Thứ 6 ......... :
Lần mò theo địa chỉ mà Nam đưa cho , nó đi mãi tận 2, 3 tiếng mới đến nơi . Lúc đấy nó đã mệt nhoài thở ko ra hơi , đứng trước ngôi nhà của Nam , nó vô cùng sững sờ Nhà gì mà to như nhà Trắng vậy !
kính ....koong....kính....koong .... Nam ơi ! Ra mở cửa cho tôi nó ở ngoài cửa hét ầm ĩ
lạch ....bạch....lạch....bạch ....Ngáp dài ngáp ngắn Nam mặc một chiếc áo thun và quần đùi của mình ra ngoài mở cửa
- Sao cô làm gì mà lâu vậy . Làm cho tôi chờ ở nhà mệt chết đi được Nam giận dỗi
- Tôi đi tìm nhà anh mãi mới được đấy . Đáng lẽ ra người mệt phải là tôi chứ , anh thì được ở nhà có quạt mát thì mệt mỏi cái lỗi gì ? nó khó chịu
- Cô đúng là ngốc thật đấy , địa chỉ nhà đã ghi rõ thế rồi mà còn phải tìm khó nhọc . Rồi nhìn vào tay của nó cô mang cái gì đến vậy ? Ai kêu cô mang đến à ?
- Tôi mang hoa quả đến đây để anh ăn cho thông minh hơn . Hiểu chưa !? nó đùa nghịch
- Thế thì ý cô thì tôi là tên ngốc hả Nam chau mày
- Tôi đâu có nói ai ngốc đâu , đấy là tại anh tự xuyên tạc nhé . Tôi vô tội nó lý luận
- Cô có mà cái loại người vô số tội thì có . Cô đúng là loại người chỉ thích chọc giận người khác . Sau này tôi ko biết có ai ngu ngốc đến mức yêu cô ko nữa . Nam chọc
- Câu này phải là tôi nói mới đúng chứ . Chắc trên đời này chỉ có người bị đui mới yêu anh được thui đó Nó cũng ko kém Nam , rồi nó quay vào nhà Nam Bố mẹ anh đi đâu rồi à ?
- Tôi ở riêng mà ! Nam bình tĩnh trả lời
- Cái gì >? Ở riêng á ? Anh biết anh mới có bao nhiêu tuổi ko mà đã đòi ra ở riêng rồi . nó ngạc nhiên
- Thế thì lần sau , tôi cấm cô bảo tôi là loại công tử bột , ăn bám cha mẹ . Biết chưa ? Nam nghiêm nghị
- Hì .Sao anh nhớ dai vậy ? Tôi cũng mong được xin lỗi anh về vụ hôm đó . Tại ko kiềm chế được nên tôi hơi quá lời Nó cười xuề À mà hôm nay , anh kêu tôi đến đây có việc gì vậy ?
- Cô không nhắc chăc tôi cũng quên mất . Tôi định sẽ đưa cô đến một nơi
- Nơi nào ? Ở đâu ? Có đồ ăn ko ? nó tò mò
- Lúc nào cũng ăn với cả uống , tôi thấy cô sắp chuẩn bị biến thành con heo nái rùi đấy hắn nhíu mày
- Heo thì kệ tui . Vẫn xinh gái hơn anh là được rồi nó cãi
- Thôi .Stop . Bây giờ tôi sẽ lên thay đồ . Cô cứ ở dưới này đợi nhé ! hắn cắt ngang việc cãi nhau ( t/g : 2 anh chị này hay thật có thể cãi nhau mọi lúc mọi nơi mọi sự kiện )
P/s : Sorry các bạn do lần trước mình post nhầm nên : Chap này + Chap trước = 1 chap
Sau 15 phút, Nam đi xuống với một bộ áo vest màu xanh nhạt (nhìn trông oách vô cùng ) .
