Chương 3: Thất lạc
Năm Năm sau
Trog vườn nhà Nguyễn Hoàng
- Hai ơi ...... hai ơi lại đây chơi với em được ko .
Tiếng nói trog trẻo của một cô bé nhỏ trog vườn hoa phát lên rủ anh cùng mình chơi với mình . ko sai cô bé ấy chính là cô bé ( nó ) được sinh ra vào năm năm trước . anh ( quốc hùng ) khi nghe nó nói liền đi lại nhéo đôi má mền mịn của nó vời nói với nó rằng
- ko được rùi anh có chuyện phải làm ko thể chơi với em gái bảo bối của anh được rùi thật là buồn quá đi . Anh ( quốc hùng ) nói với giọng rất là dễ thương nhưng có vẻ hơi buồn vì ko được chơi với em gái bảo bối của mình .
- ko được sao hai ? anh ko thể chơi với em được sao , chỉ một chút thôi mà anh ...... Anh ....Anh .Khi nghe anh ( quốc hùng ) nó buồn lắm nhưng vẫn nhõng nheo đòi anh chơi với mình
Anh ( Quốc hùng ) nghe thấy thì bỗng nhiên bật cười buôn đôi tay đang nhéo nó mà vỗ vai nó nói với nó rằng :
- Ko được anh có công việc phải đi gấp ko thể chơi với em , hay là vậy đi ngày mai anh rảnh anh sẽ chơi với em và dẫn em đí chơi nha !
- Thật sao anh hứa đó nha ko được nuốt lời nha hứa đó nha !! khi nghe anh nói câu cuối nó rất mừng nhưng vẫn hơi buồn và anh ko chới với mình
- Bye .... Bye nha bảo bối anh hứa ngày mai sẽ dẫn bảo bối đi chơi nha bye .. Bye . anh đi nhưng vẫn ko quên tạm biệt em gái bảo nhà mình
Khi nói tạm biệt em gái bảo nhà mình xong liền chạy đi nhưng cậu ko hề biết rằng đây là lần cuối cậu nói chuyện với nó và lần cuối cậu nhéo đôi má mền mại của nó trog nhiều năm nữa ( TG : nếu thác giả nói là vĩnh viễn thì truyện này là gì tên là tiểu thư THẤT LẠC nữa đúng ko tác giả nữa đúng các bạn ) nhưng sự thật này cậu vẫn chưa hay mà vẫn vậy tay chào tạm biệt nó . Khi anh ( quốc hùng ) đi nó đi đi lại lại suy nghĩ trog lòng :
- Hai đi rùi giờ ko ai chơi với mình nữa thật là buồn quá đi , ko biết giờ tìm ai chơi với mình bây giờ nữa ..... Ah đúng rùi còn ba ( Nhật Nam ) tư ( nhật huy ) , ah còn cả anh họ ( Tuấn Hải ) nữa nhưng có rảnh ko thôi kệ đi
Nghĩ xong nó lập tức đi tìm ba người kia nhưng .............................
-------------------------- Đường phân cách của thời gian ---------------------------
Mấy phúc sau .... dần trôi qua
- A ....... A .....A .
Tiếng hết của nó vang vọng khắp phòng khack rồi đi đến một chiếc ghế sofa gần đó rùi ngồi xuống . và lí do của tiếng đó là hồi nãy nó đi kiếm ba người kia mà ko thấy liền hỏi một người giúp việc ( TG : tác giả nói vậy cho khiêm tốn ) là :
- Chị ơi chị có hai anh trai và một anh họ của em ko ?
- Thưa tiểu thư , tôi ko có thấy ba thiếu gia đâu ạ . người giúp việc kia trả lời nói một cách kính cẩn .
- Vậy sao cảm ơn chị nhiều .
Nó nghe thấy vậy liền đi và đương nhiên nó ko quên cảm ơn cô giúp việc đó rùi chạy đi . Vậy đó chính là lí do của cơn hét hồi nảy chỉ vì ko tìm được ba người kia mà tức giận hét làm hoảng loạn gần như động vật ở gần đó . và bỗng nhiên có một giọng nói vang lên xung quanh nó nói
- Cô bé à , tôi có thể chơi cùng với cô đó cô nhanh lên cô mau lại đây với tôi đi .
------------------- end chương 3 --------------------------
Vậy tiếng nói của ai sao lại nói với nó như vậy ???????????????????.
