
Về đến nhà, nó cứ đứng ngồi không yên khi nghĩ đến cái câu Cô ấy là người yêu của tôi của hắn. Cái chị lớp trên ấy có quan hệ gì với hắn chăng? Nó gần nơi để nghỉ ngơi, thư giãn sau một ngày mệt mỏi. Xả stress bằng cách đến nhà Vi. Nó kể mọi việc mà hôm nay nó gặp phải, đặc biệt là hắn.
- Minh chắc chắn phải có chuyện gì với chị ta nên mới cư xử như vậy.-Vi suy xét.
- Tao cũng nghĩ vậy. Nhưng chắc chị ta là fan cuồng của hắn rồi. Chắc cuồng dữ lắm nên mới đến mức như vậy.-Nó
- Ừm. Tao nghe nói con gái trong trường này là fan của hắn cũng đông đảo lắm.
- Ngay cả nữ khối 10, 12 à?- Nó hơi ngạc nhiên vì lúc mới vào trường nó không quan tâm lắm đến việc ai mê trai ai hám gái.
- Ừ. Tao nghe mấy anh chị khóa trên kể rằng hắn tốt nghiệp cấp ba rồi nhưng không muốn đi làm ở công ty riêng của hắn nên sẽ quyết định đi học lại.- Vi kể sự hiểu biết của mình cho nó nghe.
- Nhà hắn giàu thế cơ á. Gia đình đã có địa vị lớn rồi mà hắn lại có nguyên cả một công ty nữa á? Giàu vậy trời.- Nó há hốc mồm tỏ rõ sự thán phục của mình.
- Nhưng lí do mà hắn bảo mày là người yêu hắn là gì nhỉ? Kì ghê!- Vi cũng lắc đầu ngán ngẩm.
- Ờ. Hôm nay không thấy hắn ra lệnh nên tao có thời gian ở bên mày rồi. Cũng vui ghê. Hắn không gọi chắc là không có việc gì nữa đâu.- Nó cười khoái chí.
- Tao cũng thấy thế. À cái người tên Thảo An đó là hot girl khối 12 đó mày. Tao nghe mấy đứa con gái lớp tao ngồi tám với nhau nên biết vậy.
- Kệ bả đi.-Nó buông một câu nhẹ tênh
- Nhỡ chị ta lại đến tìm mày nữa thì sao?- Vi lo cho nó.
- Cái đó á...dễ thôi mà. Kêu hắn ra giúp đỡ.
- Giúp được mãi không? Mày không thấy phiền cho hắn à.
- Cũng có chứ. Nhưng biết làm sao bây giờ. Mày bảo tao phải làm sao.- Nó cũng ngán.
- Tao cũng chịu. Lần đầu tiên thấy trường hợp này diễn ra trong cuộc sống của tao luôn đấy.
- Hmm....
- Mai lên trường hỏi rõ hắn xem sao.- Vi khuyên
- Nhưng nhìn vẻ mặt của hắn lúc tan học sáng nay thấy ghê lắm đó mày. Tao không đủ can đảm để nói chuyện với hắn nổi hai câu đâu.
- Ghê như thế á?- Vi hốt.
- Ư ghê lắm. Tốt nhất là không làm phiền hắn.
- Tài ghê. Hay là hắn cử người đi điều tra mày.-
- Biết chết liền. Tao như kiểu làm ô sin không công cho nhà hắn í. Tiền lương hàng ngày chẳng thấy đâu. Haiz...-Nó lại tiếp tục than.
- Nhưng có một điều này tao không hiểu. Sao mày không nói thẳng với hắn là mày không muốn tiếp tục với vai trò là ô sin cho hắn nữa.
- Tao kêu rất nhiều rồi nhưng hắn ép tao phải làm. Là ép đấy mày. Nếu không thì hắn sẽ cho tao mất học sinh tiên tiến. Mất học sinh giỏi nghe đã ghê rồi lại còn mất học sinh tiên tiến. Có quá đáng lắm không vậy.
- Ờ.- Vi cũng bó tay với tình hình của nó.
--Tan học. Hắn về trước nên nó lấy đó là một cơ hội để nghỉ ngơi. Khi ra đến cửa thì nó bị hai học sinh nữ chặn đường không cho đi. Nhìn lớn lớn nên nó đoán rằng đó là học sinh lớp 12.
- Mấy chị tránh ra cho tôi đi. Sao lại chặn đường thế này.
- Mày bảo bọn tao tránh ra à? Vậy mày tránh ra Hoàng Minh ra đi.- Một nhỏ đanh đá lên tiếng.
- Tôi cũng muốn tránh lâu rồi. Nhưng hắn không cho phép tôi tránh. Nếu tôi không nghe lời hắn thì...- Đang nói thì nó im bặt lại không dám nói tiếp vì sợ lộ thông tin quan trọng này.
- Thì sao...nói tiếp đi...Nếu tao không lầm thì mày với Minh đang yêu nhau hả.- Người còn lại bấy giờ mới lên tiếng. Không ai khác là Vương Thảo An- Hot Girl của khối 12. Gia thế đứng thứ 5 trong thành phố. Sau cả nó và hắn.