- Cô làm gì mà đứng thần người ta thế ? Nam nhìn nó hỏi
- À không có gì . nó sực tỉnh sau một giấc ngủ no say ( 15 phút mà chị cũng ngủ được :3 chịu chị)
- Đứng đấy ngắm tôi hả ? Có phải hôm nay tôi đẹp trai lắm đúng không ? Nam cười
- Đúng là hôm nay anh rất khác mọi khi ! nó thản nhiên trả lời
- Tôi biết ngay mà Nam tự đắc
Nó tiến gần lại Nam nói nhẹ Nhìn già hơn mọi khi
- Cô ...cô đúng là đồ xấu xa ! Dám chê tôi già à? Có muốn tôi đuổi việc cô không hả ? Nam lườm nó
- Được thế thì còn gì bằng nó thản nhiên
- Xì . Bổn thiếu gia không chấp với loại người như cô . Thôi chúng ta đi
- Ơ thế còn 2 người bạn của anh : Huy và Thiên không đi cùng chúng ta à ? nó thắc mắc
- Lần này đi thì chỉ có 2 chúng ta thôi . Nam vừa nói vừa tủm tỉm
- Sao lại chỉ có 2 chúng ta : anh và tôi thôi ? . What ? nó đơ người
- Cô và Huy có chuyện riêng tư , thì tôi và cô cũng phải có chuyện riêng tư chứ !(t/g: hóa ra là như vậy!) Nam giải thích
- Anh đúng là cái loại nhỏ mọn mà ! nó lườm Nam
- Sao !Bây giờ cô có đi cùng tôi không . Tôi cho cô 3 giây suy nghĩ . Nếu không thì tôi chỉ còn cách cuối cùng là ...
- Được, được tôi đi . Tôi cũng chả mất gì mà ! nó sợ quá nên đồng ý tới tấp
***
30 phút sau .... Tại trung tâm mua sắm MODERN nổi tiếng bậc nhất nước ta ...................
Nó và Nam xuất hiện đã là điểm tâm chú ý của bao nhiêu người . Mặc dù ở đó có nhiều trai xinh , gái đẹp nhưng so với nó và Nam thì còn thua xa.
- Anh đưa tôi đến đây để làm gì ? nó thắc mắc
- Đến trung tâm mua sắm không để mua quần áo thì chẳng lẽ là mua thịt với cá để cho cô tẩm bổ chắc Nam nói
- A ! Tôi biết rồi
- Biết gì ???
- Anh đưa tôi đến đây là để tôi chọn quần áo cho anh . Nhưng sorry anh , tôi không biết chọn đồ cho nam giới nó vừa nói, trong lòng vừa tấm tắc khen bản thân mình thông minh
- Đúng là đồ ngốc mà . Tôi đưa cô đến đây không phải là mua cho tôi mà là cho cô đó Nam vừa nói vừa cốc đầu nó
- Sao lại cho tôi ? nó ngớ người
- Không nói nhiều nữa , cô đi vào đây Nam vừa nói vừa dắt nó vào khu vực đồ nữ .
- ÔI ! Đẹp thật đấy ! nó vừa nói vừa xuýt xoa
- Nếu thích cái nào thì cô cứ lấy đi ! Nam cười tươi
- Thôi tôi không lấy đâu . Toàn đồ hàng hiệu, đắt chết đi được
- Bổn thiếu gia đây không lấy đồ hàng hiệu thì chẳng nhẽ lại đi chọn đồ ở ngoài chợ Nam nhăn mặt Mà ai bảo để cô trả tiền bao giờ chưa .Thích cái nào cứ lấy, tôi trả
- Nam ơi ! Tôi hỏi thật anh một chuyện nhé ! nó ấp úng
- Chuyện gì , cứ nói , bổn thiếu gia sẽ trả lời cho . Nam thân thiện
- Hôm nay anh ăn nhầm cái gì à ?
- Đâu có , đồ ăn của tôi vẫn được chọn lọc rất kỹ càng mà .
- Ơ thế thì lạ thật
- Lạ gì nào ? Nam tò mò
- Anh không ăn nhầm cái mà sao hôm nay tốt bụng và hào phóng zữ vậy . Chắc chắn có gì không đúng . Nam, anh thử véo tôi 1 cái xem đang là mơ hay là thật Nó vẫn đang mông lung
Cơ hội ngàn năm có một , Nam véo nó một cái thật đau làm cho má của cô nàng đỏ rực .
- A . Đau quá . Nó hét lên làm cho mọi người xung quanh đều phải quay lại nhìn nó OMG , ngại quá đi mất . Đồ xấu xa . Không phải ở đây có nhiều người thì tôi đã đánh cho anh một trận rồi nó vừa nhìn Nam vừa lẩm bẩm . Còn Nam thì cười đắc chí khiến nó bực mình vô cùng ( T/g : nhìn mặt của nó lúc ấy trông yêu vô cùng )
- Mọi người cứ mua bán tiếp đi ,không có chuyện gì xảy ra đâu nó vừa nói vừa vội vàng xua tay
- Thôi , cô thích cái váy nào thì lấy đi nhanh lên , rồi chúng ta còn đi chơi tiếp Nam vỗ vào vai nó
- Tôi không thích , tôi không chơi với anh nữa nó lườm Nam
- Cô có cần ngay bây giờ tôi gọi điện thoại cho thầy hiệu trưởng hay ko !? Nam đe dọa
- Thôi được rồi chọn đại 1 cái là được chứ gì ? nó mếu máo như em bé
- Phải thế chứ Nam cười ( hôm nay anh Nam đã cười đến nổ cả mồm rồi ) Cô thích cái này không ?
