Ngày hôm sau,tôi đi học.Mọi thứ trở lại bình thường riêng mọi người ai cũng nhìn vào tôi.Họ không tin đây là con người thật của tôi sau những ngày vừa qua.Tôi cũng không cần phải giải thích cho ai nữa.Tôi đi cùng Tiểu Phong khiến bọn họ càng đố kị hơn.
_Này,chàng Tiểu Phong về rồi đấy à.Biết tin gì chưa,bị xỏ mũi rồi đấy.Con nhỏ này không phải vừa đâu.Tôi nghiệp.tên đó cười trêu chọc.
_Mày im đi,tao không cần biết tụi mày nghĩ cô ấy ra sao nhưng tao vẫn yêu cô ấy.Mình đi,Lam Anh.
_Tiểu Phong,nhìn kìa.Tôi không còn tin vào mắt mình nữa.Minh Hùng đang đi cùng một cô gái khác.Họ nắm tay thật thân thiết.
_Này,Minh Hùng,ai đấy?Tiểu phong hỏi.
_Bạn gái mới của em.Chúng em yêu nhau đã hai tháng rồi.Mặt của Minh Hùng nở nụ cười.Tôi chết lặng ở đó.
_Vậy em đã quyết định rồi đúng không?Thế thì Lam Anh sẽ thuộc về anh.
_Lam Anh là ai?Xin lỗi,em không nhớ.Chắc là một cô nàng quậy phá phải không.Em không nhớ gì hết.Câu nói lạnh lùng xuyên vào trong tôi.Anh ta bỏ đi mà không thèm nhìn tôi.
Sao mà khó chịu quá,nhức đầu quá.Khó thở,tôi mệt quá và ngã lăn ra sàn.Ai nấy đều hốt hoảng chỉ riêng anh ta nhìn qua và đi mất cùng người bạn gái của mình.
_Lam Anh,em không sao chứ.Tránh ra.Tiểu Phong cõng tôi trên lưng và đi đến phòng y tế.Tôi biết anh rất lo cho tôi nhưng còn người kia thì.........
Lúc đó,tôi không biết mình đã bị bệnh gì......Nữa nha,đừng trách Ngoc_baby tội nghiệp.
tại sao anh ấy có thể độc ác như thế? Tôi không chấp nhận được nó.
_Này,chàng Tiểu Phong về rồi đấy à.Biết tin gì chưa,bị xỏ mũi rồi đấy.Con nhỏ này không phải vừa đâu.Tôi nghiệp.tên đó cười trêu chọc.
_Mày im đi,tao không cần biết tụi mày nghĩ cô ấy ra sao nhưng tao vẫn yêu cô ấy.Mình đi,Lam Anh.
_Tiểu Phong,nhìn kìa.Tôi không còn tin vào mắt mình nữa.Minh Hùng đang đi cùng một cô gái khác.Họ nắm tay thật thân thiết.
_Này,Minh Hùng,ai đấy?Tiểu phong hỏi.
_Bạn gái mới của em.Chúng em yêu nhau đã hai tháng rồi.Mặt của Minh Hùng nở nụ cười.Tôi chết lặng ở đó.
_Vậy em đã quyết định rồi đúng không?Thế thì Lam Anh sẽ thuộc về anh.
_Lam Anh là ai?Xin lỗi,em không nhớ.Chắc là một cô nàng quậy phá phải không.Em không nhớ gì hết.Câu nói lạnh lùng xuyên vào trong tôi.Anh ta bỏ đi mà không thèm nhìn tôi.
Sao mà khó chịu quá,nhức đầu quá.Khó thở,tôi mệt quá và ngã lăn ra sàn.Ai nấy đều hốt hoảng chỉ riêng anh ta nhìn qua và đi mất cùng người bạn gái của mình.
_Lam Anh,em không sao chứ.Tránh ra.Tiểu Phong cõng tôi trên lưng và đi đến phòng y tế.Tôi biết anh rất lo cho tôi nhưng còn người kia thì.........
Lúc đó,tôi không biết mình đã bị bệnh gì......Nữa nha,đừng trách Ngoc_baby tội nghiệp.
tại sao anh ấy có thể độc ác như thế? Tôi không chấp nhận được nó.
/33
|