Năm Năm sau
Trog vườn nhà Nguyễn Hoàng
- Hai ơi ...... hai ơi lại đây chơi với em được ko .
Tiếng nói trog trẻo của một cô bé nhỏ trog vườn hoa phát lên rủ anh cùng mình chơi với mình . ko sai cô bé ấy chính là cô bé ( nó ) được sinh ra vào năm năm trước . anh ( quốc hùng ) khi nghe nó nói liền đi lại nhéo đôi má mền mịn của nó vời nói với nó rằng
- ko được rùi anh có chuyện phải làm ko thể chơi với em gái bảo bối của anh được rùi thật là buồn quá đi . Anh ( quốc hùng ) nói với giọng rất là dễ thương nhưng có vẻ hơi buồn vì ko được chơi với em gái bảo bối của mình .
- ko được sao hai ? anh ko thể chơi với em được sao , chỉ một chút thôi mà anh ...... Anh ....Anh .Khi nghe anh ( quốc hùng ) nó buồn lắm nhưng vẫn nhõng nheo đòi anh chơi với mình
Anh ( Quốc hùng ) nghe thấy thì bỗng nhiên bật cười buôn đôi tay đang nhéo nó mà vỗ vai nó nói với nó rằng :
- Ko được anh có công việc phải đi gấp ko thể chơi với em , hay là vậy đi ngày mai anh rảnh anh sẽ chơi với em và dẫn em đí chơi nha !
- Thật sao anh hứa đó nha ko được nuốt lời nha hứa đó nha !! khi nghe anh nói câu cuối nó rất mừng nhưng vẫn hơi buồn và anh ko chới với mình
- Bye .... Bye nha bảo bối anh hứa ngày mai sẽ dẫn bảo bối đi chơi nha bye .. Bye . anh đi nhưng vẫn ko quên tạm biệt em gái bảo nhà mình
Khi nói tạm biệt em gái bảo nhà mình xong liền chạy đi nhưng cậu ko hề biết rằng đây là lần cuối cậu nói chuyện với nó và lần cuối cậu nhéo đôi má mền mại của nó trog nhiều năm nữa ( TG : nếu thác giả nói là vĩnh viễn thì truyện này là gì tên là tiểu thư THẤT LẠC nữa đúng ko tác giả nữa đúng các bạn ) nhưng sự thật này cậu vẫn chưa hay mà vẫn vậy tay chào tạm biệt nó . Khi anh ( quốc hùng ) đi nó đi đi lại lại suy nghĩ trog lòng :
- Hai đi rùi giờ ko ai chơi với mình nữa thật là buồn quá đi , ko biết giờ tìm ai chơi với mình bây giờ nữa ..... Ah đúng rùi còn ba ( Nhật Nam ) tư ( nhật huy ) , ah còn cả anh họ ( Tuấn Hải ) nữa nhưng có rảnh ko thôi kệ đi
Nghĩ xong nó lập tức đi tìm ba người kia nhưng .............................
-------------------------- Đường phân cách của thời gian ---------------------------
Mấy phúc sau .... dần trôi qua
- A ....... A .....A .
Tiếng hết của nó vang vọng khắp phòng khack rồi đi đến một chiếc ghế sofa gần đó rùi ngồi xuống . và lí do của tiếng đó là hồi nãy nó đi kiếm ba người kia mà ko thấy liền hỏi một người giúp việc ( TG : tác giả nói vậy cho khiêm tốn ) là :
- Chị ơi chị có hai anh trai và một anh họ của em ko ?
- Thưa tiểu thư , tôi ko có thấy ba thiếu gia đâu ạ . người giúp việc kia trả lời nói một cách kính cẩn .
- Vậy sao cảm ơn chị nhiều .
Nó nghe thấy vậy liền đi và đương nhiên nó ko quên cảm ơn cô giúp việc đó rùi chạy đi . Vậy đó chính là lí do của cơn hét hồi nảy chỉ vì ko tìm được ba người kia mà tức giận hét làm hoảng loạn gần như động vật ở gần đó . và bỗng nhiên có một giọng nói vang lên xung quanh nó nói
- Cô bé à , tôi có thể chơi cùng với cô đó cô nhanh lên cô mau lại đây với tôi đi .
------------------- end chương 3 --------------------------
Vậy tiếng nói của ai sao lại nói với nó như vậy ???????????????????.
/13
|