- Không . Cái thể loại gì mà đơn điệu thế . Tôi không thích Nó lắc đầu
- Thế cô thích cái váy này không , nhìn đẹp nè Nam vừa nói tay vừa cầm một chiếc váy màu đỏ
- Không . Cái thể loại gì mà họa tiết rườm rà thế . Tôi không thích
- Ô cái váy này đẹp quá đi mất
- Không . Tôi không thích mặc đồ hở hang như vậy
- Trời ơi đẹp quá đi , cô nhìn này Nam đưa cho nó một chiếc váy màu đen
- Anh nghĩ tôi là bà già hay sao mà mặc đồ tối màu
- Để xem nào Nam ngó ngang ngó dọc A , đây rồi cái váy màu hồng này tuyệt cú mèo
- Này anh kia tôi không phải búp bê baby mà thích màu hồng nhé Nó chê
..................................
- Hết cái này cũng không được , đến cái kia cũng không xong . Thế cô thích cái nào ? Nam bực mình
- Hey ! Tôi thích ... Cái này Nó vừa nói vừa chỉ vào chiếc váy màu xanh dương có hoa đính kèm xung quanh , nhìn đẹp vô cùng .
- Cô đúng là có mắt thẩm mỹ thật đấy Nam khen
- Chuyện , tôi mà lị . Anh nghĩ tôi là ai ? Tôi là Dương Ngọc Hoàng Yến xing đẹp và thông minh nhất quả đất . Ahihi mình phục mình quá Nó tự sướng
- Xì. Được khen có mỗi câu thôi mà làm gì ghê vậy . Nam cười rồi quay về phía nhân viên Cô ơi gói cho tôi cái này vào . À mà không ,cô gói hết tất cả lại cho tôi
- Anh định gói hết đống này vào làm gì ? Đừng nói với tôi rằng anh thích mặc váy để ngủ vào ban đêm đấy nhé
- Cô bị thần kinh à ?
- Tôi thấy trên ti vi nhiều người ban ngày mặc vest mà tối về lại mặc váy mà .
- Tôi nhờ người ta gói đống này lại là để cho cô đó . Người ta có lòng tốt không cảm ơn thì thôi lại còn dám bảo tôi bị bóng nữa chứ Nam bĩu môi
- Xin lỗi anh mà . Cảm ơn anh nhé nó tươi cười
- Nè của cô đây Nam vừa nói vừa đưa cho nó một bọc váy to tướng
- Nhiều thế này làm sao mà tôi mang về hết được
- Hôm nay tôi đi với cô là để làm tượng chắc . Cô cầm ra xe rồi để tôi đưa cô về
- Ồ
- Thế bây giờ chúng ta sẽ đi đâu chơi tiếp đây Nam hỏi nó
- Lại đi tiếp à ? Khu vui chơi đi !?
- Cô bao nhiêu tuổi rồi ? Nam ngạc nhiên
- Đi mà nó năn nỉ
- Mà thôi , cũng được . Chiều cô lần này thôi nhé !Thực ra tôi cũng lâu rồi chưa đến khu vui chơi Nam đồng ý ( t/g : trông anh Nam bá đạo là thế , bang chủ bang Hắc Bảo là thế , nhưng anh ấy tâm hồn vẫn còn trẻ thơ lắm)
- Ahihi , vui quá Nó vừa đi ra xe vừa hát vừa nhảy tưng tưng
- Được đến khu vui chơi có cần phải vui đến mức này không hả ? Buồn cười quá đi mất Nam vừa nói vừa cười
***
- cô thích chơi trò gì nào ? Nam hỏi nó
- Trò nào càng mạo hiểm càng tốt Nó vừa nói vừa nghĩ chết anh đi , lần này cho anh sợ chết khiếp
- Trò này nhé
- Được nó vừa nói vừa cười gian xảo
-_-
- Được bắt đầu thôi nào ! Zê nó sung sướng
Chiếc xe bắt đầu chuyển động Bụp ... Bụp ... Bụp
Ơ sao chiếc xe lại cứ đập đi đập lại chẳng thấy chạy gì cả !> nó thắc mắc
Vèo... Vèo.... Vèo ...Chiếc xe bỗng nhiên chạy nhanh với tốc độ cao làm mọi người trở tay không kịp , tất cả mọi người hét ầm ĩ lên ( kể cả nó và trừ Nam )
- Làm gì mà hét kinh zữ vậy Nam thắc mắc nhìn nó
