_Thời gian dừng lại nghĩa là gì?ý anh là sao?
_Anh không giấu nữa,anh đang mắc bệnh ung thư thời kì cuối.Thời gian không còn nhiều,anh sắp phải ra đi.
_Chẳng lẽ vì vậy nên ông nội mới....
_Đúng vậy.Tâm nguyện cuối cùng của anh chính là được ở bên Lam Anh trong giây phút cuối cùng của cuộc đời.
_Tại sao?Ông trời luôn bất công thế,người tốt thì phải chết.Không còn cách nào chữa trị sao?
_Không.Anh chỉ hy vọng rằng em và Lam Anh sẽ hạnh phúc mãi mãi và sẽ không ai buồn đau khi anh ra đi.Hãy giữ kín chuyện này,anh xin em.Nước mắt của Lam Anh đã rơi quá nhiều rồi.
_............
_Chúng ta phải vào thôi kẻo cô ấy lo đấy.
_Khoan đã,tại sao anh không đưa nhật kí cho cô ấy xem.Có thể cô ấy sẽ nhớ ra đấy.
_Không được,nếu thế thì cô ấy sẽ tiếp tục đau khổ.
_Anh luôn là người hiểu rõ tâm trạng cô ấy nhất.
_Nghe đây,người có thể là bờ vai cho cố ấy dựa vào không phải anh nên em hãy đối xử với cô ấy thật tốt.
_Vâng.....
_Được rồi,xong chuyện.Anh nở nụ cười buồn.
____
_Lam Anh,em thử đến trường xem sao?Có thể sẽ nhớ ra vài chuyện đấy.
_Vâng.Tôi vẫn không hay biết điều gì về Tiểu Phong chỉ thấy được khuôn mặt buồn bã của Minh hùng....Chuyện gì thế?Tại sao nhìn hai anh đều buồn?
_Không,không có gì hết.Yên tâm đi.Anh nắm chặt tay tôi.
_Thật không?
_Thật.
Minh Hùng vẫn không nói gì,chuyện gì đã xảy ra....
_Anh không giấu nữa,anh đang mắc bệnh ung thư thời kì cuối.Thời gian không còn nhiều,anh sắp phải ra đi.
_Chẳng lẽ vì vậy nên ông nội mới....
_Đúng vậy.Tâm nguyện cuối cùng của anh chính là được ở bên Lam Anh trong giây phút cuối cùng của cuộc đời.
_Tại sao?Ông trời luôn bất công thế,người tốt thì phải chết.Không còn cách nào chữa trị sao?
_Không.Anh chỉ hy vọng rằng em và Lam Anh sẽ hạnh phúc mãi mãi và sẽ không ai buồn đau khi anh ra đi.Hãy giữ kín chuyện này,anh xin em.Nước mắt của Lam Anh đã rơi quá nhiều rồi.
_............
_Chúng ta phải vào thôi kẻo cô ấy lo đấy.
_Khoan đã,tại sao anh không đưa nhật kí cho cô ấy xem.Có thể cô ấy sẽ nhớ ra đấy.
_Không được,nếu thế thì cô ấy sẽ tiếp tục đau khổ.
_Anh luôn là người hiểu rõ tâm trạng cô ấy nhất.
_Nghe đây,người có thể là bờ vai cho cố ấy dựa vào không phải anh nên em hãy đối xử với cô ấy thật tốt.
_Vâng.....
_Được rồi,xong chuyện.Anh nở nụ cười buồn.
____
_Lam Anh,em thử đến trường xem sao?Có thể sẽ nhớ ra vài chuyện đấy.
_Vâng.Tôi vẫn không hay biết điều gì về Tiểu Phong chỉ thấy được khuôn mặt buồn bã của Minh hùng....Chuyện gì thế?Tại sao nhìn hai anh đều buồn?
_Không,không có gì hết.Yên tâm đi.Anh nắm chặt tay tôi.
_Thật không?
_Thật.
Minh Hùng vẫn không nói gì,chuyện gì đã xảy ra....
/33
|