Cô Vợ Bất Lương Có Chút Ngọt Ngào - Vợ mới bất lương có chút ngọt
Chương 1367: Là quái vật sao
/2329
|
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Giờ phút này, trong đôi mắt đỏ ngầu của Dịch Thủy Hàn tỏa ra ánh sáng tàn nhẫn sáng bóng, tựa như thời điểm đang ngủ sâu bị người ta đột ngột đánh thức.
"Có người ám sát tôi?"
Thanh âm hơi có chút khàn khàn của Dịch Thủy Hàn phát ra, ánh mắt sắc bén không ngừng lóe lên.
Nghe vậy, Diệp Oản Oản gật đầu liên tục.
Chính bản thân Diệp Oản Oản cũng biết, nàng và Cẩu Tạp Chủng Dịch Thủy Hàn cũng không có giao tình thực sự gì. Nếu như chính mình không mượn cớ, Dịch Thủy Hàn không có bất kỳ lý do gì để giúp nàng.
Ngược lại lần trước Dịch Thủy Hàn cũng từng bị người ta ám sát qua. Nhiều thêm lần này, lại cũng không tính là nhiều...
"Cô vì sao lại ở đây?" Con ngươi của Dịch Thủy Hàn, chậm rãi rơi vào trên người Diệp Oản Oản.
Nghe được lời ấy, Diệp Oản Oản vội vàng nói: "Dịch đại hiệp, anh quên rồi sao? Chúng ta là hàng xóm!"
"Ồ..." Dịch Thủy Hàn yên lặng chốc lát, lúc này mới đáp ứng một tiếng.
Còn không đợi Diệp Oản Oản tiếp tục mở miệng, mấy gã hắc y nhân đã vọt vào. Trong nhà Dịch Thủy Hàn không có cửa, mấy gã này đi tới vô cùng thuận lợi.
Thấy mấy gã hắc y nhân đuổi vào, Diệp Oản Oản liền vội vàng chạy tới trước người Cẩu Tạp Chủng: "Dịch đại hiệp, chính là bọn hắn!"
Lúc này, ánh mắt lạnh giá thấu xương của Cẩu Tạp Chủng, đảo một vòng trên người mấy gã này.
Thấy bỗng nhiên lại nhiều thêm một gã nam nhân mặc quần áo hoạt hình, mấy gã hắc y nhân đều sửng sốt một chút.
Gã đàn ông này đem mái tóc dài của mình cột thành một chiếc đuôi ngựa, mặc quần áo ngủ phim hoạt hình màu vàng, quả thật là giống như một nhân vật trong truyện tranh đi ra bên ngoài thế giới hiện thực.
"Còn có người giúp?"
Nam tử áo đen cầm đầu, sau khi nhìn thấy Cẩu Tạp Chủng, hơi sững sờ.
Những gã nam tử áo đen này, ngày trước cũng chưa từng gặp qua Cẩu Tạp Chủng, làm sao có thể sẽ biết được, nam nhân đứng ở trước người bọn họ, đến tột cùng là thần thánh phương nào?
"Tại sao?"
Cẩu Tạp Chủng nhìn chằm chằm mấy vị nam tử áo đen, mở miệng hỏi.
"Cái gì mà tại sao?" Nam tử áo đen sững sờ, nói theo bản năng.
"Tại sao lại quấy rầy ta đi ngủ?" Cẩu Tạp Chủng xoay xoay cái cổ, nhanh chân hướng về phía mấy gã hắc y nhân đi tới.
Còn không đợi mấy gã hắc y nhân kia phục hồi lại tinh thần, Cẩu Tạp Chủng trong nháy mắt đã tới nơi. Còn không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không có ai nhìn thấy Cẩu Tạp Chủng ra tay như thế nào, một gã hắc y nhân trong đám đã bị Cẩu Tạp Chủng tóm lấy cái cổ, cả người rời khỏi mặt đất, bị Cẩu Tạp Chủng dùng một tay nâng lên giữa không trung.
Gã hắc y nhân bị Cẩu Tạp Chủng một tay siết chặt cổ họng, giờ phút này trên mặt đầy vẻ sợ hãi. Cái gã này là quái vật sao?