- Anh không sợ à ? nó cố gắng hỏi
- Không , có gì mà phải sợ Nam thản nhiên
Mẹ ơi , chết con rồi . Đúng là gậy ông lại đập lưng ông mà Bây giờ nó chả biết làm gì nữa cứ ôm trầm lấy Nam mà hét lên thôi
Khi trò chơi dừng lại , nó mới hoàn hồn , mồ hôi chảy ra như suối
- Nè , cô lấy giấy lau mồ hôi đi Nam vừa nói vừa đưa cho nó một túi giấy
- Cảm ơn anh , đã chơi xong chưa lúc này mắt nó vẫn đang nhắm tịt
- Xong rồi , xong từ một tiếng trước rồi nhưng cô vẫn không chịu buông tôi ra nè
- Hả sao? Nam nói làm nó mới nhận ra từ nãy đến giờ nó vẫn ôm Nam ( Ngại quá đi mất )
- Xin lỗi anh nó cười trừ
- Xin lỗi cũng đâu có tác dụng gì . Hay bây giờ tôi ôm cô lại cho hòa nhé Nam trêu nó
- Ai cho anh ôm tôi . Đúng là cái đồ biến thái Nó lườm Nam
- Thế ai cho cô ôm tôi . Hay là cô có ý đồ gì với tôi chăng , chắc là tại tôi đẹp trai quá mà . Nam cười tủm tỉm
- Anh bị điên à ! Chỉ có cờ -hó mới có ý đồ với anh ý nó cãi
- Cô ... Cô ... Nam tức đến mức không nói lên lời
- Thôi , bây giờ tôi đói rồi hay chúng ta đi ăn nhé ! nó vừa nói vừa xoa xoa cái bụng
- Ok . Nếu bây giờ còn cãi nhau với cô nữa thì chắc sáng mai cũng chưa xong . Cô thích ăn gì ? Nam hỏi
- Tùy anh thôi .
- Tôi mới nghe nói ở gần đây có một quán thịt bò . Hay bây giờ chúng ta đi ăn thịt bò nướng nhé .
- Được . Cái gì chứ đồ ăn thì không bao giờ tôi từ chối cả
** Quán thịt bò.............
- Cô thấy thế nào ? Nam hỏi
- Qúa ngon luôn . Tôi không ngờ anh mà cũng biết những quán như thế này cơ đấy !
- Đương nhiên rồi ! Há mồm ra tôi đút cho nào ? A... A...
- Thôi tôi tự ăn cũng được . Làm vậy ngại lắm Nó từ chối
- Cô mà ko há mồm ra thì biết được hậu quả đó . Có há không ? giọng Nam trở lên nghiêm nghị
- Được rồi , tôi ăn nè. A... A... . Ngon quá . Cảm ơn anh Nó cưởi toe toét như trẻ lên 3 được cho kẹo khiến Nam bật cười
- Trên mặt tôi có dính gì hả ? Nó hỏi Nam
- Không. Tại tôi thấy cô đáng yêu quá thôi mà Nam nói làm cho nó đỏ mặt
- Anh toàn chọc tôi thôi . Tôi không chơi với anh nữa đâu nó giận dỗi
- Thôi mà , cho tôi xin lỗi Nam trở lại trạng thái ban đầu
- Bây giờ cũng không còn sớm nữa , tôi đi về đây nó vừa nói vừa cầm chiếc túi xách của mình lên
- Đứng lại Nam cẩm lấy cổ tay nó Ai cho cô về một mình ? Nhà cô ở đâu để tôi đưa cô về .
- Tôi tự về được mà nó vừa nói vừa gỡ lấy bàn tay của Nam đang siết chặt lấy tay của nó
- Không biết Hôm nay tôi có cần phải làm phiền đến thấy hiệu trưởng không nhỉ ? Nam nói
- Ko đâu , anh không cần làm phiền đến thấy hiệu trưởng đâu . Tôi đi về cùng anh là được chứ gì ? Nó sợ hãi vội vàng đồng ý
- Tốt Nam đắc ý
Thế rồi Nam đưa nó về tận nhà ............
- Cảm ơn anh về ngày hôm nay nó cười
- Sáng mai cô đến nhà tôi nhé ! Nam bảo nó
- Lại có chuyện gì ? Nó tò mò
- Cô không nhớ mình đang là trợ lý của tôi hả ? Nam chau mày
- À , ừ
......... Việc hôm nay Nam và nó đi chơi đã bị đàn em của Thanh nhìn thấy .................
