Chiếc xe chợt dừng lại trước một ngôi nhà vô cùng xinh đẹp và rộng lớn . Nó bước xuống xe và đi thẳng vào trong thì chợt thấy một người phụ nữ đang đi tới , có vẻ là một người phụ nữ hơn 50 tuổi nhưng nhìn bà lại vô cùng xinh đẹp và quý phái với bộ váy trắng ôm sát người làm tôn lên cơ thể quyết rủ của người phủ nữ đó. Bà ấy bước tới và nở một nụ cười tươi rói : ' Con về rồi đó hả '. Phải từ xa nó đã biết đó là ai rồi , người đó không ai khác ngoài mẹ nó . Nó mừng rỡ chạy tới ôm chầm lấy mẹ và nũng nụi :
' Con nhớ mẹ lắm í !! Bà mẹ cười nhẹ rồi lên tiếng : thôi đi cô nương , lớn rồi chứ có phải còn nhỏ đâu mà cứ như con nít vậy!! Nó liền nhăn mặt và nở một nụ cười tinh nghich :' Thân xác con lớn thôi chứ tâm hồn con còn nhỏ bé lắm Bà mẹ liền xoa đầu nó và nói : Thôi được rồi , con cũng mệt rồi mau đi nghĩ ngơi đi để ngày mai còn có sức đi học Bà mẹ vừa nói xong thì mặt nó liền đơ trong vài giây ! 1..2..3
GÌIIII CƠƠ KHÔNG THỂ NÀO SAO CON PHẢI ĐI HỌC CHỨ CON KHÔNG CHỊU ĐÂU Ở BÊN ĐÓ CON ĐÃ HỌC HẾT RỒI CƠ MÀ CON KHÔNG CHỊU ĐÂU!! MẸ ĐÙA CON À !!! Nó vừa nói xong thì khuôn mặt bà mẹ liền nhăn lại và trên đó xuất hiện một khuôn mặt vô cùng đáng sợ ! CON NÓI GÌ NÓI LẠI MẸ NGHE XEM NÀO !! Mặt mày nó bây giờ trở nên biến sắc, nó nuốt nước miếng rặn ra từng chữ :' D..ạ d..ạ k..hông c..ó g..ì !! Mẹ nó liền nhếch môi cười một nụ cười vô cùng nguy hiểm : ' Vậy thì tốt , mau đi nghĩ ngơi đi . Nói xong mẹ nó quay lưng bỏ đi, còn nó thì khuôn mặt tỏ vẻ chán nản lết vào nhà và đi lên phòng. Vừa đi vào phòng nó đã vào nhà vệ sinh tấm rửa thật sạch sẽ rồi lăn đùng ra ngủ !!
HẾT CHƯƠNG 2
Nguyễn Ngọc Linh ( mẹ nó ): vô cùng xinh đẹp , rất rất rất thương nó , hiền lành nếu nó chịu nghe lời và trở nên rất đáng sợ nếu nó trái lời . Là một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng khắp Châu Á . Là một người phụ nữ vô cùng tài năng và xuất sắc , không ai mà không bít !!
' Con nhớ mẹ lắm í !! Bà mẹ cười nhẹ rồi lên tiếng : thôi đi cô nương , lớn rồi chứ có phải còn nhỏ đâu mà cứ như con nít vậy!! Nó liền nhăn mặt và nở một nụ cười tinh nghich :' Thân xác con lớn thôi chứ tâm hồn con còn nhỏ bé lắm Bà mẹ liền xoa đầu nó và nói : Thôi được rồi , con cũng mệt rồi mau đi nghĩ ngơi đi để ngày mai còn có sức đi học Bà mẹ vừa nói xong thì mặt nó liền đơ trong vài giây ! 1..2..3
GÌIIII CƠƠ KHÔNG THỂ NÀO SAO CON PHẢI ĐI HỌC CHỨ CON KHÔNG CHỊU ĐÂU Ở BÊN ĐÓ CON ĐÃ HỌC HẾT RỒI CƠ MÀ CON KHÔNG CHỊU ĐÂU!! MẸ ĐÙA CON À !!! Nó vừa nói xong thì khuôn mặt bà mẹ liền nhăn lại và trên đó xuất hiện một khuôn mặt vô cùng đáng sợ ! CON NÓI GÌ NÓI LẠI MẸ NGHE XEM NÀO !! Mặt mày nó bây giờ trở nên biến sắc, nó nuốt nước miếng rặn ra từng chữ :' D..ạ d..ạ k..hông c..ó g..ì !! Mẹ nó liền nhếch môi cười một nụ cười vô cùng nguy hiểm : ' Vậy thì tốt , mau đi nghĩ ngơi đi . Nói xong mẹ nó quay lưng bỏ đi, còn nó thì khuôn mặt tỏ vẻ chán nản lết vào nhà và đi lên phòng. Vừa đi vào phòng nó đã vào nhà vệ sinh tấm rửa thật sạch sẽ rồi lăn đùng ra ngủ !!
HẾT CHƯƠNG 2
Nguyễn Ngọc Linh ( mẹ nó ): vô cùng xinh đẹp , rất rất rất thương nó , hiền lành nếu nó chịu nghe lời và trở nên rất đáng sợ nếu nó trái lời . Là một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng khắp Châu Á . Là một người phụ nữ vô cùng tài năng và xuất sắc , không ai mà không bít !!
/3
|