- Gì á? Ai nói với chị thế. Tôi với cậu ta không hề yêu nhau.- Nó sững người khi nghe lời nói của Thảo An. Cuối cùng nó cũng hiểu ra tại sao chị ta lại đến tìm nó.
- Mày còn chối trong khi cả trường chúng nó đồn ầm lên à. Mày giỏi lắm.- Nói xong tính giơ tay cho nó một trận thì hắn như một vị anh hùng cứu mĩ nhân đỡ lấy tay Thảo An không để nhỏ đụng được vào người nó. Người còn lại đi cùng Thảo An đã chạy đi bỏ mặc nhỏ khi nhìn thấy hắn đi từ trên tầng xuống.
- Cô đang làm cái quái gì thế?- Hắn lạnh lùng hất cái tay của Thảo An ra.
- Sao Minh có thể làm vậy với An chứ?
- Tôi đã làm gì chị?
- Minh với con nhỏ kia là gì của nhau mà suốt ngày thấy đi cùng nhau thế hả?- Thảo An cáu gắt. Nghe thấy câu hỏi đó thì nó nói xen vào.
- Là bạn cùng lớp. Hắn bắt tôi...- Đang nói nửa chừng thì bị hắn xen ngang.
- Cô ấy là người yêu của tôi. - Hắn nói ngắn gọn.
- Gì á?- Thảo An chết đứng người như không tin vào tai mình. Nhỏ chạy đi bỏ lại nó và hắn.
Nó cũng chẳng kém Thảo An. Tính hỏi hắn cho ra lẽ nhưng nhìn thấy khuôn mặt đáng sợ của hắn thì nó không dám hỏi mà chỉ buông ra một câu.
- Này cậu không sao chứ....Tôi về trước nhé?
*Gật*- Hắn không nói không rằng mà chỉ gật một cái rồi bỏ đi luôn.
...
Về đến nhà, nó cứ đứng ngồi không yên khi nghĩ đến cái câu Cô ấy là người yêu của tôi của hắn. Cái chị lớp trên ấy có quan hệ gì với hắn chăng? Nó gần nơi để nghỉ ngơi, thư giãn sau một ngày mệt mỏi. Xả stress bằng cách đến nhà Vi. Nó kể mọi việc mà hôm nay nó gặp phải, đặc biệt là hắn.
- Minh chắc chắn phải có chuyện gì với chị ta nên mới cư xử như vậy.-Vi suy xét.
- Tao cũng nghĩ vậy. Nhưng chắc chị ta là fan cuồng của hắn rồi. Chắc cuồng dữ lắm nên mới đến mức như vậy.-Nó
- Ừm. Tao nghe nói con gái trong trường này là fan của hắn cũng đông đảo lắm.
- Ngay cả nữ khối 10, 12 à?- Nó hơi ngạc nhiên vì lúc mới vào trường nó không quan tâm lắm đến việc ai mê trai ai hám gái.
- Ừ. Tao nghe mấy anh chị khóa trên kể rằng hắn tốt nghiệp cấp ba rồi nhưng không muốn đi làm ở công ty riêng của hắn nên sẽ quyết định đi học lại.- Vi kể sự hiểu biết của mình cho nó nghe.
- Nhà hắn giàu thế cơ á. Gia đình đã có địa vị lớn rồi mà hắn lại có nguyên cả một công ty nữa á? Giàu vậy trời.- Nó há hốc mồm tỏ rõ sự thán phục của mình.
- Nhưng lí do mà hắn bảo mày là người yêu hắn là gì nhỉ? Kì ghê!- Vi cũng lắc đầu ngán ngẩm.
- Ờ. Hôm nay không thấy hắn ra lệnh nên tao có thời gian ở bên mày rồi. Cũng vui ghê. Hắn không gọi chắc là không có việc gì nữa đâu.- Nó cười khoái chí.
- Tao cũng thấy thế. À cái người tên Thảo An đó là hot girl khối 12 đó mày. Tao nghe mấy đứa con gái lớp tao ngồi tám với nhau nên biết vậy.
- Kệ bả đi.-Nó buông một câu nhẹ tênh
- Nhỡ chị ta lại đến tìm mày nữa thì sao?- Vi lo cho nó.
- Cái đó á...dễ thôi mà. Kêu hắn ra giúp đỡ.
- Giúp được mãi không? Mày không thấy phiền cho hắn à.
- Cũng có chứ. Nhưng biết làm sao bây giờ. Mày bảo tao phải làm sao.- Nó cũng ngán.
- Tao cũng chịu. Lần đầu tiên thấy trường hợp này diễn ra trong cuộc sống của tao luôn đấy.
- Hmm....
- Mai lên trường hỏi rõ hắn xem sao.- Vi khuyên
- Nhưng nhìn vẻ mặt của hắn lúc tan học sáng nay thấy ghê lắm đó mày. Tao không đủ can đảm để nói chuyện với hắn nổi hai câu đâu.
- Ghê như thế á?- Vi hốt.
- Ư ghê lắm. Tốt nhất là không làm phiền hắn.
/10
|