Liệu sẽ có việc gì xảy ra trong chap sau đây
P/s : Các bạn hãy chú ý vào màu áo vest của Nam và màu váy của nó thích
Lần mò theo địa chỉ mà Nam đưa cho , nó đi mãi tận 2, 3 tiếng mới đến nơi . Lúc đấy nó đã mệt nhoài thở ko ra hơi , đứng trước ngôi nhà của Nam , nó vô cùng sững sờ Nhà gì mà to như nhà Trắng vậy !
kính ....koong....kính....koong .... Nam ơi ! Ra mở cửa cho tôi nó ở ngoài cửa hét ầm ĩ
lạch ....bạch....lạch....bạch ....Ngáp dài ngáp ngắn Nam mặc một chiếc áo thun và quần đùi của mình ra ngoài mở cửa
- Sao cô làm gì mà lâu vậy . Làm cho tôi chờ ở nhà mệt chết đi được Nam giận dỗi
- Tôi đi tìm nhà anh mãi mới được đấy . Đáng lẽ ra người mệt phải là tôi chứ , anh thì được ở nhà có quạt mát thì mệt mỏi cái lỗi gì ? nó khó chịu
- Cô đúng là ngốc thật đấy , địa chỉ nhà đã ghi rõ thế rồi mà còn phải tìm khó nhọc . Rồi nhìn vào tay của nó cô mang cái gì đến vậy ? Ai kêu cô mang đến à ?
- Tôi mang hoa quả đến đây để anh ăn cho thông minh hơn . Hiểu chưa !? nó đùa nghịch
- Thế thì ý cô thì tôi là tên ngốc hả Nam chau mày
- Tôi đâu có nói ai ngốc đâu , đấy là tại anh tự xuyên tạc nhé . Tôi vô tội nó lý luận
- Cô có mà cái loại người vô số tội thì có . Cô đúng là loại người chỉ thích chọc giận người khác . Sau này tôi ko biết có ai ngu ngốc đến mức yêu cô ko nữa . Nam chọc
- Câu này phải là tôi nói mới đúng chứ . Chắc trên đời này chỉ có người bị đui mới yêu anh được thui đó Nó cũng ko kém Nam , rồi nó quay vào nhà Nam Bố mẹ anh đi đâu rồi à ?
- Tôi ở riêng mà ! Nam bình tĩnh trả lời
- Cái gì >? Ở riêng á ? Anh biết anh mới có bao nhiêu tuổi ko mà đã đòi ra ở riêng rồi . nó ngạc nhiên
- Thế thì lần sau , tôi cấm cô bảo tôi là loại công tử bột , ăn bám cha mẹ . Biết chưa ? Nam nghiêm nghị
- Hì .Sao anh nhớ dai vậy ? Tôi cũng mong được xin lỗi anh về vụ hôm đó . Tại ko kiềm chế được nên tôi hơi quá lời Nó cười xuề À mà hôm nay , anh kêu tôi đến đây có việc gì vậy ?
- Cô không nhắc chăc tôi cũng quên mất . Tôi định sẽ đưa cô đến một nơi
- Nơi nào ? Ở đâu ? Có đồ ăn ko ? nó tò mò
- Lúc nào cũng ăn với cả uống , tôi thấy cô sắp chuẩn bị biến thành con heo nái rùi đấy hắn nhíu mày
- Heo thì kệ tui . Vẫn xinh gái hơn anh là được rồi nó cãi
- Thôi .Stop . Bây giờ tôi sẽ lên thay đồ . Cô cứ ở dưới này đợi nhé ! hắn cắt ngang việc cãi nhau ( t/g : 2 anh chị này hay thật có thể cãi nhau mọi lúc mọi nơi mọi sự kiện )
P/s : Sorry các bạn do lần trước mình post nhầm nên : Chap này + Chap trước = 1 chap
Sau 15 phút, Nam đi xuống với một bộ áo vest màu xanh nhạt (nhìn trông oách vô cùng ) .