"Tìm chết!"
Nam tử áo đen cầm đầu, lúc này gầm lên một tiếng.
Nhưng mà, vừa dứt lời, lại nghe "Rắc" một tiếng, âm thanh xương gãy.
Nam tử áo đen bị Cẩu Tạp Chủng túm lấy cổ, trong nháy mắt phần xương cổ bị bóp vỡ.
Sau khi bóp vỡ cổ họng hắc y nhân, Cẩu Tạp Chủng buông bàn tay phải ra, nam tử áo đen "Uỳnh" một tiếng rơi trên mặt đất, chết thảm tại chỗ.
"Ngươi… Mới vừa nói cái gì?" Rất nhanh, ánh mắt của Cẩu Tạp Chủng, rơi vào trên người nam tử áo đen cầm đầu.
"Ngươi..."
Trên trán nam tử áo đen cầm đầu thấm ra một giọt mồ hôi lạnh. Người này đến tột cùng là thần thánh phương nào? Lại đáng sợ như vậy...
"Cùng tiến lên!"
Chỉ chốc lát sau, gã hắc y nhân cầm đầu cuối cùng cũng hạ quyết tâm. Bất kể là ai, bọn họ có nhiều người hơn, một khi đánh nhau, ai thắng ai thua còn chưa biết được. Quả thực nếu không đánh lại, cũng có thể đào thoát khỏi nơi này.
Nam tử áo đen cầm đầu vừa ra lệnh, mấy gã hắc y nhân hướng về Cẩu Tạp Chủng công tới.
Nhưng mà, nhiều lắm chỉ nửa khắc sau, trên mặt đất đã nhiều hơn bảy cỗ thi thể, mấy vị nam tử áo đen này, cuối cùng ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Cách đó không xa, Diệp Oản Oản trố mắt nghẹn họng.
Cái gã Dịch Thủy Hàn này, thật sự là mạnh mẽ đến đáng sợ! Không cách nào tưởng tượng ra, trong cơ thể anh ta, làm sao lại có thể bạo phát ra được sức mạnh như thế…
---
Giờ phút này, trong đôi mắt đỏ ngầu của Dịch Thủy Hàn tỏa ra ánh sáng tàn nhẫn sáng bóng, tựa như thời điểm đang ngủ sâu bị người ta đột ngột đánh thức.
"Có người ám sát tôi?"
Thanh âm hơi có chút khàn khàn của Dịch Thủy Hàn phát ra, ánh mắt sắc bén không ngừng lóe lên.
Nghe vậy, Diệp Oản Oản gật đầu liên tục.
Chính bản thân Diệp Oản Oản cũng biết, nàng và Cẩu Tạp Chủng Dịch Thủy Hàn cũng không có giao tình thực sự gì. Nếu như chính mình không mượn cớ, Dịch Thủy Hàn không có bất kỳ lý do gì để giúp nàng.
Ngược lại lần trước Dịch Thủy Hàn cũng từng bị người ta ám sát qua. Nhiều thêm lần này, lại cũng không tính là nhiều...
"Cô vì sao lại ở đây?" Con ngươi của Dịch Thủy Hàn, chậm rãi rơi vào trên người Diệp Oản Oản.
Nghe được lời ấy, Diệp Oản Oản vội vàng nói: "Dịch đại hiệp, anh quên rồi sao? Chúng ta là hàng xóm!"
"Ồ..." Dịch Thủy Hàn yên lặng chốc lát, lúc này mới đáp ứng một tiếng.
Còn không đợi Diệp Oản Oản tiếp tục mở miệng, mấy gã hắc y nhân đã vọt vào. Trong nhà Dịch Thủy Hàn không có cửa, mấy gã này đi tới vô cùng thuận lợi.
Thấy mấy gã hắc y nhân đuổi vào, Diệp Oản Oản liền vội vàng chạy tới trước người Cẩu Tạp Chủng: "Dịch đại hiệp, chính là bọn hắn!"
Lúc này, ánh mắt lạnh giá thấu xương của Cẩu Tạp Chủng, đảo một vòng trên người mấy gã này.