- Cô làm gì mà đứng thần người ta thế ? Nam nhìn nó hỏi
- À không có gì . nó sực tỉnh sau một giấc ngủ no say ( 15 phút mà chị cũng ngủ được :3 chịu chị)
- Đứng đấy ngắm tôi hả ? Có phải hôm nay tôi đẹp trai lắm đúng không ? Nam cười
- Đúng là hôm nay anh rất khác mọi khi ! nó thản nhiên trả lời
- Tôi biết ngay mà Nam tự đắc
Nó tiến gần lại Nam nói nhẹ Nhìn già hơn mọi khi
- Cô ...cô đúng là đồ xấu xa ! Dám chê tôi già à? Có muốn tôi đuổi việc cô không hả ? Nam lườm nó
- Được thế thì còn gì bằng nó thản nhiên
- Xì . Bổn thiếu gia không chấp với loại người như cô . Thôi chúng ta đi
- Ơ thế còn 2 người bạn của anh : Huy và Thiên không đi cùng chúng ta à ? nó thắc mắc
- Lần này đi thì chỉ có 2 chúng ta thôi . Nam vừa nói vừa tủm tỉm
- Sao lại chỉ có 2 chúng ta : anh và tôi thôi ? . What ? nó đơ người
- Cô và Huy có chuyện riêng tư , thì tôi và cô cũng phải có chuyện riêng tư chứ !(t/g: hóa ra là như vậy!) Nam giải thích
- Anh đúng là cái loại nhỏ mọn mà ! nó lườm Nam
- Sao !Bây giờ cô có đi cùng tôi không . Tôi cho cô 3 giây suy nghĩ . Nếu không thì tôi chỉ còn cách cuối cùng là ...
- Được, được tôi đi . Tôi cũng chả mất gì mà ! nó sợ quá nên đồng ý tới tấp
***
30 phút sau .... Tại trung tâm mua sắm MODERN nổi tiếng bậc nhất nước ta ...................
Nó và Nam xuất hiện đã là điểm tâm chú ý của bao nhiêu người . Mặc dù ở đó có nhiều trai xinh , gái đẹp nhưng so với nó và Nam thì còn thua xa.
- Anh đưa tôi đến đây để làm gì ? nó thắc mắc
- Đến trung tâm mua sắm không để mua quần áo thì chẳng lẽ là mua thịt với cá để cho cô tẩm bổ chắc Nam nói
- A ! Tôi biết rồi
- Biết gì ???
- Anh đưa tôi đến đây là để tôi chọn quần áo cho anh . Nhưng sorry anh , tôi không biết chọn đồ cho nam giới nó vừa nói, trong lòng vừa tấm tắc khen bản thân mình thông minh
- Đúng là đồ ngốc mà . Tôi đưa cô đến đây không phải là mua cho tôi mà là cho cô đó Nam vừa nói vừa cốc đầu nó
- Sao lại cho tôi ? nó ngớ người
- Không nói nhiều nữa , cô đi vào đây Nam vừa nói vừa dắt nó vào khu vực đồ nữ .
- ÔI ! Đẹp thật đấy ! nó vừa nói vừa xuýt xoa
- Nếu thích cái nào thì cô cứ lấy đi ! Nam cười tươi
- Thôi tôi không lấy đâu . Toàn đồ hàng hiệu, đắt chết đi được
- Bổn thiếu gia đây không lấy đồ hàng hiệu thì chẳng nhẽ lại đi chọn đồ ở ngoài chợ Nam nhăn mặt Mà ai bảo để cô trả tiền bao giờ chưa .Thích cái nào cứ lấy, tôi trả
- Nam ơi ! Tôi hỏi thật anh một chuyện nhé ! nó ấp úng
- Chuyện gì , cứ nói , bổn thiếu gia sẽ trả lời cho . Nam thân thiện
- Hôm nay anh ăn nhầm cái gì à ?
- Đâu có , đồ ăn của tôi vẫn được chọn lọc rất kỹ càng mà .
- Ơ thế thì lạ thật
- Lạ gì nào ? Nam tò mò
- Anh không ăn nhầm cái mà sao hôm nay tốt bụng và hào phóng zữ vậy . Chắc chắn có gì không đúng . Nam, anh thử véo tôi 1 cái xem đang là mơ hay là thật Nó vẫn đang mông lung
Cơ hội ngàn năm có một , Nam véo nó một cái thật đau làm cho má của cô nàng đỏ rực .
- A . Đau quá . Nó hét lên làm cho mọi người xung quanh đều phải quay lại nhìn nó OMG , ngại quá đi mất . Đồ xấu xa . Không phải ở đây có nhiều người thì tôi đã đánh cho anh một trận rồi nó vừa nhìn Nam vừa lẩm bẩm . Còn Nam thì cười đắc chí khiến nó bực mình vô cùng ( T/g : nhìn mặt của nó lúc ấy trông yêu vô cùng )
- Mọi người cứ mua bán tiếp đi ,không có chuyện gì xảy ra đâu nó vừa nói vừa vội vàng xua tay
- Thôi , cô thích cái váy nào thì lấy đi nhanh lên , rồi chúng ta còn đi chơi tiếp Nam vỗ vào vai nó
- Tôi không thích , tôi không chơi với anh nữa nó lườm Nam
- Cô có cần ngay bây giờ tôi gọi điện thoại cho thầy hiệu trưởng hay ko !? Nam đe dọa
- Thôi được rồi chọn đại 1 cái là được chứ gì ? nó mếu máo như em bé
- Phải thế chứ Nam cười ( hôm nay anh Nam đã cười đến nổ cả mồm rồi ) Cô thích cái này không ?
- Không . Cái thể loại gì mà đơn điệu thế . Tôi không thích Nó lắc đầu
- Thế cô thích cái váy này không , nhìn đẹp nè Nam vừa nói tay vừa cầm một chiếc váy màu đỏ
- Không . Cái thể loại gì mà họa tiết rườm rà thế . Tôi không thích
- Ô cái váy này đẹp quá đi mất
- Không . Tôi không thích mặc đồ hở hang như vậy
- Trời ơi đẹp quá đi , cô nhìn này Nam đưa cho nó một chiếc váy màu đen
- Anh nghĩ tôi là bà già hay sao mà mặc đồ tối màu
- Để xem nào Nam ngó ngang ngó dọc A , đây rồi cái váy màu hồng này tuyệt cú mèo
- Này anh kia tôi không phải búp bê baby mà thích màu hồng nhé Nó chê
..................................
- Hết cái này cũng không được , đến cái kia cũng không xong . Thế cô thích cái nào ? Nam bực mình
- Hey ! Tôi thích ... Cái này Nó vừa nói vừa chỉ vào chiếc váy màu xanh dương có hoa đính kèm xung quanh , nhìn đẹp vô cùng .
- Cô đúng là có mắt thẩm mỹ thật đấy Nam khen
- Chuyện , tôi mà lị . Anh nghĩ tôi là ai ? Tôi là Dương Ngọc Hoàng Yến xing đẹp và thông minh nhất quả đất . Ahihi mình phục mình quá Nó tự sướng
- Xì. Được khen có mỗi câu thôi mà làm gì ghê vậy . Nam cười rồi quay về phía nhân viên Cô ơi gói cho tôi cái này vào . À mà không ,cô gói hết tất cả lại cho tôi
- Anh định gói hết đống này vào làm gì ? Đừng nói với tôi rằng anh thích mặc váy để ngủ vào ban đêm đấy nhé
- Cô bị thần kinh à ?
- Tôi thấy trên ti vi nhiều người ban ngày mặc vest mà tối về lại mặc váy mà .
- Tôi nhờ người ta gói đống này lại là để cho cô đó . Người ta có lòng tốt không cảm ơn thì thôi lại còn dám bảo tôi bị bóng nữa chứ Nam bĩu môi
- Xin lỗi anh mà . Cảm ơn anh nhé nó tươi cười
- Nè của cô đây Nam vừa nói vừa đưa cho nó một bọc váy to tướng
- Nhiều thế này làm sao mà tôi mang về hết được
- Hôm nay tôi đi với cô là để làm tượng chắc . Cô cầm ra xe rồi để tôi đưa cô về
- Ồ
- Thế bây giờ chúng ta sẽ đi đâu chơi tiếp đây Nam hỏi nó
- Lại đi tiếp à ? Khu vui chơi đi !?
- Cô bao nhiêu tuổi rồi ? Nam ngạc nhiên
- Đi mà nó năn nỉ
- Mà thôi , cũng được . Chiều cô lần này thôi nhé !Thực ra tôi cũng lâu rồi chưa đến khu vui chơi Nam đồng ý ( t/g : trông anh Nam bá đạo là thế , bang chủ bang Hắc Bảo là thế , nhưng anh ấy tâm hồn vẫn còn trẻ thơ lắm)
- Ahihi , vui quá Nó vừa đi ra xe vừa hát vừa nhảy tưng tưng
- Được đến khu vui chơi có cần phải vui đến mức này không hả ? Buồn cười quá đi mất Nam vừa nói vừa cười
***
- cô thích chơi trò gì nào ? Nam hỏi nó
- Trò nào càng mạo hiểm càng tốt Nó vừa nói vừa nghĩ chết anh đi , lần này cho anh sợ chết khiếp
- Trò này nhé
- Được nó vừa nói vừa cười gian xảo
-_-
- Được bắt đầu thôi nào ! Zê nó sung sướng
Chiếc xe bắt đầu chuyển động Bụp ... Bụp ... Bụp
Ơ sao chiếc xe lại cứ đập đi đập lại chẳng thấy chạy gì cả !> nó thắc mắc
Vèo... Vèo.... Vèo ...Chiếc xe bỗng nhiên chạy nhanh với tốc độ cao làm mọi người trở tay không kịp , tất cả mọi người hét ầm ĩ lên ( kể cả nó và trừ Nam )
- Làm gì mà hét kinh zữ vậy Nam thắc mắc nhìn nó
- Anh không sợ à ? nó cố gắng hỏi