Thấy bỗng nhiên lại nhiều thêm một gã nam nhân mặc quần áo hoạt hình, mấy gã hắc y nhân đều sửng sốt một chút.
Gã đàn ông này đem mái tóc dài của mình cột thành một chiếc đuôi ngựa, mặc quần áo ngủ phim hoạt hình màu vàng, quả thật là giống như một nhân vật trong truyện tranh đi ra bên ngoài thế giới hiện thực.
"Còn có người giúp?"
Nam tử áo đen cầm đầu, sau khi nhìn thấy Cẩu Tạp Chủng, hơi sững sờ.
Những gã nam tử áo đen này, ngày trước cũng chưa từng gặp qua Cẩu Tạp Chủng, làm sao có thể sẽ biết được, nam nhân đứng ở trước người bọn họ, đến tột cùng là thần thánh phương nào?
"Tại sao?"
Cẩu Tạp Chủng nhìn chằm chằm mấy vị nam tử áo đen, mở miệng hỏi.
"Cái gì mà tại sao?" Nam tử áo đen sững sờ, nói theo bản năng.
"Tại sao lại quấy rầy ta đi ngủ?" Cẩu Tạp Chủng xoay xoay cái cổ, nhanh chân hướng về phía mấy gã hắc y nhân đi tới.
Còn không đợi mấy gã hắc y nhân kia phục hồi lại tinh thần, Cẩu Tạp Chủng trong nháy mắt đã tới nơi. Còn không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không có ai nhìn thấy Cẩu Tạp Chủng ra tay như thế nào, một gã hắc y nhân trong đám đã bị Cẩu Tạp Chủng tóm lấy cái cổ, cả người rời khỏi mặt đất, bị Cẩu Tạp Chủng dùng một tay nâng lên giữa không trung.
Gã hắc y nhân bị Cẩu Tạp Chủng một tay siết chặt cổ họng, giờ phút này trên mặt đầy vẻ sợ hãi. Cái gã này là quái vật sao?
"Tìm chết!"
Nam tử áo đen cầm đầu, lúc này gầm lên một tiếng.
Nhưng mà, vừa dứt lời, lại nghe "Rắc" một tiếng, âm thanh xương gãy.
Nam tử áo đen bị Cẩu Tạp Chủng túm lấy cổ, trong nháy mắt phần xương cổ bị bóp vỡ.
Sau khi bóp vỡ cổ họng hắc y nhân, Cẩu Tạp Chủng buông bàn tay phải ra, nam tử áo đen "Uỳnh" một tiếng rơi trên mặt đất, chết thảm tại chỗ.
"Ngươi… Mới vừa nói cái gì?" Rất nhanh, ánh mắt của Cẩu Tạp Chủng, rơi vào trên người nam tử áo đen cầm đầu.
"Ngươi..."
Trên trán nam tử áo đen cầm đầu thấm ra một giọt mồ hôi lạnh. Người này đến tột cùng là thần thánh phương nào? Lại đáng sợ như vậy...
"Cùng tiến lên!"
Chỉ chốc lát sau, gã hắc y nhân cầm đầu cuối cùng cũng hạ quyết tâm. Bất kể là ai, bọn họ có nhiều người hơn, một khi đánh nhau, ai thắng ai thua còn chưa biết được. Quả thực nếu không đánh lại, cũng có thể đào thoát khỏi nơi này.
Nam tử áo đen cầm đầu vừa ra lệnh, mấy gã hắc y nhân hướng về Cẩu Tạp Chủng công tới.
Nhưng mà, nhiều lắm chỉ nửa khắc sau, trên mặt đất đã nhiều hơn bảy cỗ thi thể, mấy vị nam tử áo đen này, cuối cùng ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Cách đó không xa, Diệp Oản Oản trố mắt nghẹn họng.
Cái gã Dịch Thủy Hàn này, thật sự là mạnh mẽ đến đáng sợ! Không cách nào tưởng tượng ra, trong cơ thể anh ta, làm sao lại có thể bạo phát ra được sức mạnh như thế…
/2329
|