- Không , có gì mà phải sợ Nam thản nhiên
Mẹ ơi , chết con rồi . Đúng là gậy ông lại đập lưng ông mà Bây giờ nó chả biết làm gì nữa cứ ôm trầm lấy Nam mà hét lên thôi
Khi trò chơi dừng lại , nó mới hoàn hồn , mồ hôi chảy ra như suối
- Nè , cô lấy giấy lau mồ hôi đi Nam vừa nói vừa đưa cho nó một túi giấy
- Cảm ơn anh , đã chơi xong chưa lúc này mắt nó vẫn đang nhắm tịt
- Xong rồi , xong từ một tiếng trước rồi nhưng cô vẫn không chịu buông tôi ra nè
- Hả sao? Nam nói làm nó mới nhận ra từ nãy đến giờ nó vẫn ôm Nam ( Ngại quá đi mất )
- Xin lỗi anh nó cười trừ
- Xin lỗi cũng đâu có tác dụng gì . Hay bây giờ tôi ôm cô lại cho hòa nhé Nam trêu nó
- Ai cho anh ôm tôi . Đúng là cái đồ biến thái Nó lườm Nam
- Thế ai cho cô ôm tôi . Hay là cô có ý đồ gì với tôi chăng , chắc là tại tôi đẹp trai quá mà . Nam cười tủm tỉm
- Anh bị điên à ! Chỉ có cờ -hó mới có ý đồ với anh ý nó cãi
- Cô ... Cô ... Nam tức đến mức không nói lên lời
- Thôi , bây giờ tôi đói rồi hay chúng ta đi ăn nhé ! nó vừa nói vừa xoa xoa cái bụng
- Ok . Nếu bây giờ còn cãi nhau với cô nữa thì chắc sáng mai cũng chưa xong . Cô thích ăn gì ? Nam hỏi
- Tùy anh thôi .
- Tôi mới nghe nói ở gần đây có một quán thịt bò . Hay bây giờ chúng ta đi ăn thịt bò nướng nhé .
- Được . Cái gì chứ đồ ăn thì không bao giờ tôi từ chối cả
** Quán thịt bò.............
- Cô thấy thế nào ? Nam hỏi
- Qúa ngon luôn . Tôi không ngờ anh mà cũng biết những quán như thế này cơ đấy !
- Đương nhiên rồi ! Há mồm ra tôi đút cho nào ? A... A...
- Thôi tôi tự ăn cũng được . Làm vậy ngại lắm Nó từ chối
- Cô mà ko há mồm ra thì biết được hậu quả đó . Có há không ? giọng Nam trở lên nghiêm nghị
- Được rồi , tôi ăn nè. A... A... . Ngon quá . Cảm ơn anh Nó cưởi toe toét như trẻ lên 3 được cho kẹo khiến Nam bật cười
- Trên mặt tôi có dính gì hả ? Nó hỏi Nam
- Không. Tại tôi thấy cô đáng yêu quá thôi mà Nam nói làm cho nó đỏ mặt
- Anh toàn chọc tôi thôi . Tôi không chơi với anh nữa đâu nó giận dỗi
- Thôi mà , cho tôi xin lỗi Nam trở lại trạng thái ban đầu
- Bây giờ cũng không còn sớm nữa , tôi đi về đây nó vừa nói vừa cầm chiếc túi xách của mình lên
- Đứng lại Nam cẩm lấy cổ tay nó Ai cho cô về một mình ? Nhà cô ở đâu để tôi đưa cô về .
- Tôi tự về được mà nó vừa nói vừa gỡ lấy bàn tay của Nam đang siết chặt lấy tay của nó
- Không biết Hôm nay tôi có cần phải làm phiền đến thấy hiệu trưởng không nhỉ ? Nam nói
- Ko đâu , anh không cần làm phiền đến thấy hiệu trưởng đâu . Tôi đi về cùng anh là được chứ gì ? Nó sợ hãi vội vàng đồng ý
- Tốt Nam đắc ý
Thế rồi Nam đưa nó về tận nhà ............
- Cảm ơn anh về ngày hôm nay nó cười
- Sáng mai cô đến nhà tôi nhé ! Nam bảo nó
- Lại có chuyện gì ? Nó tò mò
- Cô không nhớ mình đang là trợ lý của tôi hả ? Nam chau mày
- À , ừ
......... Việc hôm nay Nam và nó đi chơi đã bị đàn em của Thanh nhìn thấy .................
Liệu sẽ có việc gì xảy ra trong chap sau đây
P/s : Các bạn hãy chú ý vào màu áo vest của Nam và màu váy của nó thích
/19
|